Đấu La: Nhìn Ta Nhật Ký , Các Nàng Điên Cuồng Bật Hack

Chương 252: Bánh bao may mắn

Chương 252: Bánh bao may mắn
Lúc này ra ngoài mua bánh bao.
Linh Diên cũng đại khái nghe xong Tô Trần miêu tả, nàng không khỏi trong lòng rất chấn kinh... Giáo hoàng muội muội này, nàng thế mà có sự tương phản lớn như vậy, nàng thế mà lại như vậy?
Thật quá bất khả tư nghị.
"Tiểu Trần, ngươi không có gạt dì chứ?"
Linh Diên thật sự cảm thấy không thể tin, Bỉ Bỉ Đông đem ngươi mang vào mật thất bên trong, tự phong Mật Thất Đấu La? Điều này có phù hợp với dáng vẻ bình thường của nàng không?
Tô Trần thấp giọng dặn dò: "Dì không được nói lại với người khác, nếu không thì giáo hoàng muội muội của dì có thể sẽ không còn mặt mũi gặp ai."
"Ta đoán là hôm qua nàng uống nhiều."
"Thì ra là vậy!"
Linh Diên gật đầu cười, trên dưới nhìn Tô Trần có chút đau lòng nói: "Khổ cực cho Tiểu Trần của chúng ta, con trở về đưa bánh bao cho muội muội đi, dì về nhà trước nấu cho con chút canh bồi bổ, con nhớ lát nữa về nhà nha."
Tô Trần nghe vậy liền xua tay nói: "Không cần đâu dì, dì còn không rõ thực lực của con sao?"
"A!" Linh Diên liếc mắt đưa tình, khẽ cười nói: "Lần trước, có phải con từ chỗ dì phải vịn eo đi ra không?"
"Vừa mới nghe con nói thế, giáo hoàng muội muội có thể còn lợi hại hơn con nhiều, Tiểu Trần phải nghe lời nha! Nhanh đi đưa bánh bao cho giáo hoàng, lát nữa về nhà uống canh."
Linh Diên nói xong liền đi, cũng không cho Tô Trần cơ hội tranh cãi. Dù sao thì tranh cãi chuyện này, liền không cần phải thắng.
Tô Trần cất bánh bao cùng cháo đã gói kỹ vào trong ngực, hướng về Vũ Hồn điện nhanh chân bước đi, trong lòng hắn cũng không khỏi cảm thán a! Vẫn là dì tốt, dì hiểu chuyện biết thương người.
Mật thất.
Bỉ Bỉ Đông nghe thấy tiếng động, mở mắt thấy Tô Trần đi đến, trên tay cũng không có túi xách, khó hiểu mà hỏi: "Tiểu Trần, con đi mua bánh bao đâu?"
"Ở chỗ này."
Tô Trần từ trong ngực lấy bánh bao cùng cháo ra, cười nói: "Tỷ tỷ tranh thủ lúc còn nóng mà ăn."
Bỉ Bỉ Đông nhận lấy bánh bao, có chút nghi ngờ thầm nói: "Sao lại cầm bánh bao nhét vào trong ngực, con sợ bị người ta cướp à?"
Nói rồi, nàng cắn nhẹ một cái, phát hiện bánh bao nhiệt độ vừa phải, cũng không bị lạnh vì đường.
Bỉ Bỉ Đông ăn, khóe mắt liền ướt, chậm rãi hai giọt nước mắt rơi xuống.
Tô Trần có chút mộng nói: "Tình huống gì thế?"
"Bánh bao có độc à, sao còn ăn mà khóc."
"Phụt." Bỉ Bỉ Đông không nhịn được nín khóc rồi cười, nước bọt cũng phun hết lên mặt Tô Trần.
Tô Trần liếm môi một cái, sắc mặt Bỉ Bỉ Đông thoáng chốc liền đỏ bừng, lườm hắn một cái, lúc này mới bắt đầu nói: "Giống như hồi đó ta lần đầu tiên đến Vũ Hồn thành, ăn ngon giống vậy, cả nhiệt độ của bánh bao cũng giống y như hồi đó!"
"Đây là nước mắt vui sướng."
Tô Trần nghiêm túc nói: "Hiểu."
"Cái này gọi là ngon đến phát khóc!"
Bỉ Bỉ Đông nhịn không được lại cười, lẩm bẩm trong miệng: "Ngươi đúng là một tên mồm mép dẻo quẹo!"
Tô Trần cười gật đầu, điểm này hắn không hề phản bác, Bỉ Bỉ Đông biết rất rõ.
Bỉ Bỉ Đông miệng nhỏ ăn bánh bao, nhẹ giọng nói: "Bánh bao này đối với ta mà nói, chính là món ăn ngon nhất thế giới."
"Lần đầu tiên được ăn là khi ta được Thiên Đạo Lưu mang về Vũ Hồn thành, đó là bước ngoặt vận mệnh trong đời ta, nhờ nó mà ta từ một đứa trẻ mồ côi, trở thành Thánh nữ cao cao tại thượng của Vũ Hồn điện."
"Lần này được ăn nó, cũng là một bước ngoặt quan trọng trong sinh mệnh của ta."
"Tiểu Trần, liệu con có thể khiến nó thành bánh bao may mắn của ta không?"
"Sẽ!" Tô Trần nghiêm túc gật đầu nói: "Nó sẽ là bánh bao may mắn của tỷ, đồng thời cũng là bánh bao may mắn của chúng ta."
