Chương 09: Hồ l·i·ệ·t Na này rất không phù hợp nha【 à đúng rồi. 】【 Cái tên c·ặ·n bã này sau lưng một mặt cùng Liễu Nhị Long chơi trò yêu đương tinh thần, một mặt lợi dụng tình cảm còn sót lại của Bỉ Bỉ Đông, vì tiểu ma cà bông thu hoạch bí mật song sinh võ hồn, giúp tiểu ma cà bông hủy diệt Vũ Hồn điện. 】【 Thật TM vô sỉ a! 】【 Ách… Nói xong lời cuối cùng ta không thể không nhắc thêm một câu, Bỉ Bỉ Đông và Liễu Nhị Long hai người này cũng đủ tiện, đều bị thương thành cái dạng này rồi, mà vẫn cứ thích Ngọc Tiểu Cương, loại l·i·ế·m c·ẩ·u này làm cho cừu luộc cả hai mặt đều cháy khét. 】Nhật ký viết xong. Tô Trần trực tiếp tức giận ném đi một cái, sau đó liền lại cảm thấy hơi đau răng. Không nói những suy đoán kỳ quái kia, chỉ nói việc Ngọc Tiểu Cương đối với chuyện của Bỉ Bỉ Đông và Liễu Nhị Long, thật sự là súc sinh TM mà! Bỉ Bỉ Đông đã tuyệt vọng đến mức nào? Trong hôn lễ Liễu Nhị Long đau lòng biết bao? Nhưng mà. Cái tên cặn bã Ngọc Tiểu Cương thì vẫn là một tên cặn bã. Bỉ Bỉ Đông và Liễu Nhị Long này, thật giống cũng chẳng tốt đẹp gì hơn. Một người coi phế vật là bảo, một người không nhận ra Hoàng Kim Thánh Long. Hai người này có thể so được với Đào ca mà liều mạng. Cũng được! Sau đó đi một chuyến Sử Lai Khắc, phải cùng Cương tử hảo hảo tán gẫu, chơi yêu đương tinh thần không cắt thì làm sao được chứ? Tố Vân đào: Lúc trước hai vị đại tỷ giải tán tổ hợp Đấu La mù mắt, ta là cực lực phản đối! Lam Phách học viện. Liễu Nhị Long lúc này đang ngơ ngác tại chỗ, cảm xúc trong lòng vô cùng phức tạp. Nàng không thể tin được. Nàng không muốn tin. Nhưng mà. Nội dung trong nhật ký của Tô Trần, lại như đinh đóng vào tim, cứ lặp đi lặp lại kẹt trong cổ họng nàng, khiến nàng nghẹn ngào không nói nên lời. Như ngồi trên bàn chông. Như mang trên lưng gai. Như nghẹn ở cổ họng. Những việc này, những lời này. Phụ thân nàng đã từng chất vấn nàng, rất phẫn nộ hỏi vì sao nàng có thể cùng Ngọc Tiểu Cương tiến tới hôn nhân, có phải suy nghĩ bị lừa đá hay không? Bởi vì yêu mù quáng. Liễu Nhị Long từ trước đến nay chưa từng cho rằng Ngọc Tiểu Cương là một kẻ phế vật, nàng luôn xem Ngọc Tiểu Cương là người cố gắng nhất, tài hoa nhất. Người khác chế giễu hắn, chỉ là vì không hiểu hắn. Hết lần này đến lần khác lại là nguyên nhân này. Hiện tại nó đang đè nặng nội tâm Liễu Nhị Long đến mức hơi khó thở. Lúc đó nàng còn nhỏ, hiểu biết về tri thức võ hồn không nhiều, càng không thể tìm hiểu về biến dị võ hồn, có thể Ngọc Tiểu Cương thì không giống, cả đời hắn đều cố gắng nghiên cứu những thứ này. . . Sự thật mới đau lòng nhất! Quá khứ cùng những hồi ức ập đến. Ngọc Tiểu Cương nghiên cứu võ hồn cả đời, đến cùng hắn là một kẻ bao cỏ thật sự, hay là đang giả vờ ngốc? Nội tâm Liễu Nhị Long hiện giờ rất phức tạp, không biết nên lựa chọn đối mặt như thế nào. . Đương nhiên! Giờ khắc này nội tâm Liễu Nhị Long lại khẩn thiết hy vọng, Ngọc Tiểu Cương là một kẻ phế vật, là một kẻ bao cỏ không có năng lực. Như vậy còn tốt hơn so với việc có mưu đồ từ trước. Vũ Hồn điện. Lúc này Bỉ Bỉ Đông trong lòng đã ổn định lại, chỉ là nàng. . . thế mà lại có một chút đồng tình đối với tình địch ngày xưa Liễu Nhị Long. Không sai chính là đồng tình! Tam Giác Hoàng Kim vang danh thiên hạ. Võ hồn dung hợp kỹ – Hoàng Kim Thánh Long. Bỉ Bỉ Đông đương nhiên hiểu rõ vô cùng, nàng trước đây chắc chắn đã chú ý đến, giờ hồi tưởng lại cũng cảm thấy mơ hồ? Hỏa Long. Hoàng Kim Thánh Long. Đều cùng là biến dị từ Lam Điện Phách Vương Long, sự vô tri của Liễu Nhị Long có thể thông cảm, nhưng Ngọc Tiểu Cương lại nghiên cứu cả đời biến dị võ hồn, huyết mạch kế thừa, chẳng lẽ hắn không hề phát hiện ra sao? Lẽ nào giữa họ chưa từng trao đổi về chuyện đó? Đầu óc Hồ Liệt Na lúc này cũng ong ong! Đồng thời. Nội tâm Hồ Liệt Na rất phẫn nộ, lão sư của mình vậy mà lại bị một tên cặn bã như vậy làm hỏng. Đáng chết! Nếu sau này gặp được người tên Ngọc Tiểu Cương này, nhất định phải khiến hắn sống không bằng chết, đã mềm yếu như vậy, dứt khoát để hắn làm một nữ nhân tốt. Sau một hồi lâu. Hồ Liệt Na mới mở miệng hỏi: "Lão sư, vậy kế tiếp Tô Trần muốn đi Lạc Nhật Sâm Lâm, phải làm sao?" Bỉ Bỉ Đông hoàn hồn, vuốt ve bờ vai nhẵn nhụi của Hồ Liệt Na, nhẹ giọng trả lời: "Nếu trực tiếp để ngươi đi cùng hắn, chẳng những hành vi quá khác thường, mà lão sư cũng lo lắng ngươi sẽ bị hắn ăn sạch." "Ta thấy Tà Nguyệt và Diễm hồn lực cũng sắp đạt đến cấp năm mươi, sắp tới liền cứ loan tin rằng bọn họ đã năm mươi cấp, dùng việc đi săn hồn hoàn làm cớ, các ngươi trên đường đi đến Lạc Nhật Sâm Lâm, để Nguyệt Quan và Quỷ Mị đi cùng." Hồ Liệt Na vui vẻ gật đầu nói: "Tốt! Vậy ta lát nữa sẽ đi thông báo, sau đó cùng nhau đến Lạc Nhật Sâm Lâm." Bỉ Bỉ Đông điểm lên đầu Hồ Liệt Na một cái, mở miệng nói: "Không phải để ngươi đi du sơn ngoạn thủy, chuyến này ta cho ngươi hai nhiệm vụ, và sẽ để Nguyệt Quan và Quỷ Mị nghe theo sự sắp xếp của ngươi, thứ nhất ngươi phải đi dò la nội tình của Tô Trần, tìm hiểu kỹ về hắn, đem hắn lôi kéo về Giáo Hoàng điện của chúng ta." "Thứ hai, ngươi phải cố gắng không gây sự chú ý, nhắc nhiều tên ta trước mặt hắn, để hắn viết về ta nhiều hơn trong nhật ký." Tuy Bỉ Bỉ Đông không tin vào khả năng thứ nhất mà Tô Trần đã nói, không tin mình là bàn đạp, nhưng mà Tô Trần đã viết ra rồi, trong lòng nàng vẫn có chút nghi ngờ! Nếu sau này có thể thường xuyên xuất hiện trên nhật ký của Tô Trần, mỗi ngày có được một phần thưởng, nàng liền sẽ không sợ! Hồ Liệt Na gật đầu thật mạnh, đảm bảo nói: "Lão sư người yên tâm, con nhất định hoàn thành nhiệm vụ." "Con đi trước đây." Bỉ Bỉ Đông nhìn Hồ Liệt Na vui vẻ rời đi, ánh mắt cũng trở nên phức tạp, nội tâm lại dần dần bắt đầu tỉnh táo. Giờ khắc này chấp niệm của Bỉ Bỉ Đông không còn sâu, oán hận cũng hơi buông lỏng, nội dung trong nhật ký của Tô Trần như một cái tát mạnh, hết lần này đến lần khác đánh vào đầu óc khiến nàng dần tỉnh táo lại! Nàng lẩm bẩm: "Nếu như Tô Trần kia chỉ là một Hồn Sư cấp 15, Na Na ngươi có phải sẽ có lựa chọn giống ta không, còn ta sẽ chọn thế nào?" "Ngọc Tiểu Cương." "Rốt cuộc ngươi là có tâm cơ, hay là một tên phế vật đơn thuần?" Giữa trưa. Tô Trần có chút nhàm chán đứng chờ ở cổng trường. Hồ Liệt Na thu xếp xong hết thảy, một đường chạy nhanh đến trước mặt Tô Trần, ngữ khí mang theo cầu xin: "Vậy… ca ta với Diễm vừa hay hồn lực đều đột phá cấp 50, đúng lúc muốn đến Lạc Nhật Sâm Lâm tìm kiếm hồn hoàn, chúng ta đi cùng có được không?" Ách. Tô Trần trong lòng cảm thấy hơi kỳ lạ! Hồ Liệt Na này không thích hợp, cực kỳ không thích hợp nha! Trước mắt mà nói. Mặc dù mình đã có thực lực, nhưng mình chưa hề lộ ra, cho dù trong bóng tối đã sớm phát hiện ra một người đang nhìn mình chằm chằm, chính mình cũng không có biểu hiện ra cái gì dị thường. Có thể thái độ của Hồ Liệt Na là sao? Má ơi! Ta còn chưa kịp thả thính, thì tiểu hồ ly này đã sa đọa rồi sao? Thật không dám. Ngươi làm như vậy, chẳng khác nào ta thành Cương tử, chưa kịp báo ân thì quay đầu bắt cóc ngươi. Vậy là ta đang bị tính kế sao? Sắc mặt Tô Trần có chút bất đắc dĩ, dứt khoát từ chối: "Thật ra ta có việc riêng cần làm, đi cùng nhau ít nhiều bất tiện, để tự ta đi là được rồi." Hồ Liệt Na lại không nghe lọt tai, trực tiếp nắm chặt lấy cánh tay Tô Trần, lắc lắc nói: "Ôi da! Có gì mà bất tiện chứ, lần này chúng ta cùng nhau, nếu có chuyện gì, chúng ta cũng có thể giúp đỡ anh." "Chúng ta quyết định vậy nha, để em đi gọi ca em và Diễm bọn họ, một lát nữa liền xuất phát."