Đấu La: Nhìn Ta Nhật Ký , Các Nàng Điên Cuồng Bật Hack
Chương 346: Cái này Tô Trần nhất định có năng khiếu
Chương 346: Cái này Tô Trần nhất định có năng khiếu
Hôm sau.
Buổi sáng, ánh sáng mặt trời như tấm vải mỏng bằng vàng ròng tinh mịn, từ bầu trời xanh thẳm như ngọc bích từ từ hạ xuống, rơi vào trong phòng, trên những đóa hoa kiều diễm ướt át, khiến những đóa hoa như được thắp lên ngọn lửa sinh mệnh, càng thêm rực rỡ chói mắt.
Sương sớm trong rừng cây được ánh mặt trời chiếu vào, giống như những viên trân châu óng ánh, phản chiếu ra vầng hào quang bảy sắc.
Tô Trần mở to mắt nhìn ra ánh mặt trời ngoài cửa sổ, trên mặt tràn đầy ý cười.
Linh Diên ôm Chu Trúc Thanh trong lòng, mở mắt nhìn về phía Tô Trần, hạnh phúc nói: "Tiểu Trần càng ngày càng mạnh, không ngờ ta và Giáo hoàng liên thủ, thêm cả Trúc Thanh và Linh Linh mà vẫn không phải là đối thủ của ngươi."
"Chỉ là..."
Linh Diên nói xong, có chút kỳ lạ nhìn Bỉ Bỉ Đông, ánh mắt có chút ghét bỏ.
"Ta còn tưởng là Giáo hoàng muội muội lợi hại lắm cơ?"
"Cái đồ..."
Bỉ Bỉ Đông cũng vừa mới tỉnh ngủ, vừa mở mắt đã nghe thấy Linh Diên đang giễu cợt mình.
"Ngươi..." liền rất tức giận.
Tô Trần cười giải thích: "Linh Diên a di, chuyện này ngươi trách oan Đông nhi rồi."
"Hôm qua Bỉ Bỉ Đông kia là vừa nghênh đón Đông nhi thiếu nữ mới, nếu không sao có thể yếu như vậy được?"
"Đúng!" Bỉ Bỉ Đông vẻ mặt thành thật trả lời.
Sắc mặt Linh Diên có chút nghi ngờ hỏi: "Thiếu nữ mới sinh?"
"Các ngươi lại đang nói cái quái gì vậy?"
Diệp Linh Linh đứng dậy giải thích: "Hôm qua Giáo hoàng tỷ tỷ hoàn thành đệ lục thần khảo — tử vong phục sinh, là tái tạo nhục thân. Vì vậy, mới vài hiệp đã thua."
Hay thật!
Linh Diên cũng kinh ngạc đến ngây người, nàng trực tiếp vứt Chu Trúc Thanh, nhào tới ôm Bỉ Bỉ Đông.
"Điện hạ, đây là một thân thể mới hả?"
Bỉ Bỉ Đông đắc ý ôm Linh Diên, lên tiếng đáp: "Đương nhiên!"
"Hoàn toàn mới, hôm qua vừa mới phá phong."
Linh Diên gật gù, đưa tay đo thử rồi nói: "Sao, cảm giác cũng không tăng lên gì nhỉ?"
"Đã là thân thể mới, sao không mạnh lên hai lần chứ?"
"???"
Trong phút chốc.
Tô Trần, Bỉ Bỉ Đông, Chu Trúc Thanh, Diệp Linh Linh cả bốn người đều trợn tròn mắt. Bọn họ thật sự bị ý nghĩ táo bạo này của Linh Diên làm cho kinh hãi!
Diệp Linh Linh nhìn Chu Trúc Thanh, lại nhìn Bỉ Bỉ Đông, cuối cùng ánh mắt dừng lại trên người Tô Trần.
"Linh Diên a di nói... rất có lý, hôm qua chúng ta ai cũng không nghĩ đến."
"Đúng!" Chu Trúc Thanh nghiêm túc nói một chữ, nàng thầm nghĩ "Bỉ Bỉ Đông nếu mà mạnh lên hai lần thì tốt, như vậy mọi người sẽ không ai muốn bắt nạt nàng nữa."
Bỉ Bỉ Đông nhìn Tô Trần, do dự một chút nói: "Hay là lần sau ta thử xem?"
Tô Trần cũng dở khóc dở cười: "Được."
"Chúng ta thuận theo tự nhiên phát triển, mỗi người đều là độc nhất vô nhị, cùng nhau dậy ăn cơm, sau đó dạo chơi ở Hãn Hải thành."
Sau đó.
Tô Trần cùng mọi người đứng dậy, gọi Cổ Nguyệt Na bốn người bên cạnh, liền cùng nhau ra khỏi khách sạn.
Bỉ Bỉ Đông vừa đi trên đường vừa quay đầu nói với Cổ Nguyệt Na: "Đây là Linh Diên, tỷ muội trong nhà của chúng ta."
Cổ Nguyệt Na khẽ gật đầu.
Bỉ Bỉ Đông lại nói với Linh Diên: "Đây là Cổ Nguyệt Na, Tử Cơ, Bích Cơ, A Ngân."
"Chào mọi người!" Linh Diên cười chào hỏi bốn người, sau cùng ánh mắt dừng lại trên người A Ngân, lên tiếng: "Ngưỡng mộ đã lâu."
A Ngân phức tạp nhìn Linh Diên, cũng không nói gì.
Hãn Hải thành phân điện.
Thanh Loan, Quang Linh, Thiên Quân, Hàng Ma, Cúc Quỷ Đấu La ngồi cùng nhau uống trà.
Quang Linh nói: "Thực ra chúng ta nên gọi Đại cung phụng cùng tới, trong đại dương, chiến lực của những hồn thú biển kia sẽ tăng lên rất nhiều."
"Đại cung phụng có kinh nghiệm."
Cúc Đấu La nhìn trái nhìn phải, nhỏ giọng nói: "Chuyện không phải là không gọi Đại cung phụng, mà thật sự không thể gọi được, các ngươi không biết tình huống của Đại cung phụng đâu, gọi hắn tới, chúng ta sợ là không thể thu phục Hải Thần đảo."
"Ồ?"
Thanh Loan cùng mấy người đồng loạt nhìn Cúc Đấu La, trong ánh mắt lộ ra vẻ hóng chuyện.
"Ý ngươi là ngươi biết rõ nội tình?"
"Nói thử xem?"
"Thật sự không được thì đổi trà thành rượu?"
Cúc Đấu La lúng túng gãi đầu, đáp: "Cái này... Dù ta rất muốn nói, nhưng mà ta thật sự không dám nói! Các ngươi nếu muốn biết rõ thì chờ Linh Diên đến, các ngươi hỏi nàng đi! Hỏi Điện hạ hoặc Tô Trần cũng được."
Đám người im lặng nhìn nhau.
Ngươi đã không dám nói, còn ở đây nói cái gì! Ngươi đừng có nói, may mà Cúc Đấu La còn tự biết, bằng không! Ngươi nhìn Thiên Đạo Lưu đang nấp trong bóng tối, có khi hắn đã đánh ngươi xong rồi ấy chứ.
Lúc này.
Tô Trần và Bỉ Bỉ Đông cùng mọi người từ bên ngoài đi vào.
Thanh Loan cùng đám người nhìn thấy, liền lần lượt đứng dậy kêu: "Điện hạ."
Bỉ Bỉ Đông khẽ gật đầu: "Đều ngồi đi!"
Đám người gật đầu, sau khi ngồi xuống, ánh mắt đều dừng lại trên người Cổ Nguyệt Na, Tử Cơ, Bích Cơ, A Ngân.
Bọn họ kinh ngạc vô cùng!
Hồn thú. Lại là hồn thú.
Thường ngày tìm kiếm cũng không thấy một con hồn thú mười vạn năm nào, ngoài Tiểu Vũ của Vũ Hồn Thành, bên cạnh Tô Trần lại có thêm ba con nữa.
Đương nhiên. Bọn họ có thể nhìn ra được chỉ là ba con, tình huống của Cổ Nguyệt Na, với thực lực của bọn họ là không thể nhìn ra được!
Lúc này, người trong phòng của Vũ Hồn Điện đã kê thêm ghế, Tô Trần và những người khác cũng đều ngồi xuống.
Bỉ Bỉ Đông lên tiếng giới thiệu: "Chư vị cung phụng, trưởng lão, đây là bạn ta, Cổ Nguyệt Na, Tử Cơ, Bích Cơ, A Ngân, sau này cũng sẽ đi theo chúng ta đến Hải Thần đảo."
"Đây là cung phụng và trưởng lão của Vũ Hồn Điện, Thanh Loan, Quang Linh, Thiên Quân, Hàng Ma, Cúc Đấu La, Quỷ Đấu La."
