Đạo Dữ Thiên Tề

Đạo Dữ Thiên Tề - Chương 84: Đột phá tứ trọng Đạo Cơ (length: 10379)

Về đến phòng, Cố Ôn ngồi xếp bằng nhập định, kiểm lại Ngao Thang Tiểu Kim Khố, tổng cộng có ba mươi mốt viên các loại đan dược thượng phẩm.
Vốn có một ít đan dược chất lượng kém, nhưng Ngao Thang cơ bản không thèm đếm xỉa đến loại kém, nên luyện ra toàn bộ đem bán đi.
Nắm một nắm đan dược trực tiếp đưa vào miệng, Thiên Tủy như mưa tuôn xuống, dược tính tựa lũ quét sạch kinh mạch. May mà Cố Ôn giờ đã không còn là tu vi Đạo Cơ nhị trọng, không đến mức ăn những viên đan dược chứa đựng mấy chục năm Thiên Tủy mà chịu không nổi.
Nhưng khác với việc trực tiếp ăn linh dược, dược lực mà các loại đan dược thượng phẩm này mang lại vậy mà đang từ từ thúc đẩy cảnh giới Đạo Cơ.
"Thảo nào lại cần luyện thành đan dược."
Cố Ôn chỉ vừa nghĩ đến đó, dược lực mênh mông như hồng thủy dồn đến Chu Tước, một trong Ngũ Linh Tướng, linh tướng Chu Tước bắt đầu dựa vào về phía Nguyên Thần bán thành phẩm, mà Hoàng Long đã quy vị cũng đang lôi kéo Chu Tước.
Một phần trăm, hai phần trăm, ba phần trăm… Đồng thời Thiên Tủy cần thiết để Chu Tước dung nhập vào Nguyên Thần cũng đang không ngừng giảm đi.
Người khác có thể thông qua dùng đan dược tăng tốc tu luyện, ta không có lý do gì lại không thể. Mà khi cảnh giới Đạo Cơ của ta tăng lên, ngược lại sẽ tác động đến Thiên Tủy, giảm bớt lượng cần thiết cho một linh tướng nào đó."
Cố Ôn suy nghĩ đến đây, trong nháy mắt cảm thấy khai thông đầu óc, muốn vùi mình vào trong túi.
Đạo gia ta cứ ăn ăn ăn!
Rất nhanh tất cả đan dược thượng phẩm đều đã bị ăn hết, dược lực trong cơ thể Cố Ôn cuồn cuộn xông thẳng, tốc độ tiến lên của linh tướng Chu Tước tăng lên một lần nữa, từ chưa được mười phần trăm đã tăng lên hai mươi phần trăm.
Nhưng đau quá!
Dược lực làm căng ra kinh mạch, dù không đến mức nguy hiểm, nhưng đau đớn thì không thể tránh được.
"Tê!"
Da dẻ Cố Ôn bắt đầu đỏ ửng, ngay sau đó đột nhiên cảm thấy trán có một luồng mát lạnh truyền đến, một lực lượng quen thuộc xoa dịu dược lực đang hỗn loạn.
"Ngươi đó, sao lại một hơi ăn hết như thế."
Úc Hoa bất đắc dĩ cất tiếng nói vào tai, nàng nhìn Cố Ôn đang đỏ mặt, liều mạng luyện hóa dược lực, nụ cười càng trở nên dịu dàng hơn.
Tuy chỉ có Đạo Cơ tam trọng, nhưng vẫn liều mạng muốn giúp một tay, còn quá quật cường.
"Ta giúp ngươi khơi thông một chút, về sau dùng đan dược không được vội vàng thế."
Cố Ôn nhập định không thể trả lời, có Úc Hoa trợ giúp, tốc độ luyện hóa dược lực của hắn nhanh hơn một tầng nữa.
Một đêm không có gì xảy ra, lúc Cố Ôn mở mắt ra lần nữa đã là bình minh, trong phòng không thấy bóng dáng Úc Hoa, bên ngoài vọng đến tiếng ồn ào của chợ sớm.
Linh tướng Chu Tước dung nhập Nguyên Thần đã được tám mươi phần trăm, chỉ cần mười năm Thiên Tủy nữa là có thể dung nhập thần hồn.
Nội thị mệnh cách Thiên Tủy, chưa bao giờ đầy đủ đến vậy.
【Thiên Tủy bảy mươi hai năm】 Cố Ôn không chút do dự đem nó rót vào…Đạo Cơ tứ trọng!
Ngọc Thanh Kiếm Quyết tầng thứ năm cần bốn mươi năm Thiên Tủy, có tác dụng lớn trong việc nâng cao Tâm Kiếm, nhưng chiêu thức công phạt đã có Chiêu Liệt Thương, cho nên tác dụng đối với chiến lực của Cố Ôn cũng không lớn. Ít nhất là không có bước nhảy vọt về chất, chỉ là giúp cho chiêu thức của hắn thêm đa dạng hơn.
Nhưng Đạo Cơ tứ trọng chỉ cần năm mươi năm Thiên Tủy, thực lực đã có thể tiến lên một bậc nữa. Tứ trọng Đạo Cơ tam trọng viên mãn, như vậy chính là thực lực thất trọng, gặp phải tu sĩ Nhất trọng viên mãn cũng hoàn toàn có thể đối kháng, chứ đừng nói đến mấy tên chân quân hàng dỏm.
Cố Ôn tin rằng thiên tài vĩnh viễn chỉ là số ít, người luyện được viên mãn pháp lại càng ít hơn.
Thiên Tủy như lửa, tiêu hao năm mươi năm Thiên Tủy, trong nháy mắt Đạo Cơ tứ trọng thành hình.
Trong mỗi hơi thở, tựa như nước chảy thành sông, khí tức của Cố Ôn biến đổi rất nhỏ, trong ánh mắt có thêm vài phần thần thái khác lạ.
Thần hồn lớn mạnh, Nguyên Thần sắp thành, sự nâng cao của Đạo Cơ tứ trọng là ở thần hồn, nhưng vì số trời áp chế chỉ có thể bị khốn tại nhục thể.
Vì thế Cố Ôn lại càng để ý Hỗn Nguyên Chân Linh Nguyên Thần viên mãn của Đạo Cơ tứ trọng Ngọc Thanh, trong đó mô tả về việc Nhật Du không sợ dương, Dạ Du không thuần âm, giống như người sống.
Có phải chăng có thể thần hồn xuất khiếu ở cảnh giới tiên địa? Còn bóng kim sắc hư ảnh phân thân của đạo quân hoàng đế lúc trước, có phải cũng là thần hồn xuất khiếu?
Cố Ôn thu lại suy nghĩ, nhắm mắt củng cố cảnh giới, tiện thể dùng dược lực còn lại dung hợp linh tướng Chu Tước vào Nguyên Thần, không tốn bất cứ Thiên Tủy nào.
Tu vi càng cao về sau, tốc độ tu hành viên mãn pháp cũng càng nhanh, như một quả cầu tuyết. Có lẽ không phải càng về sau càng khó, mà là thực lực càng mạnh thì tài nguyên nhận được càng nhiều.
Ví như hiện tại Cố Ôn đã có đủ vốn liếng thăm dò linh vật ngàn cân của ngũ đại gia tộc Lạc Thủy, nếu giả sử ba tên chân quân kia đều là hàng dỏm, như vậy nơi đây chính là Lạc Thủy của Đạo gia.
Mãi đến giữa trưa ngày hôm sau mới thoát khỏi thiền định.
Lần nữa nội thị tự thân, tu vi tứ trọng Đạo Cơ tam trọng viên mãn, linh tướng Hoàng Long và Chu Tước đã dung nhập vào Nguyên Thần, ba linh tướng còn lại thì chưa.
Và cũng vì tứ trọng Đạo Cơ, nên tứ trọng viên mãn chỉ cần một trăm năm Thiên Tủy. Đồng thời Cố Ôn phát hiện ra rằng nếu mình thăng thẳng lên Đạo Cơ ngũ trọng thì cũng chỉ cần một trăm năm Thiên Tủy, nhưng dựa theo ghi chép của viên mãn pháp, việc bù đắp Đạo Cơ là khó khăn nhất.
Nó giống như xây nền móng, khi xây tốt một tầng rồi thì việc củng cố và hoàn thiện sẽ đơn giản hơn, còn khi đã xây đến tầng thứ hai rồi mới muốn gia cố thì lại càng khó.
【Thiên Tủy hai mươi bảy năm】 Đông đông đông!
Cửa phòng bị gõ vang, thanh âm của tiểu nhị khách sạn truyền đến.
"Công tử, ở dưới lầu có người tìm, đã đợi ngài một ngày một đêm rồi."
… Cố Ôn xuống lầu, nhìn thấy một nam một nữ.
Nam tử có ngũ quan tuấn tú, một bộ bạch y tiêu chuẩn, tóc được búi cao bằng ngọc quan, phong cách ôn ngọc công tử thường thấy trong giới tu sĩ.
Cố Ôn cảm thấy vẫn không bằng Tiêu Vân Dật, chí ít người kia còn có chút đặc điểm riêng, băng lãnh như kiếm, liếc mắt là biết ngay một tên mọt sách tu hành tạo hình, chứ còn vẻ tuấn tú này có quá nhiều, mặc thành một tên ôn ngọc công tử lại càng nhiều hơn.
Ngay cả giá trị nhan sắc của Cố Ôn một lão đại ca chưa từng dưỡng nhan cũng đang tăng lên vù vù, tuy không phải là ngọc thụ lâm phong, nhưng ít ra cũng có ngũ quan đoan chính bảy phần bảnh trai.
Nam tử đứng dậy chắp tay nói: "Tại hạ Hạc Khanh, người đứng thứ chín Nhân Bảng."
"Cố Ôn." Cố Ôn chắp tay đáp lại, sau đó quay đầu nhìn về người còn lại.
Nữ tử… không bằng Úc Hoa.
Cố Ôn trực tiếp lướt qua người đó, chỉ là nhìn thoáng qua, có lẽ trông cũng khá xinh, nhưng chỉ là một bộ da bọc xương mà thôi.
Nụ cười trên mặt Lư Thiền cứng đờ.
"Đạo huynh, đã lâu không gặp."
"Ngươi là?"
"Lư Thiền…"
"…Muội muội?"
Cố Ôn đón lời của đối phương, nhìn từ trên xuống dưới thân hình tầm mét rưỡi của đối phương, nhất thời không thể liên tưởng đến hình ảnh khuynh quốc khuynh thành trong trí nhớ.
Nhìn thế nào cũng giống Tiểu Quỷ Đầu, chẳng lẽ lại là một lão quái vật tu vi đại tiến rồi quay về dáng trẻ?
Giọng nói có vẻ không có vấn đề.
Hắn lộ vẻ kinh ngạc, nói: "Hóa ra là Lư đạo hữu, gần đây thế nhưng là tu vi đại tiến rồi trẻ lại à?"
Lư Thiền nổi gân xanh, nàng cố nén lửa giận, cười giả lả nói: "Hôm nay đến đây là muốn cùng đạo huynh bàn chút chuyện, không biết đạo huynh có nghe nói đến chuyện linh dược ngàn cân xuất hiện ở Lạc Thủy không?"
"Cũng có nghe qua." Cố Ôn gật đầu.
"Không biết đạo huynh có hứng thú không? Ngũ đại gia tộc ở Lạc Thủy, trong đó Vương gia là do Thiên Phượng Tông của ta nâng đỡ, hiện giờ cánh cứng cáp rồi có hơi không nghe lời."
Giọng Lư Thiền lạnh đi, trong đôi mắt đẹp lộ ra sát ý.
Mà Hạc Khanh bên cạnh lên tiếng: "Ta cũng vì chuyện này mà đến, Vinh gia là do tông của ta nâng đỡ, cũng y như vậy, không nghe lời."
Cố Ôn lộ vẻ suy tư, hỏi: "Các tông môn lớn của các ngươi không có biện pháp gì để đàn áp bọn chúng sao?"
Chẳng phải đây giống như dân địa phương phản kháng lại triều đình sao?
"Trong tông môn mỗi phái hệ khác nhau, những kẻ phía sau ủng hộ bọn họ và chúng ta là khác nhau, nên lúc trước còn bình yên vô sự.
Nhưng lần này xuất hiện linh dược ngàn cân, bọn chúng không hề có ý định đưa ra một phần nào. Vì vậy chúng ta dự định liên thủ, nghe nói đạo huynh có thể đánh ngang tay với Tiêu Vân Dật, nên tới mời cùng chia linh dược ngàn cân."
Hạc Khanh giải thích, cũng nói ra mục đích của họ.
Cố Ôn lập tức hiểu ra, thêm lý do nhân quả cũng không nằm ngoài chữ lợi.
"Vậy các ngươi dự định liên kết với một người ngoài như ta, những tông môn phía sau các ngươi có đồng ý không?"
"Nếu tông môn đồng ý, đã có chân quân xuống tay giải quyết thay chúng ta rồi." Lư Thiền cười lạnh nói: "Chính vì không đồng ý, nên chúng ta mới phải tự mình ra tay."
Hạc Khanh cũng nói: "Tông môn hứa cho ta một nửa, nhưng ta đã từng nhiều lần giúp đỡ Vinh gia thì một nửa rõ ràng là không đủ. Tông môn không cho thì ta sẽ tự mình đi lấy."
Phong cách của ma đạo tu sĩ không còn che giấu, tùy ý làm theo ý mình, lực lượng tối thượng.
"Đạo hữu giúp ta một tay, ta sẽ cho huynh ba thành linh dược."
Lư Thiền đột nhiên vỗ bàn một tiếng, giọng lạnh lùng nói: "Chó cắn người thì không thể giữ lại, đạo huynh giúp ta diệt Vương gia cả nhà, ta sẽ cho huynh tám thành.
Bọn người già này dám cả gan dùng đám ô hợp đến uy hiếp ta, mưu đồ cản trở con đường tu hành của ta, hôm nay ta giết chó, ngày sau sẽ giết cả bọn chúng."
A… Cố Ôn bỗng sinh lòng kính phục, trong nháy mắt cảm thấy hai người thuận mắt hơn rất nhiều.
Đây chính là tu sĩ ma đạo sao? Đạo gia thích đấy!
Cố Ôn ngồi xuống nhấp một ngụm trà, trong ánh mắt nghi hoặc của họ, hắn tươi cười bình thản nói: "Sao lại không diệt hết ngũ đại gia tộc Lạc Thủy luôn, cho sạch sẽ?"
Một mình hắn thì có thể không làm được, nhưng nếu liên kết hai ma đạo thiên kiêu này, lại gọi thêm Hà Hoan Mộ Dung thì nói không chừng sẽ thành thật.
Trên lầu, Ngao Thang cảm nhận được sự việc đang xảy ra bên dưới, khóe miệng giật giật, ngẩng đầu hỏi Úc Hoa: "Như vậy thật sự không có vấn đề gì chứ?"
Úc Hoa nghi hoặc hỏi lại: "Cơ duyên thành tiên tranh giành, người mạnh thì được, chuyện này có vấn đề gì sao?"
Ngao Thang mặt lạnh tanh nói: "Không phải, thằng nhóc này làm việc còn ma đạo hơn cả ma đạo."
Bạn cần đăng nhập để bình luận