Đấu La: Nhìn Ta Nhật Ký , Các Nàng Điên Cuồng Bật Hack
Chương 373: Ma Hồn Đại Bạch Sa
Chiều ngày hôm sau.
Tô Trần ngồi trên ghế bố ở boong tàu hóng gió biển, cập nhật nhật ký. Diệp Linh Linh dịu dàng đút trái cây cho hắn, thỉnh thoảng Tô Trần còn yêu cầu được ăn miếng trái cây, rồi lại chơi hai ván bóng rổ. Hắn hoàn toàn không hề hay biết, buổi tối sẽ có niềm vui bất ngờ gì ập đến.
【Hôm nay lại là một ngày tràn đầy hy vọng!】
【Đảo Hải Thần đã ngày càng đến gần, ban đầu ta còn nghĩ những ngày lênh đênh trên thuyền sẽ rất nhàm chán, nhưng mà ta thật sự không ngờ tới a!】
【Không thể tin được!】
【Để ta xem hôm nay nhật ký nên viết nội dung gì đây?】
【Hôm nay viết về Phỉ Thúy Thiên Nga, Bích Cơ.】
Bỉ Bỉ Đông cùng những người khác nhìn nội dung nhật ký, trong lòng cũng có chút oán hờn nhìn Tô Trần, tối hôm qua bọn nàng đã tốn không ít sức lực mà vẫn không thể nào moi ra được bí mật của Tô Trần. Hiện tại thì càng thêm tò mò. Rốt cuộc ngươi đang nói cái gì vậy? Lại còn "thật không sai nha"? Băng Đế sao?
【Bích Cơ——Phỉ Thúy Thiên Nga, một trong những hồn thú cốt lõi của Tinh Đấu Đại Sâm Lâm, hồn thú hệ trị liệu, xếp thứ tư trong mười đại hung thú.】
【Bích Cơ là tộc trưởng của Phỉ Thúy Thiên Nga nhất tộc, Phỉ Thúy Thiên Nga cũng là hồn thú hệ trị liệu cường đại nhất, số lượng vô cùng thưa thớt, đồng thời đối với các hồn thú khác mà nói thì lại là đại bổ, điều này khiến số lượng của Phỉ Thúy Thiên Nga càng thêm ít ỏi.】
【Bích Cơ là một con ngỗng rất may mắn, nàng lúc còn nhỏ đã vô tình cứu một con hồn thú rất nhỏ yếu.】
【Lúc đó nàng thậm chí còn không biết rõ con hồn thú này thuộc chủng loại nào, mà phụ thân của con hồn thú đó là một con vạn năm hồn thú, hắn đã bảo vệ Bích Cơ trưởng thành, suốt một ngàn năm.】
【Sau khi Phỉ Thúy Thiên Nga có được tu vi ngàn năm, sức mạnh sinh mệnh ẩn chứa bên trong lại càng thêm to lớn, đến nỗi thu hút rất nhiều hồn thú khác thèm khát.】
【Bích Cơ lương thiện xưa nay không thù hận, những hồn thú bị người bảo vệ của nàng đánh bại, bị thương, nàng đều thuyết phục giữ lại sinh mệnh của chúng, đồng thời trị liệu cho chúng.】
【Dần dà, bắt đầu có một vài hồn thú được nàng trị liệu đã lựa chọn ở lại bên cạnh nàng, bảo vệ nàng.】
【Dưới sự bảo vệ của những hồn thú này, Bích Cơ nhanh chóng trưởng thành, những hồn thú này liên tục mang đến cho nàng những loại thức ăn giàu năng lượng nhất trong rừng sâu, tu vi của Bích Cơ cũng một ngày ngàn dặm, khả năng trị liệu của nàng cũng càng ngày càng mạnh, những người ủng hộ bên cạnh cũng càng ngày càng nhiều. . .】
Một bên khác.
Cổ Nguyệt Na và một đám người đứng trên mặt biển cách hạm đội không xa, chờ Ma Hồn Đại Bạch Sa đến.
A Ngân sau khi xem xong nội dung nhật ký thì không nhịn được lên tiếng gọi Bích Cơ: "Bích Cơ tỷ tỷ, tỷ quả thực là niềm tự hào của hồn thú chúng ta, quá thiện lương quá vĩ đại."
Bích Cơ có chút xấu hổ nói: "Vậy, cũng không có tốt như Tô Trần viết."
Băng Đế và Tuyết Đế một mặt kính nể nói: "Chúng ta đều dùng vũ lực xưng vương, còn Bích Cơ ngươi thì lấy đức phục người."
"Ngươi thật sự là quá vĩ đại!"
Cổ Nguyệt Na cũng vô cùng hài lòng gật đầu.
Lúc này một con cá mập lớn từ phía xa bơi đến, gần tới nơi thì hóa thành một đạo nhân ảnh bay ra khỏi mặt nước, hướng về phía Cổ Nguyệt Na hành lễ bái kiến: "Tiểu Bạch, tham kiến chủ thượng."
Ma Hồn Đại Bạch Sa từ trong nước chui lên, hóa thành một cô gái xinh đẹp với mái tóc dài màu xám lam xõa vai, mang một vẻ đẹp dị vực.
Cổ Nguyệt Na nhàn nhạt nói: "Đứng lên đi!"
"Ngươi là vương của Ma Hồn Đại Bạch Sa nhất tộc đúng không?"
"Dạ đúng, chủ thượng." Tiểu Bạch đáp lời.
Bích Cơ lên tiếng hỏi: "Vậy trong tộc của các ngươi, có ai tên là Bạch Tú Tú không?"
"Bạch Tú Tú?"
Tiểu Bạch nghe Bích Cơ hỏi thì lắc đầu nói: "Không, không có ai tên Bạch Tú Tú."
A Ngân nhìn Bích Cơ một chút, trong lòng suy nghĩ rồi lên tiếng: "Trong tộc của các ngươi, có ai có t·h·iên phú đặc biệt tốt không, ví dụ như sau này có thể kế thừa y bát của ngươi, hoặc là nói! Hai vạn năm sau có thể đột p·h·á đến tu vi mười vạn năm không?"
Cái này?
Tiểu Bạch nghe A Ngân nói thì cũng rơi vào trầm tư.
"Cái này khó nói lắm . . ."
Thế giới hồn thú suy cho cùng cũng khác con người, hơn nữa vấn đề mà A Ngân hỏi thì đó là chuyện của hơn hai vạn năm sau, có ai biết được là có hồn thú nào may mắn có thể bình an sống đủ hơn hai vạn năm trở lên không chứ. Vấn đề này căn bản không phải là thiên phú, mà là may mắn.
Cổ Nguyệt Na một mặt chân thành nói: "Chúng ta đang tìm một cô gái tên là Bạch Tú Tú, cô bé tồn tại ở tương lai, là người của Ma Hồn Đại Bạch Sa nhất tộc các ngươi."
"Sau khi ngươi về lập tức bắt đầu dốc toàn lực tìm kiếm, nếu tìm được thì mang đến gặp ta, ta sẽ tặng cho nàng một cơ duyên lớn."
"Đương nhiên, không tìm được cũng không sao, cứ tập hợp tất cả những người có tu vi cao, cùng với những người có t·h·iên phú tốt của tộc ngươi lại ở phụ cận đảo Hải Thần, hai ngày nữa ta sẽ tự mình đến kiểm tra."
"Vâng, chủ thượng."
Tiểu Bạch nghe mệnh lệnh của Cổ Nguyệt Na lập tức đáp ứng, chỉ là nàng do dự một chút, vẫn là không nhịn được lên tiếng hỏi: "Chủ thượng, vậy mấy đội thuyền với các nhân loại hồn sư ở đằng kia là làm gì?"
Cổ Nguyệt Na khẽ nhíu mày, ánh mắt đặt lên người Tiểu Bạch, lên tiếng hỏi: "Trên người ngươi có thần lực của Hải Thần?"
"Chủ thượng, ta. . ." Tiểu Bạch lập tức sợ hãi q·u·ỳ xuống trước mặt Cổ Nguyệt Na, giọng nói run rẩy: "Bẩm chủ thượng, Tiểu Bạch từng là đại. . . từng là tọa kỵ của Hải Thần, vì vậy đã từng được ngài điểm hóa."
"Ta hiểu rồi."
Cổ Nguyệt Na sắc mặt bình tĩnh nói: "Nhưng dù trước đây ngươi thế nào, thì bây giờ ngươi cứ trở về cẩn thận làm theo những gì ta đã giao."
"Còn về đám hồn sư nhân loại đó, bọn họ hiện tại là đồng minh của chúng ta, chuẩn bị đi thu phục đảo Hải Thần, lúc đó ngươi và người trong tộc không được nhúng tay vào chuyện này."
Cái gì?
Tiểu Bạch như bị sét đánh giữa trời quang.
Hồn thú nhân loại?
Đi thu phục đảo Hải Thần?
Còn là minh hữu của hồn thú nhất tộc?
"Vâng, chủ thượng."
Tiểu Bạch không dám phản kháng, lĩnh mệnh rồi lặn xuống nước.
Băng Đế hai tay ôm n·g·ự·c, nhìn hướng Tiểu Bạch rời đi rồi hỏi: "Chủ thượng, vì sao chúng ta không lôi kéo nàng ta?"
Cổ Nguyệt Na sắc mặt bình tĩnh nói: "Nàng ta là tọa kỵ của Hải Thần, trước cứ thăm dò một chút xem trong lòng nàng ta có còn hướng về phía hồn thú nhất tộc chúng ta không."
"Ta hiểu rồi." Tử Cơ lên tiếng: "Chủ thượng vừa nói với nàng là Vũ Hồn Điện muốn đi thu phục đảo Hải Thần, chính là thăm dò xem nàng ta có mật báo cho đảo Hải Thần không?"
Cổ Nguyệt Na khẽ gật đầu: "Không sai!"
"Những kẻ tín đồ của đám gia hỏa ở hạ giới kia rất tr·u·ng thành, vì vậy ta muốn xem thử nàng ta có giống Ba Tái Tây không, rồi mới đưa ra kết luận được."
"Đương nhiên, mệnh lệnh mà ta đã giao cho nàng, thì nàng chắc chắn không dám vi phạm."
A Ngân nghĩ ngợi rồi lên tiếng: "Chủ thượng, ta có một cách, có lẽ có thể giúp chúng ta tìm được Bạch Tú Tú."
"Ồ?"
Cổ Nguyệt Na và mấy người cùng nhau nhìn về phía A Ngân.
A Ngân giải thích: "Hiện tại không tìm được Bạch Tú Tú, chủ yếu vẫn là vì chúng ta không hiểu rõ về Bạch Tú Tú, đồng thời Bạch Tú Tú hiện tại vẫn chưa trưởng thành."
"Nếu như chúng ta tiếp tục nhận được phần thưởng phó bản nhật ký, để cho Tô Trần viết một lần về Bạch Tú Tú thì chắc chắn sẽ tìm được thôi."
Cổ Nguyệt Na gật đầu, cảm thấy biện pháp này có thể được.
Bích Cơ cười khổ nói: "Cảm giác rất khó a!"
"Mấy ngày gần đây toàn là chúng ta nhận được phần thưởng, cảm giác vận may của chúng ta dạo này cũng không tệ lắm."
Tô Trần ngồi trên ghế bố ở boong tàu hóng gió biển, cập nhật nhật ký. Diệp Linh Linh dịu dàng đút trái cây cho hắn, thỉnh thoảng Tô Trần còn yêu cầu được ăn miếng trái cây, rồi lại chơi hai ván bóng rổ. Hắn hoàn toàn không hề hay biết, buổi tối sẽ có niềm vui bất ngờ gì ập đến.
【Hôm nay lại là một ngày tràn đầy hy vọng!】
【Đảo Hải Thần đã ngày càng đến gần, ban đầu ta còn nghĩ những ngày lênh đênh trên thuyền sẽ rất nhàm chán, nhưng mà ta thật sự không ngờ tới a!】
【Không thể tin được!】
【Để ta xem hôm nay nhật ký nên viết nội dung gì đây?】
【Hôm nay viết về Phỉ Thúy Thiên Nga, Bích Cơ.】
Bỉ Bỉ Đông cùng những người khác nhìn nội dung nhật ký, trong lòng cũng có chút oán hờn nhìn Tô Trần, tối hôm qua bọn nàng đã tốn không ít sức lực mà vẫn không thể nào moi ra được bí mật của Tô Trần. Hiện tại thì càng thêm tò mò. Rốt cuộc ngươi đang nói cái gì vậy? Lại còn "thật không sai nha"? Băng Đế sao?
【Bích Cơ——Phỉ Thúy Thiên Nga, một trong những hồn thú cốt lõi của Tinh Đấu Đại Sâm Lâm, hồn thú hệ trị liệu, xếp thứ tư trong mười đại hung thú.】
【Bích Cơ là tộc trưởng của Phỉ Thúy Thiên Nga nhất tộc, Phỉ Thúy Thiên Nga cũng là hồn thú hệ trị liệu cường đại nhất, số lượng vô cùng thưa thớt, đồng thời đối với các hồn thú khác mà nói thì lại là đại bổ, điều này khiến số lượng của Phỉ Thúy Thiên Nga càng thêm ít ỏi.】
【Bích Cơ là một con ngỗng rất may mắn, nàng lúc còn nhỏ đã vô tình cứu một con hồn thú rất nhỏ yếu.】
【Lúc đó nàng thậm chí còn không biết rõ con hồn thú này thuộc chủng loại nào, mà phụ thân của con hồn thú đó là một con vạn năm hồn thú, hắn đã bảo vệ Bích Cơ trưởng thành, suốt một ngàn năm.】
【Sau khi Phỉ Thúy Thiên Nga có được tu vi ngàn năm, sức mạnh sinh mệnh ẩn chứa bên trong lại càng thêm to lớn, đến nỗi thu hút rất nhiều hồn thú khác thèm khát.】
【Bích Cơ lương thiện xưa nay không thù hận, những hồn thú bị người bảo vệ của nàng đánh bại, bị thương, nàng đều thuyết phục giữ lại sinh mệnh của chúng, đồng thời trị liệu cho chúng.】
【Dần dà, bắt đầu có một vài hồn thú được nàng trị liệu đã lựa chọn ở lại bên cạnh nàng, bảo vệ nàng.】
【Dưới sự bảo vệ của những hồn thú này, Bích Cơ nhanh chóng trưởng thành, những hồn thú này liên tục mang đến cho nàng những loại thức ăn giàu năng lượng nhất trong rừng sâu, tu vi của Bích Cơ cũng một ngày ngàn dặm, khả năng trị liệu của nàng cũng càng ngày càng mạnh, những người ủng hộ bên cạnh cũng càng ngày càng nhiều. . .】
Một bên khác.
Cổ Nguyệt Na và một đám người đứng trên mặt biển cách hạm đội không xa, chờ Ma Hồn Đại Bạch Sa đến.
A Ngân sau khi xem xong nội dung nhật ký thì không nhịn được lên tiếng gọi Bích Cơ: "Bích Cơ tỷ tỷ, tỷ quả thực là niềm tự hào của hồn thú chúng ta, quá thiện lương quá vĩ đại."
Bích Cơ có chút xấu hổ nói: "Vậy, cũng không có tốt như Tô Trần viết."
Băng Đế và Tuyết Đế một mặt kính nể nói: "Chúng ta đều dùng vũ lực xưng vương, còn Bích Cơ ngươi thì lấy đức phục người."
"Ngươi thật sự là quá vĩ đại!"
Cổ Nguyệt Na cũng vô cùng hài lòng gật đầu.
Lúc này một con cá mập lớn từ phía xa bơi đến, gần tới nơi thì hóa thành một đạo nhân ảnh bay ra khỏi mặt nước, hướng về phía Cổ Nguyệt Na hành lễ bái kiến: "Tiểu Bạch, tham kiến chủ thượng."
Ma Hồn Đại Bạch Sa từ trong nước chui lên, hóa thành một cô gái xinh đẹp với mái tóc dài màu xám lam xõa vai, mang một vẻ đẹp dị vực.
Cổ Nguyệt Na nhàn nhạt nói: "Đứng lên đi!"
"Ngươi là vương của Ma Hồn Đại Bạch Sa nhất tộc đúng không?"
"Dạ đúng, chủ thượng." Tiểu Bạch đáp lời.
Bích Cơ lên tiếng hỏi: "Vậy trong tộc của các ngươi, có ai tên là Bạch Tú Tú không?"
"Bạch Tú Tú?"
Tiểu Bạch nghe Bích Cơ hỏi thì lắc đầu nói: "Không, không có ai tên Bạch Tú Tú."
A Ngân nhìn Bích Cơ một chút, trong lòng suy nghĩ rồi lên tiếng: "Trong tộc của các ngươi, có ai có t·h·iên phú đặc biệt tốt không, ví dụ như sau này có thể kế thừa y bát của ngươi, hoặc là nói! Hai vạn năm sau có thể đột p·h·á đến tu vi mười vạn năm không?"
Cái này?
Tiểu Bạch nghe A Ngân nói thì cũng rơi vào trầm tư.
"Cái này khó nói lắm . . ."
Thế giới hồn thú suy cho cùng cũng khác con người, hơn nữa vấn đề mà A Ngân hỏi thì đó là chuyện của hơn hai vạn năm sau, có ai biết được là có hồn thú nào may mắn có thể bình an sống đủ hơn hai vạn năm trở lên không chứ. Vấn đề này căn bản không phải là thiên phú, mà là may mắn.
Cổ Nguyệt Na một mặt chân thành nói: "Chúng ta đang tìm một cô gái tên là Bạch Tú Tú, cô bé tồn tại ở tương lai, là người của Ma Hồn Đại Bạch Sa nhất tộc các ngươi."
