Đấu La: Nhìn Ta Nhật Ký , Các Nàng Điên Cuồng Bật Hack

Chương 32: Băng Hỏa Lưỡng Nghi Nhãn tu luyện (bảy chương)

Chương 32: Tu luyện Băng Hỏa Lưỡng Nghi Nhãn (bảy chương)
Băng Hỏa Lưỡng Nghi Nhãn.
Đẹp vô cùng.
Khung cảnh nơi đây, Tô Trần chỉ có thể thốt lên một câu "Ngọa tào, rộng lớn quá". Một nửa là núi lửa toàn đá tinh thạch, một nửa là núi băng toàn đá tinh thạch, các loại kỳ hoa dị thảo ánh sáng lấp lánh, ví như chốn bồng lai tiên cảnh cũng không quá lời.
Tô Trần nhìn Băng Hỏa Lưỡng Nghi Nhãn, khắp núi toàn là độc thảo hoặc tiên thảo, trong lòng cũng rất hài lòng, đối với thực lực hiện tại của hắn mà nói, không ít loại vẫn còn hữu dụng.
Độc Cô Bác thấy Tô Trần có chút động lòng, vội nhắc nhở: "Tiểu tử, ngươi có thể kiềm chế chút đi, nơi này phần lớn là độc thảo, không biết thì đừng có động lung tung, lỡ ăn vào hỏng bụng thì đừng trách ta không báo trước."
Tô Trần cười, nhìn Độc Cô Bác nói: "Nơi này ta còn rõ hơn ngươi đấy, đến cả lai lịch Băng Hỏa Lưỡng Nghi Nhãn ta cũng biết."
"Có thể những độc thảo này ta không biết, nhưng tiên thảo thì ta đều biết cả, chúng ta nên giải độc trước, hay để ta đi nhổ cỏ trước đây?"
Độc Cô Bác thờ ơ đáp một câu: "Tùy ngươi, đằng nào thì nơi này ngươi đã nắm rõ như lòng bàn tay rồi, với thực lực của ngươi ta cũng chưa chắc làm gì được ngươi, quyền chủ động đã không nằm trong tay ta."
Tô Trần khẽ gật đầu, bắt đầu nói: "Yên tử độc thực ra rất đơn giản, chẳng qua là độc trong người ngươi thôi, ta có hai cách để giải quyết."
"Thứ nhất là giải độc từ từ, sau đó ngươi tìm một cái hồn cốt, đem độc tố ép hết vào đó, cách này tuy chậm nhưng sẽ không ảnh hưởng nhiều đến thực lực của ngươi."
"Thứ hai là ta hóa giải độc tố trong cơ thể ngươi, nhanh hơn mà lại tốt hơn, nhưng dù gì ngươi cũng là kẻ chơi độc, việc làm yếu độc tố sẽ ảnh hưởng nhất định đến thực lực của ngươi."
"Cái này..." Độc Cô Bác nghe vậy thì trầm mặc.
Thực lực của hắn vốn không mạnh, giờ mà độc suy yếu đi, thì đúng là đuổi theo không kịp xe rồi. Lão đối thủ cúc hoa còn không lật ngược hắn chắc?
Độc Cô Nhạn nhìn Tô Trần hỏi: "Vậy ngươi nghĩ ông nội ta làm cách nào thì tốt hơn?"
Độc Cô Bác cũng nhìn Tô Trần.
Tô Trần nghĩ ngợi rồi trả lời: "Ta nghĩ dùng cách thứ hai là tốt nhất, Độc Cô tiền bối giờ tuổi còn trẻ, ừm... Tuy ngươi đã hơn tám mươi, nhưng với danh Phong Hào Đấu La, tối thiểu cũng có thể sống thêm vài trăm tuổi nữa."
"Ngươi còn đang trẻ, tương lai còn có sân khấu lớn hơn, giải xong độc tố trong người ngươi, ta lại giúp ngươi điều dưỡng kinh mạch, rồi tìm cho ngươi một gốc tiên thảo nữa, về sau lên đến cấp chín mươi lăm, sáu là chắc chắn không có vấn đề gì lớn."
"Thật chứ?" Độc Cô Bác nghe xong thì kích động ngay.
Tô Trần khẽ gật đầu, nói: "Được rồi, nếu ngươi đã quyết định vậy rồi, thì chúng ta bắt đầu thôi, ngươi ngồi xuống trước đi đã."
Độc Cô Bác ngồi xếp bằng xuống đất, hỏi: "Ta cần phải làm gì?"
Tô Trần ngồi xuống phía sau Độc Cô Bác, dặn dò: "Ngươi thả lỏng đi, ta vận công giúp ngươi hóa giải độc trong cơ thể."
Nói xong, hai tay Tô Trần đặt lên lưng Độc Cô Bác, nội lực trăm năm hùng hậu, hóa thành công lực Cửu Dương chí cương chí dương, chạy khắp cơ thể Độc Cô Bác.
Độc Cô Bác cảm nhận luồng sức mạnh trong cơ thể, không khỏi giật mình trong lòng, tên tiểu hỗn đản này thế mà còn có một luồng dương cương chi lực?
Độc Cô Nhạn và Diệp Linh Linh đứng bên cạnh lặng lẽ chờ đợi.
"Ai?"
"Linh Linh, mau nhìn ông nội ta bốc khói kìa."
Diệp Linh Linh vừa định lên tiếng, Tô Trần đã truyền âm nhập mật, âm thanh vang lên trong não hai người: "Lùi ra xa chút, trong làn khói trắng có độc."
Hai nàng nghe xong vội lùi lại, trong lòng không khỏi kinh ngạc, cái tên Tô Trần này là tình huống gì đây?
Nhật ký phó bản có động gì đâu! Hắn đâu có mở miệng, sao âm thanh lại truyền vào trong đầu chúng ta thế?
Sau ba canh giờ.
Độc trong người Độc Cô Bác đã được giải quyết.
Tô Trần thu tay lại, ngồi xếp bằng bắt đầu điều tức.
Phong Hào Đấu La thực sự quá mạnh, may mà có Cửu Dương Thần Công, cái lam buff này, không thì lần hóa độc này cũng phải làm hắn kiệt sức mất.
Độc Cô Bác đứng lên, cảm giác nhẹ nhõm hơn hẳn lúc trước, vừa định làm gì thì thấy Tô Trần vẫn còn ngồi ở đó, liền nhẫn nại đứng một bên chờ đợi.
Không lâu sau.
Tô Trần chậm rãi thở ra một hơi, lẩm bẩm: "Huyền huyễn rốt cuộc vẫn là huyền huyễn, ngay cả sàn nhà, cũng không phải chuyện đùa."
Độc Cô Bác thấy Tô Trần ngừng lại, vội hỏi: "Tiểu gia hỏa, thế nào rồi?"
"Không có gì." Tô Trần đáp lại rồi đứng lên, nói: "Độc trong cơ thể ngươi đã giải rồi, tiếp theo ta sẽ đi nhổ cỏ trước."
Độc Cô Bác gật gù, ánh mắt phức tạp nhìn Tô Trần, trong lòng không khỏi kính sợ, tiểu tử này quả là quái vật!
Phát ra sức mạnh lớn như vậy, mà có thể duy trì liên tục ba canh giờ, tựa như một cái máy phát vô hạn, quá đáng sợ!
Sau đó.
U Hương Khỉ La.
Kỳ Nhung Thông Thiên Cúc.
Bát Biện Tiên Lan....
Tô Trần không khách sáo với Độc Cô Bác, tốn công sức lớn hóa giải độc cho hắn, cả Băng Hỏa Lưỡng Nghi Nhãn bất kể là tiên thảo hay độc thảo, đều bị hắn nhổ sạch vào không gian giới chỉ.
Ai biết được tên tiểu ma cà bông sau này còn có tới đây không? Tóm lại trong mấy chục năm này, đừng hòng hắn còn một cọng lông.
Độc Cô Bác vẻ mặt cứng đờ, sắc mặt phức tạp nói: "Ngươi cũng thật biết tính toán đấy!"
"Nói là muốn nhổ sạch, đúng là một cọng cũng không để lại cho ta, đến cả mấy cây độc thảo bình thường ngươi cũng không tha."
Sau khi Tô Trần thu nốt cây hồi Huyền Băng Thảo và liệt Hỏa Hạnh Kiều Sơ còn lại, trên mặt nở nụ cười nhạt nói: "Ta sợ ta không lấy đi thì sớm muộn cũng bị người ta trộm mất thôi, nên thà để người khác tiện nghi còn hơn tiện cho ta a!"
"Ít nhất ta còn có thể để cho ngươi, để cho Độc Cô Nhạn dùng."
Nói xong, Tô Trần lấy ra từ không gian giới chỉ một đóa cửu phẩm tử chi, giải thích: "Đây là cửu phẩm tử chi, có công hiệu cố bản bồi nguyên, ích khí tăng công, loại bỏ tạp chất trong cơ thể."
"Cái người mang võ hồn mười phế vật bị ghi trong truyền thuyết đại lục ấy, cả đời hồn lực không thể đột phá cấp 30, nhưng chỉ cần dùng cửu phẩm tử chi này là có thể phá vỡ giới hạn."
Sắc mặt Độc Cô Bác có chút cổ quái, nói: "Thần kỳ như vậy sao? Ta trước giờ không phát hiện ra..."
Tô Trần cũng bất đắc dĩ lắc đầu.
Ngươi thì phát hiện ra được gì? Ngươi mà tùy tiện phát hiện ra thì đã sớm cho tôn nữ của ngươi dùng rồi sao?
Tô Trần nghĩ đến đây, liền nói với Độc Cô Nhạn: "Yến Tử, đợi ngày mai ta giúp ngươi giải độc xong, sẽ lại giúp ngươi chọn một gốc tiên thảo nhé."
"Vâng!" Độc Cô Nhạn khẽ gật đầu, vốn là không có vấn đề gì.
Tô Trần bay lên không trung, dùng nội lực hút cây hồi Huyền Băng Thảo và liệt Hỏa Hạnh Kiều Sơ vào tay, cùng nhau nuốt vào, rồi cởi phăng quần áo.
Diệp Linh Linh: ???
Độc Cô Nhạn: ???
Một khắc sau, Tô Trần nhảy ùm vào trong suối băng hỏa.
"Chết tiệt." Độc Cô Bác giật mình: "Sao ngươi dám... nguy hiểm trong đó ngươi..."
Hiển nhiên.
Tô Trần không có vấn đề gì, cứ như đang tắm ở suối nước nóng.
Độc Cô Bác thấy mình lo lắng quá nhiều, dù sao tiểu tử này cũng biết nhiều hơn mình, cũng sẽ không làm gì dại dột.
"Thoải mái quá!" Tô Trần vừa ngụp lặn vừa nói: "Nửa bên thì lạnh, nửa bên thì nóng, thảo nào các đại lão đều thích chơi băng hỏa lưỡng trọng thiên, quả thực là hưởng thụ có khác a!"
Độc Cô Bác lắc đầu, cũng chẳng buồn nói gì, trực tiếp dùng cửu phẩm tử chi rồi bắt đầu tu luyện.
Diệp Linh Linh và Độc Cô Nhạn lúc nãy còn đang lo lắng cho Tô Trần, giờ thấy Tô Trần không sao liền thở phào nhẹ nhõm. Đồng thời trong đầu hai nàng, lại xuất hiện hình ảnh Tô Trần lúc nãy -- một đống rất lớn! A phi, thật là xấu hổ quá đi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận