Đấu La: Nhìn Ta Nhật Ký , Các Nàng Điên Cuồng Bật Hack
Chương 270: Khiêu vũ
Một khoảnh khắc trôi qua.
Một đám các cô gái, ngước nhìn bầu trời với những màn pháo hoa tuyệt đẹp, rồi lại nhìn người đàn ông anh tuấn, tiêu sái đứng trước mặt dưới ánh pháo hoa rực rỡ.
Trong lòng mỗi người đều không thể bình tĩnh.
Đặc biệt là trong mắt đám thiếu nữ, khi nhìn pháo hoa rồi lại nhìn Tô Trần, mắt ai nấy cũng long lanh như sắp rơi lệ.
Đẹp trai quá!
Quá tuấn tú.
Pháo hoa thì lấp lánh mà cũng quá đẹp.
Thật là lãng mạn quá đi.
Ninh Vinh Vinh cũng âm thầm nắm chặt tay, nghĩ thầm một lát nữa nhất định phải biểu hiện thật tốt, nhất định phải nỗ lực để bản thân nổi bật, phải cưa đổ được người đàn ông này.
Hai chị em Thủy Băng Nhi cũng ngấn lệ nhìn, thầm ước rằng người đàn ông này có thể đối xử bình đẳng với tất cả phụ nữ, hắn vẫn luôn tốt như vậy.
Như vậy thì cho dù có thêm vài người chị em nữa thì sao chứ?
Một người đàn ông như vậy, căn bản không phải một hay hai người phụ nữ có thể thuần phục, cũng không ai có được phúc phần lớn như thế, để có thể hưởng trọn vẹn hắn.
Diệp Linh Linh, Độc Cô Nhạn tay nắm tay, cùng nhau thâm tình ngắm nhìn Tô Trần dưới ánh pháo hoa, nếu không phải chỗ này quá đông người, các nàng đã không nhịn được mà nhào vào lòng Tô Trần rồi.
Hồ Liệt Na quay đầu nhìn sư phụ mình, thấy Bỉ Bỉ Đông đang mỉm cười, nàng liền nhẹ nhàng tựa vào lòng Bỉ Bỉ Đông.
Bỉ Bỉ Đông âu yếm đặt ngón tay ngọc lên lưng Hồ Liệt Na, ánh mắt cũng tràn đầy hạnh phúc.
Giờ khắc này, nàng rất hạnh phúc, rất vui vẻ.
Linh Diên mỉm cười thầm nói: "Tiểu Trần này, đúng là biết cách quá."
Liễu Nhị Long gật đầu mạnh, tiếp lời: "Nếu tràng pháo hoa này là tặng cho ta, ta nghĩ chắc chắn mình sẽ không thể chống cự nổi, sẽ bị hắn làm cho mê hoặc mà thích hắn mất."
Linh Diên nghe vậy liền vui vẻ nói: "Vậy sao?"
"Vậy thì chúc mừng ngươi, tràng pháo hoa này giờ là thuộc về ngươi rồi."
Tô Trần cũng vừa lúc đi tới, cười nói: "Tràng pháo hoa này mọi người đều có phần, ngươi đã thấy rồi, vậy có nghĩa là cũng có phần của ngươi, ngươi xem bây giờ muốn thể hiện chút gì không?"
Liễu Nhị Long ngơ ngác hỏi: "Thể hiện cái gì?"
Tô Trần nghiêm túc đáp: "Chẳng phải ngươi vừa nói, nếu tràng pháo hoa này tặng cho ngươi, ngươi liền muốn thích ta sao?"
"Đến đi!"
"Ngươi đến hôn ta một cái đi, thể hiện chút tình cảm xem."
"Hả?"
Liễu Nhị Long cũng trực tiếp cạn lời: "Ngươi tên hỗn đản này, ta lớn hơn ngươi nhiều tuổi đấy, ngươi muốn ta thích kiểu trâu già gặm cỏ non hả?"
Mọi người nghe Liễu Nhị Long nói vậy, cũng không nhịn được mà bật cười.
Sắc mặt của Bỉ Bỉ Đông và Linh Diên thoáng chốc trở nên đen kịt.
Cái con nhỏ Liễu Nhị Long này!
Tô Trần chỉ trêu ngươi một chút thôi, mà ngươi lại trước mặt nhiều người như vậy, nói chúng ta là trâu già gặm cỏ non?
Cho dù đó là sự thật, nhưng chúng ta còn cần chút mặt mũi chứ?
Sớm muộn gì chúng ta cũng nhét đám cỏ non nhà ngươi vào miệng!
Linh Diên lập tức phản bác: "Na Na, đi dắt Lai Phúc qua đây, hôm nay để Liễu Nhị Long làm một bàn với Lai Phúc đi."
"Ngươi..."
Liễu Nhị Long trong nháy mắt đỏ bừng mặt xấu hổ, cắn môi nói: "Linh Diên Đấu La, đừng thấy ngươi thực lực mạnh, có bản lĩnh tối nay hai ta so tửu lượng xem?"
Nghe vậy, Bỉ Bỉ Đông và Hồ Liệt Na cũng đều bật cười.
Linh Diên vẫn giữ vẻ mặt bình tĩnh nói: "Ta nhận lời khiêu chiến của ngươi, nhưng mà! Lần này chúng ta sẽ tăng thêm một hình phạt, ngươi có đồng ý không?"
"Hình phạt gì?"
Liễu Nhị Long có chút kỳ quái nhìn Linh Diên, trong lòng luôn cảm thấy có gì đó không đúng lắm!
Linh Diên cười nói: "Người thua, sẽ biểu diễn cho mọi người một màn vũ đạo mang đậm tính nghệ thuật nhé!"
Mọi người nghe Linh Diên nói, sắc mặt đều trở nên cổ quái.
Vũ đạo mang đậm tính nghệ thuật?
Kia...
Cái gì gọi là nghệ thuật chứ?
Liễu Nhị Long cạn lời: "Khiêu vũ thì cứ khiêu vũ, còn bày đặt cái gì mà vũ đạo nghệ thuật, ngươi nói cái gì là vũ đạo nghệ thuật đi?"
"Vừa nhảy vừa cởi."
Đám người: ???
Tô Trần cũng suýt chút nữa không nhịn được cười phá lên.
Tốt tốt tốt!
Không hổ là dì Linh Diên hiểu ý ta nhất, bà thật là xấu tính nha, ta thích lắm!
Lúc này Liễu Nhị Long hoàn toàn ngây dại.
"Không phải?"
"Linh Diên Đấu La ngươi có thể đứng đắn chút không?"
Bỉ Bỉ Đông ở một bên khiêu khích: "Ta thấy cũng được đó, lần trước ta uống rượu với cô ấy, chưa được hai chén cô ấy đã không chịu được rồi."
"Ai nói ta không được?"
Liễu Nhị Long với tính cách nóng nảy này, tuy rằng cảm thấy Linh Diên hơi quá đáng, nhưng mà! Nàng lại không nghĩ mình nhất định sẽ thua a?
Như thế có thể nhịn được sao?
"So thì so!"
"Linh Diên Đấu La, hôm nay có nhiều người nhìn như vậy, cô thua cũng đừng giở trò nhé?"
Tô Trần cũng vui vẻ trong lòng mà nói: "Mọi người, cùng nhau uống rượu đi."
"Ai có thể làm ta say ngất, lát nữa ta cũng sẽ nhảy cho các ngươi xem!"
Không khí trên sân bỗng chốc trở nên náo nhiệt, Hồ Liệt Na và Độc Cô Nhạn dẫn đầu, một đám các cô gái trực tiếp vây lấy Tô Trần, người đẩy người kéo cùng hắn uống rượu.
Khung cảnh thơm ngát, sáng loáng kia... Nhanh chóng khiến cho Tô Trần say mê thần hồn điên đảo!
Lúc này đây.
Tô Trần thực sự hiểu được, vì sao nhiều người muốn làm hoàng đế, nhiều người muốn làm tài phiệt, nhà tư bản, loại cán bộ nào mà có thể vượt qua được loại khảo nghiệm này chứ?
Quá kích thích rồi.
Ta không thèm diễn nữa.
Tô Trần uống liền mấy chén, vừa vung tay đã ôm luôn Hồ Liệt Na và Diệp Linh Linh bên trái, còn Độc Cô Nhạn và Thủy Nguyệt Nhi bên phải vào lòng.
Liễu Nhị Long, Bỉ Bỉ Đông, Linh Diên ngồi ở một bên, ánh mắt luôn hướng về phía Tô Trần, thấy cảnh tượng này thì giận dữ nói: "Các người xem tiểu nam nhân nhà các người kìa, đúng là quá sắc, ai cũng kéo lại uống rượu, còn phải đút tận miệng."
"Ta liền nói rồi mà, chỉ có hoàng đế, quý tộc của hai đại đế quốc mới làm được vậy thôi đúng không?"
Linh Diên có chút kỳ lạ hỏi: "Sao ta thấy chúng ta không nói gì, mà hình như ngươi ghen rồi?"
"Thôi đi!"
Liễu Nhị Long tỏ vẻ khinh thường: "Mặc dù ta thừa nhận hắn rất ưu tú, nhưng hắn quá hoa tâm, với lại! Tuổi tác còn quá nhỏ..."
Bỉ Bỉ Đông thản nhiên nói: "Cá và tay gấu không thể cùng có được, nếu như ngươi tìm một người đàn ông bình thường, vậy đương nhiên có thể được hưởng sự độc sủng rồi."
"Một người đàn ông ưu tú, bên cạnh chắc chắn không chỉ có một người phụ nữ."
"Dù chúng ta có cố nói hắn ưu tú bao nhiêu, thì bây giờ nếu ngươi gả vào gia đình đế vương, thế gia, thì chẳng phải cũng vậy sao?"
Linh Diên chỉ thở dài nói: "Cũng chẳng khác gì nhau!"
"Ngay cả cái loại phế vật như Ngọc Tiểu Cương, trước đây cũng nhận được sự yêu thích của hai người các ngươi, còn Tiểu Trần hắn... So sánh Ngọc Tiểu Cương với Tiểu Trần, chẳng khác nào vũ nhục Tiểu Trần cả."
"Ta tự phạt một ly!"
Bỉ Bỉ Đông và Liễu Nhị Long cũng đều biến sắc, liếc mắt nhìn nhau rồi trầm mặc.
Khó xử quá.
Từng vì mù mắt nên cùng chị em cạn một ly.
Lúc này.
Chu Trúc Thanh đốt một bó đuốc, Ninh Vinh Vinh, Tiểu Vũ, Hỏa Vũ, Giáng Châu, Mạnh Y Nhiên năm người chạy tới.
"Khụ khụ."
"Sau đây xin mời mọi người thưởng thức màn khiêu vũ của chúng ta."
Ôi chao!
Tô Trần cũng lập tức mắt sáng lên, tiểu Ma Nữ dẫn đầu năm người đây là muốn cùng nhau khiêu vũ sao?
Đêm nay thật là có phúc.
Thủy Băng Nhi cùng những người khác đứng dậy vỗ tay, Tô Trần cũng đứng lên vỗ tay theo, Ninh Vinh Vinh mấy người hít sâu một hơi, liền bắt đầu biểu diễn.
Trong khoảnh khắc này, thân hình các nàng uyển chuyển động lòng người, tựa như gieo rắc hương hoa thơm ngát trong không trung. Mỗi một động tác đều giống như cánh hoa đang nở rộ, nhẹ nhàng, xinh đẹp.
Tuy rằng các nàng không chuyên nghiệp cho lắm, cũng không được thuần thục cho lắm, nhưng các nàng xinh đẹp mà!
Người xinh đẹp, thế là đủ rồi.
Có ai mà đi xem múa khiêu vũ, để xem kỹ năng múa đâu chứ?
Một đám các cô gái, ngước nhìn bầu trời với những màn pháo hoa tuyệt đẹp, rồi lại nhìn người đàn ông anh tuấn, tiêu sái đứng trước mặt dưới ánh pháo hoa rực rỡ.
Trong lòng mỗi người đều không thể bình tĩnh.
Đặc biệt là trong mắt đám thiếu nữ, khi nhìn pháo hoa rồi lại nhìn Tô Trần, mắt ai nấy cũng long lanh như sắp rơi lệ.
Đẹp trai quá!
Quá tuấn tú.
Pháo hoa thì lấp lánh mà cũng quá đẹp.
Thật là lãng mạn quá đi.
Ninh Vinh Vinh cũng âm thầm nắm chặt tay, nghĩ thầm một lát nữa nhất định phải biểu hiện thật tốt, nhất định phải nỗ lực để bản thân nổi bật, phải cưa đổ được người đàn ông này.
Hai chị em Thủy Băng Nhi cũng ngấn lệ nhìn, thầm ước rằng người đàn ông này có thể đối xử bình đẳng với tất cả phụ nữ, hắn vẫn luôn tốt như vậy.
Như vậy thì cho dù có thêm vài người chị em nữa thì sao chứ?
Một người đàn ông như vậy, căn bản không phải một hay hai người phụ nữ có thể thuần phục, cũng không ai có được phúc phần lớn như thế, để có thể hưởng trọn vẹn hắn.
Diệp Linh Linh, Độc Cô Nhạn tay nắm tay, cùng nhau thâm tình ngắm nhìn Tô Trần dưới ánh pháo hoa, nếu không phải chỗ này quá đông người, các nàng đã không nhịn được mà nhào vào lòng Tô Trần rồi.
Hồ Liệt Na quay đầu nhìn sư phụ mình, thấy Bỉ Bỉ Đông đang mỉm cười, nàng liền nhẹ nhàng tựa vào lòng Bỉ Bỉ Đông.
Bỉ Bỉ Đông âu yếm đặt ngón tay ngọc lên lưng Hồ Liệt Na, ánh mắt cũng tràn đầy hạnh phúc.
Giờ khắc này, nàng rất hạnh phúc, rất vui vẻ.
Linh Diên mỉm cười thầm nói: "Tiểu Trần này, đúng là biết cách quá."
Liễu Nhị Long gật đầu mạnh, tiếp lời: "Nếu tràng pháo hoa này là tặng cho ta, ta nghĩ chắc chắn mình sẽ không thể chống cự nổi, sẽ bị hắn làm cho mê hoặc mà thích hắn mất."
Linh Diên nghe vậy liền vui vẻ nói: "Vậy sao?"
"Vậy thì chúc mừng ngươi, tràng pháo hoa này giờ là thuộc về ngươi rồi."
Tô Trần cũng vừa lúc đi tới, cười nói: "Tràng pháo hoa này mọi người đều có phần, ngươi đã thấy rồi, vậy có nghĩa là cũng có phần của ngươi, ngươi xem bây giờ muốn thể hiện chút gì không?"
Liễu Nhị Long ngơ ngác hỏi: "Thể hiện cái gì?"
Tô Trần nghiêm túc đáp: "Chẳng phải ngươi vừa nói, nếu tràng pháo hoa này tặng cho ngươi, ngươi liền muốn thích ta sao?"
"Đến đi!"
"Ngươi đến hôn ta một cái đi, thể hiện chút tình cảm xem."
"Hả?"
Liễu Nhị Long cũng trực tiếp cạn lời: "Ngươi tên hỗn đản này, ta lớn hơn ngươi nhiều tuổi đấy, ngươi muốn ta thích kiểu trâu già gặm cỏ non hả?"
Mọi người nghe Liễu Nhị Long nói vậy, cũng không nhịn được mà bật cười.
Sắc mặt của Bỉ Bỉ Đông và Linh Diên thoáng chốc trở nên đen kịt.
Cái con nhỏ Liễu Nhị Long này!
Tô Trần chỉ trêu ngươi một chút thôi, mà ngươi lại trước mặt nhiều người như vậy, nói chúng ta là trâu già gặm cỏ non?
Cho dù đó là sự thật, nhưng chúng ta còn cần chút mặt mũi chứ?
Sớm muộn gì chúng ta cũng nhét đám cỏ non nhà ngươi vào miệng!
Linh Diên lập tức phản bác: "Na Na, đi dắt Lai Phúc qua đây, hôm nay để Liễu Nhị Long làm một bàn với Lai Phúc đi."
"Ngươi..."
Liễu Nhị Long trong nháy mắt đỏ bừng mặt xấu hổ, cắn môi nói: "Linh Diên Đấu La, đừng thấy ngươi thực lực mạnh, có bản lĩnh tối nay hai ta so tửu lượng xem?"
Nghe vậy, Bỉ Bỉ Đông và Hồ Liệt Na cũng đều bật cười.
Linh Diên vẫn giữ vẻ mặt bình tĩnh nói: "Ta nhận lời khiêu chiến của ngươi, nhưng mà! Lần này chúng ta sẽ tăng thêm một hình phạt, ngươi có đồng ý không?"
"Hình phạt gì?"
Liễu Nhị Long có chút kỳ quái nhìn Linh Diên, trong lòng luôn cảm thấy có gì đó không đúng lắm!
Linh Diên cười nói: "Người thua, sẽ biểu diễn cho mọi người một màn vũ đạo mang đậm tính nghệ thuật nhé!"
Mọi người nghe Linh Diên nói, sắc mặt đều trở nên cổ quái.
Vũ đạo mang đậm tính nghệ thuật?
Kia...
Cái gì gọi là nghệ thuật chứ?
Liễu Nhị Long cạn lời: "Khiêu vũ thì cứ khiêu vũ, còn bày đặt cái gì mà vũ đạo nghệ thuật, ngươi nói cái gì là vũ đạo nghệ thuật đi?"
"Vừa nhảy vừa cởi."
Đám người: ???
Tô Trần cũng suýt chút nữa không nhịn được cười phá lên.
Tốt tốt tốt!
Không hổ là dì Linh Diên hiểu ý ta nhất, bà thật là xấu tính nha, ta thích lắm!
Lúc này Liễu Nhị Long hoàn toàn ngây dại.
"Không phải?"
"Linh Diên Đấu La ngươi có thể đứng đắn chút không?"
Bỉ Bỉ Đông ở một bên khiêu khích: "Ta thấy cũng được đó, lần trước ta uống rượu với cô ấy, chưa được hai chén cô ấy đã không chịu được rồi."
"Ai nói ta không được?"
Liễu Nhị Long với tính cách nóng nảy này, tuy rằng cảm thấy Linh Diên hơi quá đáng, nhưng mà! Nàng lại không nghĩ mình nhất định sẽ thua a?
Như thế có thể nhịn được sao?
"So thì so!"
"Linh Diên Đấu La, hôm nay có nhiều người nhìn như vậy, cô thua cũng đừng giở trò nhé?"
Tô Trần cũng vui vẻ trong lòng mà nói: "Mọi người, cùng nhau uống rượu đi."
"Ai có thể làm ta say ngất, lát nữa ta cũng sẽ nhảy cho các ngươi xem!"
Không khí trên sân bỗng chốc trở nên náo nhiệt, Hồ Liệt Na và Độc Cô Nhạn dẫn đầu, một đám các cô gái trực tiếp vây lấy Tô Trần, người đẩy người kéo cùng hắn uống rượu.
Khung cảnh thơm ngát, sáng loáng kia... Nhanh chóng khiến cho Tô Trần say mê thần hồn điên đảo!
Lúc này đây.
Tô Trần thực sự hiểu được, vì sao nhiều người muốn làm hoàng đế, nhiều người muốn làm tài phiệt, nhà tư bản, loại cán bộ nào mà có thể vượt qua được loại khảo nghiệm này chứ?
Quá kích thích rồi.
Ta không thèm diễn nữa.
Tô Trần uống liền mấy chén, vừa vung tay đã ôm luôn Hồ Liệt Na và Diệp Linh Linh bên trái, còn Độc Cô Nhạn và Thủy Nguyệt Nhi bên phải vào lòng.
Liễu Nhị Long, Bỉ Bỉ Đông, Linh Diên ngồi ở một bên, ánh mắt luôn hướng về phía Tô Trần, thấy cảnh tượng này thì giận dữ nói: "Các người xem tiểu nam nhân nhà các người kìa, đúng là quá sắc, ai cũng kéo lại uống rượu, còn phải đút tận miệng."
"Ta liền nói rồi mà, chỉ có hoàng đế, quý tộc của hai đại đế quốc mới làm được vậy thôi đúng không?"
Linh Diên có chút kỳ lạ hỏi: "Sao ta thấy chúng ta không nói gì, mà hình như ngươi ghen rồi?"
"Thôi đi!"
Liễu Nhị Long tỏ vẻ khinh thường: "Mặc dù ta thừa nhận hắn rất ưu tú, nhưng hắn quá hoa tâm, với lại! Tuổi tác còn quá nhỏ..."
Bỉ Bỉ Đông thản nhiên nói: "Cá và tay gấu không thể cùng có được, nếu như ngươi tìm một người đàn ông bình thường, vậy đương nhiên có thể được hưởng sự độc sủng rồi."
"Một người đàn ông ưu tú, bên cạnh chắc chắn không chỉ có một người phụ nữ."
"Dù chúng ta có cố nói hắn ưu tú bao nhiêu, thì bây giờ nếu ngươi gả vào gia đình đế vương, thế gia, thì chẳng phải cũng vậy sao?"
Linh Diên chỉ thở dài nói: "Cũng chẳng khác gì nhau!"
"Ngay cả cái loại phế vật như Ngọc Tiểu Cương, trước đây cũng nhận được sự yêu thích của hai người các ngươi, còn Tiểu Trần hắn... So sánh Ngọc Tiểu Cương với Tiểu Trần, chẳng khác nào vũ nhục Tiểu Trần cả."
"Ta tự phạt một ly!"
Bỉ Bỉ Đông và Liễu Nhị Long cũng đều biến sắc, liếc mắt nhìn nhau rồi trầm mặc.
Khó xử quá.
Từng vì mù mắt nên cùng chị em cạn một ly.
Lúc này.
Chu Trúc Thanh đốt một bó đuốc, Ninh Vinh Vinh, Tiểu Vũ, Hỏa Vũ, Giáng Châu, Mạnh Y Nhiên năm người chạy tới.
"Khụ khụ."
"Sau đây xin mời mọi người thưởng thức màn khiêu vũ của chúng ta."
Ôi chao!
Tô Trần cũng lập tức mắt sáng lên, tiểu Ma Nữ dẫn đầu năm người đây là muốn cùng nhau khiêu vũ sao?
Đêm nay thật là có phúc.
Thủy Băng Nhi cùng những người khác đứng dậy vỗ tay, Tô Trần cũng đứng lên vỗ tay theo, Ninh Vinh Vinh mấy người hít sâu một hơi, liền bắt đầu biểu diễn.
Trong khoảnh khắc này, thân hình các nàng uyển chuyển động lòng người, tựa như gieo rắc hương hoa thơm ngát trong không trung. Mỗi một động tác đều giống như cánh hoa đang nở rộ, nhẹ nhàng, xinh đẹp.
Tuy rằng các nàng không chuyên nghiệp cho lắm, cũng không được thuần thục cho lắm, nhưng các nàng xinh đẹp mà!
Người xinh đẹp, thế là đủ rồi.
Có ai mà đi xem múa khiêu vũ, để xem kỹ năng múa đâu chứ?
Bạn cần đăng nhập để bình luận