Đấu La: Nhìn Ta Nhật Ký , Các Nàng Điên Cuồng Bật Hack

Chương 06: Ngươi biết rõ hắn có nhiều cố gắng sao?

Lúc này. Tô Trần chậm rãi về ký túc xá thu dọn đồ đạc, lại phát hiện hắn căn bản không có hành lý gì để thu thập, chỉ còn nằm ở trên giường chờ Hồ Liệt Na giúp mình tìm bản đồ. Đồng thời tiếp tục viết nhật ký. 【Rất tốt.】【Từ tay Hồ Liệt Na mượn tiền, mượn bản đồ, tiếp theo sẽ hoạch định một chút lộ trình… Ơ? Sao ta chợt phát hiện, hôm nay nhật ký còn có yêu cầu, muốn dùng Ngọc Tiểu Cương làm đề tài đổi mới?】 Tô Trần vừa nằm xuống, liền không nhịn được ngồi dậy. Cái gì quỷ? Ta viết nhật ký của mình liên quan gì đến Ngọc Tiểu Cương? Cái loại phế vật gì cũng đòi người giả xuyên không động tới. Tô Trần không chút khách khí, trực tiếp mở miệng chửi: 【Ngọc Tiểu Cương cái người này, có thể dùng bốn chữ tổng kết —— phế vật —— cặn bã.】【Không có phế vật võ hồn, chỉ có phế vật Hồn Sư. Một kẻ không thể đột phá cấp hai mươi chín, bản thân hắn không thể nói là do võ hồn sai, mà là chính hắn là một tên phế vật.】【Ngọc Tiểu Cương sinh ra ở Lam Điện Bá Vương Long gia tộc, là con trai của tông chủ Ngọc Nguyên Chấn, võ hồn Lam Điện Bá Vương Long biến dị thành - La Tam Pháo, trong mắt người bình thường thì đây là biến dị ác tính, là vì bản thân hắn phế nên mới thoái hóa biến dị, được đấy! Thứ đồ chơi này từ một võ hồn, thành công biến dị thành thực thể cơ đấy!】【Nếu như hắn có thực học, là một đại sư thiên tài thực sự, thì đại lục này đã có thêm một Ngự Thú Đấu La rồi.】【Con côn nhà ta mà có thể biến dị thành thực thể, ta cũng không thể tin được sẽ trâu bò thành bộ dạng gì, sợ là cả cái Đấu La đại lục và Thần Giới đều phải sụp đổ.】【Còn về cái gì mười đại năng lực cạnh tranh cốt lõi của võ hồn, thật là trăm ngàn chỗ hở, bất quá cái này cũng bình thường thôi, vốn là đạo văn vô sỉ từ tư liệu của Vũ Hồn Điện mấy trăm năm, tự mình tổng hợp lại một lần liền thành của mình rồi à?】【Ngươi thử nói xem một kẻ cấp hai mươi chín không thể đột phá Đại Hồn Sư, làm sao mà hiểu, thực nghiệm, chứng thực những nội dung này là thật hay giả?】【Việc Ngọc Tiểu Cương là phế vật thì không cần phải bàn cãi. Đừng nói làm vinh dự của dân mạng chứng nhận, ngay cả các Hồn Sư ở Đấu La đại lục, chín trên mười người đều khẳng định hắn là phế vật, điểm này có thể nhìn ra từ phản ứng của những học sinh tiểu học ở học viện Nặc Đinh.】【Thực ra phế vật không đáng ghét, thứ thật sự khiến người ta buồn nôn là, hắn là một tên cặn bã! Nói đến đây ta phải từ từ đã... Chuyến đi ra ngoài lần này nhất định phải ghé Sử Lai Khắc một chuyến, nếu ta không đánh gãy xương hắn, về sau ra ngoài sẽ mất mặt khi nói ta là người xuyên không.】 Vũ Hồn Điện. Sắc mặt Bỉ Bỉ Đông âm trầm, trong mắt mang theo tức giận, trong lòng căm hận bất bình cho Ngọc Tiểu Cương! Xuyên không thì sao? Ngươi căn bản không biết Tiểu Cương đã cố gắng thế nào để phá bỏ giới hạn của võ hồn, hắn đã nỗ lực bao nhiêu, ngươi thấy cũng chưa từng thấy, ngươi làm sao mà biết hắn có bao nhiêu cố gắng? Ngươi dám nói hắn là phế vật? Nhưng. Điều làm Bỉ Bỉ Đông giận nhất chính là, khi đối mặt với đánh giá của Tô Trần trong nhật ký, lại... Không có cách nào phản bác! Lý luận của Ngọc Tiểu Cương, gần như tất cả đều là xem ở Vũ Hồn Điện, đều là tài liệu ghi chép mấy trăm năm của Vũ Hồn Điện... Mấu chốt là thân phận đại sư của Ngọc Tiểu Cương, là do Vũ Hồn Điện tạo nên, mọi người mới không ai dám nói thẳng ra, chứ thật ra ai cũng ngầm coi hắn là một tên hề nhảy nhót mà thôi. "Lão sư?" Hồ Liệt Na đến, nàng nhìn thấy sắc mặt âm trầm của Bỉ Bỉ Đông, trong lòng do dự một chút rồi hỏi: "Lão sư, người tên Ngọc Tiểu Cương đó, thật sự là phế vật như Tô Trần viết trong nhật ký sao?" Sắc mặt Bỉ Bỉ Đông lạnh nhạt nói: "Nói bậy nói bạ!" "Được rồi, không nói vấn đề này nữa, ngươi tìm ta chắc là muốn nói chuyện về Tô Trần chứ gì?" Dù sao cũng là mối tình đầu của Bỉ Bỉ Đông, Bỉ Bỉ Đông nhất định là không thể nhận chuyện này, cho dù sự thật đúng là như vậy. Trong lòng Hồ Liệt Na có chút nghi hoặc, nhưng thấy Bỉ Bỉ Đông không muốn nói nhiều, liền mở miệng nói: "Dạ vâng, sáng sớm hôm nay con đã cố ý đến gặp hắn, mời hắn ăn cơm, hắn nói có chuyện cần con giúp, mượn tiền và bản đồ Rừng Sương Mù." "Lão sư, mặc dù con thấy nhật ký của hắn đổi mới sáng nay, có vẻ là đã được thưởng cái gì đó để trở nên mạnh hơn, nhưng Rừng Sương Mù cực kỳ nguy hiểm, con lo cho hắn..." Bỉ Bỉ Đông ngồi trên đại điện, đôi chân dài trắng nõn thon thả duỗi ra, sắc mặt bình tĩnh nói: "Dựa theo phân tích thần bí từ nhật ký, cho dù hắn có là Hồn Sư cấp 15 hay không thì cũng sẽ không gặp nguy hiểm." "Chỉ là ta không hiểu rõ, hắn gấp gáp muốn đi Rừng Sương Mù để làm gì, rốt cuộc hắn đã nói mình là người xuyên không, cũng không có thân nhân bằng hữu gì mà!" "Na Na con thấy thế nào?" Hồ Liệt Na ngẩng đầu nhìn Bỉ Bỉ Đông, lắc đầu nói: "Con cũng không biết, có thể là muốn đi ra ngoài chơi thôi chăng?" Bỉ Bỉ Đông trầm tư một lát rồi nói: "Nếu hắn thật sự là tiên tri xuyên không như nhật ký đã viết, thì chắc chắn chuyến này phải có mục đích, ví dụ như tìm người hoặc là gì đó khác." "Đương nhiên những thứ này đối với chúng ta không quan trọng, tiếp theo ta muốn tìm một lý do để con luôn theo sát bên cạnh hắn..." Nói đến đây Bỉ Bỉ Đông có chút đau đầu. Hồ Liệt Na mặt mày hớn hở nói: "Lão sư, con bằng lòng." "Con sẽ đi tìm hắn một lát nữa, rồi nói sẽ đi cùng hắn, dù sao thì hắn cũng không quen thuộc đại lục, con đi cùng làm người dẫn đường cho hắn, chắc hẳn hắn sẽ không từ chối." Ai?! Mặt Bỉ Bỉ Đông đơ ra, không biết nên nhổ nước bọt đứa đồ đệ mê trai này thế nào. "Na Na, con cứ vậy mà chủ động đi đến, con không thấy như thế là quá khác thường sao?" "Còn nữa, Tô Trần tự nhận là tiên tri xuyên không, có thể hiểu rõ quá khứ và tương lai, hành động khác thường thế này há lại hợp với tính cách của con?" Hồ Liệt Na không đáp lời, trong lòng lại đang nghĩ: Tô Trần đã nói mình là kẻ mê trai rồi, lẽ nào mình không nên càng ngày càng lấn tới mới phải sao? Học viện Lam Bá. Lúc này Liễu Nhị Long cũng đang tức nghiến răng nghiến lợi, ngực phập phồng dữ dội. Đáng ghét! Quá đáng ghét. Ngươi biết Tiểu Cương đã nỗ lực bao nhiêu không? Để ngươi viết chuyện liên quan tới Tiểu Cương, ngươi lại viết như vậy à? ? Đợi lão nương tìm được ngươi, nhất định đánh gãy chân gà của ngươi! Giống như Bỉ Bỉ Đông, mặc dù trong lòng căm giận bất bình, nhưng Liễu Nhị Long cũng không tìm được lý do nào để phủ nhận những lời trong nhật ký của Tô Trần. Nói thật đúng là quá tổn thương người khác! Đúng vào lúc này. Nhật ký của Tô Trần lại một lần nữa đổi mới, mà nội dung bên trong, chớp mắt đã khiến Liễu Nhị Long cả người ngẩn ngơ, trợn tròn mắt. Mà Bỉ Bỉ Đông tại Vũ Hồn Điện, cũng ngay lập tức mặt trắng bệch, trở nên không chút huyết sắc. 【Tiếp theo sẽ bắt đầu nói một câu, tại sao Ngọc Tiểu Cương lại là cặn bã, bởi vì hắn tự tay hủy hoại cuộc đời của hai cô gái, nghĩ tới cuộc đời của Bỉ Bỉ Đông mà thấy hận không thể bóp chết hắn!】【Lại nói về việc Ngọc Tiểu Cương vì vấn đề võ hồn, cái này không cần nói nhiều, từ nhỏ đã bị gia tộc chèn ép đủ đường sỉ nhục, cuối cùng còn bị trục xuất gia tộc, cho dù trong lòng hắn không bị vặn vẹo thì chắc cũng chỉ nghĩ muốn chứng minh bản thân mà thôi.】【Chúng ta hãy bắt đầu từ chuyện ở Vũ Hồn Điện, rốt cuộc hắn và Bỉ Bỉ Đông đã phát triển như thế nào? Phân tích từ góc độ của người xem toàn cảnh, nơi này có ba khả năng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận