Dạy Đồ Vạn Lần Trả Về, Vi Sư Chưa Từng Tàng Tư

Chương 828: Không Thể Ngăn Cản

Trước đây, Diệp Thu chính là dựa vào một kiếm này chém giết nữ ma đầu Thiên Mộng.

Từ thời điểm Lâm Thanh Trúc kiến thức được uy lực của một kiếm này về sau, nàng dường như đã hạ quyết tâm muốn học nó.

Mà Diệp Thu chính là một tên sủng đồ cuồng ma, vậy hắn làm sao có thể không dạy cho nàng.

Thế nhưng sau khi cân nhắc đến việc đồ nhi mình mình trong tương lai sẽ thật sự dùng ra một kiếm này, Diệp Thu lúc ấy liền rất xoắn xuýt vì hắn không muốn để cho đồ nhi mình thất vọng, nhưng lại không nguyện ý để cho nàng tu luyện một kiếm này.

Cuối cùng Diệp Thu nghĩ rằng lấy tư chất của Lâm Thanh Trúc ngay lúc đó thì sẽ không có khả năng lĩnh ngộ được một kiếm này, cho nên hắn đã dứt khoát dạy cho nàng.

Nhưng Diệp Thu nào có thể nghĩ đến, Lâm Thanh Trúc sau khi thần cốt lột xác thành tiên cốt, tư chất phát sinh thuế biến nghiêng trời lệch đất, nàng đã chạm tới được một kiếm này.

"Không. . ."

Nhìn xem thiếu nữ đệ tử của mình mang ánh mắt vô cùng kiên định trên thần đàn, Diệp Thu thầm hô trong lòng.

Lúc này, dù là Trích Tiên từ trước đến nay không ham danh lợi mà cũng lộ ra ánh mắt sợ hãi, cảm thán.

Nhìn xem từng giọt máu rơi xuống, Tiêu Hàn Y cảm khái.

Đám người vô cùng kinh hãi, tuy bọn họ nhìn không ra sự ảo diệu của một kiếm này, nhưng lại có thể cảm giác được một cỗ kiếm ý vô tận đang điên cuồng tung hoành.

Tiêu Hàn Y đưa tay bắt lấy một làn gió lạnh thổi qua, tựa như một thanh lợi kiếm đem bàn tay hắn cắt đứt.

Một màn kinh thế hãi tục như vậy liền chấn kinh tất cả mọi người tại hiện trường.

Mà tại bờ bên kia, đám thiên kiêu Minh tộc cũng phát hiện ra hiện tượng quỷ dị này.

Một kiếm này bỏ ra cái giá gì thì hắn so với ai khác đều rõ ràng hơn. Nếu không phải thật sự đến loại tình trạng cá chết lưới rách, Diệp Thu hi vọng Lâm Thanh Trúc sẽ vĩnh viễn không cần dùng tới một kiếm này. Thế nhưng cục diện bây giờ đã không chịu sự khống chế của hắn.

"Chiêu kiếm này chấp chưởng thời gian pháp tắc và không gian pháp tắc. Các ngươi có phát hiện gì không, tốc độ thời gian trôi qua của bốn phương thiên địa phảng phất như nhanh lên."

"Nàng muốn làm gì?"

Chỉ thấy Lâm Thanh Trúc một bước phi thiên, chậm rãi bay lên trời, trong một mảnh bầu trời xám trắng như có du long hiển hiện.

Hắn tự xưng là thiên tài kiếm đạo, nhưng sau khi nhìn thấy một kiếm này thì liền cảm thấy mặc cảm.

"Ngăn nàng lại!"

"Kiếm khí thật là khủng khiếp! Đây là kiếm quyết gì?"

Trong lòng Linh Tịch rất rõ ràng, một kiếm này có uy lực cực kỳ to lớn, hắn không thể để cho Lâm Thanh Trúc thi triển ra nó, nếu không bọn hắn sẽ chiến bại.

Tiêu Hàn Y nói ra lời này đã điểm phá huyền cơ, đám người lập tức tỉnh ngộ.

Linh Tịch mang sắc mặt nghiêm túc, thẳng tiến không lùi đứng tại phía trước đội ngũ. Hắn nhìn lên một đạo kiều ảnh áo trắng xinh đẹp mà tự dưng cảm thấy áp lực đập vào mặt.

Bị Hunter Ngộ Không cản đường nên mấy vị thiên kiêu Minh tộc vô cùng tức giận, đồng thời đánh về phía Hunter Ngộ Không.

Tại bên trong phạm vi của Thập Phương Tịch Diệt Trận, Hunter Ngộ Không nhận Thiên Sát Tinh ảnh hưởng cho nên lệ khí mười phần, lực sát thương trọn vẹn tăng lên mấy lần.

Trích Tiên thi triển Ngọc Kiếm gia nhập chiến trường. Chiến đấu kịch liệt lại được triển khai.

"Cút cho ta!"

Tuy vẫn là chiêu kiếm kia nhưng dường như đã cải tiến qua. Du long màu đen giống như là một vết mực nước vẽ lên bầu trời màu xám, còn có từng điểm gợn sóng, sau đó liền có một đóa hoa sen nở rộ.

Linh Tịch vừa dứt lời thì hắn và chín vị thiên kiêu Minh tộc còn lại trong nháy mắt liền giết ra, từ bỏ tất cả mục tiêu trực chỉ Lâm Thanh Trúc.

Giờ khắc này ông ta rốt cuộc đã không cách nào bảo trì bình tĩnh.

Chỉ thấy bên trên bầu trời như tranh vẽ bỗng nhiên có một đóa hoa sen chậm rãi nở rộ.

"Một bông hoa môt thế giới!" Mạnh Thiên Chính kinh hãi hô lên.

Trong lúc bọn hắn lai tới mảnh lĩnh vực của Lâm Thanh Trúc, một cây gậy sắt đã hung hăng đập tới, lấy Hoành Tảo Thiên Quân chi thế đem bọn hắn bức lui.

Lúc này một con du long màu đen xuất hiện phát ra từng trận tiếng gào thét, thiên địa dị biến.

Lúc này đám người Bổ Thiên giáo bên ngoài rốt cục cũng nhận ra một kiếm này.

Đây không phải là chiêu kiếm mà trước đây Diệp Thu đã dùng để trảm Thiên mộng sao? Người thi triển ra nó thì phải lấy mạng đổi mạng a!

"Khốn kiếp! Xử lý con khỉ này trước!"

Trong khoảnh khắc, một mảnh hư không đã bị hắn nện cho vỡ vụn.

"Nếm thử uy lực đại đỉnh của thiếu gia đi." Tiêu Hàn Y giận dữ hô to một tiếng, trong nháy mắt liền giơ lên đại đỉnh trong tay và hung hăng đập tới.

Nhưng bọn hắn không nghĩ tới những thiên kiêu còn lại của Đại Hoang cũng đã lần lượt đuổi theo, một trận đại hỗn chiến lại lần nữa bộc phát.

"Mẹ nó, mau dừng tay, Bổ Thiên giáo chúng ta chỉ có một vị đệ tử bảo bối như vậy. Nếu nàng không còn thì lão tử sẽ cùng các ngươi không chết không thôi."

Mạnh Thiên Chính lúc này đã triệt để luống cuống.
Bạn cần đăng nhập để bình luận