Đấu La: Nhìn Ta Nhật Ký , Các Nàng Điên Cuồng Bật Hack

Chương 134: Ngươi cái này giảo hoạt người xuyên việt

Trên xe ngựa.
Những người khác đều im lặng.
Ba người Chu Trúc Thanh tâm trạng vô cùng phức tạp.
Các nàng có chút hoang mang, tưởng rằng nhóm Tô Trần chỉ đơn thuần đến thu thập Ngọc Tiểu Cương, không ngờ còn quyết tâm gi·ết Đường Tam.
Không!
Các nàng cũng không tính là bị hoang mang, mà là Tô Trần từ đầu đến cuối không hề có ý định muốn gi·ết Đường Tam, người thực sự muốn gi·ết Đường Tam, là Hồ Liệt Na và Linh Diên Đấu La của Vũ Hồn điện.
Tiểu Vũ nhìn học viện Sử Lai Khắc càng lúc càng xa, lòng cũng ngổn ngang trăm mối.
Đường Tam.
Sau này gặp lại, chúng ta cũng chỉ là bạn bè.
Không! Chúng ta đến bạn bè cũng không phải.
Ta không muốn hiến tế, càng không muốn chỉ là vật trang sức bên người ngươi, càng không muốn c·hết! Ta đã hứa với mẹ sẽ sống thật tốt, cảm ơn ngươi đã chăm sóc ta mấy năm qua, hi vọng sau này ngươi thông minh hơn một chút, đừng lại xuất hiện.
Cũng không cần gặp lại.
Tô Trần nhìn Hồ Liệt Na và Linh Diên, thản nhiên nói: "Ngươi không g·iết được Đường Tam là bình thường."
"Mọi kết quả đều nằm trong dự đoán của ta, từ khi chúng ta xuất phát rời học viện Sử Lai Khắc, ta đã đoán được, Na Na ngươi sẽ ra tay với Đường Tam, ngươi không gi·ết được Đường Tam, Đường Hạo sẽ xuất hiện và mang theo Đường Tam n·ổ vòng bỏ chạy."
Ách.
Nghe những lời này, mọi người nhìn Tô Trần, ánh mắt lộ ra vài phần k·i·nh h·ãi, đây là một phần của người x·u·y·ê·n việt sao?
Không đúng!
Đây là kịch bản đã bị thay đổi, sao Tô Trần còn đoán chuẩn xác như vậy?
Hồ Liệt Na hơi khó hiểu hỏi: "Sao ngươi đoán được?"
"Ngươi thật sự có thể tính toán?"
Diệp Linh Linh cũng nhìn chằm chằm Tô Trần, trong lòng có chút không rõ.
"A!"
Tô Trần khẽ cười một tiếng, bắt đầu giải thích: "Thật ra đây là tính toán của ta, nhưng không phải kiểu tính m·ệ·n·h huyền học, mà là dùng suy luận mà tính ra."
"Trước đây ta nói với Thiên Nhận Tuyết, nàng thất bại vì Đường Tam, lúc đó Na Na ngươi cũng biết rõ, với thực lực bây giờ của ngươi, tự nhiên sẽ ra tay với Đường Tam."
"Đường Hạo luôn ở trong bóng tối bảo vệ Đường Tam, chắc chắn sẽ không để Đường Tam gặp chuyện, chỉ cần có ai ra tay với Đường Tam, hắn nhất định sẽ xuất hiện, n·ổ vòng là át chủ bài của Đường Hạo, hắn bất kể có thắng được chúng ta hay không, cuối cùng vẫn sẽ dùng n·ổ vòng để mang Đường Tam đào thoát."
Nói tới đây, Tô Trần hơi buồn rầu nói: "Việc ta đoán ngươi không g·iết được Đường Tam, thực sự rất huyền, Đường Tam mà tùy tiện bị ngươi gi·ết c·hết thì hắn không phải là Đường Tam rồi."
"Sự thật chứng minh, vận may của Đường Tam thật sự rất tốt, nếu ngươi chọn cách vật lý siêu độ, đem hắn tách thành tám mảnh, có thể đã g·iết được hắn, nhưng! Linh hồn và tinh thần lực của Đường Tam, cực kỳ cực kỳ mạnh."
Hồ Liệt Na và những người khác nghe xong đều biến sắc, trong lòng ai nấy cũng nghĩ đến.
Đường Tam là hai mươi chín tuổi cộng thêm mười hai tuổi, hắn là một người x·u·y·ê·n việt, còn là hồn x·u·y·ê·n thôn phệ cả t·ử linh hồn của A Ngân nhi, linh hồn lực này tự nhiên vượt xa người khác rồi!
Linh Diên khó hiểu hỏi: "Vậy Đường Hạo là chuyện gì xảy ra, sao thực lực của hắn mạnh như vậy?"
Nghe vậy, mọi người đều tỏ vẻ nghi hoặc nhìn Tô Trần, suy cho cùng! Với thực lực của Tô Trần, việc gi·ết một Phong Hào Đấu La cấp 95 không hề khó.
Nhưng mà.
Đường Hạo lại có thể một c·họi ba, sau cùng còn bị trọng thương mà vẫn mang được Đường Tam bỏ trốn, vậy có thể thấy thực lực của Đường Hạo vượt xa người bình thường!
Ninh Vinh Vinh ngẫm nghĩ nói: "Cha ta từng nói, Đường Hạo là thiên tài mạnh nhất đại lục, trong thế hệ của bọn họ, không ai so được với Đường Hạo."
"Đồng thời thực lực của Đường Hạo rất mạnh, một mình đối mặt với ba Phong Hào Đấu La bình thường cũng không thành vấn đề."
Hồ Liệt Na và Linh Diên nhìn Ninh Vinh Vinh, nhưng không phản bác gì.
Còn không phải sao! Lần này Đường Hạo đối mặt với ba người Tô Trần, Hồ Liệt Na, Linh Diên, không chỉ là ba Phong Hào Đấu La, mà còn có cả Tô Trần, một người có thực lực sánh ngang Siêu Cấp Đấu La.
Tô Trần nhìn Ninh Vinh Vinh, có chút bất ngờ khi tiểu ma nữ này lại giúp mình vào lúc đó..."Tình huống của Đường Hạo hơi đặc thù, nói đúng hơn là về Hạo Thiên Chùy, sở dĩ Hạo Thiên Chùy là đệ nhất khí võ hồn, không phải do Hạo Thiên Chùy lợi hại, mà do hồn kỹ tự sáng tạo!"
"Ví dụ như Đại Tu Di Chùy, một đời chỉ truyền cho một người, áo nghĩa của nó là n·ổ vòng, chính những điều này làm hắn trở nên mạnh mẽ."
"Nếu muốn trở thành một cường giả thật sự, chỉ tu luyện hồn lực thôi thì không đủ, mà cần phải tự mình ngộ ra bộ hồn kỹ phù hợp với bản thân."
"Trên Đấu La đại lục, tất cả hồn sư đều chỉ tập trung vào việc tu luyện hồn lực và chọn hồn kỹ, bỏ qua điểm quan trọng này."
Mọi người nghe vậy đều âm thầm gật đầu.
Linh Diên sắc mặt khó coi nói: "Chẳng lẽ, với thực lực và thủ đoạn của ngươi, cũng không gi·ết được Đường Hạo sao?"
"Dĩ nhiên không phải!"
Tô Trần liếc nhìn Linh Diên, giải thích: "Không phải ta không g·iết được hắn, mà là hôm nay các ngươi đều ở đây, ta không thể ép hắn đến tình thế đồng quy vu tận được."
"Đường Hạo giống như một con c·hó dại, nếu không có trăm phần trăm chắc chắn miểu s·á·t, ta không thể ép hắn vào đường c·hết, nếu không hắn sẽ cắn một miếng vào ta, tức là sẽ gây tổn thương đến các ngươi."
"Đương nhiên."
"Hôm nay chúng ta đã làm hắn trọng thương, thêm cả việc phản phệ do n·ổ vòng, cộng với nội thương của Đường Hạo, thì trong một năm nửa năm tới, hắn cơ bản sẽ thành phế vật."
"Còn một năm nửa năm sau, dù Đường Hạo có đủ Cửu Hoàn để n·ổ thì cũng sẽ c·hết thôi!"
Tô Trần nói xong liền đứng dậy đi đến bên cạnh Chu Trúc Thanh, kéo nàng sang một bên để ngồi giữa Chu Trúc Thanh và Ninh Vinh Vinh.
Ninh Vinh Vinh giật mình, trong lòng có chút hồi hộp.
Tô Trần nhìn Ninh Vinh Vinh đang khẩn trương đến không nói nên lời, mở miệng hỏi: "Ninh Vinh Vinh a Ninh Vinh Vinh, không thể không nói cô nương rất có phẩm, vào lúc mấu chốt vừa rồi, lại dứt khoát chọn bỏ gian tà theo chính nghĩa."
"Ngươi muốn ta báo đáp ngươi thế nào đây?"
"Ta..."
Ninh Vinh Vinh nghe Tô Trần, yếu ớt nhìn Tô Trần, nghĩ đến lúc Tô Trần dạy dỗ Ngọc Tiểu Cương, lại nghĩ tới lúc trước Tô Trần đánh mông mình, nhỏ giọng nói: "Ngươi sau này đừng b·ắ·t n·ạ·t ta là được."
"Ha ha."
Tô Trần cười, nhẹ giọng nói: "Đây là tiểu ma nữ của Thất Bảo Lưu Ly Tông sao? Sao bây giờ lại nhát gan vậy rồi?"
"Đại ân đại đức không báo đáp được, ngươi nói... Hay là xuống kiếp sau làm trâu làm ngựa báo đáp ngươi thì sao?"
Ninh Vinh Vinh: ? ? ?
Ninh Vinh Vinh cảm thấy hơi mông lung, bình thường nói không báo đáp được, không phải là sẽ lấy thân báo đáp sao?
Kiếp sau?
Ngươi cái tên x·u·y·ê·n việt giảo hoạt này, mộ của bà đây cỏ mọc cao cả mét, ngươi cũng chưa chắc đã c·hết được mà?
Ngươi đang vẽ bánh nướng với ta đấy à?"
"Hừ!"
Ninh Vinh Vinh liếc Tô Trần một cái, ngạo kiều quay mặt đi.
Tô Trần vui vẻ nói: "Như vậy mới đúng chứ!"
"Cứ yên tâm, lựa chọn của ngươi rất chính x·á·c, ngày sau nhất định sẽ không hối h·ậ·n vì lựa chọn hôm nay."
Ninh Vinh Vinh nhếch miệng, lén nhìn Hồ Liệt Na, thấy nàng ta đang nhìn mình với vẻ mặt như cười như không.
Tiểu Vũ ngồi một bên lòng buồn rầu.
Chu Trúc Thanh được chính Tô Trần mời, Ninh Vinh Vinh tuy nói chủ động muốn đi theo, có thể ta đã thể hiện bản thân vào thời khắc mấu chốt.
Chỉ riêng Tiểu Vũ, không chỉ chủ động đi theo làm thị nữ, mà còn chẳng có chút cống hiến nào.
Chẳng lẽ Tiểu Vũ tỷ ta, dù đi đến đâu, cũng chỉ xứng làm vật trang sức thôi sao?
Bạn cần đăng nhập để bình luận