Đấu La: Nhìn Ta Nhật Ký , Các Nàng Điên Cuồng Bật Hack

Chương 302: Lam Ngân Hoàng tham kiến chủ thượng

Trên xe ngựa.
Thiên Nhận Tuyết nhìn nội dung nhật ký, trong lòng cũng chấn động kinh ngạc.
Chủ nhân của tất cả hồn thú?
Nếu tất cả hồn thú có thể đoàn kết lại, sẽ mang đến sức mạnh to lớn cỡ nào?
Cổ Nguyệt Na lại là chủ nhân của tất cả hồn thú, đây chẳng phải ý nghĩa là người đứng đầu, là chủ nhân chung của các hồn thú sao?
Thiên Nhận Tuyết lặng lẽ liếc nhìn Tô Trần, trong lòng cũng rất lo, với thực lực của Tô Trần, có thể đánh thắng được Cổ Nguyệt Na sao?
Phủ thái tử.
Bỉ Bỉ Đông và Hồ Liệt Na cũng trực tiếp kinh hãi.
"Cái gì?"
"Chủ nhân của tất cả hồn thú?"
"Vậy chẳng phải Cổ Nguyệt Na còn có địa vị cao hơn cả lão sư sao?"
Bỉ Bỉ Đông nhíu mày nói: "Thực lực và địa vị của Cổ Nguyệt Na không quan trọng, chỉ cần nàng không giúp đỡ Đường Tam, không cùng Đường Tam chung phe là được."
"Nếu nàng cùng Ba Tái Tây kia giống nhau, e rằng sẽ rất phiền phức."
Hồ Liệt Na cũng gật đầu mạnh, nói: "Chủ nhân của tất cả hồn thú, Tinh Đấu Đại Sâm Lâm đã có hai người, còn không biết bao nhiêu hung thú."
"Cổ Nguyệt Na này e rằng không thể là địch a!"
Thất Bảo Lưu Ly Tông.
Ninh Vinh Vinh bỗng nhiên kinh ngạc đến ngây người.
"Chủ nhân của Tiểu Vũ?"
"Trời ạ!"
"Cổ Nguyệt Na này thật đáng sợ, chẳng lẽ nàng là Thú Thần sao?"
Chu Trúc Thanh sắc mặt bình tĩnh nói: "Không chỉ là chủ nhân của Tiểu Vũ, còn là chủ nhân của mẹ Tiểu Vũ, còn là chủ nhân của mẹ Đường Tam."
Ninh Vinh Vinh gật đầu, mở miệng nói: "Vậy thì Cổ Nguyệt Na này có thể quá mạnh."
"Ta nghe phụ thân nói qua, đôi khi các hồn thú Tinh Đấu Đại Sâm Lâm sẽ phát động thú triều."
"Nếu là Cổ Nguyệt Na đứng ra, e rằng giữa nhân loại và hồn thú sẽ bùng nổ một cuộc chiến tranh làm người ta căm phẫn."
Chu Trúc Thanh trầm tư nói: "Cái này...ta cảm thấy Tiểu Vũ có thể gặp nguy hiểm, phía trước bị Tô Trần xưng là sỉ nhục của hồn thú."
"Hiện tại Cổ Nguyệt Na có thể định nghĩa phần thưởng thứ ba, vậy nói rõ nàng nhất định đã thức tỉnh, nàng vô cùng có khả năng là muốn xuất thế."
Ninh Vinh Vinh cũng thở dài nói: "Bây giờ chúng ta lo cho Tiểu Vũ không được, trước xử lý chuyện của kiếm gia gia bọn họ và Tô Trần đã!"
"Trúc Thanh, chúng ta cũng ra sơn môn kia chờ một lát, nếu không thì đến lúc Tô Trần tới, chúng ta cũng không biết được."
Ninh Vinh Vinh vừa nói vừa kéo Chu Trúc Thanh đi về phía sơn môn.
Vũ Hồn thành.
Liễu Nhị Long nhìn Tiểu Vũ hỏi: "Ngươi ở Tinh Đấu Đại Sâm Lâm nhiều năm, cũng không biết Sinh mệnh chi hồ kia ở dưới có cái gì sao?"
Hỏa Vũ và mọi người cũng tò mò nhìn Tiểu Vũ.
Sắc mặt Tiểu Vũ lúng túng nói: "Không, không biết, trước đây ta cũng tò mò, tại sao chúng ta phải một mực giữ ở chỗ đó."
Mạnh Y Nhiên thầm nói: "Vậy thì ngươi làm hồn thú, đúng là thất bại quá!"
Mọi người đồng thời gật đầu.
Hỏa Vũ nhanh miệng nói: "Đừng trách tỷ muội nói thẳng, Tô Trần viết thời gian của ngươi, vậy đúng là quá bảo thủ rồi."
"Ngươi có thể mạnh hơn Ngọc Tiểu Cương một chút, nhưng cũng không nhiều."
Tiểu Vũ sợ người luôn.
Nhưng lại hết lần này tới lần khác.
Đối diện ánh mắt khinh bỉ của Hỏa Vũ, nàng lại không thể phản bác.
Tinh Đấu Đại Sâm Lâm.
Thiên Thanh Ngưu Mãng đang cực tốc di chuyển, cũng đồng thời lúc đó, phế nhân tam giác sắt cũng đang đuổi theo lãnh địa của Thiên Thanh Ngưu Mãng.
Phế nhân tam giác sắt là gì?
Đường Tam, Đường Hạo, Ngọc Tiểu Cương.
Đường Tam hai ngày nay còn tốt, dù sao cũng có tay có chân, sau khi chữa trị, người trẻ hồi phục nhanh, còn có Tiên Thiên Công, Đường Hạo kia thì lại vô cùng thê thảm!
Đường Hạo kia chỉ còn lại một tay một chân, Ngọc Tiểu Cương tuy có tay có chân, nhưng đều không dùng được a!
Đường Tam dùng một đòn gánh gánh hai cái lồng heo, một trước một sau mang theo hai người, làm sao có thể không làm cho Đường Tam cũng thành phế chứ?
Nhưng khi gần tới địa phận của Lam Ngân Thảo tộc.
Bỗng nhiên.
Đường Tam chỉ về phía xa kinh hãi nói: "Cha, hai người mau nhìn kia là cái gì."
Đường Hạo và Ngọc Tiểu Cương nhìn theo, mặt đầy hoảng sợ nói: "Đó là...vương giả chân chính của Tinh Đấu Đại Sâm Lâm, Thiên Thanh Ngưu Mãng?"
Thanh âm Ngọc Tiểu Cương có chút run rẩy, vội vàng bổ sung: "Nhanh! Chúng ta mau chạy!
"Hôm nay không thể đi đường nữa, chúng ta mau rời khỏi chỗ này, càng xa càng tốt."
Đường Tam nghe vậy, vác đòn gánh liền bắt đầu điên cuồng chạy trốn.
Bịch.
Đường Tam một chút không chú ý, trực tiếp trượt chân trên một rễ cây, vừa nghĩ tới sự khủng bố của Thiên Thanh Ngưu Mãng, Đường Tam không đoái hoài đến cái gì, một tay cưỡi Đường Hạo liền chạy.
Ngọc Tiểu Cương: ? ? ?
"Tiểu Tam...chờ chút...Ta còn chưa lên, ta còn chưa lên xe a!"
Ngọc Tiểu Cương ở đằng sau âm thanh bi thảm, vừa định phóng lớn âm thanh kêu, lại sợ dẫn tới hồn thú.
Đường Tam không hề trả lời: "Một ngày là thầy, cả đời là cha."
"Lão sư, ta Đường Tam nhất định sẽ trở lại cứu người, ta trước vác cha đi."
Lão sư xin lỗi, người là sư phụ, trên lưng đây là cha ruột của ta a!
Đường Tam thật sự rất cơ trí, chọn một cái đòn gánh, hắn căn bản không chạy nhanh được, vác một người còn tạm được.
Ngọc Tiểu Cương nhìn Đường Tam biến mất trong rừng rậm, cả người cũng trong nháy mắt kinh ngạc đến ngây người.
Lúc này bỏ đi?
Đây là đồ đệ mình thu sao?
Mẹ nó!
Đường Tam ngươi cái tên vương bát đản, ngươi còn vô sỉ hơn ta Ngọc Tiểu Cương nữa!
Ngọc Tiểu Cương thật sự tức giận nổ phổi.
Hắn sao có thể nghĩ đến, đệ tử ngày xưa luôn ra vẻ chính nghĩa, vậy mà lại là một tên hèn hạ vô sỉ như vậy, quả thực là mù mắt.
Lúc này.
Đường Hạo nằm trên lưng Đường Tam, cũng chân thành nói: "Tiểu Tam con làm đúng!"
"Trước những lựa chọn rõ ràng, cái gì cũng có thể vứt bỏ, ngàn vạn lần không được để tình cảm làm liên lụy."
"Vâng ạ!"
"Con nhất định sẽ không bỏ rơi lão sư!"
Đường Tam trịnh trọng gật đầu, mang theo Đường Hạo tiếp tục chạy như điên.
Đường Hạo nghe trong lòng chấn động, tốt tốt tốt! Không hổ là con trai mình, đúng là trò giỏi hơn thầy, quẫy đuôi đều vung hiên ngang lẫm liệt.
Nói lại.
A Ngân phía trước nhận được ban thưởng đề thăng, mọc lại, cuốn lấy hồn cốt của mình liền chạy về địa phận của Lam Ngân Thảo tộc.
Gần đây cả quần thể Lam Ngân Thảo dường như dồn sức, A Ngân một lần nữa ngưng tụ ra nhục thân, về cơ bản đã khôi phục được bốn năm phần thực lực.
Thực lực có thể xấp xỉ khoảng bốn năm mươi cấp.
Bởi vì A Ngân đã từng là hồn thú mười vạn năm hóa hình, nên lần này nàng có thể một lần nữa hóa hình, toàn bộ thân thể đều là mới.
Tuyệt đối còn chưa từng qua sử dụng!
"Chủ thượng?"
A Ngân lúc này cũng là kinh hãi.
Xong, xong.
Mình phía trước kết hợp với nhân loại phạm sai lầm lớn, chủ thượng sao có thể bỏ qua cho mình chứ!
"Chờ một chút?"
A Ngân bỗng nhiên cảm giác được một cỗ uy áp kinh khủng, tựa như là sự ép buộc linh hồn, khiến cho nàng thân là Lam Ngân Hoàng, không tự chủ quỳ rạp xuống đất thần phục.
"Chuyện này sao có thể...chẳng lẽ là..."
Trong lòng A Ngân đang kinh ngạc, chợt thấy ở đằng xa một đồ vật to lớn tiến đến, xung quanh tất cả hồn thú không phân phẩm loại, bất luận niên hạn, đều quỳ rạp trên mặt đất.
"Lam Ngân Hoàng tham kiến chủ thượng!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận