Đấu La: Nhìn Ta Nhật Ký , Các Nàng Điên Cuồng Bật Hack

Chương 122: Toàn thể đứng dậy ác mộng hàng lâm

Chương 122: Toàn thể đứng dậy, ác mộng ập đến.
Trong khoảnh khắc. Ngọc Tiểu Cương bình tĩnh ung dung bảo đảm, khiến cho Phất Lan Đức, Đường Tam, Đới Mộc Bạch bọn họ trên sân, đều cảm thấy có người đáng tin, trong lòng thở phào một hơi. Chưa nói đến chuyện khác, chỉ riêng thái độ gặp chuyện không sợ hãi này của Ngọc Tiểu Cương, cũng đủ để được xưng tụng một "Đại sư" rồi.
Đường Tam thở phào nhẹ nhõm nói: "Có lão sư, ta liền yên tâm."
Đới Mộc Bạch cùng Mã Hồng Tuấn bọn họ cũng gật đầu lia lịa, ngữ khí có chút phẫn nộ nói: "Đại sư, nếu đã như vậy, nếu bọn chúng dám đến, nhất định phải hung hăng sỉ nhục bọn chúng!"
"Đúng, nhất định phải hung hăng giáo huấn bọn chúng!"
"Bọn chúng chẳng phải có hồn sư trị liệu sao, hãy đánh gãy chân bọn chúng, để bọn chúng tự chữa trị cho chính mình, còn phải để bọn chúng nói cảm ơn với chúng ta."
Ngọc Tiểu Cương bình tĩnh gật đầu, mở miệng nói: "Đánh gãy chân thì không nhất định, nhưng! ta sẽ giúp các ngươi hảo hảo sỉ nhục bọn chúng, giúp các ngươi trút giận."
Chu Trúc Thanh, Ninh Vinh Vinh, Tiểu Vũ ba người lúc này trong lòng tràn đầy chán ghét Ngọc Tiểu Cương: Ngươi chỉ là một tên phế vật cấp 29, mà lại tỏ vẻ như so với Phong Hào Đấu La còn giỏi hơn, ngươi thật sự không biết chữ "chết" viết thế nào sao? Ngươi nói suông thì Giáo Hoàng chỉ là một bạn trai cũ, cái tình cảnh hiện tại của ngươi mà làm bộ, người không biết còn tưởng ngươi là cha ruột của Giáo Hoàng Bỉ Bỉ Đông đấy. . . Các nàng thật không hiểu, tên phế vật cấp 29 như Ngọc Tiểu Cương này, tự tin đều từ đâu mà có vậy?
Ai.
May mà có nhật ký phó bản.
Nếu không các nàng không thể không thừa nhận, có lẽ đã bị Ngọc Tiểu Cương cho làm lố rồi, chuyện này không phải tại các nàng, mà tại vì Ngọc Tiểu Cương làm ra vẻ y như thật.
Thực ra thì! Ngọc Tiểu Cương cũng không phải mù quáng làm ra vẻ. Hắn có Giáo Hoàng Lệnh, cầm Giáo Hoàng Lệnh chẳng khác nào Giáo Hoàng đích thân tới, càng hưởng thụ chức trưởng lão vinh dự của Vũ Hồn Điện, hắn còn là bạn trai cũ của Bỉ Bỉ Đông, bối cảnh này cũng không phải nhỏ. Hơn nữa Ngọc Tiểu Cương còn biết, cha của Đường Tam là Hạo Thiên Đấu La, cũng đồng dạng là chỗ dựa của mình, điều này khiến hắn thật sự không hề sợ hãi! ! !
Tại sao lại thua? Ngươi nói ta xem tại sao lại thua?
Bành!
Ngay khi một nhóm người vừa được Ngọc Tiểu Cương an ủi, thở phào nhẹ nhõm, cửa phòng ăn trực tiếp bị người đá văng ra một cú hung hăng.
Sau một khắc.
Tô Trần dẫn theo Hồ Liệt Na, Diệp Linh Linh, Độc Cô Nhạn, Linh Diên, Hỏa Vũ năm người bước vào, trên mặt ai cũng viết hai chữ——phách lối!
Đường Tam, Đới Mộc Bạch mấy người trong chớp mắt tâm lý căng thẳng, quay đầu nhìn sang, trong mắt tràn ngập oán hận sát ý.
Mã Hồng Tuấn trong lòng khẩn trương, nhưng nhớ tới lời Ngọc Tiểu Cương vừa mới đảm bảo, hắn cũng không còn sợ hãi. Hiện tại hắn chỉ vô cùng ghen tị Tô Trần. Trước kia Tô Trần đã ôm ấp ba mỹ nữ, mới mấy ngày không gặp, bên cạnh lại thêm hai mỹ nữ nữa, hắn đúng là đáng chết! Quan trọng hơn là, lại còn có một cô nàng có vẻ thành thục, Tô Trần ngươi thật sự là đáng chết! !
Chuyện này còn khó chịu hơn cả giết hắn.
Tiểu Vũ ba người cũng đều khẩn trương, vô thức nhìn Ngọc Tiểu Cương, phát hiện Ngọc Tiểu Cương vẫn cứ bình tĩnh thản nhiên húp cháo. Ba người trực tiếp ngơ ngác.
Chu Trúc Thanh cùng Ninh Vinh Vinh nhìn Tiểu Vũ ánh mắt nghi ngờ: Hắn lúc nào cũng dũng cảm vậy sao?
Tô Trần nhìn thấy bóng dáng Ngọc Tiểu Cương, gương mặt quen thuộc, lòng hắn cũng không khỏi kích động.
"Đây chẳng phải là cái tên có Võ Hồn phế vật, chỉ có cái danh Đại sư phế vật sao?"
"Ta thật sự rất vui, hôm nay lại được gặp ngươi, không thể không nói, khuôn mặt ngươi đúng là đầy chuyện."
Tốt quá! Kịch bản đã quay trở về chủ tuyến, Ngọc Tiểu Cương đến học viện Sử Lai Khắc, quá hoàn mỹ.
Ngọc Tiểu Cương sắc mặt bình thản, liếc nhìn Tô Trần một cái, tiếp tục chậm rãi húp cháo, thái độ bình tĩnh tự nhiên của hắn, trực tiếp khiến cho Đường Tam Đới Mộc Bạch một đám người tin tưởng tăng lên! Tô Trần là cái thá gì? Rắm!
Sắc mặt Đường Tam Đới Mộc Bạch trở nên lạnh lẽo, ánh mắt sắc bén nhìn sang, lạnh lùng nói: "Tô Trần!"
"Ngươi đến đây làm gì?"
"Nợ trước đây của ngươi chúng ta còn chưa tính, hôm nay ngươi lại còn dám tới đây?"
Tô Trần cười nhạt một tiếng, nhìn đám người nói: "Bây giờ tất cả đứng dậy đi, ta đến để tuyên bố với các ngươi một chuyện, từ giờ phút này trở đi, ác mộng của các ngươi sẽ ập đến."
"Ta Tô Trần, thiên mệnh đại phản phái, tiếp đây sẽ mang đến cho các ngươi sự tuyệt vọng cùng sợ hãi mà các ngươi cả đời không thể nào quên được!"
"Kiệt kiệt kiệt——!"
Hồ Liệt Na mấy người nghe tiếng cười "một cái một cái Hồn Đế" của Tô Trần, đều không khỏi rùng mình. Đấu Tông cường giả, khủng bố đến vậy sao.
Nhưng. Trong lúc Đường Tam trong lòng mọi người giận dữ. Ngọc Tiểu Cương buông thìa xuống, đứng lên nhìn thẳng Tô Trần, nhàn nhạt mở miệng: "Chỉ bằng ngươi... còn chưa xứng!"
Vương Đức phát? ? ?
Tô Trần trực tiếp choáng váng. Chuyện gì đang xảy ra? Người này là Ngọc Tiểu Cương mà! Hồn lực cấp 29, mặt thì đơ như cương thi, mình cũng không có nhận lầm người mà! Hồ Liệt Na mấy người cũng ngơ ngác cả mặt, đại phản phái ác độc, đáng sợ vừa tới, vậy mà Ngọc Tiểu Cương lại khinh thường phun ra một câu "không xứng"? Rốt cuộc là ai bị điên vậy?
Đường Tam lúc này trong lòng lại rất mừng. Tốt, tốt, tốt! Lão sư không hổ là lão sư! Tô Trần, hôm nay có ta và lão sư ở đây, nhất định ta sẽ trả lại tất cả sự sỉ nhục mà ngươi đã gây ra! Đới Mộc Bạch mấy người cũng kinh hãi. Đối mặt tên ngông cuồng như Tô Trần, mà lại không thèm để vào mắt, nhìn kìa! Một câu trực tiếp đã làm Tô Trần im thin thít. Đại sư quả nhiên là đại sư! Lợi hại.
Tiểu Vũ ba người cũng ngơ ngác, các nàng cũng không ngờ Ngọc Tiểu Cương lại dũng cảm như vậy! Ban đầu các nàng cho rằng, Ngọc Tiểu Cương chỉ là ở sau lưng Tô Trần, nói mấy câu cho có lệ thôi, ai có thể ngờ hắn lại dám đối diện Tô Trần làm tới vậy? Thật là đáng sợ!
Tô Trần thật sự bị Ngọc Tiểu Cương làm cho choáng váng. Hắn nhìn kỹ Ngọc Tiểu Cương, sau khi xác định mình không nhận lầm người, lúc này mới lên tiếng: "Ngươi chắc hẳn là chưa hiểu rõ thân phận của chúng ta, ta sẽ giới thiệu kỹ càng một chút cho ngươi."
"Hồ Liệt Na, Hồn Đấu La cấp 80, đệ tử của Bỉ Bỉ Đông, thiên tài mạnh nhất của Vũ Hồn Điện. Diệp Linh Linh, cấp 75, người thừa kế Cửu Tâm Hải Đường. Độc Cô Nhạn, cấp 75, cháu gái của Phong Hào Đấu La Độc Cô Bác. Hỏa Vũ... Cha của cô ta là viện trưởng học viện Sí Hỏa, người cuối cùng là trưởng lão Vũ Hồn Điện Linh Diên Đấu La."
"Ta cho ngươi cơ hội nói lại một lần nữa, với thực lực và bối cảnh tổ hợp của chúng ta như vậy, ngươi xác định là chúng ta không xứng sao?"
Hồ Liệt Na mấy người cũng lạnh mặt nhìn Ngọc Tiểu Cương, trong lòng thầm than trời: ngươi xác định chúng ta không xứng sao?
Đường Tam và những người còn lại chấn kinh, ban đầu bọn họ còn tưởng rằng Tô Trần chỉ là thiên tài của Vũ Hồn học viện, không ngờ thực lực lại đáng sợ như vậy, bối cảnh lại cường đại như thế, lần này thì xong thật rồi. Cấp 80, cấp 75, còn có cả Phong Hào Đấu La. Thực lực này cho dù Phất Lan Đức viện trưởng, Triệu Vô Cực phó viện trưởng và mấy lão sư trong học viện cũng không bì kịp! Xong rồi! Tại sao lại chọc vào địch thủ mạnh đến vậy?
Phất Lan Đức cùng Triệu Vô Cực sắc mặt cũng khó coi, từ thực lực và bối cảnh của một đám Tô Trần, đừng nói đến học viện Sử Lai Khắc bọn họ, đặt ở bất kỳ nơi nào trong đại lục cũng đều là một thế lực hùng mạnh không ai dám chọc! Đáng chết! Sao lại chọc phải một kẻ địch mạnh đến thế này?
Bạn cần đăng nhập để bình luận