"Ừm!" Bỉ Bỉ Đông gật đầu mạnh, đúng là lời Tô Trần nói, lúc này gặp được cũng thật đúng lúc.
"Sao con không ăn?"
Tô Trần nghe Bỉ Bỉ Đông hỏi, cười đáp: "Tại vì con chờ tỷ ăn hết bánh bao, con mới ăn bánh bao của tỷ."
Bỉ Bỉ Đông đầu tiên là nghe có chút mờ mịt, liếc mắt một cái rồi nghĩ ra điều gì đó, hơi đỏ mặt nói: "Không đứng đắn!"
"Vậy thì con nói cho tỷ tỷ biết, bánh bao của tỷ tỷ ngon hơn hay bánh bao của tiểu nha đầu Chu Trúc Thanh ngon hơn?"
A cái này...
Tô Trần có chút cổ quái nhìn Bỉ Bỉ Đông, nghĩ nghĩ rồi nói: "Chuyện này để tiếp xuống cố gắng nếm thử, con mới có thể đưa ra đánh giá tốt hơn."
"Con nhanh ăn đi, ăn xong đổi đến lượt ta ăn."
Bỉ Bỉ Đông hướng Tô Trần liếc mắt đưa tình, ôn nhu nói: "Ta ăn bánh bao nhỏ của ta, con ăn bánh bao lớn của con."
"Chúng ta lại không ăn chung một cái bánh bao, sao con còn phải chờ ta ăn hết đâu?"
Tô Trần như có điều suy nghĩ gật đầu nói: "Tỷ tỷ nói đúng, chúng ta mỗi người ăn một cái!"
Tô Trần nói rồi cắn nhẹ một miếng bánh bao, mở miệng nói: "Tỷ tỷ, bánh bao này đối với con mà nói, chính là món ăn ngon nhất thế giới."
Bỉ Bỉ Đông có chút hấp tấp nói: "Đồ ranh con, sao con lại học theo lời tỷ tỷ nói vậy?"
Tô Trần vừa ăn bánh bao, vừa đáp: "Sao lại là học tỷ tỷ nói, con nói đều là nghiêm túc, bánh bao này thật sự rất ngon."
"Ừm!" Bỉ Bỉ Đông nhẹ hừ một tiếng nói: "Ngon, thì ăn chậm một chút."
Một tấc thời gian, một tấc vàng.
Một canh giờ sau.
Tô Trần ăn hết bánh bao lớn, vịn eo đi ra khỏi Vũ Hồn điện, lại lần nữa cảm khái: "Dì tốt thì tốt, chỉ là hơi tốn eo."
【Hôm nay lại là một ngày nguyên khí không đủ!】
【Bắt đầu đổi mới nhật ký.】
【Ban đầu hôm qua tính ăn hết bánh bao rồi, liền bắt đầu viết về Linh Diên a di của ta, ai ngờ! Sức mạnh của bánh bao kia quá lớn, đang ăn thì ta liền ngất đi.】
【Hôm nay trước khi viết nhật ký, ta đã ăn bánh bao rồi, nên nhất định có thể hoàn thành công việc một cách nghiêm túc.】
【Đáng nhắc tới là, vừa mới đi mua bánh bao thì gặp Linh Diên a di, dì ấy rất thương ta, biết rõ ta còn chưa ăn cơm, liền về nhà nấu canh cho ta.】
【Để ta xem thử nội dung nhật ký hôm nay, muốn viết gì đây?】
【Hôm nay vẫn là viết về Linh Diên a di... Kiếp sau ta không tranh giành công lao với Linh Diên a di nữa a!】
Trong mật thất.
Bỉ Bỉ Đông vốn muốn nghỉ ngơi dưỡng sức ngủ một giấc, nhìn thấy nội dung nhật ký, trong lòng cũng có chút im lặng.
Ngươi cái đồ ranh con không đứng đắn!
Mọi người đều có nhật ký bản sao, đều có thể nhìn thấy nội dung nhật ký, ngươi viết trong nhật ký là ăn bánh bao ngất đi.
Vậy các nàng chẳng phải nghĩ lung tung sao?
Còn nữa.
Những người này có lẽ sẽ không nghĩ, có phải là mình hạ độc vào bánh bao, rồi vì ba mươi cấp hồn lực mà đem Tiểu Trần nhào nặn tới lui chứ?
Phi!
Hôm nay con viết nhật ký còn ăn bánh bao nữa à?
Con ăn cái bánh bao chính kinh à?
Bỉ Bỉ Đông cũng cảm thấy mệt mỏi, đương nhiên cơ thể nàng còn mệt mỏi hơn...
Học viện Võ Hồn.
Nhà ăn.
Thủy Băng Nhi tỷ muội cũng đang ghen tị hết cả lòng a! Linh Diên thành công phá tường rồi, Bỉ Bỉ Đông cũng thành công phá tường, vì sao các nàng lại có thể dễ dàng thành công như vậy chứ?
Chuyện này chắc chắn là có một vài kỹ thuật đấy!
Thủy Nguyệt Nhi thấp giọng nói: "Chúng ta hình như ngày càng khó khăn rồi."
Tuyết Vũ mấy người cũng đồng thời gật đầu.
"Quá khó."
"Tại sao Linh Diên a di và giáo hoàng bệ hạ có thể dễ dàng thành công như vậy?"
"Các ngươi nói xem, Tô Trần có phải là thích người trưởng thành hơn một chút không?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận