Đấu La: Nhìn Ta Nhật Ký , Các Nàng Điên Cuồng Bật Hack
Chương 282: Ba Tái Tây kế hoạch
Chương 282: Kế hoạch của Ba Tái Tây
Ngọc Tiểu Cương trong lòng cũng rối bời, vừa tự trách nói: "Tiểu Tam, xin lỗi, thầy không thể giúp con tìm ra bí mật song sinh võ hồn, nhưng mà! Về sau thầy nhất định sẽ toàn lực hỗ trợ con tu luyện."
Đường Tam miệng lẩm bẩm: "Tự do rồi sao?"
"Ba ba, chúng ta tự do rồi."
"Chúng ta..." Tiểu ma cà bông vui vẻ nghĩ mình được thả, ai ngờ! Cái chân này bị đánh gãy rồi nối lại rồi lại bị đánh gãy, lặp đi lặp lại đến mức giờ chết lặng không chịu nổi rồi!
Hoàn toàn là một phế nhân tàn tật a!
Đường Hạo cũng vui vẻ nói: "Khổ tận cam lai, Tiểu Tam chúng ta cha con sống sót rồi, ba mươi năm Hà Đông, ba mươi năm Hà Tây, chúng ta nhất định phải khiến những kẻ đó phải trả giá bằng máu."
Hải Nữ Đấu La nhìn Đường Tam một nhóm vui vẻ, trong lòng thầm nghĩ: "Nếu các ngươi biết lúc này ta muốn đánh chết các ngươi, chắc các ngươi sẽ còn vui hơn?"
Ba Tái Tây đang một mực suy nghĩ trong lòng, tiếp theo phải sắp xếp như thế nào...
Đường Tam lúc này bỗng nhiên nhìn Ba Tái Tây, mở miệng hỏi: "Vị tiền bối này, dám hỏi quý danh là gì, sau này Đường Tam nhất định sẽ báo đáp."
Ba Tái Tây mặt không chút thay đổi nói: "Bản tọa là đại tế tự Hải Thần đảo – Ba Tái Tây, báo đáp thì không cần, hiện tại các ngươi có chỗ nào để đi không?"
"Hải Thần đảo?"
Đường Tam bỗng nhiên biến sắc, do dự một chút mở miệng hỏi: "Tiền bối, ta vừa nhớ mang máng là người tại hoàng cung đòi Hãn Hải Càn Khôn Tráo, không biết tiền bối có thể giao nó cho ta không?"
Hải Nữ Đấu La tức giận nói: "Dựa vào cái gì phải giao cho ngươi?"
Ba Tái Tây sắc mặt bình tĩnh, trong lòng lại hết sức xoắn xuýt, theo lời Hải Thần dặn dò thì Hãn Hải Càn Khôn Tráo là phải cho Đường Tam.
Nhưng kế hoạch hiện tại trong lòng Ba Tái Tây là, làm sao để Hải Thần nhanh chóng vứt bỏ Đường Tam, đưa Hãn Hải Càn Khôn Tráo cho bọn họ để họ tự động rời đi?
Đường Tam lập tức mở miệng nói: "Tiền bối đã là đại tế tự Hải Thần đảo, Đường Tam không giấu giếm, ta thật ra là truyền nhân Hải Thần chọn trúng, Hải Thần đại nhân đã từng giáng lâm chỉ điểm ta, cầm được Hãn Hải Càn Khôn Tráo có thể mở ra truyền thừa Hải Thần."
"Chỉ tiếc, ta và phụ thân khi đến hoàng thất Thiên Đấu lấy Hãn Hải Càn Khôn Tráo, đã bị nhốt vào thiên lao."
Ba Tái Tây và Hải Nữ nghe vậy, trong lòng cũng chấn động, quả nhiên! Hải Thần đã chọn Đường Tam.
Thật ra không phải.
Người giáng lâm chỉ điểm Đường Tam trước đó là Tu La Thần, Hải Thần không hiểu rõ về Đường Tam lắm, ông ta hạ lệnh cho Ba Tái Tây cũng hoàn toàn là ý của Tu La Thần.
