Dạy Đồ Vạn Lần Trả Về, Vi Sư Chưa Từng Tàng Tư

Chương 790: Hiên Viên Kiếm

Sau một hồi sợ hãi ngắn ngủi, trên khuôn mặt tuấn tú của Công Tôn Ngọc lộ ra thần sắc hưng phấn, chiến ý dần dần bốc lên giống như gặp được kỳ phùng địch thủ.

Công Tôn Ngọc thân là một trong các thiên tài kinh diễm nhất tại Nam Hoang, lại còn chín lần phá vỡ kỷ lục của Tiên Cổ thí luyện, vậy hắn làm thế nào có thể bị một đạo kiếm khí hù dọa, vừa rồi chỉ là hắn cảm thấy kinh ngạc mà thôi, mọi người tuyệt đối đừng hiểu lầm.

"Ha ha ha ha. . . Thuần túy quyết đấu kiếm đạo sao? Cuối cùng có chút ý tứ."

Đối mặt với một kiếm đột nhiên chém tới, Công Tôn Ngọc mặt không đổi sắc, chậm rãi rút ra một thanh Tiên kiếm.

Thấy vậy toàn trường lập tức chấn kinh.

"Gia hỏa này vậy mà cũng có Tiên kiếm."

Tất cả mọi người ở đây đều biến sắc, vì chẳng ai ngờ rằng trong tay Công Tôn Ngọc cũng có một thanh Tiên kiếm. Vả lại theo phẩm giai mà xem đây còn giống như là một thanh cực phẩm Tiên kiếm.

"A. . . chẳng lẽ thanh kiếm này chính là Thượng Cổ thần kiếm trong truyền thuyết, Hiên Viên kiếm?"

Người vừa hô lên kia thần sắc bối rối, nói: "Đây là một thanh đồ ma chi kiếm chỉ tồn tại ở trong truyền thuyết."

"Hiên Viên kiếm hai lần xuất thế thì hai lần đều thay đổi thế cục càn khôn, nghịch thiên cải mệnh, cứu rỗi thế gian."

"Ngươi mau nói xem thanh kiếm này có cái lai lịch gì!"

"Lần thứ hai Hiên Viên kiếm xuất hiện là tại thời kì Loạn Cổ hắc ám náo động, nó thức tỉnh từ trong bóng tối. Người cầm Hiên Viên kiếm chính là một vị thiếu niên Nhân tộc đi ra từ Đại Hoang, thiếu niên này có Lăng Vân Đấu Chí, đi tới Thanh Sơn chém vạn thế địch, đồ ma vô số, giết tới đầu nguồn quỷ dị, bình định họa loạn."

Một tiếng này kinh hô liền đưa tới vô số người chú ý.

"Chẳng lẽ gia hỏa Công Tôn Ngọc này chính là thiên mệnh chi tử được vận mệnh chú định?"

Nhìn thấy thanh Tiên kiếm kia tỏa ra kiếm ý bá đạo, ai nấy cũng giật nảy mình, có người đã nhận ra lai lịch của nó.

"Từ đây thanh kiếm này liền được trao cho một cái truyền thuyết, đó là mỗi khi Hỗn Độn đại kiếp xuất hiện thì Hiên Viên kiếm tất sẽ xuất thế."

"Hiên Viên kiếm là kiếm gì?"

Đây là một thanh kiếm tồn tại ở thời kỳ Thượng Cổ, là một thanh đồ ma chi kiếm.

"Căn cứ vào ghi chép bên trên Thượng Cổ đồ lục, thanh kiếm này lần thứ nhất xuất hiện là tại chiến trường Tiên Cổ. Người cầm Hiên Viên kiếm là một vị đại thần Tiên Cổ, hắn đã bằng vào nó bách chiến trăm triệu dặm, đồ ma vô số, vẻn vẹn một trảm phong thần."

Nếu không phải như thế thì Công Tôn Ngọc làm thế nào có thể được Hiên Viên kiếm này tán thành?

Lúc này tất cả mọi người đều cảm thấy hứng thú, hiện trường vô cùng náo nhiệt.

Ai ai cũng không cách nào tiếp thu được sự thật này.

Nghe đến đây, tất cả mọi người ở đây lập tức kinh biến, ngây ngốc nhìn xem thanh tiên kiếm trong tay Công Tôn Ngọc, nhất thời cảm thấy không thể tin nổi.

Tất cả mọi người vô cùng kinh ngạc, Hiên Viên kiếm xuất thế mà lại ở trong tay Công Tôn Ngọc thì chẳng phải liền mang ý nghĩa Công Tôn Ngọc chính là thiếu niên đồ ma kế tiếp hay sao?

Một kiếm của Lâm Thanh Trúc bị ngăn cản, nàng cũng bị lực trùng kích cường đại đẩy lui vài dặm, sau đó mới dần dần ổn định lại bộ pháp.

Những người cách tương đối gần không có cơ hội tránh né, cho nên trực tiếp bị chém cho tiên huyết chảy đầy người.

Tình trạng của Lâm Thanh Trúc không phải rất tốt, mà Công Tôn Ngọc cũng là như thế.

Trong thoáng chốc thiên địa rung chuyển, hai cỗ kiếm khí cường đại phát sinh va chạm kịch liệt, bầu trời phảng phất như mở ra một vết nứt, lực lượng kinh khủng trong nháy mắt tỏa ra.

Nghe thấy lời nói tràn ngập sự châm chọc của Công Tôn Ngọc, Lâm Thanh Trúc mang sắc mặt lạnh lẽo, sát tâm triệt để động đậy.

Lúc này một kiếm trảm phá hư không của Lâm Thanh Trúc hung hăng chém xuống, Công Tôn Ngọc cười lạnh một tiếng rồi cũng chém ra một kiếm.

"Tía má ơi, gia hỏa này không muốn sống nữa sao, ngay cả vị mãnh nhân kia mà hắn cũng dám trào phúng ư?"

Lời này vừa nói ra, toàn trường lập tức sôi trào lên.

Lâm Thanh Trúc còn chưa động thủ thì Công Tôn Ngọc đã đi bộ nhàn nhã tới, vẫn như cũ là bản mặt cao ngạo, chậm rãi ung dung nói ra: "Ta vốn cho rằng Kiếm Tiên chi đồ trong truyền thuyết có kiếm pháp rất thần kỳ, hiện tại xem ra ngươi cũng chỉ như vậy. Có một vị đồ đệ như ngươi thì chắc hẳn sư tôn của ngươi cũng chỉ như thế."

"A. . ."

"Khụ khụ. . ."

Công Tôn Ngọc nhẹ nhàng tằng hắng một cái, sau đó ổn định thân hình, hóa giải lực trùng kích, lần nữa khôi phục biểu lộ không ai bì nổi.

"Xem ra kiếm quyết của Bổ Thiên giáo cũng chỉ có như thế."

Tất cả mọi người đều bị phong thái kinh thế hãi tục của hai người kia chấn nhiếp, bầu không khí dần dần cháy bỏng lên.

Vừa rồi khi hai đạo kiếm khí va chạm, Lâm Thanh Trúc phải dựa vào kiếm quyết cường đại mới miễn cưỡng đánh ngang tay.

Lâm Thanh Trúc có thể cảm giác được thanh kiếm này có lực lượng vô cùng bá đạo, Vân Tiêu kiếm của nàng căn bản không phải là đối thủ của nó.

Trong ánh mắt vô cùng băng lãnh của Lâm Thanh Trúc lộ ra một chút kinh ngạc, nàng nhìn xem Hiên Viên kiếm trong tay Công Tôn Ngọc.

Tất cả mọi người đều cảm thấy mình như bị sét đánh ngang tai, trong lòng cực kỳ sợ hãi.

Tên này có bao nhiêu cuồng a? Ngay cả Kiếm Tiên mà hắn cũng không coi vào đâu!
Bạn cần đăng nhập để bình luận