Đấu La: Nhìn Ta Nhật Ký , Các Nàng Điên Cuồng Bật Hack

Chương 370: Càng ngày càng tốt

Chương 370: Càng ngày càng tốt
Bởi vì cái gọi là:
Việc trôi qua như gió thoảng, công và danh ẩn sâu kín.
Băng Đế trải qua một đêm học trộm kỹ năng dung hợp võ hồn, liền lặng lẽ rút lui.
Khi đi, nàng vẫn còn phải vịn khung cửa mà ra.
Một gian phòng khác.
Cổ Nguyệt Na các nàng vẫn không ngủ, cũng không hề đi ra ngoài, chỉ lo lắng chờ Băng Đế khải hoàn trở về.
Lúc này.
Các nàng thấy Băng Đế vịn cửa bước vào, cùng với trạng thái của Thiên Nhận Tuyết lúc trước, cũng lập tức mừng rỡ tiến lên đỡ nàng.
"Quá tốt rồi!"
Cổ Nguyệt Na vui mừng nói: "Băng Đế, ngươi không phụ kỳ vọng của mọi người, ngươi thật dũng cảm!"
Tử Cơ Bích Cơ cũng tán đồng nhìn Băng Đế.
Tuyết Đế có chút đau lòng nói: "Ngươi đó, nhất định lại là cố tỏ ra mạnh mẽ rồi."
"Thực lực của Tô Trần thế nào, ngươi lén hoàn thành nhiệm vụ rồi về là được, sao còn thành ra cái dạng này?"
Băng Đế nghe vậy, ánh mắt nhìn về phía Tuyết Đế, thoáng chốc, trong đầu nàng hiện lên hình ảnh của Tô Trần, cơ bụng rắn chắc kia, đôi môi mềm mại kia, cùng với...thật muốn cùng hắn...
Không, không, không.
Băng Đế vội xua đi ảo ảnh Tô Trần trong đầu, trong lòng nàng chỉ có Tuyết Đế, nàng chỉ có thể cho Tô Trần có được thân xác nàng thôi.
Trái tim của mình... Băng Đế lại nghĩ tới bộ dạng của Tô Trần, nàng xoắn xuýt quá! Nàng mê mang quá!
"Tuyết, ta..."
Băng Đế muốn nói lại thôi, hơi cúi đầu, như một cô bé làm sai chuyện.
Tuyết Đế dịu dàng xoa đầu Băng Đế, cười nói: "Muội ngốc, tỷ tỷ mừng cho muội."
"Giờ muội đã chính thức trở thành một người phụ nữ."
Băng Đế không lên tiếng.
Cổ Nguyệt Na lên tiếng: "Mau dìu nàng lên giường nghỉ ngơi, Bích Cơ đi rót trà."
"Ừm!"
Tuyết Đế đỡ Băng Đế lên giường nghỉ, Bích Cơ đi rót trà, đưa cho Băng Đế.
Băng Đế nhìn Cổ Nguyệt Na mấy người, thấy ai nấy đều mong đợi, muốn nói lại thôi, lại sợ mình quá yếu ớt.
Băng Đế chủ động nói:
"Chủ thượng, ta thành công rồi."
"Mà trong lúc đó, mắt Tô Trần bị che lại, A Ngân luôn ở bên cạnh yểm trợ, chúng ta không hề có sai sót nào."
"Tốt!"
Cổ Nguyệt Na vui vẻ nói: "Hôm nay thật đáng ăn mừng, Tử Cơ nhận được phần thưởng thứ ba, Băng Đế ngươi cũng thành công."
"Chúng ta đang ngày càng tốt."
Bích Cơ hỏi: "Nói chúng ta nghe quá trình đi, có khó không?"
Băng Đế, người thường ngày luôn lạnh lùng vô tình, lúc này lại đột nhiên lộ ra vẻ xấu hổ, má ửng hồng.
Trông nàng bây giờ có chút giống một cô bé ngượng ngùng.
"Không có gì."
"Ai cũng sẽ trải qua mà." Tử Cơ an ủi.
Băng Đế khẽ cúi đầu, nhẹ nhàng kể lại: "Ừ, cũng khá ổn ạ!"
"Mới vào, A Ngân đã chuẩn bị cho ta hết thảy, thậm chí còn thuận lợi hơn A Ngân trải qua."
"Chỉ là, vào khoảnh khắc đó ta lại do dự, không phải không đủ dũng khí, mà là võ hồn Côn Bằng của Tô Trần, thật sự vượt quá dự đoán."
"Bằng đại tướng khiến ta trực tiếp bị trấn nhiếp!"
Hả?
Cổ Nguyệt Na, Tử Cơ, Bích Cơ, Tuyết Đế bốn người nghe đến đó, mặt cũng lập tức đỏ bừng.
Tuy... Nhưng mà...
Thực tế, các nàng chỉ giỏi nói miệng, người có thể gọi là dũng cảm nhất trong nhóm này có lẽ là Băng Đế, A Ngân xếp thứ hai.
Cổ Nguyệt Na và ba người kia còn kém xa hai người kia về dũng khí.
Băng Đế tiếp tục:
"Khoảnh khắc đó, A Ngân khinh bỉ liếc mắt, kích thích ý chí chiến đấu của ta, ta nghĩ thầm! Mình tu vi nhiều hơn A Ngân hai mươi vạn năm đấy, nàng còn có thể nuốt rồi tiêu hóa, sao mình không thể?"
"Thế là ta liền ngồi lên."
"Nửa đường Tô Trần thăm dò vài lần, may có A Ngân bên cạnh dùng võ hồn yểm trợ, ta mới thuận lợi hoàn thành nhiệm vụ."
"À không, còn một chuyện muốn nói, đầu lưỡi ta bị mài sưng cả lên."
Cổ Nguyệt Na bốn người: ? ? ?
Đến bữa tối.
A Ngân trầm mặc bên bàn ăn, Băng Đế cúi đầu.
Cổ Nguyệt Na các nàng không có phản ứng gì, Bỉ Bỉ Đông và ba người ánh mắt quái dị, một mắt đã hiểu rõ huyền cơ bên trong!
Hiểu rồi.
Băng Đế là người trợ giúp của A Ngân tối hôm qua.
Ơ?
Hình như không đúng, sao Băng Đế không có nhận được phần thưởng nào vậy?
Tô Trần bắt đầu cập nhật nhật ký.
【Hôm nay lại là...đêm nay hoàng hôn trên biển đẹp thật nha!】 【Hoàng hôn xinh đẹp giống cái gì?】 【Giống các cô gái ta thích, hắn biến hóa trên trời, lúc thì giống Hồ Liệt Na, lúc lại Diệp Linh Linh, một lát lại thành Độc Cô Nhạn, Chu Trúc Thanh, Linh Diên, Bỉ Bỉ Đông, Ninh Vinh Vinh, Thiên Nhận Tuyết, A Ngân...hòa,...】
Cùng người nào nha?
Mấy nàng đang nhìn nhật ký, thấy Tô Trần một dấu phẩy cũng không có, liền rất cạn lời a!
Cùng người nào?
Người ngươi thích còn ai nữa chứ?
Lúc này.
Băng Đế vốn đang bất an ăn cơm, chợt dừng đũa, trong lòng dâng lên cảm giác mất mát.
Thật khó chịu.
Không phù hợp!
Băng Đế bỗng nhìn Tô Trần, sau đó lại nhìn Tuyết Đế.
Tại sao mình lại đau lòng vì Tô Trần không nhắc đến tên mình ở đây?
Đã nói, mình chỉ cho hắn có được thân xác mình, không để hắn có được trái tim mình, tim mình vẫn là của Tuyết Đế nha!
Cổ Nguyệt Na và những người khác không để ý đến điều này, Bỉ Bỉ Đông và những người khác luôn quan tâm đến Băng Đế, nên nhìn rõ toàn bộ phản ứng của nàng.
Quả nhiên là ngươi, con bọ cạp nhỏ, ngươi chính là người hỗ trợ của A Ngân tối qua.
Mà Băng Đế còn có cả Tô Trần nữa.
【Để ta xem nhật ký hôm nay, muốn viết cái gì đây!】 【Ách, Địa Ngục Ma Long Vương... Tử Cơ a!】 Tử Cơ thấy nhật ký bắt đầu viết về mình, ngẩng lên nhìn Tô Trần, rồi lại lặng lẽ cúi đầu.
Lại nói.
Mình chắc là không có gì khó coi chứ?
Hy vọng mình đừng làm hổ danh hồn thú, ta Địa Ngục Ma Long Vương bá khí oai hùng như thế, mà hiến tế cho loài người, hay làm hồn linh cho nhân loại, lúc này chẳng phải làm mất mặt chủ thượng và Long tộc sao?
Vũ Hồn thành.
Liễu Nhị Long cùng một đám người đang ăn tối.
"Địa Ngục Ma Long Vương tên Tử Cơ?"
"Ta xem nhật ký vài ngày trước, đúng! Nàng đi theo hồn thú cộng chủ Cổ Nguyệt Na, người tên Tử Cơ mà Tô Trần nhắc đến."
"Tiểu Vũ, Địa Ngục Ma Long Vương có lợi hại không, cái tên nghe bá khí vậy!"
Mọi người bàn tán, cuối cùng đều nhìn vào Tiểu Vũ, người được mệnh danh là nỗi sỉ nhục của hồn thú.
Tiểu Vũ quả không hổ là nỗi sỉ nhục của hồn thú, nàng đột ngột lắc đầu, biểu thị hoàn toàn không biết gì cả.
"Ha ha!"
"Đúng như vậy."
Mọi người cười ồ, giống như các nàng đã nghĩ, Tiểu Vũ vẫn là con hồn thú mười vạn năm phế nhất.
Tiểu Vũ đã quen rồi, đối mặt với sự chế giễu của mọi người, nàng đã sớm thành thói quen!
Đương nhiên.
Tiểu Vũ thầm hạ quyết tâm, mấy người các ngươi chờ đó, chờ Tô Trần về, ta sẽ bung hết bản lĩnh, hung hăng vượt qua các ngươi!
Bạn cần đăng nhập để bình luận