Đấu La: Nhìn Ta Nhật Ký , Các Nàng Điên Cuồng Bật Hack

Chương 183: Ngày mai chúng ta thiên lao gặp

Chương 183: Ngày mai chúng ta vào nhà lao gặp nhau thôi.
Đường Nguyệt Hoa trong lòng thở dài, mở miệng nói: "Tuyết Thanh Hà cùng ta cũng xem như quen biết, Hãn Hải Càn Khôn Tráo ở trong tay hắn, cũng có hy vọng lấy được."
"Hắn quý trọng người tài, có thể biết rõ thân phận hậu duệ của nhị ca, có khả năng sẽ nguyện ý lấy ra Hãn Hải Càn Khôn Tráo để lôi kéo."
Đường Tam nghe vậy thì rất vui mừng, mở miệng nói: "Cô cô, vậy thì làm phiền người giúp chúng cháu giới thiệu."
Đường Nguyệt Hoa gật gật đầu, không nói gì thêm.
Phủ thái tử.
Thiên Nhận Tuyết mấy ngày nay rất buồn rầu, hiện tại thân phận khiến nàng không thể nhận được phần thưởng nhật ký, nàng đã nhiều lần xoắn xuýt việc chiếm được Thiên Đấu Đế Quốc.
Thật sự muốn tiếp tục như vậy sao?
Đương nhiên là tiếp tục.
Thiên Nhận Tuyết trước kia đã có quyết tâm lớn như vậy, chủ yếu là để chứng minh bản thân với Bỉ Bỉ Đông, nàng muốn được Bỉ Bỉ Đông tán thành.
Mà bây giờ nhìn nhật ký, tín niệm lớn nhất của nàng đã sớm biến mất, cộng thêm việc Hồ Liệt Na mấy người được đề bạt, cùng sự tồn tại của Tô Trần, điều này khiến nàng dạo gần đây càng không có tinh thần.
"Bẩm thái tử điện hạ, Nguyệt Hiên hiên chủ đến bái phỏng."
Thiên Nhận Tuyết nghe thị vệ bên ngoài báo cáo, trong ánh mắt lộ ra vài phần nghi hoặc.
Đường Nguyệt Hoa?
Sao nàng bỗng nhiên tìm đến mình, chẳng lẽ là nghi ngờ thân phận của mình?
Không nên a!
Tô Trần trong nhật ký chưa từng tiết lộ, Đường Nguyệt Hoa biết rõ thân phận Đường Tam, cũng không thể biết được thân phận của mình.
"Cho nàng vào đi!"
Thiên Nhận Tuyết trả lời một câu, liền đi ra nghênh đón.
Trong sân.
Thiên Nhận Tuyết thấy cùng Đường Nguyệt Hoa còn có hai người đi cùng, một người lôi thôi có vẻ điên dại nhưng lại có vài phần uy nghiêm, người kia còn trẻ tuổi, nhưng lại trông rất trầm ổn.
Đường Tam?
Đường Hạo?
Trong một khoảnh khắc.
Trong đầu Thiên Nhận Tuyết liền liên tưởng đến hai cha con Đường Hạo Đường Tam, rồi suy xét kỹ lại, liền đoán ra được mục đích của đối phương.
"Thái tử điện hạ."
Đường Nguyệt Hoa dẫn theo Đường Hạo hai người hành lễ nói.
Thiên Nhận Tuyết sắc mặt nhu hòa, nhẹ giọng nói: "Chỗ này không có người ngoài, dì Nguyệt Hoa không cần khách khí, mời vào trong."
Thiên Nhận Tuyết ngụy trang làm Tuyết Thanh Hà nhiều năm như vậy, vẫn hết sức trầm ổn, dù cho đoán ra đối phương là Đường Hạo và Đường Tam, trong lòng nảy sinh sát ý, cũng hoàn toàn không có biểu hiện ra ngoài.
Đáng ghét.
Nàng thật sự rất độc ác.
Tô Trần đã ghi rõ ràng trong nhật ký, cha con Đường Hạo, có thể chính là kẻ đã giết cả nhà nàng đó!
Chính đường.
Thiên Nhận Tuyết cho người lên trà tiếp đãi.
Đường Nguyệt Hoa mở miệng giới thiệu: "Thái tử điện hạ, vị này là huynh trưởng của ta Đường Hạo, cũng chính là Hạo Thiên Đấu La, đây là nhi tử của hắn Đường Tam."
Thiên Nhận Tuyết giả bộ kinh ngạc nói: "Lại là Hạo Thiên Đấu La sao?"
"Xin điện hạ thứ lỗi, tại hạ thất lễ."
Đường Hạo mặt bình thản nói: "Thái tử điện hạ khách khí rồi."
Hai bên nói chuyện vài câu sau đó, Đường Hạo liền mở miệng hỏi: "Thái tử điện hạ, nghe nói Thiên Đấu Đế Quốc có một kiện quốc bảo là Hãn Hải Càn Khôn Tráo, không biết có thể cho chúng ta xem qua một chút được không?"
Quả nhiên!
Thiên Nhận Tuyết trong lòng có chút muốn cười, hai cha con các ngươi đúng là bà lão chui vào chăn - tự tìm chỗ chui vào mà. Tìm Hãn Hải Càn Khôn Tráo tìm đến ta đây, ta thật sự không thể không khen một câu, các ngươi quá gan đấy! Tự mình chui đầu vào lưới.
"Hạo Thiên Đấu La cảm thấy hứng thú với Hãn Hải Càn Khôn Tráo?"
Đường Hạo do dự một chút, gật đầu nói: "Không sai!"
"Đường mỗ trong lòng có chút hiếu kỳ, không biết thái tử điện hạ có thể cho mượn xem một chút không?"
Thiên Nhận Tuyết không trả lời, uống một ngụm trà, trong lòng thì đang suy nghĩ, theo nội dung nhật ký trước đây của Tô Trần, Đường Hạo hiện tại hẳn là đang bị thương nặng, mình có nên trực tiếp cho người giết hai cha con hắn không? Làm như vậy rất có thể sẽ lộ ra điều gì đó, chỉ là không biết có đáng giá hay không...
Lúc này.
Đường Tam đứng dậy lấy ra một vật từ người – Gia Cát Thần Nỗ, mở miệng nói: "Lần đầu bái phỏng, đây là lễ vật ta chuẩn bị cho thái tử điện hạ, là một vũ khí do chính ta chế tạo, tên là Gia Cát Thần Nỗ."
"Uy lực của vật này không tệ, nếu như chính diện trúng phải, người có hồn lực cấp 40 trở xuống, gần như rất khó còn sống."
"Ồ!"
Thiên Nhận Tuyết trong lòng cười lạnh, Đường Tam à Đường Tam! Ngươi thật sự xem Thiên Nhận Tuyết ta là đồ ngốc sao, một món ám khí rác rưởi mà ngươi muốn đổi lấy Hãn Hải Càn Khôn Tráo của ta?
"Vật này ngược lại không tệ, cho hồn sư phụ trợ sử dụng, nghĩ đến rất thích hợp."
Đường Tam gật đầu, nói thêm: "Vật này có thể sản xuất hàng loạt, cũng có thể trang bị trong quân đội."
Thiên Nhận Tuyết nghe vậy thì ngước mắt nhìn về phía Đường Tam hỏi: "Ngươi muốn dùng cái vật chế tạo này, đổi lấy Hãn Hải Càn Khôn Tráo sao?"
Đường Tam cũng không nghĩ tới đối phương lại trực tiếp như vậy, do dự một chút gật đầu nói: "Nếu thái tử điện hạ có thể nhẫn đau cắt thịt, Đường Tam không chỉ nguyện dâng lên bản vẽ chế tạo Gia Cát Thần Nỗ, đồng thời cha con chúng ta nguyện vì thái tử điện hạ hiệu lực mười năm."
Thiên Nhận Tuyết nghe vậy, làm bộ kinh ngạc nói: "Ngươi xác định?"
"Hãn Hải Càn Khôn Tráo, đổi lấy mười năm phò tá của Hạo Thiên Đấu La?"
Ánh mắt Đường Tam nhìn về phía Đường Hạo.
Đường Hạo sắc mặt nghiêm nghị gật đầu nói: "Có thể dùng."
"Nếu thái tử điện hạ chịu nhịn đau cắt thịt, Đường mỗ nguyện vì thái tử điện hạ hiệu lực mười năm."
Thiên Nhận Tuyết vẻ mặt vô cùng nghi hoặc nói: "Công dụng của Hãn Hải Càn Khôn Tráo đến nay chưa rõ, các ngươi nghĩ đến chắc chắn là biết rõ công dụng thật sự của nó a?"
Đường Tam suy nghĩ một chút rồi trả lời: "Biết rõ, nhưng mà vật này đối với người khác vô dụng, chỉ có tác dụng với tại hạ."
Thiên Nhận Tuyết làm bộ có chút do dự, trầm giọng nói: "Hãn Hải Càn Khôn Tráo là quốc bảo của Thiên Đấu Đế Quốc ta, ta tuy là thái tử, cũng không có quyền đem nó tặng người."
"Cái này..."
Trong lòng Đường Tam có chút nóng nảy.
Ngươi là thái tử đường đường, lại đến quyền lợi nhỏ này cũng không có, chuyện nhỏ này ngươi cũng không thể quyết định sao?
Đường Hạo cũng cau mày, nếu không phải bây giờ hắn không có thực lực, sớm đã trực tiếp ra tay cướp đoạt rồi.
Đường Nguyệt Hoa đứng một bên trầm mặc không nói, chuyện này nàng cũng không có cách nào.
"Cũng không phải là không có cách."
Thiên Nhận Tuyết đột nhiên sắc mặt cứng lại, nhỏ giọng nói: "Sau khi ta đem Hãn Hải Càn Khôn Tráo trả lại quốc khố, tối nay ta sẽ sắp xếp người, dẫn các ngươi từ trong quốc khố trộm lấy."
"Ta nghĩ! Với thực lực của Hạo Thiên Đấu La, chỉ cần hiểu được vị trí của Hãn Hải Càn Khôn Tráo, liền có thể lặng yên không một tiếng động lấy nó đi từ trong quốc khố!"
Đường Nguyệt Hoa nghe vậy, vừa muốn giải thích tình huống của Đường Hạo, lại thấy Đường Hạo liếc mắt ra hiệu cho nàng, ý bảo nàng đừng vội tiết lộ.
"Có thể dùng!"
Đường Hạo mở miệng nói: "Nếu thái tử điện hạ nói như vậy, có thể đem Hãn Hải Càn Khôn Tráo để tại quốc khố, chúng ta có thể thần không biết quỷ không hay lấy nó đi."
"Để báo đáp lại, điều kiện vừa rồi chúng ta đưa ra vẫn y như cũ có hiệu lực."
Đường Tam cũng gật đầu, nói: "Sau khi lấy được Hãn Hải Càn Khôn Tráo, Đường Tam sẽ lập tức dâng lên bản vẽ chế tạo Gia Cát thần nộ."
Thiên Nhận Tuyết giả vờ vui vẻ nói: "Bản vẽ không sao cả, có thể được Hạo Thiên điện hạ phụ tá, đúng là phúc của Thanh Hà."
Nói xong.
Thiên Nhận Tuyết đứng dậy, tự tay rót trà cho Đường Hạo.
A! Thật là vui vẻ.
Người ngồi ở nhà, kẻ thù tự tìm tới.
Tuyệt a!
Thiên Nhận Tuyết trong lòng cũng cảm thấy buồn cười, trộm quốc khố - tội chết.
Ngày mai chúng ta vào nhà lao gặp, lúc đó ta lại sẽ cùng các ngươi phụ tử tính toán một thể cho thật rõ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận