Dạy Đồ Vạn Lần Trả Về, Vi Sư Chưa Từng Tàng Tư

Chương 852: Đối Phó Hắc Ám Quỷ Dị

Lâm Thanh Trúc nhẹ nhàng vuốt ve sư muội trong ngực mình, nhẹ giọng hỏi: "Uyển Nhi, ta lần này đã ngủ bao lâu?"

"Sư tỷ, ngươi đã ngủ khoảng chừng trăm ngày." Triệu Uyển Nhi một bên lau nước mắt, một bên mím môi đáp.

"Trăm ngày sao?" Nghe vậy Lâm Thanh Trúc lập tức nội tâm run lên, nhíu mày hỏi lại.

Nàng căn bản không biết rõ mình lần này vậy mà ngủ lâu như vậy.

Xem ra trước đây sư tôn nói không sai, kiếm thứ ba của Thảo Tự Kiếm Quyết xác thực phải bỏ ra đại giới rất lớn, không phải vạn bất đắc dĩ thì không thể tuỳ tiện sử dụng!

Nhưng Lâm Thanh Trúc lần này cũng coi là nhân họa đắc phúc, bởi vì một lần ngủ say kiếm đạo của nàng đã lĩnh ngộ thêm một tầng, thực lực đột nhiên tăng mạnh, có chỗ tâm đắc.

Lâm Thanh Trúc ngẩng đầu nhìn xem lỗ thủng trên trời, nội tâm nàng có cảm giác bất an, lập tức hỏi: "Uyển Nhi, ta ngủ say mấy tháng này đã xảy ra chuyện gì?"

"Còn nữa, lỗ thủng trên trời kia đến cùng là chuyện gì xảy ra?"

"Lũ khốn!"

Bởi vì chuyện này mà Mạnh Thiên Chính đã đại phát lôi đình, lại mở ra một lần hội nghị thất mạch để thương thảo làm thế nào đối phó với đám sinh vật buồn nôn kia.

Lâm Thanh Trúc có thể tưởng tượng ra được nhân gian bây giờ nhất định là một mảnh hỗn độn, tử thương vô số.

Không có gì bất ngờ xảy ra những thương thế này của bọn họ đều là do hắc ám quỷ dị gây ra.

Triệu Uyển Nhi dìu Lâm Thanh Trúc ngồi xuống bậc thang trước Càn Thanh điện, nhìn lên lỗ thủng trên trời, từng bước giải thích những chuyện phát sinh.

Sau khi yên lặng một hồi, Triệu Uyển Nhi lại nói: "Sư tỷ, sư tôn vào mấy tháng trước đã đi xuống núi. Ngài cũng không nói là đi đâu, chỉ nói là có chuyện cần ngài đi làm."

"Sư tôn đi đâu rồi?"

Theo Triệu Uyển Nhi giải thích, Lâm Thanh Trúc chậm rãi hiểu rõ khi mình ngủ say trăm ngày đã phát sinh chuyện gì.

Sau khi Lâm Thanh Trúc biết được mình vừa ngủ say thì thần đàn liền sụp đổ, thiên địa nứt ra một cái lỗ thủng, Thiên Thủy trút xuống nhân gian, sắc mặt nàng hoàn toàn trắng bệch.

Nhiều vấn đề liên tiếp khốn nhiễu nội tâm của Lâm Thanh Trúc.

Đoạn thời gian trước đã lần lượt có phần lớn đệ tử của Bổ Thiên giáo trở về Tần Xuyên, nhưng đại đa số đệ tử đều đã bị thương.

"Sư nương bây giờ đang ở tại động phủ Tử Hà bế quan, đã mấy tháng đi qua mà ngài cũng không có nửa điểm dấu hiệu xuất quan."

Khi biết mấy vạn đệ tử của Bổ Thiên giáo xuống núi cứu thế tao ngộ hắc ám quỷ dị tập kích, nàng không khỏi nắm chặt nắm đấm.

Nói đến đây Triệu Uyển Nhi có chút uể oải, trong lòng nàng mười phần lo lắng an nguy của sư tôn, vô số lần nàng muốn xuống núi tìm kiếm sư tôn nhưng sư tỷ đang ngủ say rất cần nàng chiếu cố, do đó nàng mới một mực không đi được.

Nội tâm nàng cũng là một trận phiền muộn, phảng phất như mình đã bỏ lỡ rất nhiều thứ.

"Chuyến đi này sư tôn không có bất cứ tin tức gì, đệ tử của Bổ Thiên giáo ở bên ngoài cũng chưa từng gặp qua tung tích của ngài."

Người đến người lại đi, Triệu Uyển Nhi tựa hồ đã quen thuộc khoảng thời gian cô độc, tịch mịch này.

Nói xong nàng lập tức ly khai.

Bụp!!!

"Sư tôn có thực lực thâm bất khả trắc, nhân gian khó gặp địch thủ, có lẽ ngài sẽ không có chuyện gì ngoài ý muốn." Lâm Thanh Trúc nói: "Bây giờ nhân gian đang gặp phải hạo kiếp, chúng ta thân là người tu đạo mà từ trước đến nay đều lấy cứu tế thương sinh làm nhiệm vụ của mình, cho nên chúng ta không thể mặc kệ."

Lúc này toàn bộ Tử Hà phong lại lần nữa chỉ còn lại một mình Triệu Uyển Nhi yên lặng thủ hộ.

Nghe Triệu Uyển Nhi giải thích xong, Lâm Thanh Trúc vô cùng sầu lo, trầm mặc hồi lâu.

Lâm Thanh Trúc sau khi tỉnh lại chuyện nàng làm đầu tiên chính là tiến về Ngọc Thanh điện.

Nàng không muốn tiếp tục trì hoãn thêm một ngày nào nữa, do đó nàng dứt khoát quyết tâm gánh vác trách nhiệm thay mặt Tử Hà phong xuống núi cứu thế.

Lúc này tại bên trong Ngọc Thanh điện.

Trong ánh mắt Lâm Thanh Trúc bỗng nhiên hiện lên một tia sát ý, sau đó nàng khôi phục lại tâm tình, nói tiếp: "Uyển Nhi, ngươi ở lại núi chờ ta, đừng nên chạy loạn, ta phải đi một chuyến Ngọc Thanh điện."

Một chiếc đèn lưu ly bị Mạnh Thiên Chính hung hăng đạp nát, ông ta vô cùng phẫn nộ hô to: "Đám sinh vật quỷ dị khốn nạn dám đồ sát nhiều đệ tử trẻ tuổi của chúng ta như vậy sao? Thù này không báo ta thề không làm người!"

Nghe thấy chưởng giáo sư bá trên đài đằng đằng sát khí rống giận, Lâm Thanh Trúc mang theo một thân nghi hoặc đi vào đại điện.

Lúc này bầu không khí bên trong đại điện phi thường thê lương, ngồi đầy thủ tọa các mạch cùng đám đệ tử vết thương chồng chất.
Bạn cần đăng nhập để bình luận