Đấu La: Nhìn Ta Nhật Ký , Các Nàng Điên Cuồng Bật Hack

Chương 240: Ngươi để ta tại bản hữu trước mặt không ngóc đầu lên được

Chương 240: Ngươi để ta trước mặt bạn bè không ngóc đầu lên được.
Lúc này Phất Lan Đức mặt mày ngây ra, theo góc nhìn của hắn từ trước đến nay mà nói, Ngọc Tiểu Cương làm những điều này, tuy có chút không tốt, nhưng không thành vấn đề!
Dù sao cũng là khác chiến tuyến.
Bây giờ bị Liễu Nhị Long mắng một trận như vậy, Phất Lan Đức nhìn Ngọc Tiểu Cương ánh mắt cũng trở nên phức tạp.
Hắn Phất Lan Đức có thể phản bác bất cứ ai, nhưng hắn không cách nào phản bác Liễu Nhị Long, điều này cũng giải thích nguyên nhân vì sao Liễu Nhị Long lại trở nên như vậy.
Liễu Nhị Long cũng hít sâu một hơi, lên tiếng nói: "Ngươi tự giải quyết đi!"
Nói xong.
Liễu Nhị Long nhìn sang Bỉ Bỉ Đông rồi nói: "Điện hạ, xin lỗi đã làm mất thời gian của ngài, hiện tại tên cặn bã này giao cho ngài xử trí!"
Nàng nói xong liền lùi sang một bên.
Liễu Nhị Long đã xả được cơn giận, ngược lại trong lòng nàng là rất sảng khoái.
Bỉ Bỉ Đông lại có chút cạn lời.
Chết tiệt!
Lão nương mới diễn cảm xúc được một nửa, đã bị ngươi cho sảng rồi, lão nương ta hiện tại còn chưa hả giận đâu.
Lúc này Ngọc Tiểu Cương cũng đầu đầy mồ hôi lạnh, sắc mặt dữ tợn, hướng về phía Bỉ Bỉ Đông nói: "Đông nhi, ta chưa từng nghĩ muốn làm tổn thương ngươi, Đường Tam là đệ tử của ta, ta nhất định có thể khuyên nhủ hắn, sẽ không để hắn cùng Vũ Hồn điện của ngươi thành địch."
"Ngươi tin tưởng ta!"
Bỉ Bỉ Đông sắc mặt khó coi, trong lòng lại càng nghĩ càng giận.
Dựa theo kịch bản ban đầu, ta có thể là chết dưới tay Đường Tam, ngươi nói với ta có thể khuyên nhủ hắn?
Ngươi vẫn còn lừa ta?
Ngươi xem ta là Bỉ Bỉ Đông, hay là cái con ngốc Bỉ Bỉ Đông ngày trước rồi?
"Đông nhi, chuyện giữa ta và Liễu Nhị Long, hoàn toàn là do nàng ấy mong muốn đơn phương, tim ta một mực chỉ thuộc về ngươi!"
Có lẽ.
Ngọc Tiểu Cương cũng biết rõ, bây giờ Liễu Nhị Long và hắn đã hoàn toàn đường ai nấy đi, người duy nhất hắn có thể dựa vào chỉ có Bỉ Bỉ Đông.
Dứt khoát thể hiện thái độ với Bỉ Bỉ Đông, cố gắng nắm lấy cọng cỏ cứu mạng cuối cùng này.
Liễu Nhị Long: ? ? ?
Phất Lan Đức mặt mày kinh ngạc, có chút khó tin nhìn Ngọc Tiểu Cương rồi nói: "Tiểu Cương, ngươi đang nói cái gì vậy?"
"Sao ngươi có thể như thế!"
Lúc này.
Liễu Nhị Long vừa mới đứng sang một bên, nghe Ngọc Tiểu Cương nịnh nọt Bỉ Bỉ Đông, trực tiếp phân rõ giới hạn với mình, còn nói là do một mình mình mong muốn đơn phương?
Mẹ kiếp!
Nếu là người khác, có thể sẽ nghĩ rằng, đã dứt khoát rồi, cũng đã dạy dỗ Ngọc Tiểu Cương xong, liền trực tiếp mặc kệ hắn.
Nhưng người này là Liễu Nhị Long đó!
Tính tình nóng nảy của Liễu Nhị Long, cất bước chạy qua, xoay người... nắm tay... xuất kích...
Bành bành bành ——!
Bành bành bành ——!
Đám người còn chưa kịp phản ứng, Liễu Nhị Long đã tung một tổ hợp quyền, đánh Ngọc Tiểu Cương mặt mũi bầm dập, đến cả mẹ ruột cũng không nhận ra hắn.
"Phì phì phì!"
Liễu Nhị Long đánh xong thì một mặt ghét bỏ, nhổ mấy ngụm nước bọt lên đầu Ngọc Tiểu Cương.
Lúc này Bỉ Bỉ Đông sắp nhịn không được.
Liễu Nhị Long!
Ngươi đến là đủ chưa?
Hiện tại là lão nương đang chủ trì, ta còn chưa kịp lên tiếng, ngược lại là ngươi đánh cho đã nư?
Ngươi có phép tắc không vậy?
Bỉ Bỉ Đông mặt âm trầm nói: "Ngọc Tiểu Cương!"
"Ngươi đúng là vô sỉ, ngươi nghĩ ta vẫn sẽ bị ngươi lừa sao?"
"Liễu Nhị Long nói rất đúng, ngươi xưa nay không yêu ai cả, điều ngươi muốn chỉ là thoát khỏi cái danh phế vật mà thôi."
"Nhưng mà!"
"Ngươi Ngọc Tiểu Cương là một kẻ phế vật từ đầu đến chân, mục đích ngươi tiếp cận ta, cũng chỉ vì tra xét tư liệu của Vũ Hồn điện."
"Không ——!"
Ngọc Tiểu Cương vội biện minh: "Ta không có, Đông nhi nàng tin ta, ta không có! Ta thề rằng ta đối với ngươi thật lòng, ta thật sự thích ngươi."
"Từ đầu đến cuối ta đều..."
"Ồn ào!"
Sắc mặt Bỉ Bỉ Đông lạnh đi, tay cầm quyền trượng trực tiếp nện vào mặt Ngọc Tiểu Cương, đánh gãy mất một nửa răng cửa.
"Ngươi biết không?"
"Sai lầm lớn nhất của Bỉ Bỉ Đông ta cả đời, thật ra chính là đã thích ngươi cái tên phế vật này, ngươi khiến ta trước mặt mọi người không ngóc đầu lên được!"
"Bọn họ đều đang chế giễu ta, cười nhạo ta là Mù Mắt Đấu La!"
"Ha ha ha ——!"
Bỉ Bỉ Đông cười có chút tà ác, nhưng cười được một lúc, tay cầm quyền trượng liền hung hăng nện vào chân trái của Ngọc Tiểu Cương.
Bành!
Răng rắc!
Lại một tiếng xương gãy giòn tan, mặt Ngọc Tiểu Cương đau đớn đến dữ tợn tái mét, suýt chút nữa thì ngất đi, cả người cũng trở nên điên dại.
"Không!"
"Không phải như vậy, không phải..."
"Tô Trần, Hồ Liệt Na, hai tên tiện nhân các ngươi, tất cả là do các ngươi giở trò, đều tại các ngươi, Nhị Long và Đông nhi mới hận ta, tất cả là tại các ngươi mê hoặc các nàng!"
"Ta Ngọc Tiểu Cương dù chết cũng sẽ không tha cho các ngươi!"
Haizz.
Lúc này Tô Trần cũng thấy cạn lời, thấy Hồ Liệt Na định tiến lên động thủ, Tô Trần ngăn lại, đi lên nói với Ngọc Tiểu Cương: "Đại sư, ngươi đây là tuyệt vọng quá rồi bắt đầu cắn người linh tinh hả?"
"Ngươi nói cái gì mê hoặc, vậy ta hỏi ngươi một câu, những điều Liễu Nhị Long và Bỉ Bỉ Đông nói có phải là sự thật hay không?"
Ánh mắt Ngọc Tiểu Cương tàn độc, nhìn chằm chằm Tô Trần đáp lời: "Ngươi đánh rắm!"
"Đều tại ngươi mê hoặc, ta Ngọc Tiểu Cương xưa nay không phải như bọn họ nói, đều là tại ngươi, đều là do ngươi mê hoặc bọn họ."
"Ngươi không được chết yên!"
Ba!
Tô Trần vung tay tát mạnh vào mặt Ngọc Tiểu Cương, lên tiếng phản bác: "Mắng người phải không, cho ngươi một cái tát nè!"
"Ngươi đừng có mạnh miệng như vịt chết, chúng ta nói chuyện bằng sự thật, nếu như bọn họ nói không đúng sự thật, vậy ngươi hoàn toàn có thể giải thích cho họ nghe."
"Bây giờ ngoài cứng miệng, ngươi không cách nào giải thích được, bởi vì đây là sự thật, sự thật thắng hùng biện!"
Ngọc Tiểu Cương trừng mắt nhìn Tô Trần, thực sự là muốn dùng ánh mắt đâm chết Tô Trần.
Tô Trần nâng cằm lên suy nghĩ một chút, nhìn Ngọc Tiểu Cương rồi nói: "Thôi vậy đi!"
"Trực tiếp khi dễ ngươi cũng không hay lắm, chúng ta đánh cược một ván, nếu ngươi thắng, ta hôm nay cho ngươi an toàn rời khỏi Vũ Hồn thành, nếu ngươi thua..."
Sắc mặt Ngọc Tiểu Cương lập tức biến đổi, suýt nữa không bị tức chết.
"Ngươi... Ngươi đúng là ác ma, ngươi thất hứa, ngươi còn muốn đánh cược với ta?"
Phất Lan Đức cũng mặt mày xấu hổ, vì lúc trước cược thắng, hắn đã lỡ lời quá nhiều, xem như bị Tô Trần đâm một nhát rồi!
Chu Trúc Thanh và mọi người cũng có chút nhìn lạ, lúc này đều nghĩ đến câu —— "Ta không ăn thịt bò."
Tiểu Vũ cũng thầm nghĩ: "Lâu rồi không làm món mì thịt bò của Tiểu Vũ, tối nay làm mì cho Tô Trần ăn."
Tô Trần cười nói: "Ta chỗ này có cách, ngươi có thể đột phá cấp 30 hồn lực, ngươi chắc chắn muốn bỏ lỡ?"
"Ngươi có thể thắng, ta sẽ nói cho ngươi cách đột phá cấp 30, đồng thời bảo đảm trị liệu cho ngươi ngay lập tức, để ngươi an toàn rời khỏi Vũ Hồn thành, ngươi chỉ cần nói muốn thử không thôi?"
Trong nháy mắt, trong lòng Ngọc Tiểu Cương chấn động.
Từ nhỏ đến lớn vì võ hồn biến dị, hắn đã chịu đủ nhục nhã, hiện tại nghe Tô Trần nói lại có cách đột phá cấp 30, lòng hắn vô cùng kích động!
"Ngươi, ngươi nói thật chứ?"
"Ngươi có cách để ta đột phá cấp 30?"
Tô Trần gật đầu mạnh mẽ, mặt đầy chân thành nói: "Với tình cảnh của ta và ngươi hiện tại, ta hoàn toàn không có lý do gì để lừa ngươi."
"Vậy thì chúng ta bắt đầu nhé?"
Sắc mặt Ngọc Tiểu Cương trở nên ngưng trọng, cố gắng giữ cho tâm tình bình tĩnh, cái gì Bỉ Bỉ Đông Liễu Nhị Long, chỉ cần có thể có được cách đột phá cấp 30 hồn lực, tất cả đều đáng!
"Ngươi muốn cược cái gì?"
Tô Trần suy nghĩ một chút, lên tiếng nói: "Ta cũng không khi dễ ngươi, vì ngươi được tôn làm đại sư lý luận, vậy ta sẽ hỏi ngươi một câu thôi, nếu ngươi có thể giải thích ra được, coi như ngươi thắng."
"Câu hỏi chính là, vì sao Lam Ngân Thảo của Đường Tam lại có thể xuất hiện Tiên Thiên Mãn Hồn Lực?"
Nghe câu này Ngọc Tiểu Cương lập tức vui mừng, lúc này là nhà vệ sinh đốt đèn, tìm đến chỗ chết sao?
"A!"
Giọng điệu đại sư lại khôi phục vẻ tự tin đáng ghét, một mặt khinh thường nói: "Câu hỏi này rất đơn giản, từ lần đầu tiên ta gặp Đường Tam ta đã biết rồi, hắn có Tiên Thiên Mãn Hồn Lực là bởi vì song sinh võ hồn, hắn là con của Đường Hạo nắm giữ đỉnh cấp khí võ hồn Hạo Thiên Chùy."
"Nếu như không phải song sinh võ hồn, Lam Ngân Thảo không thể có Tiên Thiên Mãn Hồn Lực."
Tô Trần như cười như không nói: "Ngươi chắc chắn đây là đáp án?"
Mọi người có mặt đều nhìn Ngọc Tiểu Cương, trong mắt có chút trêu đùa khinh thường, tất cả đều đã đọc nội dung trong nhật ký, tự nhiên là hiểu rõ tình huống.
Ngọc Tiểu Cương chỉ là tự cho là đúng mà thôi.
"Chắc chắn!"
Ngọc Tiểu Cương gật đầu mạnh mẽ.
Lam Ngân Thảo phế vật võ hồn, nếu không đoán Đường Tam có song sinh võ hồn, nếu không nhìn thấy Đường Tam có võ hồn đỉnh cấp khí Hạo Thiên Chùy, Đường Tam sao có tư cách làm đồ đệ của hắn Ngọc Tiểu Cương?
Tô Trần tiếc nuối lắc đầu nói: "Đáng tiếc."
"Ngươi không qua được bài kiểm tra của ta, ván này ngươi thua."
"Không thể nào!"
Ngọc Tiểu Cương quát lớn: "Tô Trần ngươi lại thất hứa, Đường Tam không phải nắm giữ Hạo Thiên Chùy, sao có thể có Tiên Thiên Mãn Hồn Lực?"
"Ngươi thua không nổi!"
Ngọc Tiểu Cương rất giận, cái tên hỗn đản này! Rõ ràng là thua không nổi, không muốn nói cho mình cách đột phá cấp 30 hồn lực.
Hồ Liệt Na tiến lên, cười lạnh nói: "Câu hỏi này để ta trả lời cho ngươi!"
"Lam Ngân Thảo của Đường Tam căn bản không phải Lam Ngân Thảo, mà là Lam Ngân Hoàng, điều kiện phát sinh song sinh võ hồn chính là, võ hồn của cha mẹ phải tương xứng với nhau."
"Nếu như võ hồn của Đường Tam chỉ là Lam Ngân Thảo bình thường, sẽ không thể cùng Hạo Thiên Chùy đồng thời xuất hiện, Ngọc Tiểu Cương ngươi đúng là một tên phế vật, chuyện này mà ngươi cũng không biết, còn không biết xấu hổ xưng là đại sư?"
Ngọc Tiểu Cương lập tức ngây người.
"Lam... Lam Ngân Hoàng?"
"Không thể nào, tuyệt đối không thể nào."
"Võ hồn của Đường Tam chỉ là Lam Ngân Thảo, chỉ là phế vật võ hồn Lam Ngân Thảo, hắn căn bản không phải Lam Ngân Hoàng, hắn có thể có Tiên Thiên Mãn Hồn Lực là do Hạo Thiên Chùy!"
"Bỉ Bỉ Đông, ngươi nói đi... Ngươi nói bọn họ sai đi, mau nói bọn họ sai đi..."
Bạn cần đăng nhập để bình luận