Đấu La: Nhìn Ta Nhật Ký , Các Nàng Điên Cuồng Bật Hack

Chương 65: Từ hôm nay trở đi kiêng rượu

Tiểu Vũ một mặt cảm động nhìn hai người. Lúc này, Tiểu Vũ cảm thấy có các nàng thật tốt, so với việc mình cứ ngơ ngơ ngác ngác đi theo Đường Tam suốt sáu năm thì tốt hơn nhiều.
Chu Trúc Thanh lên tiếng giải thích: "Không giống nhau đâu!"
"Ta hiểu ý của Dung Dung, nhưng Thất Bảo Lưu Ly Tông của các ngươi đâu phải ai cũng nghe theo ý ngươi. Hiện tại, bọn ta dành cơ hội này cho ngươi, việc ngươi hiểu được chuyện võ hồn tiến hóa là một ân tình."
"Ngươi có thể dùng ân tình này để thuyết phục phụ thân mình, sau này khi chúng ta gặp khó khăn, có thể đổi lại sự giúp đỡ của Thất Bảo Lưu Ly Tông."
Ninh Vinh Vinh gật đầu lia lịa nói: "Tớ nghe theo cậu hết, Trúc Thanh cậu thông minh hơn bọn tớ nhiều, hi hi hi."
Cuối cùng, ba người quyết định sẽ hỏi về chuyện gì và quyết định hỏi về Cửu Bảo Lưu Ly Tháp!
Tiểu Vũ nằm trên giường, vừa ao ước vừa cảm khái: "Nếu chúng ta có được vận may của Hồ Liệt Na thì tốt."
"Nàng không chỉ nhận được nhiều phần thưởng như vậy mà hôm nay đến cả hồn cốt kèm theo cũng tiến hóa tăng lên một vạn năm niên hạn, thật là làm người khác ao ước!"
Ninh Vinh Vinh tức giận bất bình nói: "Vận may gì chứ!"
"Con hồ ly tinh đó, sau này bọn ta nhất định sẽ lợi hại hơn nàng!"
Tiểu Vũ nhìn Ninh Vinh Vinh, ngẫm nghĩ rồi nói: "Hôm nay ta với Trúc Thanh gặp ba người kia, Hồ Liệt Na, Diệp Linh Linh, Độc Cô Nhạn đều rất xinh đẹp!"
"Diệp Linh Linh là người trị liệu sau cùng, chính là người mà Tô Trần trước đó đã nhắc đến với võ hồn Cửu Tâm Hải Đường, người đứng phía sau có vẻ đẹp yêu dị, hẳn là Độc Cô Nhạn."
"Cho nên, người đã ra tay đánh Mã Hồng Tuấn với Đới Mộc Bạch chính là Hồ Liệt Na, toàn thân trên dưới nàng ta tỏa ra khí tức mị hoặc, nhìn là biết hồ ly tinh, nàng... nàng còn nói thỏ thơm thật. . . Ô ô ô."
"Cái gì?" Ninh Vinh Vinh tức giận nói: "Hồ ly tinh đáng ghét này!"
"Ừm!" Tiểu Vũ sợ hãi nép vào trong lòng Ninh Vinh Vinh.
Ninh Vinh Vinh vỗ về Tiểu Vũ an ủi: "Đừng sợ, sau này tớ sẽ nhờ kiếm gia gia, xương gia gia dạy dỗ ả ta một trận!"
Chu Trúc Thanh vội vàng khuyên can: "Dung Dung đừng làm loạn, Hồ Liệt Na có thể là người nắm giữ bốn bộ hồn cốt và hồn hoàn mười vạn năm, hơn nữa còn là người của Tô Trần."
"Hừ!" Ninh Vinh Vinh hừ lạnh nói: "Tô Trần tớ còn chẳng sợ, kiếm gia gia và xương gia gia của tớ lợi hại hơn Độc Cô Bác nhiều."
Đêm đó, nàng ghen tị Hồ Liệt Na, mắng nàng ta là hồ ly tinh cả đêm. Không chỉ ba người Ninh Vinh Vinh, những người phụ nữ có nhật ký phó bản khác cũng đều như vậy.
Đồ tốt đều về tay Hồ Liệt Na hết.
Đúng là đồ hồ ly tinh đáng ghét!
Sự oán hận của mọi người đối với Hồ Liệt Na giống như nàng ta là phi tần được hoàng đế sủng ái nhất, khiến những người phụ nữ trong hậu cung kia muốn bày ra một màn cung đấu.
Đêm đó, Tô Trần không biết mệt mỏi mà tung hoành với nàng. . .
Ngày hôm sau trời vừa sáng. Ánh nắng sớm chiếu vào bậu cửa sổ.
Tô Trần từ từ mở mắt, gỡ cái đuôi cáo đang đè trên người, trong lòng không khỏi có một ý nghĩ lớn mật!
Hồ ly??? Nhện??? Thỏ con??? Thiên sứ??? Nhân ngư??? Rắn??? Mèo??? Cỏ??? Băng hỏa lưỡng trọng thiên??? Thiên thủy nữ đoàn??? Thật đúng là một đại lục thần kỳ!
Không phải Cửu Tâm Hải Đường không chữa được, mà là Thất Bảo Linh Lung Tháp càng có hiệu quả hơn. Nhất viết: Lực, nhị viết: Nhanh, tam viết: Hồn, tứ viết: Ngự, ngũ viết: Công, lục viết: Tăng. Sau khi tăng phúc đủ sáu loại, cái ruộng này thật là phế!
Nghĩ đến cũng thật làm người ta sa đọa!
Đây chính là thứ mà mình theo đuổi sao?
Không không không!
Tô Trần vội vàng lắc đầu, cảm thán: "Tửu sắc tài vận bốn bức tường, người người đều bị giấu trong đó. Ai có thể thoát khỏi cái vòng luẩn quẩn đó thì trăm tuổi thọ cũng sẽ dài hơn."
"Ta vì tửu sắc mà tiều tụy như vậy, từ hôm nay, ta sẽ kiêng rượu!"
"Cái gì?" Hồ Liệt Na mơ màng tỉnh dậy hỏi: "Sáng sớm uống rượu gì?"
Tô Trần vỗ vào mông Hồ Liệt Na, nói: "Ta sẽ kiêng rượu."
"Một ngày bắt đầu từ buổi sáng, mau dậy đi, hôm nay ta sẽ dạy các ngươi luyện công."
"A? Tốt! Tốt!" Nghe thấy lời này, Hồ Liệt Na lập tức tỉnh táo.
Công phu luyện tập của Tô Trần rất lợi hại, Hồ Liệt Na đối với hắn cũng rất tò mò.
Diệp Linh Linh và Độc Cô Nhạn đã thức dậy và chờ bên ngoài, thấy hai người đi ra liền lên tiếng: "Tô Trần."
"Hôm nay chúng ta đi đâu?"
Tô Trần nghĩ ngợi rồi sắp xếp: "Luyện công ăn cơm đánh Đậu Đậu."
Ba người nghe xong vẻ mặt khó hiểu... Đậu Đậu là ai?
Tô Trần không giải thích, nhìn ba người và nói: "Tiếp theo đây ta sẽ đánh một bộ quyền pháp, đây là môn công pháp mà một vị cường giả Tông Sư sáng tạo ra vào năm trăm tuổi, cuối cùng người này đã dùng võ nhập đạo phá tan hư không, các ngươi có thể hiểu là ông ta cường đại đến mức võ lực thành thần."
"Đương nhiên, thần của thế giới này còn kém xa so với người đã phá tan hư không đó."
"Thái Cực Quyền giảng về thái cực xoay chuyển, vĩnh viễn không có điểm dừng, mưu cầu mà không cần sức lực..."
Ba người tập trung tinh thần nhìn, vẻ mặt lộ rõ sự kinh ngạc!
Bộ quyền pháp này đánh rất chậm, nhưng trong mắt ba người, Tô Trần đã đánh ra tàn ảnh, thật không thể tưởng tượng nổi!
Sau khi bộ Thái Cực Quyền đánh xong, ba người vẫn còn chưa hoàn hồn.
Tô Trần hỏi: "Nhớ chưa?"
Ba người thành thật gật đầu: "Nhớ rồi."
Tô Trần cười gật đầu: "Vậy bây giờ ta cho các ngươi nửa nén nhang, tất cả đều phải quên hết cho ta, lát nữa mỗi người làm thử cho ta xem một lượt."
"Thái Cực Quyền cứ từ từ luyện không vội, lát nữa ta sẽ truyền cho các ngươi Tam Nguyên Quy Nhất."
...
Học viện Sử Lai Khắc.
Một ngày mới.
Lục quái nghênh đón bài kiểm tra nhập học đầu tiên, nhiệm vụ của bọn họ hôm nay là phải ăn hết xúc xích của Áo Tư Tạp.
Tiểu Vũ, Ninh Vinh Vinh, Chu Trúc Thanh nhìn bộ dạng hèn mọn của Áo Tư Tạp và câu chú hạ lưu của hắn mà khó có thể chấp nhận, đừng nói đến chuyện ăn.
Đường Tam, Đới Mộc Bạch, Mã Hồng Tuấn cũng khó mà chịu được.
"Lão tử có một cây xúc xích bự."
"Lão tử có một cây xúc xích nhỏ."
Cái quỷ gì vậy?
Ban đầu người ta đang tốt đẹp, bị câu chú này làm cho hóa điên luôn.
Phất Lan Đức không dài dòng, giao phó xong nhiệm vụ ăn xúc xích, vừa hay Áo Tư Tạp cũng đột phá cấp 30, ông ta bảo bọn họ sau khi hoàn thành nhiệm vụ, ngày mai sẽ cùng Triệu Vô Cực đi săn giết hồn thú.
Lúc này.
Áo Tư Tạp cầm xúc xích trên tay, cười lấy lòng nói: "Ai đến trước nào?"
Tuy hắn cười rất bình thản, nhưng trong mắt những người khác đó là – cực kỳ hèn mọn!
"Ăn cái đầu ngươi ấy!"
Ninh Vinh Vinh cãi lại, hai tay khoanh trước mặt tỏ vẻ phẫn nộ.
Đáng ghét! Tô Trần cái tên khốn khiếp kia đang làm gì vậy?
Đến trưa rồi mà cũng không thấy đổi mới nhật ký, lại càng không đến Sử Lai Khắc… Ít nhất cũng nên quan tâm đến việc viết nhật ký của mình chứ?
Chu Trúc Thanh và Tiểu Vũ cũng cảm thấy bực bội.
Người này đã đi đâu, sao cứ như bị mất tích vậy?
Mãi đến chiều.
Trong học viện Sử Lai Khắc, Đường Tam, Đới Mộc Bạch, Mã Hồng Tuấn đã hoàn thành nhiệm vụ, chỉ còn lại Ninh Vinh Vinh, Tiểu Vũ, Chu Trúc Thanh.
Chu Trúc Thanh thì có thể chấp nhận được.
Tiểu Vũ cũng miễn cưỡng.
Các nàng chỉ là vì quan tâm đến Ninh Vinh Vinh nên vẫn không chọn ăn xúc xích của Áo Tư Tạp.
Dựa theo cốt truyện gốc, Ninh Vinh Vinh vì ở lại Sử Lai Khắc nên đã là người đầu tiên ăn, chỉ là hiện tại nàng chưa bị PUA thành công nên vẫn là tiểu ma nữ tính cách.
Bạn cần đăng nhập để bình luận