Đấu La: Nhìn Ta Nhật Ký , Các Nàng Điên Cuồng Bật Hack
Chương 361: Vui mừng, cảm khái.
Chương 361: Vui mừng, cảm khái.
Bỉ Bỉ Đông kia là vô cùng tức giận "Mở lòng?"
"Ta sao cảm giác các ngươi giống như là đang mở đại hội công khai xử lý tội lỗi?"
Cổ Nguyệt Na cùng những người khác cũng nở nụ cười.
Bỉ Bỉ Đông lần nữa ngồi xuống, tức giận nói: "Các ngươi cứ tiếp tục nói!"
Linh Diên cười cười nói ra:"Đúng như Tô Trần đã gắn mác cho ngươi, ngươi đúng là một con Bạch Nhãn Lang đấy, ngươi cảm thấy có đúng không?"
Bỉ Bỉ Đông liếc nhìn nàng một cái, không lên tiếng coi như ngầm thừa nhận.
Linh Diên tiếp tục nói:"Giống như Trúc Thanh vừa nãy nói, Ninh Vinh Vinh cũng vậy, từ nhỏ đã được sủng ái, vì sao khi trong lòng có chuyện gì, người ta đều có thể nghĩ đến Thất Bảo Lưu Ly Tông?"
"Cho nên đây là vấn đề ở chính con người ngươi!"
Chu Trúc Thanh và Diệp Linh Linh phụ họa gật đầu.
Bỉ Bỉ Đông ngầm thừa nhận.
Nàng dù không muốn thừa nhận, nhưng sự thật đúng là như thế, nếu nàng có thể một lần vì Vũ Hồn Điện mà suy nghĩ, có lẽ kết cục đã có thể thay đổi rồi.
Đúng như Tô Trần đã từng nói – người đáng yêu tất có chỗ đáng hận.
Linh Diên tiến đến ngồi cạnh Bỉ Bỉ Đông, mở miệng an ủi: "Ngươi rất tốt."
"Từ nhỏ cái gì cũng có, nắm giữ thiên phú trác tuyệt, lại là thánh nữ thế lực mạnh nhất đại lục, ngươi đã sớm đứng trên đỉnh cao của thế giới."
"Ta có được may mắn như ngươi, cho dù có mười cái mạng, ta cũng nguyện ý tất cả vì Vũ Hồn Điện mà chết!"
… Gió biển thổi nhè nhẹ, mặt biển ánh sao lấp lánh.
Bỉ Bỉ Đông cùng những người khác ngồi trên boong thuyền ngắm biển, nhìn sao, ngắm trăng, từ câu chuyện của mỗi người đến thơ ca phú, từ thơ ca phú lại nói đến nhân sinh.
Đúng như lời ngươi Khang nói, những chuyện đó các nàng rất hay tán gẫu.
Một bên khác.
Lam Ngân Thảo đã bình ổn.
Cho dù A Ngân là Lam Ngân Hoàng, sở hữu thiên phú diệt cỏ không hết, gió xuân thổi lại mọc, nhưng vẫn không thể địch lại Côn Bằng võ hồn cường đại.
Đáng tiếc duy nhất là, A Ngân hiện tại vẫn chưa nhận được phần thưởng 30 cấp hồn lực.
Cứ như thể là thật sự cho không vậy.
Nhưng cũng không phải cho không.
Nàng để Tô Trần giả vờ say, lại không cho Tô Trần nói chuyện, cứ như vậy quan hệ giữa hai người, cũng chỉ có một phương đột phá, chứ không có sự xác định.
Bản thể loại tình huống này cũng không đồng ý, cũng sẽ không đưa ra phần thưởng phong phú.
Tuy vậy A Ngân đã rất hài lòng.
Bởi vì A Ngân là một hạt giống trọng sinh, ngoài nụ hoa hé nở, thực lực của nàng căn bản chưa khôi phục được bao nhiêu.
Mà lần đột phá này của Tô Trần, thân thể đã xảy ra thuế biến, Long Nguyên của hắn đã tích lũy lực lượng cường đại, lực lượng này rót vào cho A Ngân, giúp A Ngân khôi phục rất nhiều tu vi.
A Ngân mệt mỏi.
Nhưng hồn lực của A Ngân đã hồi phục.
Lúc này đã rạng sáng, trời dần sáng.
Tô Trần nằm trên giường, A Ngân nằm trong ngực hắn, Tô Trần một tay nhẹ nhàng vuốt tóc xanh của A Ngân, một tay nhìn bầu trời bên ngoài cửa sổ.
Hắn cảm khái.
Hắn vui mừng.
Hắn cảm thấy Lam Ngân Thảo thật sự rất trơn.
A Ngân nhẹ giọng nói: "Tô, Tô Trần, cảm ơn ngươi!"
Tô Trần nghe vậy có chút nghi hoặc hỏi: "Cảm ơn ta cái gì?"
Giọng A Ngân dịu dàng truyền đến: "Cảm ơn long... Long Nguyên của ngươi, đã giúp ta hồi phục rất nhiều, nếu có thể nhiều thêm một chút nữa, ta cảm thấy mình sẽ rất nhanh hồi phục lại được cấp bậc hồn lực kiếp trước."
Tô Trần nghe những lời này của A Ngân trong lòng có chút phức tạp.
Hắn rất rõ ràng sự thuế biến sau khi mình đột phá, hắn biết Long Nguyên tích lũy lực lượng, hắn cũng cảm nhận được sự thay đổi trong cơ thể A Ngân.
Nhưng!
A Ngân à A Ngân?
Hình như ngươi không giống người khác, nhận được phần thưởng phong phú thì phải?
Vậy mà chỉ như thế thôi ngươi cũng thỏa mãn sao?
Tô Trần vuốt đầu A Ngân, nhẹ nhàng nói: "Nếu như ngươi vẫn cần Long Nguyên để khôi phục, vậy thì tự mình đi lấy đi!"
"A?"
A Ngân vừa nghe thấy những lời này thì trong lòng vui mừng, nhưng lập tức lại buồn rầu nói: "Ta, hình như bây giờ ta không có sức để đi lấy nữa."
"Ngốc!"
Tô Trần khẽ cười nói: "Chẳng lẽ ngươi không nghĩ ra cách khác sao?"
A Ngân trong lòng không hiểu.
Tô Trần suy nghĩ rồi mở miệng nói: "Ta kể cho ngươi một câu chuyện nhé!"
"Thời Xuân Thu nước Sở có người tên Ngũ Tử Tư trốn đến nước Ngô, đến mức ngay cả ăn cũng không đủ no, hắn phải dùng tay và đầu gối bò trên mặt đất, phồng bụng thổi sáo, vừa thổi vừa ăn xin bên đường."
"Thế mà cuối cùng hắn đã giúp nước Ngô trở nên cường thịnh, đưa Ngô vương lên làm bá chủ. Đây chính là câu chuyện ăn xin thổi tiêu, A Ngân ngươi hiểu chứ?"
"Ừm!"
A Ngân đáp lại, từ câu chuyện được dẫn dắt, lĩnh ngộ được một kỹ năng võ hồn mới – thổi sáo ăn xin.
Không thể không nói.
Lam Ngân Hoàng quả nhiên thiên phú dị bẩm!
Tô Trần vui vẻ nhắm mắt, một lát sau, hắn mở miệng hỏi: "A Ngân, ngươi có nguyện ý buông bỏ tất cả mọi chuyện quá khứ, làm nữ nhân của ta không?"
"Ô ~"
A Ngân lên tiếng, sau đó ngập ngừng, hai mắt ẩn chứa tình ý ôn nhu nhìn Tô Trần hỏi: "Ngươi không ghét bỏ ta sao?"
Tô Trần đưa tay véo nhẹ tai A Ngân, giọng ôn nhu nói: "Nếu như ta ghét bỏ ngươi, vậy ta còn giả say làm gì?"
A Ngân nghe Tô Trần nói, trên mặt lộ vẻ vui sướng, nghiêm túc nói: "Ta nguyện ý!"
"A Ngân nguyện ý làm nữ nhân của ngươi, chỉ cần ngươi không ghét bỏ ta, không đuổi ta đi, ta nguyện ý mãi ở bên cạnh hầu hạ ngươi."
Tích!
【Chúc mừng A Ngân, kích hoạt nhiệm vụ ẩn thưởng, nhận được: Hồn lực tăng mười cấp.】 【Chúc mừng A Ngân, kích hoạt nhiệm vụ ẩn thưởng, nhận được: Hồn lực tăng mười cấp.】 【Chúc mừng A Ngân, kích hoạt nhiệm vụ ẩn thưởng, nhận được: Hồn lực tăng mười cấp.】 ...
Tô Trần rất hài lòng với câu trả lời của A Ngân, ấn đầu A Ngân xuống.
Nói về Bỉ Bỉ Đông và những người khác uống rượu nói chuyện phiếm, tán gẫu suốt đêm.
Lúc này mới trở về nằm ngủ, bỗng thấy nhật ký phó bản gợi ý ban thưởng.
"Cái gì?"
Bỉ Bỉ Đông mặt đầy mờ mịt, ngồi dậy nhìn về phía Linh Diên, Diệp Linh Linh, Chu Trúc Thanh, khó hiểu hỏi: "Chuyện gì xảy ra?"
"Hai người họ đã rời đi cả đêm, không hề có tình huống gì xảy ra, sao sáng sớm lại có?"
"Chẳng lẽ hai người họ cũng giống như chúng ta, từ thơ ca phú tán gẫu đến nhân sinh?"
Ách.
Ba người Linh Diên cũng một mặt mờ mịt.
"Kỳ quái."
"Sao chuyện này chỉ mới bắt đầu vào sáng sớm vậy?"
"Nhưng phải công nhận là, thiên phú của A Ngân cũng rất lợi hại, vô sự tự thông đã lấy được toàn bộ ba phần thưởng."
Bỉ Bỉ Đông nghe ba người nói, bỗng ngộ ra: "Ta hình như hiểu rồi."
"Nhớ lại lúc trước các ngươi từng nói, Nhạn Nhạn, Vinh Vinh đều đã cưỡng hôn Tô Trần, nhưng lúc đó các nàng không nhận được ban thưởng."
"Rất có thể là A Ngân cướp Tô Trần, nên ngay từ đầu không có ban thưởng. Sau khi có được sự tán đồng của Tô Trần, hoặc là khi hai người tâm ý tương thông, nhật ký phó bản mới phân phát phần thưởng."
Linh Diên ba người nghe Bỉ Bỉ Đông nói, cẩn thận nhớ lại một lần, đều cảm thấy rất đúng!
Diệp Linh Linh thì thầm: "Xem ra là vậy rồi."
"A Ngân cùng Cổ Nguyệt Na chắc chắn không biết chuyện này, nên ta đang nghĩ, nếu những người sau cũng tiếp tục như vậy thì liệu có chuyện gì thật sự cho không không?"
Bỉ Bỉ Đông kia là vô cùng tức giận "Mở lòng?"
"Ta sao cảm giác các ngươi giống như là đang mở đại hội công khai xử lý tội lỗi?"
Cổ Nguyệt Na cùng những người khác cũng nở nụ cười.
Bỉ Bỉ Đông lần nữa ngồi xuống, tức giận nói: "Các ngươi cứ tiếp tục nói!"
Linh Diên cười cười nói ra:"Đúng như Tô Trần đã gắn mác cho ngươi, ngươi đúng là một con Bạch Nhãn Lang đấy, ngươi cảm thấy có đúng không?"
Bỉ Bỉ Đông liếc nhìn nàng một cái, không lên tiếng coi như ngầm thừa nhận.
Linh Diên tiếp tục nói:"Giống như Trúc Thanh vừa nãy nói, Ninh Vinh Vinh cũng vậy, từ nhỏ đã được sủng ái, vì sao khi trong lòng có chuyện gì, người ta đều có thể nghĩ đến Thất Bảo Lưu Ly Tông?"
"Cho nên đây là vấn đề ở chính con người ngươi!"
Chu Trúc Thanh và Diệp Linh Linh phụ họa gật đầu.
Bỉ Bỉ Đông ngầm thừa nhận.
Nàng dù không muốn thừa nhận, nhưng sự thật đúng là như thế, nếu nàng có thể một lần vì Vũ Hồn Điện mà suy nghĩ, có lẽ kết cục đã có thể thay đổi rồi.
Đúng như Tô Trần đã từng nói – người đáng yêu tất có chỗ đáng hận.
Linh Diên tiến đến ngồi cạnh Bỉ Bỉ Đông, mở miệng an ủi: "Ngươi rất tốt."
"Từ nhỏ cái gì cũng có, nắm giữ thiên phú trác tuyệt, lại là thánh nữ thế lực mạnh nhất đại lục, ngươi đã sớm đứng trên đỉnh cao của thế giới."
"Ta có được may mắn như ngươi, cho dù có mười cái mạng, ta cũng nguyện ý tất cả vì Vũ Hồn Điện mà chết!"
… Gió biển thổi nhè nhẹ, mặt biển ánh sao lấp lánh.
Bỉ Bỉ Đông cùng những người khác ngồi trên boong thuyền ngắm biển, nhìn sao, ngắm trăng, từ câu chuyện của mỗi người đến thơ ca phú, từ thơ ca phú lại nói đến nhân sinh.
Đúng như lời ngươi Khang nói, những chuyện đó các nàng rất hay tán gẫu.
Một bên khác.
Lam Ngân Thảo đã bình ổn.
Cho dù A Ngân là Lam Ngân Hoàng, sở hữu thiên phú diệt cỏ không hết, gió xuân thổi lại mọc, nhưng vẫn không thể địch lại Côn Bằng võ hồn cường đại.
Đáng tiếc duy nhất là, A Ngân hiện tại vẫn chưa nhận được phần thưởng 30 cấp hồn lực.
Cứ như thể là thật sự cho không vậy.
Nhưng cũng không phải cho không.
Nàng để Tô Trần giả vờ say, lại không cho Tô Trần nói chuyện, cứ như vậy quan hệ giữa hai người, cũng chỉ có một phương đột phá, chứ không có sự xác định.
Bản thể loại tình huống này cũng không đồng ý, cũng sẽ không đưa ra phần thưởng phong phú.
Tuy vậy A Ngân đã rất hài lòng.
Bởi vì A Ngân là một hạt giống trọng sinh, ngoài nụ hoa hé nở, thực lực của nàng căn bản chưa khôi phục được bao nhiêu.
Mà lần đột phá này của Tô Trần, thân thể đã xảy ra thuế biến, Long Nguyên của hắn đã tích lũy lực lượng cường đại, lực lượng này rót vào cho A Ngân, giúp A Ngân khôi phục rất nhiều tu vi.
A Ngân mệt mỏi.
Nhưng hồn lực của A Ngân đã hồi phục.
Lúc này đã rạng sáng, trời dần sáng.
Tô Trần nằm trên giường, A Ngân nằm trong ngực hắn, Tô Trần một tay nhẹ nhàng vuốt tóc xanh của A Ngân, một tay nhìn bầu trời bên ngoài cửa sổ.
Hắn cảm khái.
Hắn vui mừng.
Hắn cảm thấy Lam Ngân Thảo thật sự rất trơn.
A Ngân nhẹ giọng nói: "Tô, Tô Trần, cảm ơn ngươi!"
Tô Trần nghe vậy có chút nghi hoặc hỏi: "Cảm ơn ta cái gì?"
Giọng A Ngân dịu dàng truyền đến: "Cảm ơn long... Long Nguyên của ngươi, đã giúp ta hồi phục rất nhiều, nếu có thể nhiều thêm một chút nữa, ta cảm thấy mình sẽ rất nhanh hồi phục lại được cấp bậc hồn lực kiếp trước."
Tô Trần nghe những lời này của A Ngân trong lòng có chút phức tạp.
Hắn rất rõ ràng sự thuế biến sau khi mình đột phá, hắn biết Long Nguyên tích lũy lực lượng, hắn cũng cảm nhận được sự thay đổi trong cơ thể A Ngân.
Nhưng!
A Ngân à A Ngân?
Hình như ngươi không giống người khác, nhận được phần thưởng phong phú thì phải?
Vậy mà chỉ như thế thôi ngươi cũng thỏa mãn sao?
Tô Trần vuốt đầu A Ngân, nhẹ nhàng nói: "Nếu như ngươi vẫn cần Long Nguyên để khôi phục, vậy thì tự mình đi lấy đi!"
"A?"
A Ngân vừa nghe thấy những lời này thì trong lòng vui mừng, nhưng lập tức lại buồn rầu nói: "Ta, hình như bây giờ ta không có sức để đi lấy nữa."
"Ngốc!"
Tô Trần khẽ cười nói: "Chẳng lẽ ngươi không nghĩ ra cách khác sao?"
A Ngân trong lòng không hiểu.
Tô Trần suy nghĩ rồi mở miệng nói: "Ta kể cho ngươi một câu chuyện nhé!"
"Thời Xuân Thu nước Sở có người tên Ngũ Tử Tư trốn đến nước Ngô, đến mức ngay cả ăn cũng không đủ no, hắn phải dùng tay và đầu gối bò trên mặt đất, phồng bụng thổi sáo, vừa thổi vừa ăn xin bên đường."
"Thế mà cuối cùng hắn đã giúp nước Ngô trở nên cường thịnh, đưa Ngô vương lên làm bá chủ. Đây chính là câu chuyện ăn xin thổi tiêu, A Ngân ngươi hiểu chứ?"
"Ừm!"
A Ngân đáp lại, từ câu chuyện được dẫn dắt, lĩnh ngộ được một kỹ năng võ hồn mới – thổi sáo ăn xin.
Không thể không nói.
Lam Ngân Hoàng quả nhiên thiên phú dị bẩm!
Tô Trần vui vẻ nhắm mắt, một lát sau, hắn mở miệng hỏi: "A Ngân, ngươi có nguyện ý buông bỏ tất cả mọi chuyện quá khứ, làm nữ nhân của ta không?"
"Ô ~"
A Ngân lên tiếng, sau đó ngập ngừng, hai mắt ẩn chứa tình ý ôn nhu nhìn Tô Trần hỏi: "Ngươi không ghét bỏ ta sao?"
Tô Trần đưa tay véo nhẹ tai A Ngân, giọng ôn nhu nói: "Nếu như ta ghét bỏ ngươi, vậy ta còn giả say làm gì?"
A Ngân nghe Tô Trần nói, trên mặt lộ vẻ vui sướng, nghiêm túc nói: "Ta nguyện ý!"
"A Ngân nguyện ý làm nữ nhân của ngươi, chỉ cần ngươi không ghét bỏ ta, không đuổi ta đi, ta nguyện ý mãi ở bên cạnh hầu hạ ngươi."
Tích!
【Chúc mừng A Ngân, kích hoạt nhiệm vụ ẩn thưởng, nhận được: Hồn lực tăng mười cấp.】 【Chúc mừng A Ngân, kích hoạt nhiệm vụ ẩn thưởng, nhận được: Hồn lực tăng mười cấp.】 【Chúc mừng A Ngân, kích hoạt nhiệm vụ ẩn thưởng, nhận được: Hồn lực tăng mười cấp.】 ...
Tô Trần rất hài lòng với câu trả lời của A Ngân, ấn đầu A Ngân xuống.
Nói về Bỉ Bỉ Đông và những người khác uống rượu nói chuyện phiếm, tán gẫu suốt đêm.
Lúc này mới trở về nằm ngủ, bỗng thấy nhật ký phó bản gợi ý ban thưởng.
"Cái gì?"
Bỉ Bỉ Đông mặt đầy mờ mịt, ngồi dậy nhìn về phía Linh Diên, Diệp Linh Linh, Chu Trúc Thanh, khó hiểu hỏi: "Chuyện gì xảy ra?"
"Hai người họ đã rời đi cả đêm, không hề có tình huống gì xảy ra, sao sáng sớm lại có?"
"Chẳng lẽ hai người họ cũng giống như chúng ta, từ thơ ca phú tán gẫu đến nhân sinh?"
Ách.
Ba người Linh Diên cũng một mặt mờ mịt.
"Kỳ quái."
"Sao chuyện này chỉ mới bắt đầu vào sáng sớm vậy?"
"Nhưng phải công nhận là, thiên phú của A Ngân cũng rất lợi hại, vô sự tự thông đã lấy được toàn bộ ba phần thưởng."
Bỉ Bỉ Đông nghe ba người nói, bỗng ngộ ra: "Ta hình như hiểu rồi."
"Nhớ lại lúc trước các ngươi từng nói, Nhạn Nhạn, Vinh Vinh đều đã cưỡng hôn Tô Trần, nhưng lúc đó các nàng không nhận được ban thưởng."
"Rất có thể là A Ngân cướp Tô Trần, nên ngay từ đầu không có ban thưởng. Sau khi có được sự tán đồng của Tô Trần, hoặc là khi hai người tâm ý tương thông, nhật ký phó bản mới phân phát phần thưởng."
Linh Diên ba người nghe Bỉ Bỉ Đông nói, cẩn thận nhớ lại một lần, đều cảm thấy rất đúng!
Diệp Linh Linh thì thầm: "Xem ra là vậy rồi."
"A Ngân cùng Cổ Nguyệt Na chắc chắn không biết chuyện này, nên ta đang nghĩ, nếu những người sau cũng tiếp tục như vậy thì liệu có chuyện gì thật sự cho không không?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận