Đấu La: Nhìn Ta Nhật Ký , Các Nàng Điên Cuồng Bật Hack

Chương 383: Chúng ta đều không nghĩ vạch trần ngươi

Gần đến giữa trưa.
Khi xuất chinh, Băng Đế nâng Tử Cơ, Tuyết Đế nâng Bích Cơ, khí thế hừng hực tiến ra chiến trường.
Khi trở về, Tử Cơ nâng Băng Đế, Bích Cơ nâng Tuyết Đế, mệt mỏi rã rời như quân lính tan rã.
"Cái này?"
Cổ Nguyệt Na nhìn cảnh tượng Băng Đế Tuyết Đế như vậy, cả người đầy dấu chấm hỏi???
Không phải chứ?
Tử Cơ, Bích Cơ tu luyện, sao lại khiến hai người các ngươi mệt mỏi thế này?
"Chủ thượng, may mắn không làm nhục mệnh!"
Băng Đế mặt nghiêm túc nói.
Tuyết Đế chỉ cúi đầu không nói, trong lòng âm thầm có chút hối hận.
Tối hôm qua mình không kiềm được lại quá phận rồi, có lẽ đã bị Tử Cơ Bích Cơ nhìn rõ!
Dù các nàng cũng tham chiến, dù thời gian tu luyện của các nàng cũng điên cuồng dao động, nhưng mà các nàng... vẫn không chơi hết mình như mình và Băng Đế a!
Tử Cơ và Bích Cơ đều không nói chuyện, ngược lại trong lòng các nàng lại cảm thấy quá đáng, cảm giác hai mình bị lợi dụng.
Làm công cụ người.
Băng Đế, Tuyết Đế hai người quá tương phản.
Cổ Nguyệt Na hài lòng gật đầu, mở miệng nói:
"Rất tốt!"
"Ngày mai sẽ đến Hải Thần đảo, cả bốn người các ngươi đều hoàn thành nhiệm vụ, chuyến đi trên biển này, chúng ta thu hoạch đầy ắp."
Tử Cơ thình lình nói một câu: "Là chủ thượng, Băng Đế và Tuyết Đế hai nàng thu hoạch đầy."
Bích Cơ cũng gật đầu mạnh mẽ nói: "Phải!"
"Hai nàng thu hoạch, đầy gấp nhiều lần."
Tuyết Đế chớp mắt, vành tai đỏ ửng.
Băng Đế thì ra vẻ mặt bình tĩnh, như không nghe thấy gì.
Cổ Nguyệt Na không hiểu, chỉ khẽ gật đầu hỏi: "Đến lúc này rồi, sao A Ngân không cùng các ngươi trở về?"
Ách.
Băng Đế hơi xấu hổ nói: "A Ngân không có thu hoạch, vì vậy khi chúng ta rời đi, nàng muốn tranh thủ hấp thụ Long Nguyên để khôi phục hồn lực."
Tuyết Đế và hai người kia cũng hơi gật đầu, ánh mắt có vài phần áy náy.
A Ngân quá vĩ đại.
Nàng không tranh không giành, lần nào cũng tạo cơ hội cho mọi người, nhìn mọi người tu luyện nàng lòng nóng như lửa đốt, vẫn kiên nhẫn chờ mọi người tu luyện xong rồi nàng mới tu luyện.
A Ngân đã bỏ ra rất đáng kính nể!
Lúc mọi người có tâm tư khác nhau, Băng Đế bỗng nhìn Cổ Nguyệt Na hỏi:
"Chủ thượng, người tính lúc nào xuất thủ, đến lúc đó xin chủ thượng yên tâm, chúng ta cùng nhau đi theo người, cổ vũ, trợ uy cho người!"
???
Tuyết Đế, Tử Cơ, Bích Cơ ba người chớp mắt nhìn Băng Đế, trong lòng liền cảm thấy quá đáng!
Ngươi ngày nào cũng mượn danh nghĩa dẫn mọi người tu luyện, sợ là bản thân muốn tu luyện đấy chứ?
Chúng ta đều chẳng muốn vạch trần ngươi.
Cổ Nguyệt Na liền ngẩn người.
Cái này...
Nàng kỳ thực cũng giống Tử Cơ Bích Cơ, ngoài miệng nói cho không nhiều nhất, nhưng trên thực tế căn bản không dám lấy dũng khí.
"Xem trước xem hôm nay các ngươi có lấy được ban thưởng hay không rồi tính sau!"
Cổ Nguyệt Na trả lời một câu, trong lòng cũng rối bời.
Buổi chiều.
Tô Trần ngồi ở boong tàu bắt đầu cập nhật nhật ký.
【Hôm nay lại là một ngày tràn đầy nguyên khí.】
【Ngày mai sẽ đến Hải Thần đảo, cũng đồng nghĩa một đoạn hành trình vui vẻ sắp kết thúc, ừm, thôi không nói nữa.】
【Xem nhật ký hôm nay muốn viết gì, hôm nay viết về Giáng Châu.】
【Giáng Châu...】
Theo Tô Trần cập nhật nhật ký, Cổ Nguyệt Na và những người khác cũng lo lắng.
Không có.
Không có thưởng.
Vậy, phải chờ đến phần thưởng bản sao nhật ký buổi tối, mới biết có hay không cho không.
Đến bữa tối.
Bỉ Bỉ Đông gặp Bích Cơ và Tử Cơ, với người từng trải như Bỉ Bỉ Đông, liếc mắt đã nhận ra sự thay đổi của Tử Cơ và Bích Cơ.
Các nàng có thể khẳng định 100%, Tử Cơ và Bích Cơ từ hai cô nương đã thành phụ nữ.
Tử Cơ vốn đã có nhan sắc yêu kiều, thích mặc váy tím, hiện tại thiếu nữ tấn thăng thành nhân thê, trực tiếp giải phóng toàn bộ mị lực, rất có phong vị, yêu diễm quyến rũ động lòng người.
Còn Bích Cơ sau khi trưởng thành, trên dưới tràn đầy vẻ mẫu tính chữa lành, khiến người rất muốn chiếm hữu.
Bỉ Bỉ Đông và Linh Diên liếc nhau, rồi cùng nhau nhìn Tô Trần, ánh mắt lộ vẻ cười cổ quái.
Thật là xấu.
Người ta Băng Đế, Tuyết Đế, Tử Cơ, Bích Cơ đều cho không.
Vậy mà ngươi mãi không chịu phân phát thưởng?
"Phì."
Bỉ Bỉ Đông nghĩ đến bốn nàng Hồn Thú Chân Bạch ngốc nghếch này, không nhịn được cười thành tiếng.
Tô Trần nhìn Bỉ Bỉ Đông, lại nhịn không được nhìn Bích Cơ và các nàng, trong lòng suy nghĩ liền có chút kích động.
Hôm qua không đoán ra là ai, hôm nay gặp mặt nhìn thấy ngay.
Tuy nói...
Bịt mắt cũng có cái kích thích của bịt mắt, nhưng mà!
Nói đi thì nói lại.
Bịt mắt không phải đều như nhau sao?
Vẫn là nhìn mặt đối mặt cùng nhau tu luyện càng tốt! Các nàng chậm chạp không nhận được thưởng, có lẽ sẽ buồn.
Mình không nỡ nhìn các nàng buồn.
Tô Trần nghĩ đến đây, cầm đũa gắp thức ăn cho Băng Đế, Tuyết Đế, Tử Cơ, Bích Cơ.
Hành động này khiến cả bốn người đỏ bừng mặt, trong đầu hiện lên những hình ảnh cùng nhau tu luyện.
Cổ Nguyệt Na có chút mộng, nàng nhìn Tô Trần muốn nói lại thôi, sao không có mình vậy?
Vì sao không gắp đồ ăn cho mình?
A Ngân uống hai bát cháo, liếc nhìn mọi người trong phòng.
Trước mắt, ngoài chủ thượng ra, đây đều là người một nhà, tiếp theo cần phải nghĩ cách làm sao giúp chủ thượng vào cửa nhanh nhất?
Bất quá.
A Ngân lại nghĩ đến một vấn đề, bởi vì cái gọi là: Quốc không thể một ngày không có vua, nhà không thể một ngày không chủ.
Sau khi chủ thượng vào cửa, vị trí của nàng trong nhà sẽ như thế nào?
Dù sao chủ thượng là cộng chủ của Hồn Thú, lại là Ngân Long Vương, thực lực đủ mạnh, vừa đẹp, một lời hô là có người hưởng ứng.
Nếu ở nhà mà chỉ xếp thứ mười, chắc không ổn a!
Cái này... Người đầu tiên bên cạnh Tô Trần là Hồ Liệt Na, mà Hồ Liệt Na cùng Bỉ Bỉ Đông và Thiên Nhận Tuyết lại tốt, cộng thêm Linh Diên và Chu Trúc Thanh đều thân thiết như tỷ muội.
Mình cộng thêm Tử Cơ, Bích Cơ, Băng Đế, Tuyết Đế, cũng mới năm người, chắc là không đủ người tranh cử ngôi hậu cung chi chủ.
Còn có thể tính Lam Phật Tử và Bạch Tú Tú vào.
À đúng! Còn có Tiểu Vũ nữa, nhưng mà Tiểu Vũ đó có vẻ... rất phế.
Khó thật!
A Ngân thở dài một tiếng, nghe nói Tô Trần bị Hồ Liệt Na nhặt được ở Tinh Đấu Đại Sâm Lâm, vì sao không để chủ thượng nhặt được chứ?
Không đúng rồi? A Ngân bỗng nhớ đến một vấn đề nghiêm trọng hơn, đó là những người này dường như không ai thông minh lắm.
Tranh giành ngôi hậu cung, vậy thì khó như lên trời.
Chơi xấu luôn đi!
Đêm xuống.
Tô Trần trải qua hai vòng tu luyện kỹ năng dung hợp võ hồn, bị Linh Diên đau lòng kéo lại nói:
"Tiểu Trần nhà chúng ta mỗi ngày đều nỗ lực như vậy, thật không cần nghỉ ngơi sao?"
Tiểu Trần nghe thấy Linh Diên nói vậy, không biết vì bị Linh Diên kéo hay dính vào võ hồn của Linh Diên mà bỗng nổi bất mãn, ngay lập tức tung ra một kỹ năng hồn —— Côn Bằng Nhất Nhật Đồng Phong.
Thái độ kiên quyết đứng lên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận