Đấu La: Nhìn Ta Nhật Ký , Các Nàng Điên Cuồng Bật Hack
Chương 41: Cái này Hỏa Vũ cũng quá xui xẻo
Chương 41: Hỏa Vũ này cũng quá xui xẻo Tô Trần cũng là người thích hóng chuyện.
【 Được rồi, ta lười biếng không muốn mắng Đường Phật Tổ, quá nhiều phiên bản phun không xuể, lần sau mở buổi diễn phun hắn.】 【 Hỏa Vũ đúng là không có cái gì cốt truyện để viết, nàng là con gái viện trưởng học viện Sí Hỏa, từ nhỏ đã được nuông chiều, mạnh mẽ bá đạo.】 【 Khác với những kẻ yêu đương mù quáng khác, Hỏa Vũ vẫn khá bình thường, Hồn Sư thi đấu liên tục thua Đường Tam, bắt đầu gây sự với Đường Tam, sau đó lại thích Đường Tam rồi chủ động theo đuổi hắn.】 【 Cuối cùng phát hiện tất cả không có kết quả, nàng hoàn toàn tỉnh ngộ, chọn bên cạnh liếm chó Phong Tiếu. Đại khái đây là diễn viên quần chúng, cho nên không có bị trúng độc yêu đương mù quáng như mấy vai phụ kia. 】 Nói đi thì nói lại.
Ngay tại Hỏa Vũ đang đầy kích động, nhìn thấy nội dung này thì lập tức đơ người.
"Chỉ vậy thôi?"
"Thế là hết rồi?"
Mẹ nó ta cởi quần rồi, ngươi Tô Trần ngắn vậy sao?
Chết tiệt!
Ngươi đáng ra phải kiên trì thêm chút nữa chứ!
Ta sắp tới rồi, á phi! Ngươi kiên trì chút nữa thì phần thưởng của ta cũng sắp đến rồi.
Hỏa Vũ vội vàng lo lắng bắt đầu gõ chữ trong nhật ký...
"A! ! !"
Tiếng hét giận dữ của Hỏa Vũ trực tiếp vang khắp học viện Sí Hỏa, nàng thật sự thấy tủi thân.
Rõ ràng là khán giả may mắn, rõ ràng đã được gọi tên, đáng chết! Vậy mà là bởi vì không có chuyện gì để viết… Cuối cùng lại thua cả Độc Cô Nhạn.
Tô Trần à Tô Trần!
Ngươi cái tên hỗn đản có chút vũ lực mỏng manh thế này, ta thật lo lắng cho tương lai các bà vợ của ngươi đó!
Hỏa Vũ trong lòng tức đến phát khóc, nhưng lại cảm thấy mình quá xui xẻo, ngày xưa còn tốt, đúng hôm nay Độc Cô Nhạn Diệp Linh Linh hấp thu tiên thảo, Tô Trần viết về các nàng càng nhiều, hết lần này tới lần khác lại viết về mình càng ít.
"Haizz."
Hỏa Vũ trong lòng phiền muộn, mình nhất định phải tìm cho ra tên hỗn đản này, rõ ràng mình cũng có những chuyện tuổi thơ tốt đẹp mà!
Dù là ngươi tự bịa ra cũng được mà?
Trên xe ngựa.
"Phụt."
Độc Cô Nhạn không nhịn được trực tiếp bật cười.
"Ha ha ha… !"
Diệp Linh Linh cũng che miệng cười trộm.
Hai người vừa rồi cũng im lặng đếm số chữ, cuối cùng đưa ra kết luận là, Hỏa Vũ bị loại!
Vì không có cốt truyện, vì không có gì để nói, nỗi đau không nói nên lời có được hồn hoàn một ngàn năm thăng cấp, thật sự không biết là tốt hay xấu nữa!
Độc Cô Bác nhìn vẻ mặt ngơ ngác, đây là bị cái gì kích thích vậy?
Tô Trần mở mắt ra, nghi ngờ nói: "Yến Tử, ngươi nhặt được tiền à?"
Độc Cô Nhạn cười ha hả nói: "Sao ngươi biết hay vậy, ta thật sự nhặt được tiền đấy."
Thời khắc này.
Những người phụ nữ có nhật ký bản phụ bỗng nhiên nhận ra một vấn đề, khán giả may mắn không phải người nhận thưởng của ngày thứ hai.
Bình thường không phải là may mắn.
Muốn có được phần thưởng, điều kiện là ngươi phải có câu chuyện, ngươi phải có gì đó để nói, tốt nhất là giống như Ngọc Tiểu Cương và Đường Tam, để Tô Trần lúc nào cũng nghĩ đến trong lòng.
Ha!
May mà Ngọc Tiểu Cương và Đường Tam không có nhật ký bản phụ, nếu không thì ai còn cướp nổi của bọn họ nữa?
Tác Thác Thành.
Khách sạn hoa hồng.
Tiểu Vũ và Ninh Vinh Vinh cũng nhịn không được, cùng nhau cười ra tiếng.
Các nàng cũng thấy người tên Hỏa Vũ này thật là xui xẻo.
Vậy mà lại không lấy được phần thưởng?
Đường Tam thì mặt mày đen lại, trong lòng càng nghi ngờ động cơ tiếp cận của Ninh Vinh Vinh, sao cô ta có thể nhanh như vậy làm quen với Tiểu Vũ?
Quầy lễ tân khách sạn.
Ninh Vinh Vinh ném tấm thẻ vàng xuống một cái: "Này, cho chúng tôi ba phòng, đều muốn loại tốt nhất!"
Nhân viên quầy cúi đầu nhìn xuống, nhỏ nhẹ trả lời: "Xin lỗi khách nhân, chỉ còn một phòng."
Ninh Vinh Vinh mặt mày đen sầm, tức giận quát: "Ta nói muốn ba phòng thì phải có ba phòng, đừng có nói nhảm, gọi lão bản của các người ra đây."
Ghét thật.
Ở trước mặt bạn ta lại không cho ta mặt mũi?
Tiểu Vũ cũng cảm thấy tính cách Ninh Vinh Vinh kiêu ngạo, công chúa quá nặng, vội vàng khuyên nhủ: "Thôi Vinh Vinh."
Ninh Vinh Vinh một mặt khó chịu nói: "Có điều là ta không muốn chạy nữa, với lại chỗ khác ta không vừa mắt, Tiểu Vũ ngươi yên tâm, hôm nay nhất định ta sẽ cho ngươi ở chỗ này, còn nữa buổi tối ta muốn cùng ngươi tâm sự nữa đó."
"Này! Mau đi gọi lão bản các ngươi ra đây, ta muốn mua lại khách sạn của các ngươi với giá cao."
Tiểu Vũ cũng không nói được gì, nàng đây là lần đầu gặp người giàu có kiểu này, nàng đến mua cà rốt còn không dám chơi trội như người ta!
Đường Tam nhíu mày, trong lòng lại càng thấy không ổn, đối phương xuất thân có vẻ cũng không đơn giản, rốt cuộc tiếp cận mình có mục đích gì đây?
"Vinh Vinh."
Tiểu Vũ suy nghĩ rồi nói: "Vậy mở một phòng thôi, hai chúng ta ở cùng nhau, để Đường Tam cậu ấy ra ngoài tìm khách sạn khác, đừng có mua làm gì."
Vì một đêm mà mua nguyên cả khách sạn?
Tiểu Vũ thật sự không hiểu nổi, Ninh Vinh Vinh đây là đang sĩ diện hão hay là muốn làm gì khác.
"Phụt!"
Một tiếng cười từ bên ngoài truyền tới.
Chỉ thấy một đầu tóc vàng Đới Mộc Bạch, kéo theo một đại mỹ nhân, đi tới trước quầy, miệng cười nhạo nói:
"Đây là tiểu nha đầu nào vậy, cô đang chơi trò chơi nhà chòi hả?"
"Còn đòi mua với giá cao nữa."
Phải nói.
Đôi tỷ muội song sinh này cũng thú vị đấy.
Ninh Vinh Vinh trong nháy mắt đen mặt lại, trừng Đới Mộc Bạch mắng: "Ngươi là cái thá gì, dám giễu cợt bản tiểu thư, có tin ta cho người phế ngươi không!"
"Ừm?"
Đới Mộc Bạch sắc mặt thay đổi, ánh mắt sắc bén nói:
"Hoặc là cút, hoặc là chết."
"Ngươi..."
Ninh Vinh Vinh bị doạ sợ, giận nắm chặt tay.
Cô nhìn Đường Tam nói: "Đường Tam, ngươi giúp ta giáo huấn hắn một trận, ta cho ngươi tiền!"
Ninh Vinh Vinh biết Đới Mộc Bạch không dễ chọc, nhưng mà nàng càng biết Đường Tam là xuyên không giả, nhất định có thể đánh thắng được Đới Mộc Bạch.
Nhưng mà.
Đường Tam lại cự tuyệt nói: "Xin lỗi! Ta không có nghĩa vụ giúp ngươi, chúng ta chỉ mới quen biết có một buổi chiều thôi."
"Tiểu Vũ, chúng ta đi thôi!"
Đường Tam tránh cô còn không kịp, sao có thể giúp cô được chứ.
Sự thật không như Đường Tam dự liệu.
Tiểu Vũ lại trực tiếp chắn trước mặt Ninh Vinh Vinh, mở miệng nói: "Vinh Vinh, để tớ giúp cậu!"
Hả?
Đường Tam cảm thấy không thể tin nổi, hôm nay từ khi gặp Ninh Vinh Vinh, Tiểu Vũ có vẻ như thân với cô ta, còn thân hơn cả với mình.
"Được!"
"Tiểu Vũ, chúng ta cùng nhau liên thủ."
"Mở võ hồn!"
Nhu Cốt Thỏ, Thất Bảo Lưu Ly Tháp.
Đều là hai cái hồn hoàn.
Đới Mộc Bạch cười lạnh nói: "Nếu các ngươi đều là Hồn Sư, vậy thì dễ giải quyết rồi."
"Hai Đại Hồn Sư, cũng muốn khiêu chiến ta sao?"
"Lên đi!"
"Ta không cần dùng hồn kỹ thứ ba!"
Nói xong, hắn mở võ hồn Bạch Hổ ba hồn hoàn hai vàng một tím.
"Thất bảo chuyển ra có Lưu Ly. Thất bảo nổi danh, nhất viết: Lực. Nhị viết: Nhanh."
Tiểu Vũ nhận được Ninh Vinh Vinh gia trì, xông về phía Đới Mộc Bạch.
"A!"
Đới Mộc Bạch cười khẩy, không hề xem hai người vào mắt, hắn có thể là cấp ba mươi bảy.
Thật sự!
Cho dù có Ninh Vinh Vinh gia trì, Tiểu Vũ cũng vẫn không phải là đối thủ của Đới Mộc Bạch, hiện tại Tiểu Vũ là cấp 29, Ninh Vinh Vinh là cấp 27.
"Hồn kỹ thứ hai, Mị Hoặc."
Ngay khi Đới Mộc Bạch sơ suất, hồn kỹ của Tiểu Vũ đánh lén trúng mục tiêu, ngay sau đó là hồn kỹ thứ hai.
"Hồn kỹ thứ nhất, Yêu Cung."
Chỉ thấy Tiểu Vũ xông lên liền tung một loạt đòn liên tiếp, làm Đới Mộc Bạch đứng đó liền ngớ người, cuối cùng kéo tay Đới Mộc Bạch xoay một vòng, hai chân đạp vào bụng Đới Mộc Bạch, trực tiếp đạp bay Đới Mộc Bạch ra ngoài.
Bình!
Cú đạp này thật sự hung hãn, trực tiếp đá người bay ra quán rượu.
Chiêu này tên là —— Thỏ Tử Đặng Ưng!
【 Được rồi, ta lười biếng không muốn mắng Đường Phật Tổ, quá nhiều phiên bản phun không xuể, lần sau mở buổi diễn phun hắn.】 【 Hỏa Vũ đúng là không có cái gì cốt truyện để viết, nàng là con gái viện trưởng học viện Sí Hỏa, từ nhỏ đã được nuông chiều, mạnh mẽ bá đạo.】 【 Khác với những kẻ yêu đương mù quáng khác, Hỏa Vũ vẫn khá bình thường, Hồn Sư thi đấu liên tục thua Đường Tam, bắt đầu gây sự với Đường Tam, sau đó lại thích Đường Tam rồi chủ động theo đuổi hắn.】 【 Cuối cùng phát hiện tất cả không có kết quả, nàng hoàn toàn tỉnh ngộ, chọn bên cạnh liếm chó Phong Tiếu. Đại khái đây là diễn viên quần chúng, cho nên không có bị trúng độc yêu đương mù quáng như mấy vai phụ kia. 】 Nói đi thì nói lại.
Ngay tại Hỏa Vũ đang đầy kích động, nhìn thấy nội dung này thì lập tức đơ người.
"Chỉ vậy thôi?"
"Thế là hết rồi?"
Mẹ nó ta cởi quần rồi, ngươi Tô Trần ngắn vậy sao?
Chết tiệt!
Ngươi đáng ra phải kiên trì thêm chút nữa chứ!
Ta sắp tới rồi, á phi! Ngươi kiên trì chút nữa thì phần thưởng của ta cũng sắp đến rồi.
Hỏa Vũ vội vàng lo lắng bắt đầu gõ chữ trong nhật ký...
"A! ! !"
Tiếng hét giận dữ của Hỏa Vũ trực tiếp vang khắp học viện Sí Hỏa, nàng thật sự thấy tủi thân.
Rõ ràng là khán giả may mắn, rõ ràng đã được gọi tên, đáng chết! Vậy mà là bởi vì không có chuyện gì để viết… Cuối cùng lại thua cả Độc Cô Nhạn.
Tô Trần à Tô Trần!
Ngươi cái tên hỗn đản có chút vũ lực mỏng manh thế này, ta thật lo lắng cho tương lai các bà vợ của ngươi đó!
Hỏa Vũ trong lòng tức đến phát khóc, nhưng lại cảm thấy mình quá xui xẻo, ngày xưa còn tốt, đúng hôm nay Độc Cô Nhạn Diệp Linh Linh hấp thu tiên thảo, Tô Trần viết về các nàng càng nhiều, hết lần này tới lần khác lại viết về mình càng ít.
"Haizz."
Hỏa Vũ trong lòng phiền muộn, mình nhất định phải tìm cho ra tên hỗn đản này, rõ ràng mình cũng có những chuyện tuổi thơ tốt đẹp mà!
Dù là ngươi tự bịa ra cũng được mà?
Trên xe ngựa.
"Phụt."
Độc Cô Nhạn không nhịn được trực tiếp bật cười.
"Ha ha ha… !"
Diệp Linh Linh cũng che miệng cười trộm.
Hai người vừa rồi cũng im lặng đếm số chữ, cuối cùng đưa ra kết luận là, Hỏa Vũ bị loại!
Vì không có cốt truyện, vì không có gì để nói, nỗi đau không nói nên lời có được hồn hoàn một ngàn năm thăng cấp, thật sự không biết là tốt hay xấu nữa!
Độc Cô Bác nhìn vẻ mặt ngơ ngác, đây là bị cái gì kích thích vậy?
Tô Trần mở mắt ra, nghi ngờ nói: "Yến Tử, ngươi nhặt được tiền à?"
Độc Cô Nhạn cười ha hả nói: "Sao ngươi biết hay vậy, ta thật sự nhặt được tiền đấy."
Thời khắc này.
Những người phụ nữ có nhật ký bản phụ bỗng nhiên nhận ra một vấn đề, khán giả may mắn không phải người nhận thưởng của ngày thứ hai.
Bình thường không phải là may mắn.
Muốn có được phần thưởng, điều kiện là ngươi phải có câu chuyện, ngươi phải có gì đó để nói, tốt nhất là giống như Ngọc Tiểu Cương và Đường Tam, để Tô Trần lúc nào cũng nghĩ đến trong lòng.
Ha!
May mà Ngọc Tiểu Cương và Đường Tam không có nhật ký bản phụ, nếu không thì ai còn cướp nổi của bọn họ nữa?
Tác Thác Thành.
Khách sạn hoa hồng.
Tiểu Vũ và Ninh Vinh Vinh cũng nhịn không được, cùng nhau cười ra tiếng.
Các nàng cũng thấy người tên Hỏa Vũ này thật là xui xẻo.
Vậy mà lại không lấy được phần thưởng?
Đường Tam thì mặt mày đen lại, trong lòng càng nghi ngờ động cơ tiếp cận của Ninh Vinh Vinh, sao cô ta có thể nhanh như vậy làm quen với Tiểu Vũ?
Quầy lễ tân khách sạn.
Ninh Vinh Vinh ném tấm thẻ vàng xuống một cái: "Này, cho chúng tôi ba phòng, đều muốn loại tốt nhất!"
Nhân viên quầy cúi đầu nhìn xuống, nhỏ nhẹ trả lời: "Xin lỗi khách nhân, chỉ còn một phòng."
Ninh Vinh Vinh mặt mày đen sầm, tức giận quát: "Ta nói muốn ba phòng thì phải có ba phòng, đừng có nói nhảm, gọi lão bản của các người ra đây."
Ghét thật.
Ở trước mặt bạn ta lại không cho ta mặt mũi?
Tiểu Vũ cũng cảm thấy tính cách Ninh Vinh Vinh kiêu ngạo, công chúa quá nặng, vội vàng khuyên nhủ: "Thôi Vinh Vinh."
Ninh Vinh Vinh một mặt khó chịu nói: "Có điều là ta không muốn chạy nữa, với lại chỗ khác ta không vừa mắt, Tiểu Vũ ngươi yên tâm, hôm nay nhất định ta sẽ cho ngươi ở chỗ này, còn nữa buổi tối ta muốn cùng ngươi tâm sự nữa đó."
"Này! Mau đi gọi lão bản các ngươi ra đây, ta muốn mua lại khách sạn của các ngươi với giá cao."
Tiểu Vũ cũng không nói được gì, nàng đây là lần đầu gặp người giàu có kiểu này, nàng đến mua cà rốt còn không dám chơi trội như người ta!
Đường Tam nhíu mày, trong lòng lại càng thấy không ổn, đối phương xuất thân có vẻ cũng không đơn giản, rốt cuộc tiếp cận mình có mục đích gì đây?
"Vinh Vinh."
Tiểu Vũ suy nghĩ rồi nói: "Vậy mở một phòng thôi, hai chúng ta ở cùng nhau, để Đường Tam cậu ấy ra ngoài tìm khách sạn khác, đừng có mua làm gì."
Vì một đêm mà mua nguyên cả khách sạn?
Tiểu Vũ thật sự không hiểu nổi, Ninh Vinh Vinh đây là đang sĩ diện hão hay là muốn làm gì khác.
"Phụt!"
Một tiếng cười từ bên ngoài truyền tới.
Chỉ thấy một đầu tóc vàng Đới Mộc Bạch, kéo theo một đại mỹ nhân, đi tới trước quầy, miệng cười nhạo nói:
"Đây là tiểu nha đầu nào vậy, cô đang chơi trò chơi nhà chòi hả?"
"Còn đòi mua với giá cao nữa."
Phải nói.
Đôi tỷ muội song sinh này cũng thú vị đấy.
Ninh Vinh Vinh trong nháy mắt đen mặt lại, trừng Đới Mộc Bạch mắng: "Ngươi là cái thá gì, dám giễu cợt bản tiểu thư, có tin ta cho người phế ngươi không!"
"Ừm?"
Đới Mộc Bạch sắc mặt thay đổi, ánh mắt sắc bén nói:
"Hoặc là cút, hoặc là chết."
"Ngươi..."
Ninh Vinh Vinh bị doạ sợ, giận nắm chặt tay.
Cô nhìn Đường Tam nói: "Đường Tam, ngươi giúp ta giáo huấn hắn một trận, ta cho ngươi tiền!"
Ninh Vinh Vinh biết Đới Mộc Bạch không dễ chọc, nhưng mà nàng càng biết Đường Tam là xuyên không giả, nhất định có thể đánh thắng được Đới Mộc Bạch.
Nhưng mà.
Đường Tam lại cự tuyệt nói: "Xin lỗi! Ta không có nghĩa vụ giúp ngươi, chúng ta chỉ mới quen biết có một buổi chiều thôi."
"Tiểu Vũ, chúng ta đi thôi!"
Đường Tam tránh cô còn không kịp, sao có thể giúp cô được chứ.
Sự thật không như Đường Tam dự liệu.
Tiểu Vũ lại trực tiếp chắn trước mặt Ninh Vinh Vinh, mở miệng nói: "Vinh Vinh, để tớ giúp cậu!"
Hả?
Đường Tam cảm thấy không thể tin nổi, hôm nay từ khi gặp Ninh Vinh Vinh, Tiểu Vũ có vẻ như thân với cô ta, còn thân hơn cả với mình.
"Được!"
"Tiểu Vũ, chúng ta cùng nhau liên thủ."
"Mở võ hồn!"
Nhu Cốt Thỏ, Thất Bảo Lưu Ly Tháp.
Đều là hai cái hồn hoàn.
Đới Mộc Bạch cười lạnh nói: "Nếu các ngươi đều là Hồn Sư, vậy thì dễ giải quyết rồi."
"Hai Đại Hồn Sư, cũng muốn khiêu chiến ta sao?"
"Lên đi!"
"Ta không cần dùng hồn kỹ thứ ba!"
Nói xong, hắn mở võ hồn Bạch Hổ ba hồn hoàn hai vàng một tím.
"Thất bảo chuyển ra có Lưu Ly. Thất bảo nổi danh, nhất viết: Lực. Nhị viết: Nhanh."
Tiểu Vũ nhận được Ninh Vinh Vinh gia trì, xông về phía Đới Mộc Bạch.
"A!"
Đới Mộc Bạch cười khẩy, không hề xem hai người vào mắt, hắn có thể là cấp ba mươi bảy.
Thật sự!
Cho dù có Ninh Vinh Vinh gia trì, Tiểu Vũ cũng vẫn không phải là đối thủ của Đới Mộc Bạch, hiện tại Tiểu Vũ là cấp 29, Ninh Vinh Vinh là cấp 27.
"Hồn kỹ thứ hai, Mị Hoặc."
Ngay khi Đới Mộc Bạch sơ suất, hồn kỹ của Tiểu Vũ đánh lén trúng mục tiêu, ngay sau đó là hồn kỹ thứ hai.
"Hồn kỹ thứ nhất, Yêu Cung."
Chỉ thấy Tiểu Vũ xông lên liền tung một loạt đòn liên tiếp, làm Đới Mộc Bạch đứng đó liền ngớ người, cuối cùng kéo tay Đới Mộc Bạch xoay một vòng, hai chân đạp vào bụng Đới Mộc Bạch, trực tiếp đạp bay Đới Mộc Bạch ra ngoài.
Bình!
Cú đạp này thật sự hung hãn, trực tiếp đá người bay ra quán rượu.
Chiêu này tên là —— Thỏ Tử Đặng Ưng!
Bạn cần đăng nhập để bình luận