Mọi người qua lại gật đầu, xem như là chào hỏi.
Bỉ Bỉ Đông tiếp tục nói: "Ngày đó khi chúng ta đến ta cũng đã dặn người, bảo họ chuẩn bị thuyền và vật tư, chắc bây giờ cũng gần xong rồi."
"Hôm nay để người của chúng ta nghỉ ngơi một ngày, ngày mai chúng ta sẽ lên đường đến Hải Thần đảo, mọi người có ý kiến khác không?"
Quang Linh và những người khác nhìn nhau, cùng nhau gật đầu không nói gì.
"Chờ một chút." Thanh Loan đột nhiên nhìn về phía A Ngân, hỏi: "Điện hạ, ngươi vừa nói cô ấy tên gì?"
"A Ngân?"
"Chẳng lẽ cô ấy là Lam Ngân Thảo mười vạn năm kia sao?"
Quang Linh và những người khác cũng đồng loạt nhìn về phía A Ngân, trong đầu nghĩ tới điều gì đó.
Bỉ Bỉ Đông nhìn mọi người rồi đáp: "Không sai! Cô ấy chính là A Ngân mà các ngươi nghĩ đó."
Khi xưa Thiên Tầm Tật đi bắt Lam Ngân Hoàng thụ mười vạn năm bị trọng thương, chuyện này bọn họ đều biết.
Chỉ là.
Bọn họ không nghĩ tới, A Ngân này sao lại cùng Bỉ Bỉ Đông bọn họ đi chung một đường rồi? Chẳng lẽ là vì Tô Trần?
Thanh Loan cùng đám người ánh mắt cổ quái nhìn Tô Trần, đây là một thiếu niên mà họ không tài nào hiểu được, không những đã chiếm được thánh nữ của Vũ Hồn Điện mà còn cả Giáo hoàng, thêm cả Linh Diên.
Mấu chốt là. Trong nhà hắn còn có những người phụ nữ khác.
Điều đáng nói hơn nữa là. Một người phụ nữ mạnh mẽ như Bỉ Bỉ Đông mà lại có thể chấp nhận cùng những người phụ nữ khác ở cùng Tô Trần.
Cái tên Tô Trần này chắc chắn có năng khiếu!
Hôm sau.
Buổi sáng, ánh sáng mặt trời như tấm vải mỏng bằng vàng ròng tinh mịn, từ bầu trời xanh thẳm như ngọc bích từ từ hạ xuống, rơi vào trong phòng, trên những đóa hoa kiều diễm ướt át, khiến những đóa hoa như được thắp lên ngọn lửa sinh mệnh, càng thêm rực rỡ chói mắt.
Sương sớm trong rừng cây được ánh mặt trời chiếu vào, giống như những viên trân châu óng ánh, phản chiếu ra vầng hào quang bảy sắc.
Tô Trần mở to mắt nhìn ra ánh mặt trời ngoài cửa sổ, trên mặt tràn đầy ý cười.
Linh Diên ôm Chu Trúc Thanh trong lòng, mở mắt nhìn về phía Tô Trần, hạnh phúc nói: "Tiểu Trần càng ngày càng mạnh, không ngờ ta và Giáo hoàng liên thủ, thêm cả Trúc Thanh và Linh Linh mà vẫn không phải là đối thủ của ngươi."
"Chỉ là..."
Linh Diên nói xong, có chút kỳ lạ nhìn Bỉ Bỉ Đông, ánh mắt có chút ghét bỏ.
"Ta còn tưởng là Giáo hoàng muội muội lợi hại lắm cơ?"
"Cái đồ..."
Bỉ Bỉ Đông cũng vừa mới tỉnh ngủ, vừa mở mắt đã nghe thấy Linh Diên đang giễu cợt mình.
"Ngươi..." liền rất tức giận.
Tô Trần cười giải thích: "Linh Diên a di, chuyện này ngươi trách oan Đông nhi rồi."
"Hôm qua Bỉ Bỉ Đông kia là vừa nghênh đón Đông nhi thiếu nữ mới, nếu không sao có thể yếu như vậy được?"
"Đúng!" Bỉ Bỉ Đông vẻ mặt thành thật trả lời.
Sắc mặt Linh Diên có chút nghi ngờ hỏi: "Thiếu nữ mới sinh?"
"Các ngươi lại đang nói cái quái gì vậy?"
Diệp Linh Linh đứng dậy giải thích: "Hôm qua Giáo hoàng tỷ tỷ hoàn thành đệ lục thần khảo — tử vong phục sinh, là tái tạo nhục thân. Vì vậy, mới vài hiệp đã thua."
Hay thật!
Linh Diên cũng kinh ngạc đến ngây người, nàng trực tiếp vứt Chu Trúc Thanh, nhào tới ôm Bỉ Bỉ Đông.
"Điện hạ, đây là một thân thể mới hả?"
Bỉ Bỉ Đông đắc ý ôm Linh Diên, lên tiếng đáp: "Đương nhiên!"
"Hoàn toàn mới, hôm qua vừa mới phá phong."
Linh Diên gật gù, đưa tay đo thử rồi nói: "Sao, cảm giác cũng không tăng lên gì nhỉ?"
"Đã là thân thể mới, sao không mạnh lên hai lần chứ?"
"???"
Trong phút chốc.
Tô Trần, Bỉ Bỉ Đông, Chu Trúc Thanh, Diệp Linh Linh cả bốn người đều trợn tròn mắt. Bọn họ thật sự bị ý nghĩ táo bạo này của Linh Diên làm cho kinh hãi!
Diệp Linh Linh nhìn Chu Trúc Thanh, lại nhìn Bỉ Bỉ Đông, cuối cùng ánh mắt dừng lại trên người Tô Trần.
"Linh Diên a di nói... rất có lý, hôm qua chúng ta ai cũng không nghĩ đến."
"Đúng!" Chu Trúc Thanh nghiêm túc nói một chữ, nàng thầm nghĩ "Bỉ Bỉ Đông nếu mà mạnh lên hai lần thì tốt, như vậy mọi người sẽ không ai muốn bắt nạt nàng nữa."
Bỉ Bỉ Đông nhìn Tô Trần, do dự một chút nói: "Hay là lần sau ta thử xem?"
Tô Trần cũng dở khóc dở cười: "Được."
"Chúng ta thuận theo tự nhiên phát triển, mỗi người đều là độc nhất vô nhị, cùng nhau dậy ăn cơm, sau đó dạo chơi ở Hãn Hải thành."
Sau đó.
Tô Trần cùng mọi người đứng dậy, gọi Cổ Nguyệt Na bốn người bên cạnh, liền cùng nhau ra khỏi khách sạn.
Bỉ Bỉ Đông vừa đi trên đường vừa quay đầu nói với Cổ Nguyệt Na: "Đây là Linh Diên, tỷ muội trong nhà của chúng ta."
Cổ Nguyệt Na khẽ gật đầu.
Bỉ Bỉ Đông lại nói với Linh Diên: "Đây là Cổ Nguyệt Na, Tử Cơ, Bích Cơ, A Ngân."
"Chào mọi người!" Linh Diên cười chào hỏi bốn người, sau cùng ánh mắt dừng lại trên người A Ngân, lên tiếng: "Ngưỡng mộ đã lâu."
A Ngân phức tạp nhìn Linh Diên, cũng không nói gì.
Hãn Hải thành phân điện.
Thanh Loan, Quang Linh, Thiên Quân, Hàng Ma, Cúc Quỷ Đấu La ngồi cùng nhau uống trà.
Quang Linh nói: "Thực ra chúng ta nên gọi Đại cung phụng cùng tới, trong đại dương, chiến lực của những hồn thú biển kia sẽ tăng lên rất nhiều."
"Đại cung phụng có kinh nghiệm."
Cúc Đấu La nhìn trái nhìn phải, nhỏ giọng nói: "Chuyện không phải là không gọi Đại cung phụng, mà thật sự không thể gọi được, các ngươi không biết tình huống của Đại cung phụng đâu, gọi hắn tới, chúng ta sợ là không thể thu phục Hải Thần đảo."
"Ồ?"
Thanh Loan cùng mấy người đồng loạt nhìn Cúc Đấu La, trong ánh mắt lộ ra vẻ hóng chuyện.
"Ý ngươi là ngươi biết rõ nội tình?"
"Nói thử xem?"
"Thật sự không được thì đổi trà thành rượu?"
Cúc Đấu La lúng túng gãi đầu, đáp: "Cái này... Dù ta rất muốn nói, nhưng mà ta thật sự không dám nói! Các ngươi nếu muốn biết rõ thì chờ Linh Diên đến, các ngươi hỏi nàng đi! Hỏi Điện hạ hoặc Tô Trần cũng được."
