Trận Vấn Trường Sinh (Trận Hỏi Trường Sinh)

Chương 202: Giảo Thỏ

Cửa hàng luyện khí bắt đầu coi như thuận lợi, dần dần liền xuất hiện vấn đề, bởi vì Mặc Họa nghe được Du trưởng lão lại mắng người.
Mặc Họa đi cửa hàng luyện khí kiểm tra một chút trận pháp, sau đó gặp Du trưởng lão cùng Du Thừa Nghĩa nói chuyện phiếm.
Trò chuyện một chút, Du trưởng lão lại đối Tiền Hoằng chửi ầm lên.
Nói cái gì "Hút máu giun đũa".
"Đội con rùa xác lão ô quy".
"Âm hiểm súc sinh" cái gì.
Biến đổi hoa văn mà mắng.
Du trưởng lão mắng lấy mắng lấy, liền phát hiện Mặc Họa đang ở một bên nghe lén, một bên nghe một bên ghi nhớ cái gì, một bộ dáng vẻ say sưa ngon lành.
Miệng bên trong nhỏ giọng nhắc tới "Còn có thể mắng chửi người như thế".
"Ta làm sao không nghĩ tới" loại hình.
Du trưởng lão ho khan một tiếng, ngừng lại, sau đó đối Mặc Họa nói:
"Ngươi cái gì đều không nghe thấy."
"Ừm."
Mặc Họa nhẹ gật đầu, "Ta cái gì cũng đều không nghe thấy!"
Du trưởng lão tức giận tan dần, tìm cái ghế bốn bề yên tĩnh ngồi xuống.
Mặc Họa rót chén trà, đưa lên trước cho Du trưởng lão, hỏi:
"Tiền gia lại gây chuyện?"
Du trưởng lão đã thành thói quen cùng Mặc Họa tán gẫu, hiện tại lời gì cũng đều không tránh Mặc Họa, đương nhiên, lời mắng người ngoại trừ.
Du trưởng lão uống trà Mặc Họa rót, thở phào một cái, gật đầu nói:
"Linh Khí của chúng ta không bán ra được."
"Không ai muốn sao?"
"Muốn thì có tu sĩ muốn, rốt cuộc đằng giáp, phác đao những linh khí này thế nào cũng sẽ dùng đến, nhưng ta tìm mấy người hành thương, cùng với một ít Liệp Yêu Sư ở các Tiên thành khác, bọn hắn đều cảm thấy giá quá cao."
Mặc Họa hơi nghi hoặc một chút, "Giá chúng ta đưa ra, không phải rất tiện nghi sao?"
Bởi vì cửa hàng luyện khí rất lớn, sản lượng cao, cho nên Linh Khí có giá thấp hơn thị trường một hai linh thạch.
"Là Tiền gia, bọn hắn ra giá quá thấp."
"Tiền gia đang ép giá?"
"Đúng thế."
Du trưởng lão nhắc đến liền tức, "Tiền gia cửa hàng luyện khí đem tu sĩ làm gia súc dùng, tăng giờ làm việc, mua trước trữ hàng một nhóm Linh Khí, chuyên môn chờ chúng ta bắt đầu làm, bọn hắn giá thấp bán tháo, muốn mượn chuyện này chèn ép chúng ta."
"Tiền Hoằng đúng là con rùa đen con trai con rùa..."
Du trưởng lão mắng một nửa, liếc Mặc Họa, im lặng nuốt lời mắng người lại xuống.
Mặc Họa nhíu nhíu mày, nhưng suy nghĩ một chút, hắn cũng không có biện pháp gì tốt, ngẩng đầu thấy Du trưởng lão tuy là tức giận, nhưng thần sắc không quá lo lắng, liền hỏi:
"Trưởng lão, ngài có phải là có cách rồi?"
Du trưởng lão nhíu mày, "Đã nhìn ra?"
Mặc Họa nói:
"Nếu ngài không có cách, trong lòng sẽ gấp, mắng lời nói sẽ khó nghe hơn bây giờ."
So với trước đây, Du trưởng lão bây giờ mắng đã tính tương đối "ôn hòa".
Du trưởng lão thần sắc có chút xấu hổ, thầm nghĩ lần sau vẫn là bớt mắng người một chút, chí ít lúc mắng chửi người phải tránh mặt Mặc Họa.
Mặc Họa còn nhỏ, không thể học hắn, chứa một bụng lời mắng người...
Du trưởng lão ho một tiếng, che giấu sự xấu hổ, nói:
"Cách thì thật là có."
Mặc Họa lại rót cho Du trưởng lão chén trà, "Ngài nói cho ta nghe thử xem sao."
Mặc Họa tỏ vẻ hiếu kì.
Du trưởng lão suy nghĩ một chút, cảm thấy loại sự tình này có thể dạy, liền kiên nhẫn nói:
"Ta nói với những người hành thương kia, Tiền gia cho bọn hắn giá bao nhiêu, chúng ta đều sẽ tiện nghi hơn Tiền gia... năm phần toái linh thạch."
"Năm phần a..."
Không hổ là Du trưởng lão, ép giá năm phần năm phần, tính toán tỉ mỉ tương đương...
Mặc Họa thầm nghĩ.
"Năm phần cũng không tệ rồi."
Du trưởng lão hừ một tiếng, "Nhiều linh khí như vậy, góp gió thành bão, năm phần linh thạch cũng không phải ít."
"Vậy sau đó thì sao?"
Mặc Họa hỏi.
"Chỉ cần có thể bán đi, đổi lại linh thạch, về sau Tiền gia sẽ không đấu lại chúng ta."
Du trưởng lão tự tin nói.
"Tiền gia vì sao đấu không lại chúng ta?"
Mặc Họa có chút không rõ.
Du trưởng lão nhìn Mặc Họa một chút, thở dài, bất đắc dĩ nói:
"Bởi vì ngươi vẽ trận pháp mà."
"Chuyện luyện khí lô của Tiền gia, giữ bí mật rất nghiêm ngặt, ta không nghe ngóng được, nhưng ta có thể nhìn thấy Linh Khí bọn hắn luyện ra..."
"Chất lượng Linh Khí của Tiền gia rất tốt, nhưng so với chúng ta vẫn còn kém một chút. Ngoài việc tay nghề của Trần sư phụ bọn họ tinh xảo ra, còn có một nguyên nhân, là luyện khí lô của Tiền gia, khẳng định là kém hơn chúng ta..."
"Luyện khí lô của bọn hắn là nhất phẩm, của chúng ta cũng là nhất phẩm, nếu nói kém ở chỗ nào, chính là trận pháp bên trong."
Du trưởng lão uống chén trà, lại nói:
"Ta đoán trong lò luyện khí của bọn hắn, hẳn là cũng vẽ Nhất phẩm Dung Hỏa Trận, những luyện khí lô này so với mấy cái luyện khí lô nhỏ của chúng ta, không kém bao nhiêu, nhưng so với luyện khí lô cỡ lớn của chúng ta, liền kém xa tít tắp."
Mặc Họa bừng tỉnh đại ngộ.
Trong lò luyện khí cỡ lớn vẽ Nhất phẩm Dung Hỏa Khốn Linh Phục Trận, trận pháp này hiệu quả mạnh hơn so với trận pháp nhất phẩm thông thường.
"Chuyện luyện khí lô cỡ lớn, Tiền gia sẽ biết sao?"
Mặc Họa hỏi.
"Chuyện luyện khí lô đều là cơ mật, chuyện của Tiền gia ta không nghe ngóng được, tự nhiên chúng ta cũng không thể để Tiền gia biết."
Du trưởng lão nói.
"Vậy sớm muộn gì Tiền gia cũng sẽ biết thôi."
"Chỉ cần hiện tại không biết là được, về sau biết thì cũng đã muộn."
"Trong này có gì có ý sao?"
Du trưởng lão kiên nhẫn giải thích, "Ép giá vốn dĩ là chuyện làm ăn lỗ vốn, không thể kéo dài. Tiền gia ép giá, là ỷ vào luyện khí lô của bọn hắn tốt, sản lượng cửa hàng luyện khí cao, muốn đánh nhanh diệt gọn, ngay từ đầu chịu lỗ một chút, trực tiếp bóp chết chúng ta. Nhưng bọn hắn không biết là, luyện khí lô của chúng ta càng tốt, sản lượng cao hơn."
"Một lát nữa, chúng ta xoay vòng được, Linh Khí luyện ra ngày càng nhiều, bọn hắn càng ép giá, chẳng khác nào là tự cắt thịt mình, làm ăn lỗ vốn."
Du trưởng lão có chút hả hê cười trên nỗi đau khổ của người khác.
"Vậy chỉ cần chống chọi được giai đoạn đầu, có phải chúng ta sẽ không sợ Tiền gia?"
Mặc Họa hỏi.
"Không sai!"
Du trưởng lão mở mày mở mặt nói:
"Đến lúc đó, cửa hàng luyện khí của chúng ta lớn hơn bọn hắn, luyện khí lô tốt hơn bọn hắn, luyện khí sư nhiều hơn bọn hắn, Linh Khí luyện ra nhiều hơn bọn hắn, phẩm chất cũng tốt hơn bọn hắn, Tiền gia cũng không có gì đáng sợ."
Mặc Họa nhẹ gật đầu, mơ hồ hiểu được một chút, nhưng cảm thấy trong đó vẫn còn có chút lỗ hổng, coi như mọi chuyện phát triển như thế, hai bên cũng chẳng qua là cạnh tranh lẫn nhau, bên mình chiếm chút ưu thế thôi.
Cái này cũng không đủ để khiến Du trưởng lão hả hê đến thế.
Mặc Họa nghi ngờ nhìn Du trưởng lão một chút, "Trưởng lão, ngài có phải còn có cách khác."
Du trưởng lão ngập ngừng, nhìn Mặc Họa, bất đắc dĩ nói:
"Ngươi sao giống con tiểu hồ ly vậy."
Mặc Họa hai mắt sáng lên, chờ Du trưởng lão nói tiếp.
"Còn có một chiêu, chính là 'Rút củi dưới đáy nồi'."
"Rút củi dưới đáy nồi?"
Du trưởng lão nói:
"Cửa hàng luyện khí Tiền gia đẩy nhanh tốc độ, các luyện khí sư phía dưới nhất định phải ngày đêm lao lực. Luyện khí sư bản gia của bọn họ còn đỡ, những luyện khí sư thuê kia chắc chắn trong lòng có oán hận, cũng chỉ vì kiếm miếng cơm mà thôi, ai muốn thật sự làm trâu làm ngựa..."
"Ta sẽ lén lút phái người đi lôi kéo bọn họ, cho bọn họ thêm một chút linh thạch, cũng không cần luyện khí cả ngày lẫn đêm. Qua một thời gian, những luyện khí sư này sẽ đến luyện khí cho chúng ta."
"Còn nữa, ta sẽ thông báo cho tất cả Liệp Yêu Sư, vật liệu săn yêu đoạt được, đều không được phép bán cho Tiền gia, tự chúng ta sẽ thu mua."
"Tán tu mở phường thị, ta cũng thông báo qua hết rồi, tạm thời không làm ăn với Tiền gia, nếu Tiền gia mà gây sự với bọn họ thì để bọn họ tìm ta, ta ra mặt giải quyết."
Ánh mắt Du trưởng lão lộ ra một tia trêu tức, "Sau này Tiền gia muốn luyện khí, thì vừa thiếu vật liệu, vừa thiếu luyện khí sư, cái này gọi là rút củi dưới đáy nồi."
Bên ngoài thì cùng Tiền gia ép giá nhau, sau lưng thì đào luyện khí sư của người ta, còn đoạn mất nguồn vật liệu đến nguyên.
Mặc Họa cảm khái nói:
"Du trưởng lão, ngài âm hiểm quá!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận