Dạy Đồ Vạn Lần Trả Về, Vi Sư Chưa Từng Tàng Tư

Chương 237: Bảo Cốt Thôn Thiên Tước

"Ghê tởm."

"Tức chết ta."

"Diệp Thu, ngươi chờ đó cho ta, cuối cùng sẽ có một ngày ta để cho ngươi trả giá thật lớn."

Hoa Phi Vũ lặng lẽ nhìn xem Diệp Thu, âm trầm nói ra.

Sát tâm đã ấp ủ ở trong lòng hắn, nếu không phải do nhiều người ở đây và thuốc trường sinh xuất hiện thì hắn đã sớm xuất thủ.

Phía bên này, Diệp Thu thành công làm ra một cú trang bức xinh đẹp. Tay phải hắn nhẹ nhàng tìm tòi bên trong cặn bã thi thể của Thôn Thiên Tước, lấy ra một khối bảo cốt và thật nhanh hướng Liên Phong bay tới.

"Bảo cốt Thôn Thiên Tước."

Trông thấy khối bảo cốt này, ánh mắt đám người lộ ra vẻ tham lam.

"Ừm? Như thế nào lại là bảo cốt tốc độ!"

"Được rồi, vừa vặn ta hiện tại còn kém một cái thần kỹ tốc độ, có lẽ ta có thể mượn nhờ cái đồ chơi này để đưa tặng, nói không chừng còn có thể phát động vạn lần trả về."

Chỉ thấy Diệp Thu chậm rãi đưa tới bảo cốt, tất cả mọi người lộ ra ánh mắt hâm mộ.

Không nghĩ tới vậy mà chỉ là một khối bảo cốt tốc độ, mặc dù phẩm giai cũng rất mạnh, nhưng so với thôn thiên phệ địa bảo thuật thì có chút chênh lệch.

Mà lại đại hung sau khi chết thì phù văn bảo cốt của nó cũng là ngẫu nhiên rơi xuống, chứ không phải là trăm phần trăm rơi xuống.

Xem ra hôm nay hắn sẽ có thêm một cái bí pháp cường đại loại hình tốc độ, từ đó trở thành chiến sĩ hoàn mỹ.

Đây chính là chí bảo khó được a, là bảo cốt của đại hung Chí Tôn cảnh, lại là Hoang Cổ di chủng, mười phần hi hữu.

Diệp Thu mỉm cười, trong lòng đã có mạch suy nghĩ.

Cho nên có rất ít người đi khiêu chiến những đại hung này, dù sao phong hiểm quá lớn, hơn nữa còn có khả năng tay không mà về.

Chỉ là đám đại hung này có thực lực quá mạnh, người bình thường thật đúng là không dám nhúng tay vào thứ chí bảo này, một khi khiêu chiến thất bại liền sẽ có phong hiểm tử vong.

Diệp Thu sửng sốt một cái, hắn vốn cho rằng Thôn Thiên Tước sẽ rơi ra bảo cốt truyền thừa của thôn thiên phệ địa bảo thuật cường đại.

Liên Phong run lên trong lòng, gia hỏa lại muốn làm gì đây?

Diệp Thu ước lượng bảo cốt Thôn Thiên Tước trong tay, nhướng mày nói.

Nhìn xem ánh mắt chân tình của Diệp Thu mà trái tim Liên Phong đập rộn lên, tâm tình khẩn trương, có chút không dám đối mặt cùng hắn.

Trước mắt hắn nắm giữ các bí pháp cường đại là loại hình công kích gồm có Thảo Tự Kiếm Quyết và Càn Khôn Vô Cực Thủ, loại hình phòng ngự thì là phù văn Chân Long.

Cầm trong tay bảo cốt, Diệp Thu bỗng nhiên quay đầu, cố gắng để cho mình có vẻ tình cảm, chân thành tha thiết nhìn xem Liên Phong.

Hắn thậm chí ngay cả do dự cũng đều không có mà tự tay tặng cho ta!

Hắn có thể đem khối bảo cốt này đưa tặng ta sao?

Nguy rồi, nguy rồi!

Hắn khẽ nói: "Liên nhi, ta tặng cho ngươi cái bảo cốt này."

Liên Phong mặc dù rất muốn nhận lấy bảo cốt này, nhưng nàng vẫn rất nghi ngờ hỏi: "Tại sao ngươi lại muốn đưa tặng nó cho ta?"

Chỉ gặp Diệp Thu nhẹ nhàng cầm tay nàng và đặt bảo cốt Thôn Thiên Tước vào trong tay nàng.

A, cái cảm giác này giống như điện giật!

Liên Phong: "..."

Diệp Thu nhẹ nhàng cười một tiếng, nói: "Bởi vì ngươi chính là toàn bộ thế giới của ta! Ta muốn đem những đồ vật tốt nhất trên đời này đều tặng cho ngươi."

"A..." Liên Phong run lên, ngơ ngác nhìn xem bảo cốt Thôn Thiên Tước trong tay, lại nhìn xem biểu lộ chân tình của Diệp Thu, trong lòng nàng lập tức cảm động vô cùng.

Ta đã lâm vào bể tình của hắn rồi!

Cái tên nam nhân này thật đáng chết, dám nắm ta gắt gao như thế! Quá ghê tởm!

Liên Phong chột dạ một trận, vừa bối rối vừa cảm động, nhưng mặt ngoài lại dị thường băng lãnh.

Cái này thế nhưng là bảo cốt Thôn Thiên Tước a, cho dù là đối với tu sĩ Chí Tôn cảnh cũng có trợ giúp rất lớn, nó chân chính là trân bảo hiếm thấy.

A...

Một hồi sau, trong lòng Liên Phong cảm động một trận, nàng nhìn xem ánh mắt chân tình của Diệp Thu mà khuôn mặt đỏ lên.

Ta tại trong lòng của hắn trọng yếu như vậy sao? Ngay cả cái bảo cốt này cũng đều so không nổi ư?

Ta cảm giác thân thể đều mềm nhũn, toàn thân bất lực, tim đập rộn lên.

Ta thật sự đã luân hãm vào hắn rồi sao?

Đáng chết! Ta đường đường là Bổ Thiên Thần Nữ, vậy làm sao một điểm nhẫn nại cũng đều không có?

Chẳng lẽ gia hỏa này thật sự là trời sinh khắc tinh của ta?

"Được thôi." Liên Phong hơi đỏ mặt, cúi đầu xuống, đem bảo cốt Thôn Thiên Tước cẩn thận nghiêm túc cất kỹ.

Có khối bảo cốt này, dù cho không có thuốc trường sinh thì nàng cũng có thể xung kích Chí Tôn cảnh hậu kỳ.

Trong lòng Liên Phong tất nhiên là mười phần cảm kích, Diệp Thu rõ ràng càng cần khối bảo cốt này hơn, nhưng hắn lại không muốn mà lựa chọn đưa tặng cho nàng.

Đặc biệt là khi hắn nói ra câu nói kia, ngươi chính là toàn bộ thế giới của ta, trong nháy mắt Liên Phong phảng phất như bị điện giật, nội tâm đều mềm hóa.

Liên Phong nhất thời không biết nên nói cái gì cho phải, trong lòng nàng đã yên lặng hạ quyết tâm.

Ngươi nam nhân này... ta muốn có!

Mặc dù trên miệng Liên Phong vẫn không có thừa nhận, nhưng trong lòng nàng vẫn như cũ bắt đầu chấp nhận.

"Không!!!"

Trông thấy Liên Phong dần dần luân hãm, ánh mắt nàng tràn ngập yêu thương, Hoa Phi Vũ đã triệt để hỏng mất.

Bầu trời trong mắt hắn phảng phất như rơi xuống mưa tuyết, vì hôm nay nữ thần trong lòng hắn đã đi cùng nam nhân khác.
Bạn cần đăng nhập để bình luận