Đấu La: Nhìn Ta Nhật Ký , Các Nàng Điên Cuồng Bật Hack
Chương 231: Rốt cuộc có thể giúp ngươi một lần
Chương 231: Rốt cuộc có thể giúp ngươi một lần
Vũ Hồn điện.
Bỉ Bỉ Đông hôm nay vẫn khá bận rộn, khi Tà Nguyệt và Diễm đến báo cáo với Bỉ Bỉ Đông thì thời gian đã về tối.
Trong Giáo Hoàng Điện đèn đuốc sáng trưng.
Tà Nguyệt và Diễm tiến lên hành lễ: "Tham kiến điện hạ."
Bỉ Bỉ Đông nhìn vẻ mặt thất vọng của hai người, khẽ thở dài trong lòng, đã biết bọn họ không lấy được đồ từ tay Tô Trần.
"Nói đi!"
Tà Nguyệt lên tiếng giải thích: "Hẳn là Tô Trần có cái hồn kỹ phong ấn kia, chỉ là! Hắn nói rất đúng, vật đó rất đặc thù, không thể rơi vào tay ai khác ngoài hắn."
Bỉ Bỉ Đông nghe vậy gật đầu, trong lòng đại khái đã đoán được kết quả này.
Hắn nói không thể rơi vào tay người khác, chẳng lẽ Tô Trần không phải đang nói thẳng là hắn không thể đưa cho Bỉ Bỉ Đông sao?
Thật là hỗn đản!
Không phải ngươi không tin ta sao? Nếu không phải Ngọc Tiểu Cương không có ở đây, ta đã nhảy dựng lên cho hắn hai bạt tai rồi, để chứng minh cho các ngươi thấy, mắt nhìn người của Bỉ Bỉ Đông ta vẫn tốt chán.
Bỉ Bỉ Đông cũng không có cách nào, nhàn nhạt nói: "Ta biết rồi, các ngươi lui xuống trước đi!"
"Chuyện của thiên địa song âm, các ngươi không cần tìm Tô Trần nữa."
"Vâng, điện hạ."
Tà Nguyệt nghe vậy, dẫn Diễm rời đi.
Bỉ Bỉ Đông rơi vào trầm tư.
Hiện tại mà nói.
Tô Trần nể mặt Hồ Liệt Na, cũng coi như gia nhập Vũ Hồn điện, nhưng hắn lại không tin tưởng mình, có lẽ vì mình bị mù tạm thời, mà không chịu giúp mình.
Cái này?
Bỉ Bỉ Đông trong lòng cũng rối bời, Tô Trần bằng lòng giúp đỡ Hồ Liệt Na cũng là đã đủ cho Vũ Hồn điện của bọn họ.
Có điều! Bỉ Bỉ Đông hiện tại còn trẻ, nàng vẫn còn giấc mộng thống nhất đại lục, hiện tại chưa phải lúc thoái vị cho Hồ Liệt Na.
Vậy phải làm thế nào, mới có thể khiến Tô Trần tin tưởng mình, cùng chung chí hướng?
Hay là mình phải nói chuyện tử tế với hắn một chút, đồng thời cũng cần làm gì đó để đối phương tin tưởng mình!
Thẳng thắn nói chuyện nhật ký phó bản với hắn? Không.
Chuyện này có thẳng thắn hay không, cũng không có tác dụng gì để hắn tin mình hơn, vậy mình phải làm sao để hắn tin mình đây?
Bỉ Bỉ Đông còn chưa biết, Cương tử đang trên đường hỏa tốc đến Vũ Hồn Thành, hắn nóng lòng muốn đến giúp đỡ Bỉ Bỉ Đông.
Ngọc Tiểu Cương: Rốt cuộc có thể giúp ngươi một lần rồi.
Lúc này.
Diễm đi theo Tà Nguyệt ra khỏi Giáo Hoàng Điện, vẻ mặt vô cùng nghi hoặc hỏi: "Trong lúc ta bị lỡ mất nửa ngày, đã xảy ra chuyện gì?"
"Điện hạ rốt cuộc sai chúng ta đi làm gì vậy?"
Tà Nguyệt quay đầu nhìn Diễm, bất đắc dĩ nói: "Vốn dĩ có một mối lợi lớn, nhưng mà chúng ta không có nắm chắc a!"
"Điện hạ bảo chúng ta đi hỏi Tô Trần cái hồn kỹ phong ấn đó, Tô Trần không đưa, nếu như hắn đưa, thì chúng ta đã lập được công lớn rồi, điện hạ sẽ ban thưởng cho chúng ta hồn cốt vạn năm."
"Đáng tiếc."
"Hình như Na Na cũng không muốn để Tô Trần đưa, tình huống ở đây có hơi phức tạp, chúng ta hiểu biết quá ít, sau này đừng quản những chuyện này nữa."
Diễm vẻ mặt ngơ ngác nói: "Không đúng à?"
"Hiện tại Na Na đã được phong làm thánh nữ Vũ Hồn điện, lại là người thừa kế vị trí Giáo hoàng tiếp theo, cái này đủ chứng minh quan hệ giữa Na Na và điện hạ rất tốt!"
"Nếu đã như vậy, vì sao Tô Trần và Na Na không chịu đưa đồ điện hạ muốn chứ?"
Tà Nguyệt lẩm bẩm: "Cho nên ta mới nói tình huống ở đây rất phức tạp, không phải chuyện chúng ta có thể nhọc lòng."
"Ca!"
Vừa lúc đó Hồ Liệt Na cũng chuẩn bị về, trên đường vừa hay gặp được Tà Nguyệt và Diễm, đang chuẩn bị rời Vũ Hồn điện.
"Na Na."
Tà Nguyệt dẫn Diễm tiến đến.
Hồ Liệt Na có chút kỳ quái hỏi: "Trời đã tối rồi, sao các ngươi vẫn còn ở Vũ Hồn điện, Tô Trần chẳng phải đã bảo các ngươi về giúp Diễm chữa trị tai sao?"
Diễm cười nói: "Hắn đã chữa khỏi cho ta rồi."
Tà Nguyệt nói nhỏ: "Ta vừa mới cùng Diễm đi về báo cáo với điện hạ."
Hồ Liệt Na nhíu mày, khẽ hỏi: "Lão sư nàng nói sao?"
"Điện hạ không nói gì, hình như cũng không tức giận, chỉ dặn chúng ta không cần lo chuyện này nữa." Tà Nguyệt trả lời.
Hồ Liệt Na gật nhẹ đầu, nói: "Ta về trước đây."
"Các ngươi cũng về học viện Vũ Hồn đi, nếu có cơ hội ta sẽ giúp các ngươi tìm hồn cốt, nâng cao thực lực!"
Tà Nguyệt và Diễm gật đầu, hiện giờ bọn họ đã có sự chênh lệch quá lớn với Hồ Liệt Na.
Hai người bọn họ đến giờ vẫn chưa đột phá cấp 50, Hồ Liệt Na thì đã hơn tám mươi cấp, còn sở hữu bốn cái hồn hoàn mười vạn năm.
Linh Diên đi bên cạnh Hồ Liệt Na, nhẹ nhàng nói: "Xem ra điện hạ cũng hiểu rõ, Tô Trần sẽ không đưa phương pháp chế tạo thuốc nổ cho nàng."
"Ai." Hồ Liệt Na cũng thở dài, ngẩng đầu nhìn bầu trời đêm, lẩm bẩm: "Linh Diên a di, rốt cuộc ta nên làm gì?"
Linh Diên đưa tay xoa đầu Hồ Liệt Na, nhẹ giọng an ủi: "Không sao đâu, mọi chuyện rồi sẽ ổn thôi, ngươi còn có a di, còn có Tô Trần, chúng ta có thể thay đổi vận mệnh Vũ Hồn điện, cũng nhất định có thể thay đổi vận mệnh của điện hạ."
"Ừm!" Hồ Liệt Na gật đầu mạnh, nói: "Còn có Tiểu Tuyết nữa, chúng ta cũng cần phải thay đổi vận mệnh của nàng."
Không lâu sau.
Hồ Liệt Na và Linh Diên trở về, phát hiện tối nay rất yên tĩnh, mọi người dường như đã đi nghỉ ngơi từ sớm.
Hồ Liệt Na liếc nhìn Linh Diên, ánh mắt có chút kỳ lạ.
Linh Diên ngáp một cái, nói: "Ta cũng đi ngủ sớm đây, Na Na, ngày mai gặp!"
Hồ Liệt Na không nói gì, đẩy cửa bước vào phòng, thấy trong phòng đèn vẫn sáng trưng, Tô Trần đang ngồi bên cạnh bàn, không biết đang phác họa thứ gì.
"Về rồi." Tô Trần ngẩng đầu nhìn Hồ Liệt Na, dịu dàng nói.
Hồ Liệt Na gật nhẹ đầu, tiến tới ôm lấy Tô Trần từ phía sau, khẽ hỏi: "Ngươi đang làm gì vậy?"
"Ngươi vẽ cái gì thế, nhìn quái quá vậy? Sao ta chẳng hiểu gì hết trơn?"
Tô Trần cười đáp: "Ngươi đương nhiên không hiểu rồi, nếu như ngươi có thể hiểu mấy thứ này, thì ngươi phải là người dẫn dắt cả một thời đại đấy."
"Sắp tới có một việc ngươi cần làm, mượn thế lực của Vũ Hồn điện, thu thập một số vật liệu kim loại trên đại lục."
"Uy lực của thuốc nổ ngươi đã thấy rồi, nhưng mà! Đó chỉ là một phần nhỏ thôi, khi thuốc nổ được chế tạo thành súng, pháo, mới có thể phát huy hết uy lực khủng bố của nó."
Hồ Liệt Na khẽ gật đầu, nói: "Chuyện này ngươi cứ yên tâm, chúng ta ở Vũ Hồn điện dự trữ rất nhiều vật liệu kim loại."
"Chỉ là lão sư ta, nàng hình như rất muốn có thuốc nổ của ngươi, không phải trước đó ngươi lo lắng nàng sẽ làm nổ Vũ Hồn điện sao?"
"Vậy chúng ta có thể thay đổi nàng không?"
Tô Trần đứng dậy, cất bản vẽ vào trong nhẫn không gian, nói: "Có thể là có thể, ta thấy Liễu Nhị Long hiện tại, đã thay đổi rất nhiều rồi."
"Có điều, Bỉ Bỉ Đông không giống, nàng là một kẻ hữu dũng hữu mưu, lại có dã tâm và nhẫn nại, là một kiêu hùng."
Vũ Hồn điện.
Bỉ Bỉ Đông hôm nay vẫn khá bận rộn, khi Tà Nguyệt và Diễm đến báo cáo với Bỉ Bỉ Đông thì thời gian đã về tối.
Trong Giáo Hoàng Điện đèn đuốc sáng trưng.
Tà Nguyệt và Diễm tiến lên hành lễ: "Tham kiến điện hạ."
Bỉ Bỉ Đông nhìn vẻ mặt thất vọng của hai người, khẽ thở dài trong lòng, đã biết bọn họ không lấy được đồ từ tay Tô Trần.
"Nói đi!"
Tà Nguyệt lên tiếng giải thích: "Hẳn là Tô Trần có cái hồn kỹ phong ấn kia, chỉ là! Hắn nói rất đúng, vật đó rất đặc thù, không thể rơi vào tay ai khác ngoài hắn."
Bỉ Bỉ Đông nghe vậy gật đầu, trong lòng đại khái đã đoán được kết quả này.
Hắn nói không thể rơi vào tay người khác, chẳng lẽ Tô Trần không phải đang nói thẳng là hắn không thể đưa cho Bỉ Bỉ Đông sao?
Thật là hỗn đản!
Không phải ngươi không tin ta sao? Nếu không phải Ngọc Tiểu Cương không có ở đây, ta đã nhảy dựng lên cho hắn hai bạt tai rồi, để chứng minh cho các ngươi thấy, mắt nhìn người của Bỉ Bỉ Đông ta vẫn tốt chán.
Bỉ Bỉ Đông cũng không có cách nào, nhàn nhạt nói: "Ta biết rồi, các ngươi lui xuống trước đi!"
"Chuyện của thiên địa song âm, các ngươi không cần tìm Tô Trần nữa."
"Vâng, điện hạ."
Tà Nguyệt nghe vậy, dẫn Diễm rời đi.
Bỉ Bỉ Đông rơi vào trầm tư.
Hiện tại mà nói.
Tô Trần nể mặt Hồ Liệt Na, cũng coi như gia nhập Vũ Hồn điện, nhưng hắn lại không tin tưởng mình, có lẽ vì mình bị mù tạm thời, mà không chịu giúp mình.
Cái này?
Bỉ Bỉ Đông trong lòng cũng rối bời, Tô Trần bằng lòng giúp đỡ Hồ Liệt Na cũng là đã đủ cho Vũ Hồn điện của bọn họ.
Có điều! Bỉ Bỉ Đông hiện tại còn trẻ, nàng vẫn còn giấc mộng thống nhất đại lục, hiện tại chưa phải lúc thoái vị cho Hồ Liệt Na.
Vậy phải làm thế nào, mới có thể khiến Tô Trần tin tưởng mình, cùng chung chí hướng?
Hay là mình phải nói chuyện tử tế với hắn một chút, đồng thời cũng cần làm gì đó để đối phương tin tưởng mình!
Thẳng thắn nói chuyện nhật ký phó bản với hắn? Không.
Chuyện này có thẳng thắn hay không, cũng không có tác dụng gì để hắn tin mình hơn, vậy mình phải làm sao để hắn tin mình đây?
Bỉ Bỉ Đông còn chưa biết, Cương tử đang trên đường hỏa tốc đến Vũ Hồn Thành, hắn nóng lòng muốn đến giúp đỡ Bỉ Bỉ Đông.
Ngọc Tiểu Cương: Rốt cuộc có thể giúp ngươi một lần rồi.
Lúc này.
Diễm đi theo Tà Nguyệt ra khỏi Giáo Hoàng Điện, vẻ mặt vô cùng nghi hoặc hỏi: "Trong lúc ta bị lỡ mất nửa ngày, đã xảy ra chuyện gì?"
"Điện hạ rốt cuộc sai chúng ta đi làm gì vậy?"
Tà Nguyệt quay đầu nhìn Diễm, bất đắc dĩ nói: "Vốn dĩ có một mối lợi lớn, nhưng mà chúng ta không có nắm chắc a!"
"Điện hạ bảo chúng ta đi hỏi Tô Trần cái hồn kỹ phong ấn đó, Tô Trần không đưa, nếu như hắn đưa, thì chúng ta đã lập được công lớn rồi, điện hạ sẽ ban thưởng cho chúng ta hồn cốt vạn năm."
"Đáng tiếc."
"Hình như Na Na cũng không muốn để Tô Trần đưa, tình huống ở đây có hơi phức tạp, chúng ta hiểu biết quá ít, sau này đừng quản những chuyện này nữa."
Diễm vẻ mặt ngơ ngác nói: "Không đúng à?"
"Hiện tại Na Na đã được phong làm thánh nữ Vũ Hồn điện, lại là người thừa kế vị trí Giáo hoàng tiếp theo, cái này đủ chứng minh quan hệ giữa Na Na và điện hạ rất tốt!"
"Nếu đã như vậy, vì sao Tô Trần và Na Na không chịu đưa đồ điện hạ muốn chứ?"
Tà Nguyệt lẩm bẩm: "Cho nên ta mới nói tình huống ở đây rất phức tạp, không phải chuyện chúng ta có thể nhọc lòng."
"Ca!"
Vừa lúc đó Hồ Liệt Na cũng chuẩn bị về, trên đường vừa hay gặp được Tà Nguyệt và Diễm, đang chuẩn bị rời Vũ Hồn điện.
"Na Na."
Tà Nguyệt dẫn Diễm tiến đến.
Hồ Liệt Na có chút kỳ quái hỏi: "Trời đã tối rồi, sao các ngươi vẫn còn ở Vũ Hồn điện, Tô Trần chẳng phải đã bảo các ngươi về giúp Diễm chữa trị tai sao?"
Diễm cười nói: "Hắn đã chữa khỏi cho ta rồi."
Tà Nguyệt nói nhỏ: "Ta vừa mới cùng Diễm đi về báo cáo với điện hạ."
Hồ Liệt Na nhíu mày, khẽ hỏi: "Lão sư nàng nói sao?"
"Điện hạ không nói gì, hình như cũng không tức giận, chỉ dặn chúng ta không cần lo chuyện này nữa." Tà Nguyệt trả lời.
Hồ Liệt Na gật nhẹ đầu, nói: "Ta về trước đây."
"Các ngươi cũng về học viện Vũ Hồn đi, nếu có cơ hội ta sẽ giúp các ngươi tìm hồn cốt, nâng cao thực lực!"
Tà Nguyệt và Diễm gật đầu, hiện giờ bọn họ đã có sự chênh lệch quá lớn với Hồ Liệt Na.
Hai người bọn họ đến giờ vẫn chưa đột phá cấp 50, Hồ Liệt Na thì đã hơn tám mươi cấp, còn sở hữu bốn cái hồn hoàn mười vạn năm.
Linh Diên đi bên cạnh Hồ Liệt Na, nhẹ nhàng nói: "Xem ra điện hạ cũng hiểu rõ, Tô Trần sẽ không đưa phương pháp chế tạo thuốc nổ cho nàng."
"Ai." Hồ Liệt Na cũng thở dài, ngẩng đầu nhìn bầu trời đêm, lẩm bẩm: "Linh Diên a di, rốt cuộc ta nên làm gì?"
Linh Diên đưa tay xoa đầu Hồ Liệt Na, nhẹ giọng an ủi: "Không sao đâu, mọi chuyện rồi sẽ ổn thôi, ngươi còn có a di, còn có Tô Trần, chúng ta có thể thay đổi vận mệnh Vũ Hồn điện, cũng nhất định có thể thay đổi vận mệnh của điện hạ."
"Ừm!" Hồ Liệt Na gật đầu mạnh, nói: "Còn có Tiểu Tuyết nữa, chúng ta cũng cần phải thay đổi vận mệnh của nàng."
Không lâu sau.
Hồ Liệt Na và Linh Diên trở về, phát hiện tối nay rất yên tĩnh, mọi người dường như đã đi nghỉ ngơi từ sớm.
Hồ Liệt Na liếc nhìn Linh Diên, ánh mắt có chút kỳ lạ.
Linh Diên ngáp một cái, nói: "Ta cũng đi ngủ sớm đây, Na Na, ngày mai gặp!"
Hồ Liệt Na không nói gì, đẩy cửa bước vào phòng, thấy trong phòng đèn vẫn sáng trưng, Tô Trần đang ngồi bên cạnh bàn, không biết đang phác họa thứ gì.
"Về rồi." Tô Trần ngẩng đầu nhìn Hồ Liệt Na, dịu dàng nói.
Hồ Liệt Na gật nhẹ đầu, tiến tới ôm lấy Tô Trần từ phía sau, khẽ hỏi: "Ngươi đang làm gì vậy?"
"Ngươi vẽ cái gì thế, nhìn quái quá vậy? Sao ta chẳng hiểu gì hết trơn?"
Tô Trần cười đáp: "Ngươi đương nhiên không hiểu rồi, nếu như ngươi có thể hiểu mấy thứ này, thì ngươi phải là người dẫn dắt cả một thời đại đấy."
"Sắp tới có một việc ngươi cần làm, mượn thế lực của Vũ Hồn điện, thu thập một số vật liệu kim loại trên đại lục."
"Uy lực của thuốc nổ ngươi đã thấy rồi, nhưng mà! Đó chỉ là một phần nhỏ thôi, khi thuốc nổ được chế tạo thành súng, pháo, mới có thể phát huy hết uy lực khủng bố của nó."
Hồ Liệt Na khẽ gật đầu, nói: "Chuyện này ngươi cứ yên tâm, chúng ta ở Vũ Hồn điện dự trữ rất nhiều vật liệu kim loại."
"Chỉ là lão sư ta, nàng hình như rất muốn có thuốc nổ của ngươi, không phải trước đó ngươi lo lắng nàng sẽ làm nổ Vũ Hồn điện sao?"
"Vậy chúng ta có thể thay đổi nàng không?"
Tô Trần đứng dậy, cất bản vẽ vào trong nhẫn không gian, nói: "Có thể là có thể, ta thấy Liễu Nhị Long hiện tại, đã thay đổi rất nhiều rồi."
"Có điều, Bỉ Bỉ Đông không giống, nàng là một kẻ hữu dũng hữu mưu, lại có dã tâm và nhẫn nại, là một kiêu hùng."
Bạn cần đăng nhập để bình luận