Đấu La: Nhìn Ta Nhật Ký , Các Nàng Điên Cuồng Bật Hack

Chương 332: Đến Hãn Hải thành

Chương 332: Đến Hãn Hải thành
Liễu Nhị Long lúc này cũng không quen nhìn Chu Lâm và Đới Nhĩ Tư.
Hai cái Hồn Đế?
Các ngươi thế mà dám k·h·i·n·h ·d·ễ người của tổ chức lớn nhất Đấu La đại lục sao? Các ngươi muốn c·h·ế·t như thế nào!
Chu Lâm và Đới Nhĩ Tư cũng ngơ ngác, vừa nãy còn đang cầu cứu giúp, sao vừa nhắc tới Bỉ Bỉ Đông liền thành người một nhà?
Luyến ái não là cái gì?
Chu Trúc Vân thấy Liễu Nhị Long muốn ra tay giáo huấn bọn họ, vội vàng lên tiếng ngăn lại:
"Nhị Long tiền bối, không cần làm khó họ, họ cũng chỉ là nghe lệnh hành sự."
Liễu Nhị Long liếc Chu Trúc Vân một cái, đáp:
"Được thôi!"
Nói xong, nàng giơ tay tát thẳng vào mặt Chu Lâm và Đới Nhĩ Tư mỗi người một cái.
"Bốp! Bốp!"
"Cái tát này là vì các ngươi có liên quan đến tên hỗn đản Đới Mộc Bạch kia."
"Bốp! Bốp!"
Liễu Nhị Long nói rồi lại giáng hai tát, còn giải thích thêm: "Cái tát này là vì chuyện Đới gia các ngươi bên Tinh La hoàng thất làm người ta thấy ghê tởm."
"Bốp bốp!"
Liễu Nhị Long: "Cái tát này vì các ngươi có mắt như mù..."
"Các ngươi có thể cút rồi."
"Vâng vâng."
Thực lực của Chu Lâm hai người cũng không phải quá tệ, nhưng so với Liễu Nhị Long thì còn kém rất xa.
Mấy cái tát này tuy khiến bọn họ mơ hồ, nhưng họ vẫn rất biết điều, hiểu rõ nơi đây là Vũ Hồn thành, lại càng đánh không lại đối phương, cút thì cút thôi.
Tiểu Vũ nhanh chân ôm lấy Chu Trúc Vân hỏi:
"Trúc Vân tỷ tỷ, sao tỷ lại ở Vũ Hồn thành?"
"Tỷ đến tìm Trúc Thanh sao?"
Chu Trúc Vân gật đầu lia lịa: "Đúng vậy, Tiểu Vũ các muội mau dẫn ta đi tìm Trúc Thanh đi!"
"Ách."
Tiểu Vũ có chút lúng túng đáp: "Tỷ đến không đúng lúc rồi, Trúc Thanh đã theo Tô Trần ra ngoài rồi, tỷ xem nhật ký ấy... hình như họ đang ở Thiên Đấu thành."
Giáng Châu đứng bên cạnh nói thêm vào:
"Bây giờ có lẽ họ đã rời đi rồi, muốn tìm Trúc Thanh thì trực tiếp ở lại Vũ Hồn thành chờ họ về là tốt nhất, không thì không thể nào đuổi kịp họ đâu."
"À đúng rồi, tỷ là tỷ tỷ của Chu Trúc Thanh, vậy cũng coi như là chị vợ của Tô Trần rồi, trực tiếp theo bọn ta về nhà hắn ở, tránh người bên Tinh La lại đến bắt tỷ đi."
Liễu Nhị Long cùng mọi người cũng gật gật đầu.
Nếu là người khác thì chắc chắn họ sẽ không dám tùy tiện dẫn về, dù gì đó cũng là nhà của Tô Trần, tất cả chỉ là khách, không thể làm chủ được.
Nhưng mà Chu Trúc Vân là chị vợ của Tô Trần, đương nhiên là có thể!
Chuyện tạm gác lại.
Đường Tam dưới sự chỉ dẫn của Đường Hạo cuối cùng cũng đến được tộc địa của Lam Ngân Thảo.
Một màu xanh bạt ngàn trải khắp núi đồi.
Nhưng mà...
Đến đây thì hết chuyện.
Lam Ngân Hoàng của bọn họ chưa có c·h·ế·t, còn bị Cổ Nguyệt Na, cộng chủ hồn thú mang đi rồi.
Những Lam Ngân Thảo này sẽ quan tâm đến bọn họ sao?
Chắc chắn là không rồi.
Đường Tam quay sang hỏi phụ thân Đường Hạo:
"Cha, tiếp theo con phải làm sao?"
Đường Hạo suy nghĩ rồi đáp:
"Con hãy thả Lam Ngân Thảo ra đi."
Đường Tam nghe lời, thả Lam Ngân Thảo võ hồn ra.
Nhưng chẳng có tác dụng gì!
Chờ một hồi, Đường Tam và Ngọc Tiểu Cương cùng nhìn Đường Hạo với vẻ nghi hoặc.
Mẹ đâu?
Cỏ đâu?
Đường Hạo cũng cau mày, trong lòng vô cùng khó hiểu.
Theo lẽ thường, A Ngân hiện giờ sinh t·ử chưa rõ...có lẽ đã c·h·ế·t rồi.
A Ngân đã hiến tế cho mình mà c·h·ế·t rồi, những Lam Ngân Thảo này cảm nhận được huyết mạch của Lam Ngân Hoàng, sao không ra giúp con trai của nàng tiến hóa thành Lam Ngân Hoàng mới chứ?
Đường Hạo nghĩ ngợi rồi lớn tiếng nói:
"Chư vị, đây là con trai của ta Đường Tam, cũng là con trai của Lam Ngân Hoàng, võ hồn của nó chính là Lam Ngân Hoàng."
"Nhưng bây giờ vẫn chỉ là Lam Ngân Thảo bình thường, hy vọng mọi người có thể giúp nó một tay, giúp nó tấn thăng Lam Ngân Hoàng, báo t·h·ù cho hoàng tộc của các ngươi."
Im lặng.
Vô cùng yên tĩnh.
Trong lòng những Lam Ngân Thảo này, hai cha con Đường Hạo chẳng khác gì Sa Tí cả, Hoàng của họ đang sống rất tốt, hai ngày trước còn được mọi người tập trung giúp chữa thương đấy, giờ lại muốn tiến thăng thành Hoàng mới à?
Lúc này thì Sa Tí là gì chứ?
Đường Tam ngập ngừng hỏi:
"Cha, có phải Lam Ngân Thảo ở đây cấp thấp quá, không giao tiếp được với chúng ta không?"
"Hay mình tìm xem có chỗ nào thời hạn cao hơn không?"
"Ừm."
Đường Hạo nhìn Đường Tam gật đầu, Đường Tam liền vác cái đòn gánh lên bắt đầu đi tìm kiếm.
Một nơi khác.
Phượng Vĩ Kê Quan Xà bay một mạch đến trưa, vào buổi tối đã đuổi tới bờ biển phía tây của Thiên Đấu đế quốc, đến thành Hãn Hải.
Nơi này là địa điểm tập hợp của bọn người Vũ Hồn điện, bất quá phần lớn người Vũ Hồn điện vẫn chưa đuổi đến nơi.
Tuy Tô Trần bọn họ đã đi đến Thiên Đấu thành một chuyến, nhưng người của họ ít, tốc độ của Phượng Vĩ Kê Quan Xà cũng nhanh, vì thế còn đến trước so với phần lớn người Vũ Hồn điện dưới sự dẫn dắt của Linh Diên.
Lúc này.
Việc đầu tiên của đám người vừa đến Hãn Hải thành, chính là... Bỉ Bỉ Đông kéo Tô Trần vào quán rượu sang trọng nhất.
Đến cơm cũng không kịp ăn.
Tô Trần bị Bỉ Bỉ Đông lôi xềnh xệch đến phòng, nghiêm túc hỏi:
"Giáo hoàng tỷ tỷ, tỷ gấp gáp kéo ta lên đây là có chuyện gì nóng nảy sao?"
"Ngươi nói đúng, rất gấp."
Bỉ Bỉ Đông tiện tay quăng Tô Trần lên giường, tức giận nói: "Ngươi cái tên tiểu hỗn đản, trên đường đi xe vui vẻ lắm sao?"
"Bây giờ đến lượt ta lái xe."
Bỉ Bỉ Đông vừa nói vừa bung võ hồn, bắn ra mấy sợi tơ nhện, trói Tô Trần lại.
"Kỹ năng dung hợp võ hồn Phệ Hồn Chu Hoàng – Chu Hoàng Thôn Phệ!"
Tô Trần: ? ? ?
Bỉ Bỉ Đông căn bản không cho Tô Trần cơ hội mở miệng, ngồi lên xe dùng ngay chiêu Hồn kỹ thôn phệ.
Lần này thì hay rồi.
Sau khi dùng chiêu hồn kỹ thôn phệ, Bỉ Bỉ Đông cảm thấy thỏa mãn.
Cảm giác an toàn cũng trọn vẹn.
Đủ rồi.
Đại sảnh khách sạn.
Cổ Nguyệt Na, Tử Cơ, Bích Cơ, A Ngân ngơ ngác nhìn nhau không hiểu chuyện gì.
Chu Trúc Thanh cùng Diệp Linh Linh thì mặt mày rối bời.
Khoan đã!
Chúng ta còn chưa lên xe, chúng ta còn chưa lên xe mà!
Cổ Nguyệt Na hơi nhíu mày, hiếu kì nhìn Diệp Linh Linh và Chu Trúc Thanh hỏi:
"Bọn họ gấp gáp như vậy, có chuyện gì gấp phải giải quyết sao?"
Ách.
Diệp Linh Linh nhẹ giọng trả lời:
"Bọn họ đúng là có chuyện gấp cần giải quyết, hay bốn vị tỷ tỷ đi nghỉ trước đi, hoặc là kiếm chỗ nào đó ăn cơm trước nhé?"
Nói rồi, Diệp Linh Linh đưa mắt ra hiệu với Chu Trúc Thanh, ý hỏi: "Không muốn lên xe hả?"
Chu Trúc Thanh mặt đỏ lên, nhẹ nhàng lắc đầu.
Diệp Linh Linh cùng Chu Trúc Thanh đều thuộc kiểu người thích yên tĩnh.
Cho dù hôm nay trên đường đi đã bị Tô Trần hành hạ một phen, lúc này họ cũng không tiện theo lên, cùng Bỉ Bỉ Đông 'đánh' ba hàng.
Cổ Nguyệt Na cũng không hỏi gì thêm, lên tiếng trả lời:
"Chúng ta ra ngoài đi dạo trước đi, ta thấy chỗ này hình như cũng có nhiều điều thú vị đấy."
"Ừm."
Diệp Linh Linh đáp một tiếng, sau khi dặn người của quán rượu đến thông báo cho người của phân điện Vũ Hồn đến nhận lệnh, đồng thời sắp xếp ổn thỏa cho Phượng Vĩ Kê Quan Xà thì liền cùng Cổ Nguyệt Na và những người khác đi ra ngoài.
Khách sạn.
Tô Trần cùng Bỉ Bỉ Đông đã hoàn thành một vòng tu luyện kỹ năng dung hợp võ hồn, hắn định cho Bỉ Bỉ Đông nghỉ ngơi một chút.
Ai ngờ.
Bỉ Bỉ Đông lại trực tiếp lên tiếng:
"Tiểu Trần, hôm nay không cần để ý đến sống c·h·ế·t của ta, chúng ta tiếp tục tu luyện kỹ năng dung hợp võ hồn."
"Không dừng lại!"
Tô Trần vỗ vỗ ** của Bỉ Bỉ Đông, khó hiểu hỏi:
"Giáo hoàng tỷ tỷ đây là có ý gì, trách ta vừa rồi dùng sức quá mạnh trong lúc tu luyện kỹ năng dung hợp võ hồn à?"
Bỉ Bỉ Đông lắc đầu:
"Không phải!"
"Mà là vì ta muốn nhanh hơn tiến độ thần khảo, ta muốn ngươi giúp ta hoàn thành thứ sáu t·h·i – t·ử v·o·n·g phục sinh vào tối nay."
Tô Trần vừa nghe thấy thế có chút hoang mang, ngươi hoàn thành t·h·i thứ sáu có liên quan gì đến việc tu luyện kỹ năng dung hợp võ hồn của chúng ta?
Nghĩ kỹ lại xem.
Khoan đã nào.
Hình như ngươi đang chọn một kiểu c·h·ế·t rất kỳ lạ thì phải?
Bạn cần đăng nhập để bình luận