Đấu La: Nhìn Ta Nhật Ký , Các Nàng Điên Cuồng Bật Hack

Chương 251: Chỗ này thế nào có cái lão lục?

Chương 251: Chỗ này sao lại có lão lục vậy?
Vào giờ phút này.
Bỉ Bỉ Đông rất muốn nói một câu: "Khốn kiếp! Ngươi cút ra ngoài cho ta!"
Có điều.
Bỉ Bỉ Đông vì tránh tự sát, liền lựa chọn nhẫn nhịn.
Tục ngữ có câu.
Nhẫn nhịn quá mức, chỉ khiến đối phương được đà lấn tới.
Bỉ Bỉ Đông nhẫn nhịn, không những không khiến Tô Trần rời đi, ngược lại khiến hắn càng thêm táo bạo được một tấc lại muốn tiến một thước.
Bỉ Bỉ Đông nghiến răng ken két, không phát ra tiếng nào.
Đột nhiên.
Tô Trần mở miệng hỏi: "Đông tỷ, thân phận hiện tại của ngươi là gì?"
"Có phải ngươi đang giả vờ, một Giáo Hoàng điện Vũ Hồn hồn lực bị tiêu hao hết rơi vào hôn mê không?"
Cái gì?
Bỉ Bỉ Đông chớp mắt im lặng.
Tên khốn kiếp này!
Hắn biết mình đang giả ngủ, hắn rõ ràng là cố ý, hắn cố ý trêu chọc mình mà!
Ách.
Hình như có gì đó không đúng.
Bỉ Bỉ Đông thật sự không còn gì để nói, sau đêm qua say rượu làm loạn, dứt khoát tiếp tục giả ngủ không nói một lời.
Tô Trần khen một tiếng diễn xuất tốt, liền chuẩn bị luyện lại võ hồn dung hợp kỹ.
Bỉ Bỉ Đông cũng cạn lời!
Đồ gia súc!
Ngươi không biết nghỉ ngơi một chút sao?
Ngươi không mệt không đói bụng sao?
Bỉ Bỉ Đông do dự một chút, nhẹ giọng nói: "Tiểu Trần, ta đói."
Tô Trần nghe thấy lời này, khẽ hỏi: "Vậy tỷ muốn ăn gì, sữa đậu nành hay quẩy?"
Bỉ Bỉ Đông: Bữa sáng của ngươi nghiêm túc đấy à?
Bỉ Bỉ Đông mở to mắt, có chút mong đợi nói: "Ta muốn ăn bánh bao ngoài cửa."
"Hả."
"Ngươi đói thật sao?"
Tô Trần cũng có vẻ mặt kỳ lạ nhìn Bỉ Bỉ Đông, Bỉ Bỉ Đông lại có chút ngơ ngác hỏi: "Đói, còn có thật giả sao?"
"Ừm!"
Tô Trần nhẹ nhàng nắn nắn khuôn mặt xinh đẹp của Bỉ Bỉ Đông, đứng dậy nói: "Ngươi nghỉ ngơi một lát, ta đi mua cho ngươi."
"Ừm!"
Bỉ Bỉ Đông khẽ gật đầu, ánh mắt luôn dõi theo Tô Trần, nhìn hắn chỉnh lại y phục, mở mật thất đi ra ngoài.
Bỉ Bỉ Đông lộ ra nụ cười, đó là nụ cười hạnh phúc, nàng chưa từng nghĩ, Bỉ Bỉ Đông nàng lại vẫn có thể nhận được hạnh phúc là đặc quyền, nàng Bỉ Bỉ Đông lại vẫn có thể thích một người đàn ông.
Đây là mộng sao?
Không!
Mộng đã tỉnh, đây không phải mộng, tất cả trước mắt lại chính là hiện thực từ giấc mộng trước kia, tương lai nàng có thể sinh cho hắn hai cô con gái.
A?
Khoan đã, khoan đã.
Bỉ Bỉ Đông đang mải tưởng tượng về cuộc sống hạnh phúc mỹ mãn sau này, chợt nhớ đến Hồ Liệt Na, Thiên Nhận Tuyết, thế này thì làm sao đối mặt với các nàng đây!
Xong rồi.
Lần này thật sự không còn mặt mũi nào gặp ai.
Lại nói.
Bên ngoài tẩm cung của Giáo Hoàng.
Linh Diên ban đầu là chờ Bỉ Bỉ Đông và Tô Trần tỉnh, lại phát hiện Quang Linh Đấu La lão già này, cứ đi đi lại lại xung quanh.
"Ngũ cung phụng."
Linh Diên cuối cùng nhịn không được, đi đến chỗ Quang Linh Đấu La hỏi: "Ngươi cứ đi quanh quẩn ở đây làm gì?"
"Ờ."
Quang Linh Đấu La lúng túng gãi đầu, mở miệng hỏi: "Ta đâu có đi quanh, ngươi tìm Bỉ Bỉ Đông có việc gì sao?"
Linh Diên khẽ gật đầu nói: "Đúng!"
"Nhưng mà, Ngũ cung phụng ngươi có thể không nói thật, trong một canh giờ, ta thấy ngươi 13 lần rồi, ngươi còn nói không có đi quanh?"
Quang Linh Đấu La nghe vậy, sắc mặt cũng hơi đổi: "Cái này thì sao?"
"Trưởng lão Linh Diên, ta nói cho ngươi biết một chuyện, ngươi đừng nói với ai nhé!"
Linh Diên gật đầu lia lịa, tò mò nhìn cái... Lão ngoan đồng ham chơi, ngạo kiều này.
Quang Linh Đấu La nhìn xung quanh một lượt, thấy không có ai, mới lén lút nói nhỏ: "Đêm qua ta đi ra ngoài, phát hiện Bỉ Bỉ Đông kéo tay Tô Trần về, lúc đó ta hiếu kỳ, nên đã theo dõi họ."
"Ngươi đoán xem thế nào?"
Linh Diên vẻ mặt kỳ lạ hỏi: "Làm sao?"
Quang Linh Đấu La vui vẻ hớn hở nói: "Ta phát hiện Bỉ Bỉ Đông dẫn Tô Trần về tẩm cung của Giáo Hoàng, chẳng bao lâu đèn bên trong liền tắt."
"Ta lúc này liền nghĩ, xem khi nào họ ra, xem xem tên nhóc Tô Trần có ở cả đêm trong tẩm cung Giáo Hoàng không!"
Linh Diên nghe vậy cũng giật mình.
Má ơi.
Sao lại có một lão lục ở đây thế này?
"Ha ha."
Linh Diên cũng cười nói: "Ngũ cung phụng, hành vi của ngươi có chút nguy hiểm đó, chẳng may bị Bỉ Bỉ Đông và Tô Trần phát hiện thì sao, ngươi nghĩ ngươi đánh thắng được ai trong bọn họ?"
"Thôi đi!"
Quang Linh Đấu La bực mình nói: "Bọn họ làm chuyện khuất tất, còn không cho người ta nói sao?"
"À đúng rồi, ta chợt nhớ ra còn có việc phải bận. Trưởng lão Linh Diên, nếu ngươi tìm Bỉ Bỉ Đông có việc thì cứ ở đây chờ, đợi đến khi nào Tô Trần đi ra thì nhớ báo cho ta nhé!"
Quang Linh vừa nói xong đã chạy.
Không sợ bị đánh là giả, giống như Linh Diên nói, Quang Linh Đấu La ông đây đánh không lại ai hết!
Thế nên.
Tô Trần vừa vui vẻ bước ra khỏi tẩm cung của Giáo Hoàng, định đi mua bánh bao cho Bỉ Bỉ Đông, liền nhìn thấy không xa có một người đứng đó, đang nhìn mình như cười mà không phải cười.
"Dì Linh Diên."
"Hừ!"
Linh Diên giả bộ chua ngoa nói: "Đời sau mạnh hơn đời trước."
"Người ta lo lắng cho ngươi cả đêm qua, không ngờ ngươi lại ở trong tẩm cung Giáo Hoàng tiêu dao khoái hoạt, thật là quá khiến người ta đau lòng."
Tô Trần tiến lên nhẹ nhàng kéo Linh Diên lại, hôn nhẹ lên má cô, an ủi: "Thôi dì đừng ghen mà! "
"Hôm nay buổi tối, ta sẽ cố gắng đền bù cho dì được không?"
"Ha ha ha!"
Linh Diên nghe Tô Trần nói, vui vẻ mỉm cười, miệng thì nói: "Dì lớn tuổi như vậy rồi, ngươi còn coi dì là con nít à?"
"Không!"
Tô Trần vẻ mặt thành thật nói: "Dì trong lòng ta mãi là mười tám tuổi, vẫn trẻ đẹp như bây giờ, khiến người ta yêu thích cả đời."
Dì bị chọc cho vui mừng khôn xiết, hận không thể kéo tay Tô Trần ngay tại đây.
"Tiểu Trần, ngươi chú ý một chút, đây là Vũ Hồn Điện, để người khác thấy thì không hay đâu!"
Tô Trần cười nói: "Để bọn họ ghen tị đi! Dì ơi, Giáo Hoàng muội muội muốn ăn bánh bao, ta định đi mua ngoài cửa, dì muốn đi cùng ta không?"
"Ừm."
Linh Diên nhẹ nhàng gật đầu, cùng Tô Trần sóng bước, tràn ngập tâm hồn bát quái hỏi: "Tiểu Trần nói cho dì nghe, làm sao ngươi cưa đổ Giáo Hoàng muội muội vậy, lúc đó Giáo Hoàng muội muội có phải cũng lạnh lùng cao ngạo như bình thường không?"
Ở nơi xa.
Quang Linh Đấu La lão lục, nấp sau một cây cột, chứng kiến hết tất cả!
"Ngọa tào?"
"Cái quái gì vậy?"
"Tô Trần lại còn qua lại với Linh Diên, Linh Diên thấy hắn từ tẩm cung của Bỉ Bỉ Đông đi ra, không những không tức giận, mà còn liếc mắt đưa tình với hắn?"
Quang Linh Đấu La trố mắt kinh ngạc, cảm thấy khó tin, quả thực không thể tin nổi!
"Không hợp lý!"
"Thằng nhóc này chắc chắn là có bản lĩnh gì đó, đây đúng là vô địch."
"Nếu mình có thể bái sư, học được một chiêu nửa thức của hắn, chắc đủ dùng cả đời..."
Quang Linh Đấu La đang lẩm bẩm, lại nghĩ lại thân thể mình thì thôi đi!
Thân thể như mình thì chịu nổi sao?
"Ai!"
Đến cuối cùng, Quang Linh Đấu La chỉ có thể thở dài nói: "Tuổi trẻ thật tốt."
Bạn cần đăng nhập để bình luận