Đạo Dữ Thiên Tề

Đạo Dữ Thiên Tề - Chương 149: Yêu Hoàng đoạt xá trở thành Thiên tôn (length: 8431)

Cố Ôn cúi người tìm tòi thi thể yêu hồ dài tám mét, hắn phát hiện phương pháp thu nạp vật phẩm của Yêu Tộc có chỗ tương đồng kỳ diệu với Ngao Thang, đều là đem một bộ phận nào đó luyện hóa thành không gian chứa đồ.
Điều này có liên quan đến phương pháp tu hành của bọn chúng, nhân tộc luyện khí, còn Yêu Tộc luyện thể. Người lấy đạo pháp vô vàn, thu nạp càn khôn thiên địa hóa thành thuật pháp làm chủ. Yêu là tu hành pháp Tiên Thiên, quán tưởng đạo của Thần Ma Tiên Thiên.
Nhưng nếu nói loại nào tốt hơn, Cố Ôn cảm thấy pháp luyện khí của nhân tộc vẫn tốt hơn.
Bởi vì trong nhân tộc, ma môn thần huyết phái chỉ là một nhánh nhỏ, chủ lưu thực sự là Huyền Môn chính thống lấy luyện khí làm chủ.
Thực tiễn tạo nên chân lý, nhân tộc cũng không phải không thể quán tưởng Tiên Thiên, nhưng hiện tại chưa trở thành chủ lưu đã nói rõ vấn đề. Giới tu hành kẻ mạnh làm vua, tự nhiên sẽ đào thải kẻ yếu.
Không gian chứa đồ của Hồ Nữ ở đâu?
Cố Ôn tìm tòi khắp nơi, bởi vì là yêu khu nên hắn không kiêng dè gì, đột nhiên hắn ý thức được một vấn đề hết sức thú vị.
Hồ ly cũng là động vật có vú, cấu tạo sinh lý có bốn bộ phận, mà khi Hóa Hình nàng xem bề ngoài chỉ có hai. Nhưng lúc hắn quan sát Hổ Yêu thì lại phát hiện, tuy thân người đầu hổ nhưng lại có tới bảy tám bộ phận cho con bú.
Xích Vũ Tử đến thấy Cố Ôn đang trầm tư trước thi thể yêu hồ, hỏi: "Sao thế? Ngươi nỡ một mỹ nhân hồ sao?"
Người đều có thất tình lục dục, háo sắc là một loại thiên tính, huống chi người trước mặt là Đồ Sơn Tuyết, thánh nữ Hồ Tộc hàng thật giá thật.
Thu một con yêu quái như vậy làm nô tỳ, đối với một số người mà nói khi ra ngoài có thể diện, tỉ như một số đại năng thích thu đại yêu làm tọa kỵ. Từ khi giới tu hành có ghi chép đến nay, dường như chưa có ai thu người Đồ Sơn Thị về làm lô đỉnh.
Cố Ôn động lòng nàng quá hiểu, chỉ cần trong lúc mấu chốt đừng mềm lòng là được.
Nàng vỗ vai Cố Ôn, trấn an: "Hồ yêu thì tốt, nhưng nếu ngươi thực sự mang về, Thiên Nữ có thể bẻ gãy cổ ngươi đó, cứ để nàng tùy gió bay đi thôi."
"Nhưng ta thật ra đang tò mò, vì sao khi hồ yêu hóa hình thành người lại không giữ lại đặc thù, mà Hổ Yêu thì vẫn giữ lại, còn vì sao nhất định phải Hóa Hình?"
Cố Ôn giải thích sự hiếu kỳ của mình cho Xích Vũ Tử.
Xích Vũ Tử nhíu mày, không trả lời mà ngược lại chỉ vào mình, lộ ra răng khểnh nhọn hoắt, mang sát khí hỏi: "Dù ta không được nữ tính lắm, nhưng ngươi chắc chắn biết thân thể ta là con gái chứ?"
"Tất nhiên biết rõ."
"Vậy mà ngươi còn nói với cô nãi nãi mấy lời này, đúng là đồ lưu manh!"
"Không sao, đều là anh em cả."
Xích Vũ Tử tức giận đến nỗi chỉ muốn đạp cho một cái, nhưng lại sợ làm người ta bị thương, sức mạnh cơ thể nàng giờ đây có thể so với đạo binh. Nếu không phải pháp không đúng người, nàng cũng không thể tùy tiện đánh người.
Nếu không vì đùa nghịch mà bị thương, sau có người đánh tới thì lại là tự mình ngu dại.
Cố Ôn truy vấn: "Vậy rốt cuộc sự khác biệt của việc Hóa Hình là gì?"
Xích Vũ Tử giải đáp: "Hóa Hình nằm ở da thịt xương cốt, trong đó xương cốt khó Hóa Hình nhất, cho nên mới có mấy thứ quái dị đầu thú thân người. Hóa Hình cao minh thực sự, bề ngoài không khác gì người, đến nỗi ta nghe nói còn có loại có thể giao hợp với người sinh con."
"Sinh ra là người hay yêu?"
"Nhân yêu, thứ không người không quỷ, cơ bản không sống được lâu."
Lúc này, lông tóc thi thể yêu hồ dựng đứng lên, đủ loại đồ vật bắt đầu xuất hiện.
Mất đi pháp lực cung cấp của Đồ Sơn Tuyết, vật phẩm ẩn nấp bên trong lông tóc bắt đầu hiện ra.
Xích Vũ Tử dùng một thanh đạo kiếm cắt bỏ phần da lông ở eo, nói: "Đây là nguyên liệu chế tác túi càn khôn, nói là do chính Luyện Khí Sư luyện, nhưng tốt nhất là dùng bộ phận của Yêu Tộc."
"Quả thực là đôi bên cùng có lợi."
Cố Ôn cúi người thu chiến lợi phẩm, bất kể là cái gì đều cho vào túi càn khôn trước, thêm cả thảo dược vốn có rất nhanh liền đầy ắp.
Túi càn khôn lớn như bể cá cũng không đủ dùng à.
Lúc trước vào bí cảnh thu thập thảo dược cũng thế, nhét được mấy chục cân đã đầy không nhét nổi, ép quá mức lại tổn thương linh dược coi như mất.
Xích Vũ Tử thấy vậy, vô cùng tâm lý nói: "Cần ta luyện tấm da này thành túi càn khôn không?"
"Bao nhiêu tiền?"
"Còn nói chuyện tiền nong với cô nãi nãi làm gì, cứ như là ngươi muốn trả vậy."
Xích Vũ Tử trợn mắt, chuyện hố nàng thuốc viên còn chưa tính sổ đây!
Hơn nữa đối với nàng mà nói, luyện chế túi càn khôn không có gì khó, nhất là tấm da này vốn đã trải qua luyện chế, có sẵn công năng chứa đồ.
Nghe vậy, Cố Ôn lập tức hiểu ý nói: "Tiện thể có thể dùng da lông hồ yêu làm cho ta một bộ quần áo không, nếu không kết thúc chiến đấu kịch liệt lại phải thay đồ."
Với độ chấn động của đấu pháp, ngay cả khải giáp cũng không chịu nổi. Quần áo hiện tại hắn mặc đều do Úc Hoa mua ở Lạc Đô trước kia, mắt thấy cũng sắp hết.
"Cút!"
"Ta cho ngươi một thanh đạo kiếm."
Cố Ôn vừa dứt lời, sắc mặt Xích Vũ Tử tức thì dễ coi hơn một chút, hét: "Hừ, nể mặt thanh đạo kiếm của ngươi, ta giúp ngươi một lần vậy."
------- Cố Ôn và Xích Vũ Tử mỗi người xách theo thi thể yêu quái trở lại động thiên bí cảnh, tiểu Thử yêu rụt vào một góc ngoan ngoãn ở đó.
Ngao Thang thấy hai người mang thi thể Bạch Hồ về, cảm giác được khí tức trên người nó liền giật giật mí mắt.
"Đây là Hoàng tộc Thanh Khâu?"
Cố Ôn không cần nghĩ ngợi đáp: "Chắc vậy, nàng tự xưng Đồ Sơn Tuyết."
Vừa giết chủ ngoại sinh động thiên Ngang Nhật, sau đó giết Hoàng tộc Đồ Sơn, đây là muốn lật trời sao?
Ánh mắt Ngao Thang kinh ngạc, sau đó cũng không nói thêm gì.
Vì cảnh ngộ hiện tại của bọn hắn thì việc giết truyền nhân tam giáo Phật Đạo Ma cũng không hề gì, dù hắn thích nói đến ân tình quan hệ, nhưng cũng hiểu nặng nhẹ.
Chỉ là hai vị tổ tông này không khỏi hơi hung hãn, đám thiên kiêu yêu tộc này đâu phải chó mèo ven đường, sao nói giết là giết?
"Hồ Viên đâu? Chắc không để nó chạy chứ?"
"Hồ Viên chính là Đồ Sơn Tuyết, có thể là do nội chiến gì đó của Yêu Tộc, thái tử lưu lạc bên ngoài dự định trở về báo thù."
Cố Ôn vừa thản nhiên nói, vừa bắt đầu thu dọn chiến lợi phẩm.
Xác định đan dược không có độc liền trực tiếp cho vào miệng, thu được chút Thiên Tủy, pháp lực được bổ sung đầy đủ, khôi phục lại trạng thái đỉnh phong.
Nói chung, đan dược ẩn chứa quá nhiều Thiên Tủy có thể gia tốc tu hành đạo cơ, cho nên không ai giữ lại làm gì, có là ăn luôn.
Nhưng may mắn tu hành Yêu Tộc khác nhân tộc, huyết nhục và yêu đan của bọn chúng đều sẽ lưu lại.
Cố Ôn cầm ra hai cái nội đan, một trắng một đen, vì tôn trọng hắn sẽ nuốt yêu đan màu đen của Dê Yêu trước.
Không thể để cho yêu đan đê tiện của Dê Yêu lẫn vào với yêu đan cao quý của Hoàng tộc hồ yêu.
【 Thiên Tủy tám mươi năm 】Ba mươi năm Thiên Tủy một yêu đan, cũng không thấp, ăn cả thịt vẫn còn một phần Thiên Tủy.
Ngao Thang nhíu mày, nói: "Ta nghe nói ngàn năm trước Thanh Khâu đã xảy ra loạn lạc, dẫn đến một vị Yêu Hoàng vẫn lạc, không lẽ nàng này là huyết mạch còn sót lại bên ngoài của Yêu Hoàng kia sao?"
"Có thể, nhưng không liên quan gì đến chúng ta. Trên đời này có rất nhiều bí mật, mà quá nhiều bí mật thì lại nhàm chán."
Từ vài ba câu của Đồ Sơn Tuyết, Cố Ôn đọc được quá nhiều thông tin.
Tỉ như Thanh Khâu lấy Đồ Sơn làm hoàng, nàng lại từ đầu bí danh họ Hồ, còn có thủ đoạn biến đổi khí tức hoàn chỉnh cuối cùng của nàng, cũng như trên người đối phương có mấy phần hơi thở pháp khí thành tiên.
Mấy cánh hoa đó có thể sánh ngang một hai tiên kiếm, như vậy chỉ có thể là sức mạnh cùng cấp bậc.
Nhưng cái này có quan hệ gì đến mình? Trong thiên hạ ai mà chẳng có bí mật, một hồn một phách của Xích Vũ Tử, trải nghiệm của Quân Diễn ở hố chôn cất, Kình Thương tiên nhân trên người Úc Hoa, những cái này còn quan trọng hơn cả cái gọi là nội đấu hoàng tộc.
Không bằng cầm yêu đan trong tay còn thực tế hơn, còn có da lông nữa, có thể cho mình làm một bộ quần áo.
Bỗng nhiên có một vật phẩm khác đã lọt vào mắt hắn...
Bạn cần đăng nhập để bình luận