Đấu La: Nhìn Ta Nhật Ký , Các Nàng Điên Cuồng Bật Hack

Chương 177: Bịch một tiếng, lại nổ không có

Đường Hạo nghe Đường Nguyệt Hoa, hỏi: "Tiểu muội, muội ở Thiên Đấu Đế Quốc nhiều năm như vậy, có cách nào lấy được Hãn Hải Càn Khôn Tráo không?"
"Ta..." Đường Nguyệt Hoa trong lòng vô cùng xoắn xuýt, nàng rất muốn nói, "Nhị ca hãy dừng tay đi, bên ngoài toàn là người của Tô Trần."
Đương nhiên.
Sự tồn tại của nhật ký phó bản, cùng nội dung bên trong nhật ký phó bản, nàng không thể tiết lộ cho Đường Hạo, dù có muốn khuyên Đường Hạo điều gì, nàng cũng không thể mở lời.
Đường Hạo thấy Đường Nguyệt Hoa do dự, thành khẩn nói: "Tiểu muội, hiện tại chỉ có muội có thể giúp bọn ta."
"Hãn Hải Càn Khôn Tráo rất quan trọng với Tiểu Tam, cũng vô cùng quan trọng với Hạo Thiên tông bọn ta, nếu Tiểu Tam không thể trưởng thành, Hạo Thiên tông chúng ta nguy mất!"
Đường Nguyệt Hoa thở dài trong lòng, mở miệng nói: "Vậy ta ngày mai đi hỏi thăm xem sao!"
Đường Hạo gật đầu, dặn dò: "Chuyện này muội nhất định phải ghi nhớ, còn có chuyện liên quan đến Hạo Thiên tông."
Đường Nguyệt Hoa khẽ gật đầu, trong lòng vô cùng xoắn xuýt.
Nói thật.
Đường Nguyệt Hoa trong lòng rất rõ ràng, Đường Hạo dù thế nào, cũng không thể nào đấu lại Tô Trần, chưa nói đến thực lực bản thân của Tô Trần cùng sự thần bí của nhật ký phó bản.
Tô Trần hiện tại lại đang đứng chung một chỗ với Vũ Hồn điện, cho dù Hạo Thiên tông xuất thế thì có thể thay đổi được gì?
Những việc này Đường Nguyệt Hoa chỉ có thể hiểu rõ trong lòng, vì nguyên nhân nhật ký phó bản, nàng không có cách nào nói với người khác, đến cả lý do để khuyên Đường Hạo cũng không có.
Một bên khác.
Trong Vũ Hồn thành, những người cùng tham gia buổi tụ họp đều đang trò chuyện với nhau rất vui vẻ.
Đặc biệt là Tô Trần và Bỉ Bỉ Đông, rõ ràng hiểu rõ lẫn nhau, lại giả vờ như không quen, khách khí nói chuyện phiếm về chuyện trên trời dưới đất.
Tô Trần vừa nói chuyện, vừa nịnh nọt Bỉ Bỉ Đông: "Đông tỷ trẻ tuổi tài cao, không chỉ sở hữu dung nhan nghiêng nước nghiêng thành, mà còn có một thân thực lực cường đại, lại còn quản lý một Vũ Hồn điện lớn như vậy."
"Đông tỷ quả thực là đệ nhất kỳ nữ của đại lục."
Bỉ Bỉ Đông cũng phụ họa, cùng Tô Trần thương nghiệp lẫn nhau thổi: "Tô Trần, ngươi là thiên kiêu thứ nhất đại lục, cùng tuổi với Na Na, mà đã có thực lực Phong Hào Đấu La, ta nghĩ không đến ba năm, cả đại lục sẽ không ai là đối thủ của ngươi."
Hồ Liệt Na cũng âm thầm thở dài, chẳng lẽ không thể chỉ ăn cơm, nói chút chuyện có ích sao?
Tô Trần một mặt khiêm tốn nói: "So với Đông tỷ thì còn kém xa lắm! Kém xa lắm!"
"Ta kính Đông tỷ một ly!"
"Được." Bỉ Bỉ Đông cạn ly, hỏi: "Ngươi mới tới Vũ Hồn thành, chắc cũng không có chuyện gì làm, hay là đến Vũ Hồn điện làm trưởng lão?"
Tô Trần nghe vậy trả lời: "Đông tỷ nói vậy là khách khí rồi, Na Na là người phụ nữ của ta, việc ta có làm trưởng lão Vũ Hồn điện hay không, thì ta cũng đã là người của Vũ Hồn điện rồi."
"Tốt tốt tốt!"
"Nào, chúng ta lại uống một ly." Bỉ Bỉ Đông cuối cùng cũng nghe được một câu hữu ích, câu nói khiến cô vui vẻ.
Cuối cùng cũng không cần phải giả dối như vậy với hắn.
Không dễ dàng gì!
Hồ Liệt Na cùng những người khác cũng uống cùng bọn họ, nói chung là các cô gần như không nói câu nào, toàn là Bỉ Bỉ Đông cùng Tô Trần đang trò chuyện.
Bỉ Bỉ Đông lúc này lại nói: "Ngày mai Tô Trần nếu rảnh thì có thể đến Vũ Hồn điện của ta không?"
Tô Trần có chút nghi hoặc hỏi: "Không biết là có chuyện gì?"
Bỉ Bỉ Đông nghiêm trang nói: "Ngày mai ta muốn đề nghị với các trưởng lão trong trưởng lão điện, phong Na Na làm thánh nữ của Vũ Hồn điện chúng ta, chuyện lớn như vậy, ngươi đã là người của Na Na, nên đến tham dự."
"Tiện thể ta cũng muốn giới thiệu với ngươi, các vị Phong Hào Đấu La của Trưởng Lão điện."
Tô Trần nghe vậy trong lòng có chút nghi hoặc, với thực lực hiện tại của Hồ Liệt Na, Bỉ Bỉ Đông muốn phong Hồ Liệt Na làm thánh nữ của Vũ Hồn điện, cho dù Thiên Đạo Lưu cũng không thể nói gì, chuyện mình đi hay không đi cũng không có khác biệt gì.
À đúng!
Tô Trần đột nhiên hiểu ra.
Bỉ Bỉ Đông mời mình cùng đi, không phải cần mình làm gì, có thể thật sự chỉ muốn giới thiệu cho mình làm quen mấy người.
Cũng có thể là muốn nói cho Thiên Đạo Lưu biết, mình là người của Bỉ Bỉ Đông cô ấy, phòng Thiên Đạo Lưu kéo mình về phe mình.
Tô Trần khẽ gật đầu nói: "Được."
"Ngày mai ta sẽ cùng Na Na cùng nhau đến Vũ Hồn điện."
Không lâu sau.
Yến hội kết thúc.
Tô Trần dẫn các cô gái chào tạm biệt Bỉ Bỉ Đông rồi rời đi.
Vừa ra khỏi cửa khách sạn. Độc Cô Nhạn liền không nhịn được bật cười.
Tô Trần quay đầu khó hiểu hỏi: "Em cười cái gì?"
"Hả?" Độc Cô Nhạn có chút xấu hổ cúi đầu, nghĩ "Em cười hai người anh và Bỉ Bỉ Đông, đúng là đang diễn kịch!"
"Không có gì."
"Hôm nay gặp Bỉ Bỉ Đông, cảm thấy người cũng rất tốt."
Hỏa Vũ cùng Ninh Vinh Vinh các cô cũng đồng thời gật đầu: "Rất tốt."
"Tưởng Bỉ Bỉ Đông chắc sẽ khó chung đụng lắm, hôm nay thấy cũng được, không hề tỏ ra quá cao cao tại thượng."
"Đương nhiên, chắc là do có tỷ Na Na."
Tô Trần nhìn các cô, hỏi: "Các em thật sự cảm thấy vậy?"
Độc Cô Nhạn mấy người nhìn lại bằng ánh mắt nghi hoặc: "Không thì sao?"
Tô Trần nhìn các cô cũng không giải thích gì.
Tốt tính cái quỷ!
Hôm nay Bỉ Bỉ Đông nói chuyện dễ nghe là do có ta ở đây, nếu không! Các người là hạng gì, vậy mà xem cùng nhật ký phó bản với Đông tỷ của ta, lúc rời đi chắc chắn đã cho các người ăn đòn rồi.
Bên này.
Bỉ Bỉ Đông đứng trên ban công khách sạn, lẳng lặng nhìn cảnh đêm bên ngoài.
"Linh Diên, ngươi nói tiếp theo ta nên làm gì?"
Linh Diên ở một bên có chút nghi ngờ nói: "Điện hạ, người đang nói Tô Trần sao?"
Bỉ Bỉ Đông ngầm thừa nhận: "Nếu có thể nhận được sự giúp đỡ của Tô Trần, chúng ta có thể thống nhất đại lục dễ dàng, chỉ là hiện tại ta có chút không nắm chắc được, trong lòng Tô Trần đang nghĩ gì?"
"Tô Trần cùng Đường Tam, Đường Hạo đương nhiên là kẻ thù, nhưng hình như hắn cũng không có ý muốn toàn lực giúp đỡ Vũ Hồn điện chúng ta."
Linh Diên do dự một chút trả lời: "Điện hạ, Tô Trần chẳng phải mới vừa nói rồi sao."
"Với mối quan hệ giữa Na Na và Tô Trần hiện tại, Vũ Hồn điện chúng ta đã đứng ở thế bất bại, cho dù có thật sự thất bại, Tô Trần nhất định sẽ giúp chúng ta."
"Không, ngươi không hiểu." Bỉ Bỉ Đông thở dài nói: "Ngươi còn nhớ trước mấy ngày ta nhận được phần thưởng - thiên địa lưỡng hưởng chứ."
"Pháo kép?" Linh Diên tò mò hỏi: "Điện hạ, phần thưởng đó là hồn cốt sao?"
Ách.
Bỉ Bỉ Đông cũng choáng, thứ kia sao có thể liên quan đến hồn cốt?
"Tiếng pháo vừa vang, hoàng kim vạn lượng."
"Thiên địa lưỡng hưởng thực chất là thuốc nổ, có thể bắn ra như cung tên, rồi phát nổ, lại không cần người kéo."
Linh Diên nghe vậy cũng kinh hãi nói: "Điện hạ, lẽ nào người đã có được thuốc nổ?"
Trời ạ!~ Bỉ Bỉ Đông cô sẽ không thật sự muốn nổ Vũ Hồn điện đấy chứ?
Bỉ Bỉ Đông lại một mặt đau răng nói: "Có được rồi."
"Sau đó... bụp một tiếng, rồi lại nổ hết rồi."
Linh Diên có chút cổ quái nói: "Có được rồi?"
"Sau đó bụp một tiếng, nổ hết rồi?"
Linh Diên có chút khó tưởng tượng.
Đương nhiên.
Cô nhìn vẻ mặt khó chịu của Bỉ Bỉ Đông, trong lòng có thể đoán được tâm trạng của Bỉ Bỉ Đông lúc đó.
Bạn cần đăng nhập để bình luận