Ba Tái Tây suy nghĩ hồi lâu, nhìn Phất Lan Đức nói: "Ngươi trở về thành Thiên Đấu tìm hai chiếc xe ngựa, sau đó mời hồn sư trị liệu đến giúp bọn họ chữa thương."
Phất Lan Đức khẽ gật đầu, vội vàng đi làm.
Tìm xe ngựa tốt! Hai chiếc xe ngựa, các ngươi thừa dịp mau mau rời đi đi.
Ba Tái Tây lấy Hãn Hải Càn Khôn Tráo ra, nhìn Đường Tam nói: "Hãn Hải Càn Khôn Tráo ta có thể cho ngươi, nhưng mà! Muốn có được truyền thừa của Hải Thần đại nhân, còn phải xem bản lĩnh của chính ngươi."
"Cũng không phải nói có Hãn Hải Càn Khôn Tráo thì ngươi là truyền nhân của Hải Thần đại nhân, truyền thừa Hải Thần phải ở dưới tượng thần Hải Thần đảo kế thừa, chờ khi nào ngươi có năng lực đến Hải Thần, vượt qua khảo nghiệm của Hải Thần đảo rồi hẵng nói!"
Hải Nữ thấy Ba Tái Tây muốn đưa Hãn Hải Càn Khôn Tráo cho Đường Tam, vừa định nói gì đó thì bị Ba Tái Tây dùng ánh mắt chặn lại.
Ba Tái Tây tiếp tục nói: "Tiếp theo chúng ta cũng không trực tiếp dẫn các ngươi đến Hải Thần đảo, các ngươi nên tự tìm chỗ dưỡng thương tu luyện, chuẩn bị thật đầy đủ rồi hãy lên đảo."
"Nghe rõ chưa?"
"Hiểu rồi!"
Đường Tam cũng không biết suy nghĩ thật của Ba Tái Tây là gì, họ nghĩ rằng truyền thừa Hải Thần này là chắc chắn, cái gọi là khảo nghiệm, cũng hoàn toàn không phải vấn đề.
Ba Tái Tây sau đó không nói gì nữa, một mực chờ Phất Lan Đức lái xe trở về.
Phải nói Phất Lan Đức, vừa trở về đã lấy ra số tiền phóng khoáng nhất cuộc đời, xe ngựa, hồn sư trị liệu, đừng có mà lằng nhằng, muốn bao nhiêu tiền cũng được! Mau theo ta đi.
Thương thế trên người Đường Tam và Đường Hạo, thực tế trị hay không cũng chẳng khác biệt, dù sao thì cha con bọn họ mỗi lần bị đánh xong, đều có hồn sư trị liệu tận tâm thu xếp thỏa đáng.
Phất Lan Đức an tĩnh chờ đợi, thấy mọi việc xong xuôi, có chút không kịp chờ đợi cáo biệt: "Tiểu Cương, Đường Tam, điện hạ Hạo Thiên, ta còn phải ở lại thành Thiên Đấu chăm sóc mấy đứa Áo Tư Tạp, chúng ta tạm biệt tại đây nhé."
"Bảo trọng!"
Ách.
Ánh mắt Đường Tam và Đường Hạo lộ ra mấy phần nghi hoặc, hình như họ có thể cảm giác được, Phất Lan Đức dường như hơi khác thường.
Ngọc Tiểu Cương sắc mặt âm trầm, nhìn Phất Lan Đức nói: "Hy vọng ngươi không hối hận về quyết định ngày hôm nay, Phất Lan Đức...ngươi làm ta rất thất vọng!"
"Tiểu Tam, chúng ta đi thôi!"
Đường Tam và Đường Hạo khập khiễng dìu Ngọc Tiểu Cương lên xe ngựa.
Ba Tái Tây thâm ý nhìn Phất Lan Đức một cái, trong lòng cũng có chút tán thưởng, ngươi không những sẽ không hối hận về quyết định ngày hôm nay, ngươi về sau còn sẽ thanh tỉnh.
"Hải Nữ, chúng ta đi thôi!"
Hải Nữ Đấu La có chút không cam lòng nhìn chiếc xe ngựa của Đường Tam, đi theo Ba Tái Tây cùng lên xe rời đi.
"Đại tế tự, tại sao người lại muốn đưa Hãn Hải Càn Khôn Tráo cho hắn vậy?"
"Còn nữa...người rốt cuộc muốn làm gì, cứu Đường Tam ra đã là rất nghiêm trọng rồi, người lại đưa Hãn Hải Càn Khôn Tráo cho hắn, Tô Trần và Bỉ Bỉ Đông có thể tha cho chúng ta sao?"
Ba Tái Tây sắc mặt bình tĩnh nói: "Tiếp theo, chúng ta sẽ dùng tốc độ nhanh nhất chạy về Hải Thần đảo, chờ Tô Trần bọn họ đến trả thù."
"Ở Hải Thần đảo, chúng ta phải để cho Tô Trần bọn họ bộc lộ thực lực, để Hải Thần đại nhân nhìn rõ mọi chuyện, kế hoạch của chúng ta sẽ thành công."
Hải Nữ nghi hoặc nhìn Ba Tái Tây, khó hiểu hỏi: "Kế hoạch gì?"
"Kế hoạch vứt bỏ Đường Tam."
Ba Tái Tây thản nhiên nói: "Chỉ có như vậy, Hải Thần đại nhân nhìn thấy rõ thực lực của đối phương, mới chọn vứt bỏ Đường Tam."
"Cho dù Hải Thần đại nhân không muốn vứt bỏ Đường Tam, Hải Thần đảo chúng ta cũng vô lực chống cự Vũ Hồn điện, kết quả sau cùng vẫn sẽ là vứt bỏ Đường Tam thôi."
"Còn về Hãn Hải Càn Khôn Tráo, chỉ cần Hải Thần đại nhân thay đổi ý, chúng ta có thể lấy lại bất cứ lúc nào, cái đó không quan trọng."
Hải Nữ Đấu La thở dài: "Cảm thấy kế hoạch không tệ, chỉ tiếc! Hôm nay hành động này, chắc chắn là đã làm Tô Trần và Bỉ Bỉ Đông tức giận."
"Chúng ta hai người làm sao mà đối phó đây?"
Ba Tái Tây nhắm mắt, nhẹ nhàng đáp: "Chúng ta chết vì Hải Thần đảo."
"A? ? ?"
Hải Nữ Đấu La ngây người.
Theo tình huống hiện tại mà phân tích, kế hoạch của Ba Tái Tây không có vấn đề, đến lúc đó Hải Thần nhìn thấy cả Hải Thần đảo cũng không đủ sức chống lại Vũ Hồn điện, tự nhiên sẽ vứt bỏ Đường Tam.
Nhưng mà.
Tô Trần và Bỉ Bỉ Đông chắc chắn sẽ không dễ dàng bỏ qua cho các nàng, bỏ qua cho Hải Thần đảo. Vì vậy kết cục cuối cùng của họ, vô cùng có khả năng là chết vì Hải Thần đảo, để xoa dịu cơn giận của đối phương.
Hải Nữ Đấu La mang giọng điệu khóc than: "Đại tế tự, hay là chúng ta trực tiếp đến Vũ Hồn điện đầu hàng đi?"
"Chủ động đầu hàng, cùng lắm là bị Tô Trần bọn họ giam vào mật thất, còn tốt hơn là chết không công mà?"
Ba Tái Tây mắt cũng không mở nói: "Không được."
"Nếu chúng ta chủ động đến Vũ Hồn điện nhận lỗi, thì họ sẽ không đi Hải Thần đảo, vậy thì làm sao mà Hải Thần đại nhân thấy được thực lực của đối phương, làm sao mà thay đổi chủ ý?"
"Hải Nữ, đến lúc đó ngươi ra biển trốn đi, tất cả hậu quả ta sẽ một mình gánh chịu, đây là biện pháp duy nhất để bảo vệ Hải Thần đảo, bảo vệ Hải Thần trước mắt."
Hải Nữ Đấu La cũng phức tạp nhìn Ba Tái Tây, lẩm bẩm: "Đại tế tự, chúng ta thực sự có cách đơn giản hơn, chúng ta thực ra không cần phải chết, nhưng người vì tuân theo mệnh lệnh của Hải Thần đại nhân, mà chọn âm thầm gánh vác tất cả."
"Như vậy có thật sự đáng giá không?"
Ngọc Tiểu Cương trong lòng cũng rối bời, vừa tự trách nói: "Tiểu Tam, xin lỗi, thầy không thể giúp con tìm ra bí mật song sinh võ hồn, nhưng mà! Về sau thầy nhất định sẽ toàn lực hỗ trợ con tu luyện."
Đường Tam miệng lẩm bẩm: "Tự do rồi sao?"
"Ba ba, chúng ta tự do rồi."
"Chúng ta..." Tiểu ma cà bông vui vẻ nghĩ mình được thả, ai ngờ! Cái chân này bị đánh gãy rồi nối lại rồi lại bị đánh gãy, lặp đi lặp lại đến mức giờ chết lặng không chịu nổi rồi!
Hoàn toàn là một phế nhân tàn tật a!
Đường Hạo cũng vui vẻ nói: "Khổ tận cam lai, Tiểu Tam chúng ta cha con sống sót rồi, ba mươi năm Hà Đông, ba mươi năm Hà Tây, chúng ta nhất định phải khiến những kẻ đó phải trả giá bằng máu."
Hải Nữ Đấu La nhìn Đường Tam một nhóm vui vẻ, trong lòng thầm nghĩ: "Nếu các ngươi biết lúc này ta muốn đánh chết các ngươi, chắc các ngươi sẽ còn vui hơn?"
Ba Tái Tây đang một mực suy nghĩ trong lòng, tiếp theo phải sắp xếp như thế nào...
Đường Tam lúc này bỗng nhiên nhìn Ba Tái Tây, mở miệng hỏi: "Vị tiền bối này, dám hỏi quý danh là gì, sau này Đường Tam nhất định sẽ báo đáp."
Ba Tái Tây mặt không chút thay đổi nói: "Bản tọa là đại tế tự Hải Thần đảo – Ba Tái Tây, báo đáp thì không cần, hiện tại các ngươi có chỗ nào để đi không?"
"Hải Thần đảo?"
Đường Tam bỗng nhiên biến sắc, do dự một chút mở miệng hỏi: "Tiền bối, ta vừa nhớ mang máng là người tại hoàng cung đòi Hãn Hải Càn Khôn Tráo, không biết tiền bối có thể giao nó cho ta không?"
Hải Nữ Đấu La tức giận nói: "Dựa vào cái gì phải giao cho ngươi?"
Ba Tái Tây sắc mặt bình tĩnh, trong lòng lại hết sức xoắn xuýt, theo lời Hải Thần dặn dò thì Hãn Hải Càn Khôn Tráo là phải cho Đường Tam.
Nhưng kế hoạch hiện tại trong lòng Ba Tái Tây là, làm sao để Hải Thần nhanh chóng vứt bỏ Đường Tam, đưa Hãn Hải Càn Khôn Tráo cho bọn họ để họ tự động rời đi?
Đường Tam lập tức mở miệng nói: "Tiền bối đã là đại tế tự Hải Thần đảo, Đường Tam không giấu giếm, ta thật ra là truyền nhân Hải Thần chọn trúng, Hải Thần đại nhân đã từng giáng lâm chỉ điểm ta, cầm được Hãn Hải Càn Khôn Tráo có thể mở ra truyền thừa Hải Thần."
"Chỉ tiếc, ta và phụ thân khi đến hoàng thất Thiên Đấu lấy Hãn Hải Càn Khôn Tráo, đã bị nhốt vào thiên lao."
Ba Tái Tây và Hải Nữ nghe vậy, trong lòng cũng chấn động, quả nhiên! Hải Thần đã chọn Đường Tam.
Thật ra không phải.
Người giáng lâm chỉ điểm Đường Tam trước đó là Tu La Thần, Hải Thần không hiểu rõ về Đường Tam lắm, ông ta hạ lệnh cho Ba Tái Tây cũng hoàn toàn là ý của Tu La Thần.
Ba Tái Tây suy nghĩ hồi lâu, nhìn Phất Lan Đức nói: "Ngươi trở về thành Thiên Đấu tìm hai chiếc xe ngựa, sau đó mời hồn sư trị liệu đến giúp bọn họ chữa thương."
Phất Lan Đức khẽ gật đầu, vội vàng đi làm.
Tìm xe ngựa tốt! Hai chiếc xe ngựa, các ngươi thừa dịp mau mau rời đi đi.
Ba Tái Tây lấy Hãn Hải Càn Khôn Tráo ra, nhìn Đường Tam nói: "Hãn Hải Càn Khôn Tráo ta có thể cho ngươi, nhưng mà! Muốn có được truyền thừa của Hải Thần đại nhân, còn phải xem bản lĩnh của chính ngươi."
"Cũng không phải nói có Hãn Hải Càn Khôn Tráo thì ngươi là truyền nhân của Hải Thần đại nhân, truyền thừa Hải Thần phải ở dưới tượng thần Hải Thần đảo kế thừa, chờ khi nào ngươi có năng lực đến Hải Thần, vượt qua khảo nghiệm của Hải Thần đảo rồi hẵng nói!"
Hải Nữ thấy Ba Tái Tây muốn đưa Hãn Hải Càn Khôn Tráo cho Đường Tam, vừa định nói gì đó thì bị Ba Tái Tây dùng ánh mắt chặn lại.
Ba Tái Tây tiếp tục nói: "Tiếp theo chúng ta cũng không trực tiếp dẫn các ngươi đến Hải Thần đảo, các ngươi nên tự tìm chỗ dưỡng thương tu luyện, chuẩn bị thật đầy đủ rồi hãy lên đảo."
"Nghe rõ chưa?"
"Hiểu rồi!"
Đường Tam cũng không biết suy nghĩ thật của Ba Tái Tây là gì, họ nghĩ rằng truyền thừa Hải Thần này là chắc chắn, cái gọi là khảo nghiệm, cũng hoàn toàn không phải vấn đề.
Ba Tái Tây sau đó không nói gì nữa, một mực chờ Phất Lan Đức lái xe trở về.
Phải nói Phất Lan Đức, vừa trở về đã lấy ra số tiền phóng khoáng nhất cuộc đời, xe ngựa, hồn sư trị liệu, đừng có mà lằng nhằng, muốn bao nhiêu tiền cũng được! Mau theo ta đi.
Thương thế trên người Đường Tam và Đường Hạo, thực tế trị hay không cũng chẳng khác biệt, dù sao thì cha con bọn họ mỗi lần bị đánh xong, đều có hồn sư trị liệu tận tâm thu xếp thỏa đáng.
Phất Lan Đức an tĩnh chờ đợi, thấy mọi việc xong xuôi, có chút không kịp chờ đợi cáo biệt: "Tiểu Cương, Đường Tam, điện hạ Hạo Thiên, ta còn phải ở lại thành Thiên Đấu chăm sóc mấy đứa Áo Tư Tạp, chúng ta tạm biệt tại đây nhé."
"Bảo trọng!"
Ách.
Ánh mắt Đường Tam và Đường Hạo lộ ra mấy phần nghi hoặc, hình như họ có thể cảm giác được, Phất Lan Đức dường như hơi khác thường.
Ngọc Tiểu Cương sắc mặt âm trầm, nhìn Phất Lan Đức nói: "Hy vọng ngươi không hối hận về quyết định ngày hôm nay, Phất Lan Đức...ngươi làm ta rất thất vọng!"
"Tiểu Tam, chúng ta đi thôi!"
Đường Tam và Đường Hạo khập khiễng dìu Ngọc Tiểu Cương lên xe ngựa.
Ba Tái Tây thâm ý nhìn Phất Lan Đức một cái, trong lòng cũng có chút tán thưởng, ngươi không những sẽ không hối hận về quyết định ngày hôm nay, ngươi về sau còn sẽ thanh tỉnh.
"Hải Nữ, chúng ta đi thôi!"
Hải Nữ Đấu La có chút không cam lòng nhìn chiếc xe ngựa của Đường Tam, đi theo Ba Tái Tây cùng lên xe rời đi.
"Đại tế tự, tại sao người lại muốn đưa Hãn Hải Càn Khôn Tráo cho hắn vậy?"
"Còn nữa...người rốt cuộc muốn làm gì, cứu Đường Tam ra đã là rất nghiêm trọng rồi, người lại đưa Hãn Hải Càn Khôn Tráo cho hắn, Tô Trần và Bỉ Bỉ Đông có thể tha cho chúng ta sao?"
Ba Tái Tây sắc mặt bình tĩnh nói: "Tiếp theo, chúng ta sẽ dùng tốc độ nhanh nhất chạy về Hải Thần đảo, chờ Tô Trần bọn họ đến trả thù."
"Ở Hải Thần đảo, chúng ta phải để cho Tô Trần bọn họ bộc lộ thực lực, để Hải Thần đại nhân nhìn rõ mọi chuyện, kế hoạch của chúng ta sẽ thành công."
Hải Nữ nghi hoặc nhìn Ba Tái Tây, khó hiểu hỏi: "Kế hoạch gì?"
"Kế hoạch vứt bỏ Đường Tam."
Ba Tái Tây thản nhiên nói: "Chỉ có như vậy, Hải Thần đại nhân nhìn thấy rõ thực lực của đối phương, mới chọn vứt bỏ Đường Tam."
"Cho dù Hải Thần đại nhân không muốn vứt bỏ Đường Tam, Hải Thần đảo chúng ta cũng vô lực chống cự Vũ Hồn điện, kết quả sau cùng vẫn sẽ là vứt bỏ Đường Tam thôi."
"Còn về Hãn Hải Càn Khôn Tráo, chỉ cần Hải Thần đại nhân thay đổi ý, chúng ta có thể lấy lại bất cứ lúc nào, cái đó không quan trọng."
Hải Nữ Đấu La thở dài: "Cảm thấy kế hoạch không tệ, chỉ tiếc! Hôm nay hành động này, chắc chắn là đã làm Tô Trần và Bỉ Bỉ Đông tức giận."
"Chúng ta hai người làm sao mà đối phó đây?"
Ba Tái Tây nhắm mắt, nhẹ nhàng đáp: "Chúng ta chết vì Hải Thần đảo."
"A? ? ?"
Hải Nữ Đấu La ngây người.
Theo tình huống hiện tại mà phân tích, kế hoạch của Ba Tái Tây không có vấn đề, đến lúc đó Hải Thần nhìn thấy cả Hải Thần đảo cũng không đủ sức chống lại Vũ Hồn điện, tự nhiên sẽ vứt bỏ Đường Tam.
Nhưng mà.
Tô Trần và Bỉ Bỉ Đông chắc chắn sẽ không dễ dàng bỏ qua cho các nàng, bỏ qua cho Hải Thần đảo. Vì vậy kết cục cuối cùng của họ, vô cùng có khả năng là chết vì Hải Thần đảo, để xoa dịu cơn giận của đối phương.
Hải Nữ Đấu La mang giọng điệu khóc than: "Đại tế tự, hay là chúng ta trực tiếp đến Vũ Hồn điện đầu hàng đi?"
"Chủ động đầu hàng, cùng lắm là bị Tô Trần bọn họ giam vào mật thất, còn tốt hơn là chết không công mà?"
Ba Tái Tây mắt cũng không mở nói: "Không được."
"Nếu chúng ta chủ động đến Vũ Hồn điện nhận lỗi, thì họ sẽ không đi Hải Thần đảo, vậy thì làm sao mà Hải Thần đại nhân thấy được thực lực của đối phương, làm sao mà thay đổi chủ ý?"
"Hải Nữ, đến lúc đó ngươi ra biển trốn đi, tất cả hậu quả ta sẽ một mình gánh chịu, đây là biện pháp duy nhất để bảo vệ Hải Thần đảo, bảo vệ Hải Thần trước mắt."
Hải Nữ Đấu La cũng phức tạp nhìn Ba Tái Tây, lẩm bẩm: "Đại tế tự, chúng ta thực sự có cách đơn giản hơn, chúng ta thực ra không cần phải chết, nhưng người vì tuân theo mệnh lệnh của Hải Thần đại nhân, mà chọn âm thầm gánh vác tất cả."
"Như vậy có thật sự đáng giá không?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận