Đạo Dữ Thiên Tề

Đạo Dữ Thiên Tề - Chương 61: Tam trọng viên mãn Đạo Cơ! (length: 11410)

Lại là một ngày sáng sớm.
Cửa phòng bị gõ vang, Tần Miễn thanh âm truyền đến, nói: "Ôn gia, là ta."
"Tiến đến."
Tần Miễn từ bên ngoài đi vào, thấy Cố Ôn đang ăn điểm tâm, hắn đem một phong thư tín hai tay đưa lên.
"Đây là thư tín của Giang chưởng quỹ."
Cố Ôn nhận lấy thư tín, mở ra trước tiên không phải xem nội dung thư, mà là xem trang giấy có bị gấp góc đặc biệt hay không.
'Thư tín bị xem qua rồi.' Hắn xác định như vậy, đây cũng là chuyện trong dự liệu. Hiện tại tầm ảnh hưởng của hắn chỉ giới hạn ở Biện Kinh Long Kiều, còn chưa có thần thông quảng đại đến mức có thể bảo đảm tin tức truyền đi một cách hoàn toàn bảo mật.
Huống chi thư tín vẫn đi qua thủy vận của quan phủ cùng dịch trạm.
Cố Ôn cũng không lo lắng việc này khiến Triệu gia nghi ngờ, mọi hành động của hắn bên ngoài đều có dấu vết và lý do đầy đủ để chống đỡ. Đây chỉ là bước tiếp theo thăm dò Triệu gia, thăm dò trước khi Triệu Phong ra khỏi hoàng cung.
Căn cứ vào cách Triệu gia định vị về mình, bọn họ sẽ có những phản ứng khác nhau.
Xem xét nội dung thư, đại khái Giang Phú Quý đã an ổn ở Nam Thủy, hỏi Cố Ôn khi nào sẽ đến.
Cố Ôn không định trả lời, tiện tay ném lên kệ.
Giang Phú Quý trở về chỉ trở thành vướng víu, chi bằng cứ ở lại Nam Thủy, chờ hắn làm ăn lớn rồi chạy đến Nam Thủy sau. Nơi đó coi như hậu phương lớn của Đại Càn, dưới sự sắp xếp có ý hoặc vô ý của Triệu gia thì lực chiến đấu của quân đội gần như bằng không.
Thường xuyên bùng phát họa phỉ, đám Sương Quân không giải quyết được những nơi như vậy, cần triều đình phái quân trấn áp, vì vậy mà triều đình duy trì quyền kiểm soát với nơi đó.
Nếu không vì có tiền có lương thực và cách xa Biện Kinh thì đây quả thực là nơi long mạch nổi lên tạo phản.
"Ta còn thăm dò được, hiện tại Cửu điện hạ đang ở Đông Cung."
Tần Miễn hạ giọng nói: "Chuyện này đã lan truyền trong cung, nghe nói Ti Lễ Giám bên kia đã chuẩn bị đại lễ sắc phong."
Đông Cung, nơi thái tử ở.
Đây là muốn phong hắn làm thái tử?
Cố Ôn chỉ hơi ngạc nhiên một chút, trước đây Hà Hoan đã nói phiên vương thiên hạ đều đã chết, như vậy thì việc Triệu Phong làm thái tử cũng hợp tình hợp lý.
Thời gian thoáng cái qua ba ngày.
Cố Ôn ngoài ngày đầu thiết yến ra thì những ngày còn lại không ra khỏi ngoài, thậm chí thời gian ra khỏi phòng cũng rất ít.
Bên ngoài mỗi người nói một kiểu, đám cấm vệ mới đến cũng thấy rất lạ, đến nỗi bọn họ cho rằng Cố Ôn đang đào địa đạo nên cưỡng ép xông vào phòng kiểm tra. Sau đó bị Tần Miễn dẫn người ngăn lại, Cấm Quân trong phủ cũng chia làm hai phe.
Một phe là bộ hạ cũ của vương phủ, họ quen Cố Ôn, thêm có chút tiền nên vẫn rất tình nguyện đứng về phía Cố Ôn. Phe còn lại là điện tiền thị vệ, bộ dạng "Hoàng đế là ông lớn ta thứ hai".
Cố Ôn ngầm cho phép họ xung đột, sau đó lại xác nhận Triệu gia vẫn xem mình như một người phàm.
Giờ đây đèn gần thì tối, địch không chỉ lộ mặt mà còn không xem mình là kẻ địch.
Còn Cố Ôn thì ngày càng gần tới việc viên mãn tam trọng Đạo Cơ, một khi đạt tới, lão thái giám kia sẽ không còn là đối thủ của hắn. Ngoài hoàng cung, bên trong Biện Kinh, hắn sẽ vô địch thủ.
Triệu gia hiện giờ hoàn toàn không hay biết.
Đêm xuống, chút dược tính cuối cùng bị luyện hóa.
Cố Ôn nội quan khí hải, ao nước ban đầu đã biến thành hồ.
Pháp lực không còn thiếu hụt, đủ để hắn thi triển hơn trăm lần binh đạo Pháp Tướng. Không cần phải lo trước lo sau, cẩn thận tính toán như trận chiến Long Kiều trước kia, đảm bảo mỗi lần Pháp Tướng công kích đều có hiệu quả, nếu không vì cạn pháp lực mà phải rút lui.
Cả việc thi triển Ngọc Thanh kiếm ý loại cần đủ pháp lực mới có thể giết địch cũng đã có thể, còn lại các công pháp khác gần như không cần chú ý tiêu hao.
Như vậy mới là lực chiến vốn có của người tu hành, trước đây Cố Ôn quá nghèo, mỗi một phần pháp lực đều phải tính toán kỹ lưỡng.
"Tuy không phải pháp lực vô hạn, nhưng đủ để ta dùng pháp thuật cường độ cao suốt mười hai tiếng."
Cố Ôn dựa theo việc chiến đấu ở Long Kiều trước đây để thí dụ, phỏng đoán ra tác dụng pháp lực hiện tại.
Nửa ngày giao chiến cường độ cao, tương đương với một phàm nhân hãn tốt mặc trọng giáp vung chém không nghỉ trong nửa ngày. Phàm nhân không thể duy trì bùng nổ liên tục, Cố Ôn lại có thể luôn duy trì.
Dù bị số trời áp chế, phàm nhân không có khả năng vây giết tu sĩ.
Cố Ôn phát hiện tu vi đạt đỉnh Đạo Cơ nhị trọng, công pháp đầy đủ cũng gần như viên mãn. Dù là quân đội cũng khó giết được mình, dù có lọt vào giữa trăm vạn quân trận thì người có thể thật sự đối đầu với hắn cũng chỉ có mấy chục người, thậm chí chỉ là mười mấy người.
Việc bọn họ đứng mang theo vũ khí cả ngày cũng giống như đang nghỉ ngơi.
Cố Ôn từ từ mở mắt, túi vải rách ở góc đã trống không, trải qua bảy ngày, hắn cuối cùng đã dùng hết năm mươi cân dược quả.
【 Thiên Tủy hai mươi chín năm 】 "Nhân Kiệt thứ nhất, Địa Tài tuyệt đỉnh, bắt đầu từ hôm nay."
Chìm vào khí hải, nhìn lên mệnh cách như Hoàn Vũ, hỏa lưu tinh dồi dào, xoay chuyển không ngừng, Thiên Hỏa bao trùm.
Cố Ôn bước vào cảnh giới viên mãn tam trọng Đạo Cơ, năm Thần Tàng quan sát hắn bằng linh tướng, xem hắn như Phù Du, muốn luyện thành cần dập đầu đủ một trăm lẻ tám ngàn cái.
Một lần dập đầu cần dùng hết một đại chu thiên pháp lực, để tưới nhuần Ngũ Tôn linh tướng. Cố Ôn hiện tại chỉ có thể dập đầu nhiều nhất một trăm cái, mà để khôi phục pháp lực lại rất tốn thời gian, công sức, tài nguyên. Nếu chỉ dựa vào bản thân thì cần tới mười năm mới có thể bước vào viên mãn tam trọng Đạo Cơ.
Thiên phú của hắn có đủ khả năng để tu luyện Ngọc Thanh thành tiên pháp, đủ để cùng vị Tam Thanh đạo tử kia ganh đua cao thấp.
Nhưng Cố Ôn chỉ là cỏ dại trong khe rãnh, cho dù có thiên phú cao cũng không thể so với xuất thân. Nếu không có Úc Hoa, hắn làm sao có được công pháp để bước vào đạo đồ? Làm sao có được đan dược tu hành?
Giờ đây cũng vậy, Cố Ôn còn thiếu sót rất nhiều so với đám thiên kiêu đại tông môn kia.
Chỉ là thiên tài thì còn thiếu quá nhiều, nhất định phải vượt quá lẽ thường, dùng tư chất tuyệt thế mà khiến mọi người không kịp.
Có lẽ vậy vẫn còn thiếu, mà nên là phải siêu việt cả trời đất vạn vật, kể cả linh tướng trước mắt.
Cố Ôn bước một bước, miệng ngậm Thiên Hiến: "Việc dập đầu, cứ coi là các ngươi."
Hoàn Vũ chấn động, hỏa lưu tinh hạ xuống.
Ngũ Tạng Thần linh tướng.
Thứ nhất giấu phổi thần, đoái khí, kim tinh, sắc trắng, linh tướng Bạch Hổ hiện ra.
Thứ hai giấu tâm thần, cách khí, hỏa tinh, sắc đỏ, linh tướng Chu Tước hiện ra.
Thứ ba giấu gan thần, chấn khí, mộc tinh, sắc xanh, linh tướng Thanh Long hiện ra.
Thứ tư giấu tỳ thần, khôn khí, thổ tinh, sắc vàng, linh tướng hoàng long hiện ra.
Thứ năm giấu thận thần, âm tinh, khảm khí, sắc đen, linh tướng Huyền Vũ hiện ra.
Ngọc Thanh tâm pháp có nói, Luyện Tinh Hóa Khí để Thuế Phàm, Luyện Khí Hóa Thần ngưng đan, luyện thần Phản Hư ngưng tướng.
Linh tướng là thai, tưới nhuần thành pháp, thành Pháp Thiên Tướng Địa.
Linh tướng là điều kiện để đột phá luyện thần Phản Hư, Pháp Tướng là tiêu chuẩn của luyện thần Phản Hư.
Không biết qua bao lâu, luồng tử khí đầu tiên từ chân trời đông đến, chiếu vào mặt Cố Ôn, hắn bàng hoàng mở to mắt, một chút Linh Vận cao vạn trượng.
Ngũ linh hiện ra, tam trọng viên mãn Trúc Đạo!
【 Ngọc Thanh Đạo Cơ đệ tam trọng, linh tướng hiện ra, Pháp Tướng ban đầu 】 【 Thiên Tủy bốn năm 】 Cố Ôn cảm thấy mình như chứa một nguồn sức mạnh vô tận, nắm chặt tay phải, Bạch Hổ hiện thân, nhất quyền hư vung quyền pháp ào ào, màn giường bay múa.
Sau đó hắn lại nhắm mắt lại, không cần đi tìm người để nghiệm chứng, chân pháp quy về bản thân, hễ có thì liền là thật.
Lúc này, người nhập thế bên ngoài bất quá chỉ nhị trọng hoặc tam trọng, Cố Ôn đã đạt đến tam trọng Đạo Cơ, hơn nữa còn là Đạo Cơ viên mãn.
Những việc trước kia, kể từ nay, công thủ đổi vị!
Ở Long Kiều nơi đường xá đông đúc, có quan lại đứng trên đài cao đánh chiêng gõ trống, ánh mắt mọi người từ bốn phương tám hướng đều đổ về.
Nói chung, ở Biện Kinh, những hành động như này đều là để tuyên đọc thánh chỉ, hoàng đế chiếu cáo thiên hạ.
"Phụng thiên thừa vận, hoàng đế chiếu viết!"
"Thánh quân buông xuống thống trị, giữ yên thái bình lâu dài, nhất định thiết lập nguyên trữ, lo liệu đất nước cẩn trọng, lấy lòng dân mà an ủi vọng tưởng. Hoàng tử Huyễn tài đức vẹn toàn, được trăm quan bẩm báo, vạn dân mong chờ. Nay Trẫm lấy đức hạnh sắc phong làm thái tử, mồng chín cử hành lễ, thiên hạ đại cát."
Một viên đá làm dậy lên ngàn cơn sóng, vị trí thái tử để trống bao nhiêu năm cuối cùng đã được định đoạt.
Tin tức truyền khắp thành Biện Kinh, vô số thế lực nghe tin liền hành động ngay, Cố Ôn cũng nhanh chóng biết tin.
Tần Miễn tạm thời thay vị trí của Giang Phú Quý, đưa tin tức đến cho Cố Ôn, hắn mặt tươi cười nói: "Điện hạ được sắc phong thái tử, sau này sẽ kế thừa ngôi báu, Ôn gia chắc chắn sẽ được trọng dụng."
Hắn nghĩ rằng trong vương phủ, Cố Ôn đã là người dưới một người trên vạn người, nhất là sau khi thái giám bên cạnh Triệu Phong chết, Cố Ôn càng là một người duy nhất có công lao phò tá. Với thân phận đó sau này nhất định sẽ được trọng dụng, mà mình lại xem như người tâm phúc tạm thời bên cạnh Cố Ôn, cũng có thể đi theo hưởng chút lộc.
Biết đâu còn có thể vớt được cái vị trí Điện Tiền Tướng Quân ngồi một chút.
Đây cũng không phải là Tần Miễn viển vông, các triều đại thay đổi đều là như thế, một đời Thiên Tử một đời thần.
Nghe xong, Cố Ôn sắc mặt bình thản, chỉ có chút ít không bình thường. Người bình thường nghe được chuyện này đều tỏ vẻ vui mừng, đây chính là cơ hội một bước lên trời, đại phú đại quý là chuyện chắc như đinh đóng cột rồi.
Cao Cầu trong Thủy Hử Truyện cũng phất lên như vậy, từ một đầu lĩnh hỗn loạn từng ngồi tù, nhờ kỹ năng đá bóng giỏi mà được một vương gia yêu thích.
Sau vị vương gia này lên làm Tống Triết Tông, Cao Cầu tên côn đồ này quay người lại trực tiếp lên ngựa thống lĩnh Cấm Quân.
Hoàng quyền quả là hoang đường như vậy.
Thấy Cố Ôn chậm chạp chưa phản hồi, cũng không có biểu lộ bất kỳ tâm tình gì, Tần Miễn coi là đối phương quá cao hứng đến mức thất thần, kêu một tiếng, nói:
"Ôn gia."
Nhưng không ngờ Cố Ôn uống một ngụm trà, chỉ mặt gọi tên nói ra: "Triệu Phong khi nào sắc phong?"
"Hả?"
Tần Miễn có chút há miệng, cả người có chút mộng mị.
Giống như Cố Ôn nói sai lời gì, nhưng lại giống như không có vấn đề, đối phương toàn thân cao thấp giờ phút này đều lộ ra cảm giác xa lạ.
Bởi vì Cố Ôn đã lột bỏ lớp ngụy trang sống tạm của 'Lễ giáo đại thần', hắn vốn cũng không kính sợ hoàng quyền, đối với Đại Càn hết thảy đều khịt mũi coi thường.
Hôm nay Triệu Phong đến tìm hắn, dám chân phải bước vào cửa trước hắn liền làm thịt đối phương, chân trái bước quá rộng cũng phải chết, tùy tình huống mà định tội chết.
Hắn nhắc lại nói: "Triệu Phong khi nào sắc phong?"
Một sợi uy áp như núi trút hết xuống, Tần Miễn gập ghềnh đáp:
"Sơ cửu ở trong cung cử hành điển lễ, sau đó xuất cung đến Thái Miếu tế tổ..."
Bạn cần đăng nhập để bình luận