Đám người im lặng nhìn nhau.
Ngươi đã không dám nói, còn ở đây nói cái gì! Ngươi đừng có nói, may mà Cúc Đấu La còn tự biết, bằng không! Ngươi nhìn Thiên Đạo Lưu đang nấp trong bóng tối, có khi hắn đã đánh ngươi xong rồi ấy chứ.
Lúc này.
Tô Trần và Bỉ Bỉ Đông cùng mọi người từ bên ngoài đi vào.
Thanh Loan cùng đám người nhìn thấy, liền lần lượt đứng dậy kêu: "Điện hạ."
Bỉ Bỉ Đông khẽ gật đầu: "Đều ngồi đi!"
Đám người gật đầu, sau khi ngồi xuống, ánh mắt đều dừng lại trên người Cổ Nguyệt Na, Tử Cơ, Bích Cơ, A Ngân.
Bọn họ kinh ngạc vô cùng!
Hồn thú. Lại là hồn thú.
Thường ngày tìm kiếm cũng không thấy một con hồn thú mười vạn năm nào, ngoài Tiểu Vũ của Vũ Hồn Thành, bên cạnh Tô Trần lại có thêm ba con nữa.
Đương nhiên. Bọn họ có thể nhìn ra được chỉ là ba con, tình huống của Cổ Nguyệt Na, với thực lực của bọn họ là không thể nhìn ra được!
Lúc này, người trong phòng của Vũ Hồn Điện đã kê thêm ghế, Tô Trần và những người khác cũng đều ngồi xuống.
Bỉ Bỉ Đông lên tiếng giới thiệu: "Chư vị cung phụng, trưởng lão, đây là bạn ta, Cổ Nguyệt Na, Tử Cơ, Bích Cơ, A Ngân, sau này cũng sẽ đi theo chúng ta đến Hải Thần đảo."
"Đây là cung phụng và trưởng lão của Vũ Hồn Điện, Thanh Loan, Quang Linh, Thiên Quân, Hàng Ma, Cúc Đấu La, Quỷ Đấu La."
Mọi người qua lại gật đầu, xem như là chào hỏi.
Bỉ Bỉ Đông tiếp tục nói: "Ngày đó khi chúng ta đến ta cũng đã dặn người, bảo họ chuẩn bị thuyền và vật tư, chắc bây giờ cũng gần xong rồi."
"Hôm nay để người của chúng ta nghỉ ngơi một ngày, ngày mai chúng ta sẽ lên đường đến Hải Thần đảo, mọi người có ý kiến khác không?"
Quang Linh và những người khác nhìn nhau, cùng nhau gật đầu không nói gì.
"Chờ một chút." Thanh Loan đột nhiên nhìn về phía A Ngân, hỏi: "Điện hạ, ngươi vừa nói cô ấy tên gì?"
"A Ngân?"
"Chẳng lẽ cô ấy là Lam Ngân Thảo mười vạn năm kia sao?"
Quang Linh và những người khác cũng đồng loạt nhìn về phía A Ngân, trong đầu nghĩ tới điều gì đó.
Bỉ Bỉ Đông nhìn mọi người rồi đáp: "Không sai! Cô ấy chính là A Ngân mà các ngươi nghĩ đó."
Khi xưa Thiên Tầm Tật đi bắt Lam Ngân Hoàng thụ mười vạn năm bị trọng thương, chuyện này bọn họ đều biết.
Chỉ là.
Bọn họ không nghĩ tới, A Ngân này sao lại cùng Bỉ Bỉ Đông bọn họ đi chung một đường rồi? Chẳng lẽ là vì Tô Trần?
Thanh Loan cùng đám người ánh mắt cổ quái nhìn Tô Trần, đây là một thiếu niên mà họ không tài nào hiểu được, không những đã chiếm được thánh nữ của Vũ Hồn Điện mà còn cả Giáo hoàng, thêm cả Linh Diên.
Mấu chốt là. Trong nhà hắn còn có những người phụ nữ khác.
Điều đáng nói hơn nữa là. Một người phụ nữ mạnh mẽ như Bỉ Bỉ Đông mà lại có thể chấp nhận cùng những người phụ nữ khác ở cùng Tô Trần.
Cái tên Tô Trần này chắc chắn có năng khiếu!
Bạn cần đăng nhập để bình luận