"Sau khi ngươi về lập tức bắt đầu dốc toàn lực tìm kiếm, nếu tìm được thì mang đến gặp ta, ta sẽ tặng cho nàng một cơ duyên lớn."
"Đương nhiên, không tìm được cũng không sao, cứ tập hợp tất cả những người có tu vi cao, cùng với những người có t·h·iên phú tốt của tộc ngươi lại ở phụ cận đảo Hải Thần, hai ngày nữa ta sẽ tự mình đến kiểm tra."
"Vâng, chủ thượng."
Tiểu Bạch nghe mệnh lệnh của Cổ Nguyệt Na lập tức đáp ứng, chỉ là nàng do dự một chút, vẫn là không nhịn được lên tiếng hỏi: "Chủ thượng, vậy mấy đội thuyền với các nhân loại hồn sư ở đằng kia là làm gì?"
Cổ Nguyệt Na khẽ nhíu mày, ánh mắt đặt lên người Tiểu Bạch, lên tiếng hỏi: "Trên người ngươi có thần lực của Hải Thần?"
"Chủ thượng, ta. . ." Tiểu Bạch lập tức sợ hãi q·u·ỳ xuống trước mặt Cổ Nguyệt Na, giọng nói run rẩy: "Bẩm chủ thượng, Tiểu Bạch từng là đại. . . từng là tọa kỵ của Hải Thần, vì vậy đã từng được ngài điểm hóa."
"Ta hiểu rồi."
Cổ Nguyệt Na sắc mặt bình tĩnh nói: "Nhưng dù trước đây ngươi thế nào, thì bây giờ ngươi cứ trở về cẩn thận làm theo những gì ta đã giao."
"Còn về đám hồn sư nhân loại đó, bọn họ hiện tại là đồng minh của chúng ta, chuẩn bị đi thu phục đảo Hải Thần, lúc đó ngươi và người trong tộc không được nhúng tay vào chuyện này."
Cái gì?
Tiểu Bạch như bị sét đánh giữa trời quang.
Hồn thú nhân loại?
Đi thu phục đảo Hải Thần?
Còn là minh hữu của hồn thú nhất tộc?
"Vâng, chủ thượng."
Tiểu Bạch không dám phản kháng, lĩnh mệnh rồi lặn xuống nước.
Băng Đế hai tay ôm n·g·ự·c, nhìn hướng Tiểu Bạch rời đi rồi hỏi: "Chủ thượng, vì sao chúng ta không lôi kéo nàng ta?"
Cổ Nguyệt Na sắc mặt bình tĩnh nói: "Nàng ta là tọa kỵ của Hải Thần, trước cứ thăm dò một chút xem trong lòng nàng ta có còn hướng về phía hồn thú nhất tộc chúng ta không."
"Ta hiểu rồi." Tử Cơ lên tiếng: "Chủ thượng vừa nói với nàng là Vũ Hồn Điện muốn đi thu phục đảo Hải Thần, chính là thăm dò xem nàng ta có mật báo cho đảo Hải Thần không?"
Cổ Nguyệt Na khẽ gật đầu: "Không sai!"
"Những kẻ tín đồ của đám gia hỏa ở hạ giới kia rất tr·u·ng thành, vì vậy ta muốn xem thử nàng ta có giống Ba Tái Tây không, rồi mới đưa ra kết luận được."
"Đương nhiên, mệnh lệnh mà ta đã giao cho nàng, thì nàng chắc chắn không dám vi phạm."
A Ngân nghĩ ngợi rồi lên tiếng: "Chủ thượng, ta có một cách, có lẽ có thể giúp chúng ta tìm được Bạch Tú Tú."
"Ồ?"
Cổ Nguyệt Na và mấy người cùng nhau nhìn về phía A Ngân.
A Ngân giải thích: "Hiện tại không tìm được Bạch Tú Tú, chủ yếu vẫn là vì chúng ta không hiểu rõ về Bạch Tú Tú, đồng thời Bạch Tú Tú hiện tại vẫn chưa trưởng thành."
"Nếu như chúng ta tiếp tục nhận được phần thưởng phó bản nhật ký, để cho Tô Trần viết một lần về Bạch Tú Tú thì chắc chắn sẽ tìm được thôi."
Cổ Nguyệt Na gật đầu, cảm thấy biện pháp này có thể được.
Bích Cơ cười khổ nói: "Cảm giác rất khó a!"
"Mấy ngày gần đây toàn là chúng ta nhận được phần thưởng, cảm giác vận may của chúng ta dạo này cũng không tệ lắm."
Bạn cần đăng nhập để bình luận