Dạy Đồ Vạn Lần Trả Về, Vi Sư Chưa Từng Tàng Tư

Chương 862: Lâm Thanh Trúc Thu Đồ Đệ

Nhìn xem ánh mắt ngây thơ không gì sánh được của Mộng Ly, Lâm Thanh Trúc rất không đành lòng, nội tâm có sự xúc động.

Có lẽ Mộng Ly ôm ý nghĩ như vậy nên mới có thể một mực bồi hồi tại dưới núi Bổ Thiên giáo.

Vừa nhìn thấy Hunter Ngộ Không tư trên núi bay ra ngoài, Mộng Ly lập tức bất kể là ai vì nàng chỉ muốn bái sư, trực tiếp để cho Hunter Ngộ Không bó tay.

Lâm Thanh Trúc nhìn xem cô bé trước mắt mà liền nghĩ tới quá khứ của mình, trái tim của nàng có chút đau xót mà lập tức đáp ứng: "Được, từ hôm nay trở đi ngươi liền theo ta."

Lâm Thanh Trúc đáp ứng cũng không phải do lòng trắc ẩn, mà là do nàng đã suy tính một phen.

Lâm Thanh Trúc bây giờ đã là Đại Đế cảnh, nếu như không có gì bất ngờ xảy ra thì không bao lâu nàng liền có thể xung kích Thiên Nhân cảnh.

Do đó Lâm Thanh Trúc có khả năng sẽ ly khai nhân gian, mà hiện nay Tử Hà phong còn chưa có truyền nhân, cho nên nàng không thể không cân nhắc việc thu nhận đồ đệ.

Sư tôn đem Tử Hà phong truyền lại cho nàng, do đó trên người nàng gánh vác trách nhiệm truyền thừa của Tử Hà phong, lúc này nàng không thu đồ đệ thì chờ đến khi nào.

Vừa nhắc tới tiểu Linh Lung thì liền để cho đám người ở đây có chút hoài niệm về tiểu nha đầu chuyên làm cho bọn hắn đau đầu.

Mộng Ly trốn ở đằng sau Lâm Thanh Trúc, vụng trộm đánh giá Tiểu Dịch đang đứng phía sau Mạnh Thiên Chính, trong mắt nàng tràn ngập vẻ tò mò.

"Ha ha ha, tiểu nha đầu này này ngược lại là có mấy phần dũng mãnh của tiểu Linh Lung a." Tề Vô Hối cũng nhịn không được mà cười ha hả, nói.

Sau khi sự tình được an bài thỏa đáng, Bổ Thiên giáo lại có thêm hai vị tiểu đệ tử, nhưng bối phận của cả hai lại có chút kỳ lạ.

"Phụt! Ha ha ha ha. ."

Hai tiểu gia hỏa này tựa như là trời sinh túc địch, vừa thấy mặt liền trêu chọc nhau.

"Sư tôn ở trên xin nhận một bái của đệ tử." Mộng Ly mười phần hiểu chuyện mà lễ bái Lâm Thanh Trúc một cái.

Mộng Ly đột nhiên trừng mắt với Tiểu Dịch một cái, sau đó làm ra một cái mặt quỷ, khiến cho Tiểu Dịch bị giật nảy mình.

Nhìn thấy một màn buồn cười như thế, tất cả mọi người đều bị chọc cười.

Cũng không biết nàng đã học từ ai mà liên tục dập đầu mấy cái xuống mặt đất, cái trán của nàng bị đập cho đỏ lên.

Bọn hắn đã nhiều năm không có trông thấy thân ảnh của tiểu Linh Lung, nàng ngủ say về sau Bổ Thiên giáo rốt cục đã yên tĩnh hơn rất nhiều.

"Chư vị chân nhân thân có sự tình, ta đã quấy rầy nhiều rồi, lão Hunter xin được cáo lui trước." Hầu tử cáo từ một tiếng, sau đó quay người ly khai Bổ Thiên giáo.

Hắn lập tức nghĩ tới Tiểu Ma Vương ở trên Tử Hà phong.

Lâm Thanh Trúc cũng mang theo Mộng Ly ly khai Ngọc Thanh điện, trở về Tử Hà phong.

Tiểu Dịch lập tức kịp phản ứng mà đáp trả nàng.

"Ha ha ha ha. . ." Mạnh Thiên Chính nhìn xem một màn này, cười to nói: "Được rồi, mọi việc đã xong, mọi người riêng phần mình giải tán đi."

Nội tâm Triệu Uyển Nhi lập tức dâng lên đủ loại nghi hoặc.

Không phải sư tỷ xuống núi ư, làm sao lại đột nhiên mang về một tiểu nha đầu?

Chẳng lẽ sư tỷ cảm thấy ta ở một mình trên núi quá tịch mịch, cho nên mới tìm tới một tiểu lo li để chơi với ta?

Nghe tiếng người tới, Triệu Uyển Nhi quay lại nhìn thì phát hiện bên người Lâm Thanh Trúc còn đi theo một tiểu nha đầu, nàng lập tức sững sờ hỏi.

Bây giờ lại có thêm một tiểu lo li rốt cục nàng lại có thể vui chơi thật tốt.

Vừa mới trở lại Tử Hà phong nàng liền trông thấy Triệu Uyển Nhi đang ở trong hoa viên chăm sóc Bàn Đào thụ.

Sau khi mắng Triệu Uyển Nhi một câu, Lâm Thanh Trúc quay người nói với Mộng Ly: "Mộng Ly, đừng sợ, từ nay về sau ngươi chính là đệ tử đời thứ hai mươi của Tử Hà phong chúng ta, tương lai ngươi sẽ là người thừa kế chức vị thủ tọa Tử Hà phong."

Lâm Thanh Trúc vừa tức giận vừa buồn cười, nói: "Nha đầu chết tiệt này, ngươi đứng đắn một chút đi, đừng dọa nàng sợ hãi a."

Nhìn xem ánh mắt tà ác của Triệu Uyển Nhi, Mộng Ly có chút sợ hãi mà trốn sau lưng Lâm Thanh Trúc không dám đi ra.

"Sư tỷ, nàng là ai?"

Hì hì. . . Mộng Ly sao? Nàng thật là đáng yêu!

"Mộng Ly, đến đây để sư thúc ôm ngươi một cái nào!" Triệu Uyển Nhi không chút khách khí, nói.

Nàng vốn rất ưa thích tiểu lo li, trước đây tiểu Linh Lung hơn phân nửa thời gian đều đi theo nàng.

Chẳng lẽ đây là con gái của sư tôn ở bên ngoài?

Nghe thấy đây là đệ tử sư tỷ mới thu, Triệu Uyển Nhi lập tức hai mắt tỏa sáng.

"A. . ."

Lâm Thanh Trúc liếc mắt một cái liền thấy ngay tâm tư nhỏ của Triệu Uyển Nhi mà trừng mắt nàng một cái, nói: "Ngươi suy nghĩ lung tung cái gì đấy? Đây là đệ tử ta mới thu, nàng tên là Mộng Ly."

"Vị này là Nhị sư thúc của ngươi tên là Triệu Uyển Nhi. Ngươi còn có một vị tiểu sư thúc tên là Linh Lung, về sau ngươi sẽ gặp được nàng."

"Vâng. . ."

Nghe Lâm Thanh Trúc giải thích xong, Mộng Ly nhu thuận đáp lại, nhưng trong lòng nàng vẫn có chút sợ hãi Triệu Uyển Nhi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận