Đấu La: Nhìn Ta Nhật Ký , Các Nàng Điên Cuồng Bật Hack
Chương 235: Nàng biến đến càng tốt
Chương 235: Nàng trở nên càng tốt
Hồ Liệt Na gặp một nhóm thị vệ của Vũ Hồn điện, nhíu mày hỏi: "Có chuyện gì xảy ra?"
Người thị vệ đi báo tin cho Bỉ Bỉ Đông lúc nãy tiến lên, vẻ mặt có chút lo lắng nói: "Bẩm thánh nữ, hôm nay có một người tự xưng là Ngọc Tiểu Cương đến tìm điện hạ, điện hạ nghe thấy cái tên này thì sắc mặt... sắc mặt rất không ổn."
"Ta lo lắng điện hạ sẽ có chuyện gì nên đặc biệt đến báo cho thánh nữ, mời thánh nữ đến xem sao."
"Ai cơ?" Hồ Liệt Na nghe vậy thì ngẩn người.
Ngọc Tiểu Cương?
Tên thị vệ này không phải uống rượu say rồi đấy chứ?
Ngọc Tiểu Cương có mấy cái lá gan, sao hắn dám đến Vũ Hồn thành...
Tô Trần và những người khác cũng há hốc mồm.
Hắn vừa nói ai ấy nhỉ?
Cương tử?
Ngọa tào! ! !
Cương tử bây giờ cũng có dũng khí, thế mà dám đến Vũ Hồn thành, hắn không biết cả bọn đang ở Vũ Hồn thành sao?
Cái này chẳng phải tự tìm đường chết sao!
Thị vệ thấp giọng xác nhận: "Thánh nữ, đúng là Ngọc Tiểu Cương!"
"Hắn có một cái Giáo Hoàng Lệnh, chúng ta không thể không đi thông báo, đồng thời còn tự xưng là cố nhân của giáo hoàng điện hạ."
Mặt Hồ Liệt Na trầm xuống, trong lòng hận ý ngập trời.
Đáng ghét!
Ngươi cái tên vương bát đản bị cắt của quý rồi mà vẫn dám đến Vũ Hồn thành quấy rầy lão sư, xem ra ngươi không cần cái lỗ tai nào nữa rồi.
Hồ Liệt Na quay đầu nói với Tô Trần: "Ta phải về Vũ Hồn điện một chuyến, dì Linh Diên."
Linh Diên hơi gật đầu, tỏ ý mình đã hiểu, cùng nhau quay về.
Vì sao vậy?
Vì có Linh Diên ở đây, cho dù Bỉ Bỉ Đông ra tay, cũng không giữ nổi Ngọc Tiểu Cương.
Tô Trần thản nhiên nói: "Ta đi cùng các ngươi một chuyến."
Trước hết là thái độ của Bỉ Bỉ Đông hiện giờ chưa rõ ràng, thứ hai là... Tô Trần cảm thấy mình không đi thì Hồ Liệt Na sẽ đánh chết Ngọc Tiểu Cương mất, vậy sau này muốn bắt nạt người cũng không tìm được mục tiêu.
Liễu Nhị Long ngồi phía sau, thấy Hồ Liệt Na và Tô Trần muốn đi, cũng vội vàng đứng dậy đi theo: "Ta cũng muốn đi xem!"
Liễu Nhị Long lại thấy hiếu kỳ, tên cặn bã Ngọc Tiểu Cương kia tìm Bỉ Bỉ Đông là muốn làm gì?
Bỉ Bỉ Đông sẽ phản ứng ra sao?
"Chúng ta cũng đi!"
Diệp Linh Linh, Độc Cô Nhạn mấy người cũng đứng dậy, chạy theo ra ngoài.
"Còn có ta, còn có ta."
Ninh Vinh Vinh một bên kéo Tiểu Vũ, một bên kéo Chu Trúc Thanh cũng chạy ra ngoài.
Trận náo nhiệt này không xem không được à!
Trong chớp mắt học sinh trong phòng học ra ngoài quá nửa, ngay cả Thủy Băng Nhi tỷ muội cũng đi theo xem náo nhiệt.
Các nàng chưa từng gặp Ngọc Tiểu Cương, không phải đang rất tò mò về tên cặn bã trong truyền thuyết này sao?
Thị vệ dẫn đường phía trước, lúc này lén đưa mắt cho một thuộc hạ, người nọ hiểu ý, tăng tốc độ chạy về trước.
Rất nhanh.
Tên thị vệ chạy nhanh trên đường quay về Vũ Hồn điện hội khách điện trước, nói với Ngọc Tiểu Cương và Phất Lan Đức: "Hai vị, điện hạ cho mời."
Ngọc Tiểu Cương khẽ gật đầu, thần sắc bình tĩnh không gợn sóng... chỉ có Phất Lan Đức là khẩn trương tột độ, hy vọng lần này Tiểu Cương có thể chịu đựng được!
Trong khi Ngọc Tiểu Cương và Phất Lan Đức đến Giáo Hoàng Điện, Tô Trần và những người khác cũng về đến Vũ Hồn điện.
Thị vệ làm việc rất đáng tin, hoàn toàn dựa theo ý nguyện của Bỉ Bỉ Đông, sau khi Ngọc Tiểu Cương vào Giáo Hoàng Điện, Tô Trần và cả bọn cũng hướng Giáo Hoàng Điện đi, vừa vặn có thể nghe lén được nội dung bên trong.
Giáo Hoàng Điện.
Bỉ Bỉ Đông ngồi trên vương tọa, một tay cầm quyền trượng, một tay ngọc thon dài nâng khuôn mặt xinh đẹp, đôi mắt đẹp lặng lẽ nhìn hai người Ngọc Tiểu Cương và Phất Lan Đức từ ngoài bước vào.
Đồng thời.
Bỉ Bỉ Đông cũng cẩn thận quan sát động tĩnh xung quanh, xem bên ngoài có người không, Tô Trần, Hồ Liệt Na và những người khác đã tới chưa?
"Tham kiến điện hạ." Ngọc Tiểu Cương và Phất Lan Đức hành lễ.
Bỉ Bỉ Đông ngồi trên cao, mặt không cảm xúc, cũng không đáp lời, nàng đang chờ đợi! Nàng đang chờ đợi Tô Trần và Hồ Liệt Na đến.
Phất Lan Đức thấy Bỉ Bỉ Đông hoàn toàn ngó lơ, sắc mặt hơi xấu hổ.
Ngọc Tiểu Cương thì sắc mặt ngưng trọng, lặng lẽ nhìn Bỉ Bỉ Đông phía trên.
Nàng đã thay đổi.
Nàng đã trở nên tốt hơn.
Không những trở nên tốt hơn, mà còn mang khí chất cao quý, khiến người ta không kìm được mà muốn quỳ xuống bái lạy!
Đáng chết Thiên Tầm Tật.
Nếu không phải là do ngươi, cái tên vương bát đản, thì Ngọc Tiểu Cương ta sao đến nỗi này?
Ngọc Tiểu Cương ta vốn là người dưới một người trên vạn người, Ngọc Tiểu Cương ta ban đầu cũng nên có được cơ hội được vạn hồn sư kính ngưỡng a!
"Bỉ Bỉ Đông." Ngọc Tiểu Cương lại lên tiếng, trong giọng nói mang theo cảm xúc phức tạp.
Bỉ Bỉ Đông hơi nhíu mày, định nói gì đó thì phát hiện Tô Trần và Hồ Liệt Na vẫn chưa tới, nên lại nhịn xuống.
Đáng ghét.
Bọn ngươi nhanh tới chút đi!
Vì Tô Trần và Hồ Liệt Na còn chưa tới nên Bỉ Bỉ Đông chỉ có thể tiếp tục im lặng, nếu bây giờ mà nói luôn, Tô Trần và Hồ Liệt Na không nhìn rõ cả quá trình, thì cũng chưa chắc sẽ chọn tin nàng đâu!
Lão nương lại chờ thêm...
Ngọc Tiểu Cương thấy Bỉ Bỉ Đông mãi không nói gì, sắc mặt cũng trở nên khó coi.
Hắn có thể là đã mang theo hảo huynh đệ Phất Lan Đức tới đây, Bỉ Bỉ Đông đáng ghét này, vậy mà trước mặt huynh đệ lại không nể mặt hắn?
"Nếu ngươi không muốn thấy ta, vậy ta xin cáo từ." Ngọc Tiểu Cương muốn tiến thoái hai đường, quay người định đi ra ngoài, để lại cho Bỉ Bỉ Đông một bóng lưng cô đơn.
Một bên.
Phất Lan Đức thì nhìn đến ngơ ngác.
Cái gì thế này?
Tiểu Cương, ngươi đang làm cái gì vậy?
Chúng ta không phải mang theo rất nhiều nhiệm vụ tới đây, mới nói được hai câu, chỉ vì Bỉ Bỉ Đông không mở miệng mà ngươi đã định quay người bỏ đi sao?
Phất Lan Đức là một kẻ liếm chó, nếu hắn học được một phần ba của Ngọc Tiểu Cương, thì đã không để Liễu Nhị Long ngoại tình với người thân mà vẫn không chọn hắn rồi.
Bỉ Bỉ Đông nghe vậy cũng thoáng nhíu mày, mấy cái tên khốn nạn chết tiệt kia, bọn ngươi nhanh lên đi!
Nếu bọn ngươi không tới, Ngọc Tiểu Cương sẽ đi mất, hôm nay nếu Ngọc Tiểu Cương đi, lão nương ta sẽ còn cơ hội chứng minh là mình đã hồi phục hay sao?
"Chậm đã!" Bỉ Bỉ Đông thấy tên khốn nạn Ngọc Tiểu Cương này thật sự định đi, liền đứng dậy gọi lại.
Dưới góc nhìn của Bỉ Bỉ Đông, hành động gọi lại này của nàng là rất bình thường, vì không giữ Ngọc Tiểu Cương lại, thì nàng sẽ không có cách nào để chứng minh cho Tô Trần và Hồ Liệt Na xem.
Nhưng.
Dưới góc nhìn của Ngọc Tiểu Cương, hành động gọi này của nàng chính là sự trói buộc hoàn toàn!
Trong lòng Ngọc Tiểu Cương thầm vui sướng. Bỉ Bỉ Đông à Bỉ Bỉ Đông, trước mặt Ngọc Tiểu Cương ta, ngươi vĩnh viễn vẫn là con nha đầu thuần khiết, mặc ta tùy ý thao túng.
Phất Lan Đức ban đầu định khuyên nhủ Ngọc Tiểu Cương, nhưng mà! Hiện tại hắn chợt nhận ra, chiêu này của Tiểu Cương có vẻ lợi hại thật, trước đây mỗi lần hắn quay người định đi thì Liễu Nhị Long sẽ không kìm được mà đuổi theo.
Hiện tại đổi lại là Bỉ Bỉ Đông thì cũng như vậy thôi.
Sáu.
Ngọc Tiểu Cương quay đầu mấy bước trở lại, nhìn Bỉ Bỉ Đông, vẻ mặt ngưng trọng nói: "Bỉ Bỉ Đông, ngươi thay đổi rồi."
"Ngươi không còn là Đông nhi đơn thuần thiện lương nữa."
Nói rồi, hắn lại nặng nề thở dài, phụ họa: "Đúng vậy!"
"Bây giờ ngươi là giáo hoàng Vũ Hồn điện, dù là đế vương hai đại đế quốc gặp ngươi cũng phải lễ nhường ba phần, còn ta... Haiz! !"
Hồ Liệt Na gặp một nhóm thị vệ của Vũ Hồn điện, nhíu mày hỏi: "Có chuyện gì xảy ra?"
Người thị vệ đi báo tin cho Bỉ Bỉ Đông lúc nãy tiến lên, vẻ mặt có chút lo lắng nói: "Bẩm thánh nữ, hôm nay có một người tự xưng là Ngọc Tiểu Cương đến tìm điện hạ, điện hạ nghe thấy cái tên này thì sắc mặt... sắc mặt rất không ổn."
"Ta lo lắng điện hạ sẽ có chuyện gì nên đặc biệt đến báo cho thánh nữ, mời thánh nữ đến xem sao."
"Ai cơ?" Hồ Liệt Na nghe vậy thì ngẩn người.
Ngọc Tiểu Cương?
Tên thị vệ này không phải uống rượu say rồi đấy chứ?
Ngọc Tiểu Cương có mấy cái lá gan, sao hắn dám đến Vũ Hồn thành...
Tô Trần và những người khác cũng há hốc mồm.
Hắn vừa nói ai ấy nhỉ?
Cương tử?
Ngọa tào! ! !
Cương tử bây giờ cũng có dũng khí, thế mà dám đến Vũ Hồn thành, hắn không biết cả bọn đang ở Vũ Hồn thành sao?
Cái này chẳng phải tự tìm đường chết sao!
Thị vệ thấp giọng xác nhận: "Thánh nữ, đúng là Ngọc Tiểu Cương!"
"Hắn có một cái Giáo Hoàng Lệnh, chúng ta không thể không đi thông báo, đồng thời còn tự xưng là cố nhân của giáo hoàng điện hạ."
Mặt Hồ Liệt Na trầm xuống, trong lòng hận ý ngập trời.
Đáng ghét!
Ngươi cái tên vương bát đản bị cắt của quý rồi mà vẫn dám đến Vũ Hồn thành quấy rầy lão sư, xem ra ngươi không cần cái lỗ tai nào nữa rồi.
Hồ Liệt Na quay đầu nói với Tô Trần: "Ta phải về Vũ Hồn điện một chuyến, dì Linh Diên."
Linh Diên hơi gật đầu, tỏ ý mình đã hiểu, cùng nhau quay về.
Vì sao vậy?
Vì có Linh Diên ở đây, cho dù Bỉ Bỉ Đông ra tay, cũng không giữ nổi Ngọc Tiểu Cương.
Tô Trần thản nhiên nói: "Ta đi cùng các ngươi một chuyến."
Trước hết là thái độ của Bỉ Bỉ Đông hiện giờ chưa rõ ràng, thứ hai là... Tô Trần cảm thấy mình không đi thì Hồ Liệt Na sẽ đánh chết Ngọc Tiểu Cương mất, vậy sau này muốn bắt nạt người cũng không tìm được mục tiêu.
Liễu Nhị Long ngồi phía sau, thấy Hồ Liệt Na và Tô Trần muốn đi, cũng vội vàng đứng dậy đi theo: "Ta cũng muốn đi xem!"
Liễu Nhị Long lại thấy hiếu kỳ, tên cặn bã Ngọc Tiểu Cương kia tìm Bỉ Bỉ Đông là muốn làm gì?
Bỉ Bỉ Đông sẽ phản ứng ra sao?
"Chúng ta cũng đi!"
Diệp Linh Linh, Độc Cô Nhạn mấy người cũng đứng dậy, chạy theo ra ngoài.
"Còn có ta, còn có ta."
Ninh Vinh Vinh một bên kéo Tiểu Vũ, một bên kéo Chu Trúc Thanh cũng chạy ra ngoài.
Trận náo nhiệt này không xem không được à!
Trong chớp mắt học sinh trong phòng học ra ngoài quá nửa, ngay cả Thủy Băng Nhi tỷ muội cũng đi theo xem náo nhiệt.
Các nàng chưa từng gặp Ngọc Tiểu Cương, không phải đang rất tò mò về tên cặn bã trong truyền thuyết này sao?
Thị vệ dẫn đường phía trước, lúc này lén đưa mắt cho một thuộc hạ, người nọ hiểu ý, tăng tốc độ chạy về trước.
Rất nhanh.
Tên thị vệ chạy nhanh trên đường quay về Vũ Hồn điện hội khách điện trước, nói với Ngọc Tiểu Cương và Phất Lan Đức: "Hai vị, điện hạ cho mời."
Ngọc Tiểu Cương khẽ gật đầu, thần sắc bình tĩnh không gợn sóng... chỉ có Phất Lan Đức là khẩn trương tột độ, hy vọng lần này Tiểu Cương có thể chịu đựng được!
Trong khi Ngọc Tiểu Cương và Phất Lan Đức đến Giáo Hoàng Điện, Tô Trần và những người khác cũng về đến Vũ Hồn điện.
Thị vệ làm việc rất đáng tin, hoàn toàn dựa theo ý nguyện của Bỉ Bỉ Đông, sau khi Ngọc Tiểu Cương vào Giáo Hoàng Điện, Tô Trần và cả bọn cũng hướng Giáo Hoàng Điện đi, vừa vặn có thể nghe lén được nội dung bên trong.
Giáo Hoàng Điện.
Bỉ Bỉ Đông ngồi trên vương tọa, một tay cầm quyền trượng, một tay ngọc thon dài nâng khuôn mặt xinh đẹp, đôi mắt đẹp lặng lẽ nhìn hai người Ngọc Tiểu Cương và Phất Lan Đức từ ngoài bước vào.
Đồng thời.
Bỉ Bỉ Đông cũng cẩn thận quan sát động tĩnh xung quanh, xem bên ngoài có người không, Tô Trần, Hồ Liệt Na và những người khác đã tới chưa?
"Tham kiến điện hạ." Ngọc Tiểu Cương và Phất Lan Đức hành lễ.
Bỉ Bỉ Đông ngồi trên cao, mặt không cảm xúc, cũng không đáp lời, nàng đang chờ đợi! Nàng đang chờ đợi Tô Trần và Hồ Liệt Na đến.
Phất Lan Đức thấy Bỉ Bỉ Đông hoàn toàn ngó lơ, sắc mặt hơi xấu hổ.
Ngọc Tiểu Cương thì sắc mặt ngưng trọng, lặng lẽ nhìn Bỉ Bỉ Đông phía trên.
Nàng đã thay đổi.
Nàng đã trở nên tốt hơn.
Không những trở nên tốt hơn, mà còn mang khí chất cao quý, khiến người ta không kìm được mà muốn quỳ xuống bái lạy!
Đáng chết Thiên Tầm Tật.
Nếu không phải là do ngươi, cái tên vương bát đản, thì Ngọc Tiểu Cương ta sao đến nỗi này?
Ngọc Tiểu Cương ta vốn là người dưới một người trên vạn người, Ngọc Tiểu Cương ta ban đầu cũng nên có được cơ hội được vạn hồn sư kính ngưỡng a!
"Bỉ Bỉ Đông." Ngọc Tiểu Cương lại lên tiếng, trong giọng nói mang theo cảm xúc phức tạp.
Bỉ Bỉ Đông hơi nhíu mày, định nói gì đó thì phát hiện Tô Trần và Hồ Liệt Na vẫn chưa tới, nên lại nhịn xuống.
Đáng ghét.
Bọn ngươi nhanh tới chút đi!
Vì Tô Trần và Hồ Liệt Na còn chưa tới nên Bỉ Bỉ Đông chỉ có thể tiếp tục im lặng, nếu bây giờ mà nói luôn, Tô Trần và Hồ Liệt Na không nhìn rõ cả quá trình, thì cũng chưa chắc sẽ chọn tin nàng đâu!
Lão nương lại chờ thêm...
Ngọc Tiểu Cương thấy Bỉ Bỉ Đông mãi không nói gì, sắc mặt cũng trở nên khó coi.
Hắn có thể là đã mang theo hảo huynh đệ Phất Lan Đức tới đây, Bỉ Bỉ Đông đáng ghét này, vậy mà trước mặt huynh đệ lại không nể mặt hắn?
"Nếu ngươi không muốn thấy ta, vậy ta xin cáo từ." Ngọc Tiểu Cương muốn tiến thoái hai đường, quay người định đi ra ngoài, để lại cho Bỉ Bỉ Đông một bóng lưng cô đơn.
Một bên.
Phất Lan Đức thì nhìn đến ngơ ngác.
Cái gì thế này?
Tiểu Cương, ngươi đang làm cái gì vậy?
Chúng ta không phải mang theo rất nhiều nhiệm vụ tới đây, mới nói được hai câu, chỉ vì Bỉ Bỉ Đông không mở miệng mà ngươi đã định quay người bỏ đi sao?
Phất Lan Đức là một kẻ liếm chó, nếu hắn học được một phần ba của Ngọc Tiểu Cương, thì đã không để Liễu Nhị Long ngoại tình với người thân mà vẫn không chọn hắn rồi.
Bỉ Bỉ Đông nghe vậy cũng thoáng nhíu mày, mấy cái tên khốn nạn chết tiệt kia, bọn ngươi nhanh lên đi!
Nếu bọn ngươi không tới, Ngọc Tiểu Cương sẽ đi mất, hôm nay nếu Ngọc Tiểu Cương đi, lão nương ta sẽ còn cơ hội chứng minh là mình đã hồi phục hay sao?
"Chậm đã!" Bỉ Bỉ Đông thấy tên khốn nạn Ngọc Tiểu Cương này thật sự định đi, liền đứng dậy gọi lại.
Dưới góc nhìn của Bỉ Bỉ Đông, hành động gọi lại này của nàng là rất bình thường, vì không giữ Ngọc Tiểu Cương lại, thì nàng sẽ không có cách nào để chứng minh cho Tô Trần và Hồ Liệt Na xem.
Nhưng.
Dưới góc nhìn của Ngọc Tiểu Cương, hành động gọi này của nàng chính là sự trói buộc hoàn toàn!
Trong lòng Ngọc Tiểu Cương thầm vui sướng. Bỉ Bỉ Đông à Bỉ Bỉ Đông, trước mặt Ngọc Tiểu Cương ta, ngươi vĩnh viễn vẫn là con nha đầu thuần khiết, mặc ta tùy ý thao túng.
Phất Lan Đức ban đầu định khuyên nhủ Ngọc Tiểu Cương, nhưng mà! Hiện tại hắn chợt nhận ra, chiêu này của Tiểu Cương có vẻ lợi hại thật, trước đây mỗi lần hắn quay người định đi thì Liễu Nhị Long sẽ không kìm được mà đuổi theo.
Hiện tại đổi lại là Bỉ Bỉ Đông thì cũng như vậy thôi.
Sáu.
Ngọc Tiểu Cương quay đầu mấy bước trở lại, nhìn Bỉ Bỉ Đông, vẻ mặt ngưng trọng nói: "Bỉ Bỉ Đông, ngươi thay đổi rồi."
"Ngươi không còn là Đông nhi đơn thuần thiện lương nữa."
Nói rồi, hắn lại nặng nề thở dài, phụ họa: "Đúng vậy!"
"Bây giờ ngươi là giáo hoàng Vũ Hồn điện, dù là đế vương hai đại đế quốc gặp ngươi cũng phải lễ nhường ba phần, còn ta... Haiz! !"
Bạn cần đăng nhập để bình luận