Trận Vấn Trường Sinh (Trận Hỏi Trường Sinh)

Chương 191: Mời

Trần sư phụ nhẹ nhàng gõ bàn một cái nói, "Ăn cái gì thì cảm ơn người ta trước đã."
Luyện khí đệ tử rối rít nói:
"Tạ ơn Mặc ca!"
Mặc Họa cũng cười khoát tay nói:
"Không có gì, không có gì!"
Trần sư phụ nhẹ gật đầu, "Xếp hàng tới, đừng có tranh giành."
Mặc Họa mang theo không ít thịt bò, cơ bản mỗi người đều có thể có một ít, dù không thể ăn no bụng, nhưng lót dạ một chút giải thèm một chút thì vẫn ổn.
Luyện khí các đệ tử xếp hàng lần lượt cầm thịt, liền ăn như hổ đói bắt đầu ăn.
Trần sư phụ cũng nếm thử miếng thịt, lại nhấp một hớp rượu, lập tức thần sắc vui vẻ, mặt mày hớn hở bắt đầu liếm rượu vào cổ họng, vị cay nồng làm nâng cao tinh thần, Trần sư phụ vừa lòng thỏa ý, nhân tiện nói:
"Nói đi, tìm ta có chuyện gì?"
"Chỉ là mời các ngươi ăn thịt uống rượu."
Trần sư phụ nói:
"Không nói coi như xong nha, chúng ta liền ăn uống chùa."
Mặc Họa cười hì hì rồi lại cười, "Là có một chút việc."
Trần sư phụ nhướng mày, cười nói:
"Còn cố ý lấy rượu thịt đến hối lộ, đoán chừng chuyện không nhỏ, nói thử xem đi."
Mặc Họa nói thẳng:
"Du trưởng lão mới xây cửa hàng luyện khí, rất lớn, ngài không cân nhắc qua đó sao?"
Trần sư phụ nghi ngờ nói:
"Ngươi cùng Du trưởng lão cũng quen sao, thay hắn làm người thuyết khách?"
"Rất quen."
Mặc Họa nhẹ gật đầu.
Trần sư phụ giật giật mí mắt, Mặc Họa tuổi còn nhỏ mà quen biết rộng ghê, trưởng lão Trúc Cơ kỳ vậy mà cũng quen.
Ngày thường hắn chuyên tâm luyện khí, đối với chuyện bên ngoài chẳng quan tâm, nhiều nhất từ trong miệng người khác nghe được đôi câu vài lời, cũng không biết Mặc Họa đứa nhỏ này, làm sao mà thân quen với Du trưởng lão được...
Trần sư phụ trong lòng hơi nghi hoặc một chút, lại hỏi:
"Vậy cửa hàng luyện khí đó, có liên quan gì đến ngươi sao?"
"Bên trong trận pháp, tất cả đều do ta vẽ ra!"
Mặc Họa vỗ ngực, có chút tự hào nói.
Trần sư phụ nghe mà líu cả lưỡi.
Hắn biết Mặc Họa vẽ trận pháp rất tốt, nhưng không nghĩ tới lại tốt đến mức này, một cửa hàng luyện khí lớn như vậy, trận pháp bên trong vậy mà đều là do hắn vẽ.
Thật là giỏi quá đi.
Trần sư phụ suy tư một lát, dứt khoát nói:
"Được, ta đồng ý với ngươi."
Mặc Họa ngẩn người một chút, "Hả? Sao ngươi nhanh vậy đã đồng ý rồi?"
Hắn chuẩn bị cả bụng lý do thoái thác, một câu cũng còn chưa nói ra, Trần sư phụ đã đồng ý rồi...
Trần sư phụ cười nói:
"Ta với Du trưởng lão không quen, hắn kêu ta qua, ta đương nhiên không muốn. Cửa hàng luyện khí này của ta cũng là vất vả kinh doanh ra, tuy cũ nát một chút, buôn bán ế ẩm một ít, nhưng cũng đủ để mình sống tạm, còn nuôi sống các đệ tử này, dạy cho bọn họ tay nghề nữa."
"Nhưng ngươi đã mở miệng, vậy lại khác. Không nói những cái khác, chỉ nói ngươi đã giúp chúng ta vẽ lên rất nhiều trận pháp, còn không thu một xu linh thạch nào, đây chính là ân tình rất lớn. Ta dù cùng Du trưởng lão không có gì giao tình, nhưng đối với ngươi thì cực kỳ tin tưởng."
Lời Trần sư phụ nói, khiến Mặc Họa có chút xấu hổ.
Thấy Trần sư phụ dễ nói chuyện như vậy, Mặc Họa dứt khoát nói:
"Vậy ngài còn quen luyện khí sư nào không, có thể kêu bọn họ cùng qua đó không?"
Trần sư phụ có chút kinh ngạc, lập tức cười nói:
"Ngươi cũng thật là, không hề khách khí chút nào..."
Mặc Họa cười hắc hắc, "Chúng ta quen nhau như vậy rồi, còn khách khí cái gì."
Trần sư phụ cũng cười nói:
"Ta qua thì không sao, nhưng để ta tìm luyện khí sư khác, cái này không giống nhau."
"Có gì không giống?"
"Ta phải có lý do thuyết phục bọn họ, không thì bọn họ cũng không có khả năng bỏ dở công việc làm ăn của mình, đi luyện khí cho Du trưởng lão."
"Lý do còn nhiều mà!"
Mặc Họa mắt sáng lên, hắn còn đang lo đầy mình lý do thoái thác không ai nghe đây, lúc này vừa vặn có đất dụng võ.
"Cửa hàng luyện khí này bề ngoài là của Du trưởng lão, trên thực tế là cửa hàng luyện khí của toàn bộ Liệp Yêu Sư, thậm chí có thể là của tất cả tán tu ở Thông Tiên thành."
"Chỉ cần mọi người qua hỗ trợ làm việc, cửa hàng luyện khí mà có lợi nhuận, sẽ dựa theo công lao lớn nhỏ mà phân chia linh thạch lợi nhuận."
Trần sư phụ kinh ngạc nói:
"Thật có chuyện như vậy?"
Trần sư phụ tuy là tán tu ở Thông Tiên thành, nhưng lấy luyện khí kiếm sống, cũng không từng tiến vào Đại Hắc Sơn săn yêu thú, ngày thường cũng có liên hệ với Liệp Yêu Sư, nhưng phần lớn đều là mua bán liên quan đến linh khí, đối với chuyện nội bộ của Liệp Yêu Sư biết đến không nhiều.
Đây là lần đầu tiên hắn nghe nói, còn có thể phân chia linh thạch như vậy.
Trần sư phụ trước kia cho rằng, đám Liệp Yêu Sư đoạt được linh khoáng, thì tên tu vi Trúc Cơ là Du trưởng lão, cho dù không ăn hết, cũng sẽ chiếm phần lớn, việc xây cửa hàng luyện khí cũng chung một quy luật.
Bây giờ thấy, Du trưởng lão nhìn có vẻ keo kiệt, nhưng cách nghĩ thật sự lớn hơn hắn nhiều.
Trần sư phụ không nhịn được mà gật gù.
Mặc Họa lại nói:
"Vào cửa hàng luyện khí, không nói những thứ khác, ít nhất ba bữa cơm bao no, dù không nói là ăn được đồ ngon, nhưng nhất định có thể ăn no, đám Đại Trụ ca sẽ không phải đói bụng."
Trần sư phụ nghe vậy có chút cảm động.
Hắn bình thường tuy nghiêm khắc, nhưng cũng thương đám đệ tử này. Thấy các đệ tử đói bụng, hắn là sư phụ cũng không đành lòng.
Nếu thật sự có thể để những đứa nhỏ này ăn thêm vài bát cơm no, vậy làm mọi thứ cũng đều đáng giá.
Trần sư phụ đáp ứng nói:
"Được, ta sẽ nói với bọn họ, nhưng bọn họ có đồng ý hay không thì ta không dám chắc."
"Ừm."
Mặc Họa gật đầu nói, "Ta vẫn còn chưa nói xong đâu, còn một chuyện nữa."
Trần sư phụ ngẩn người, "Còn chưa nói xong sao? Ngươi còn muốn nói cái gì?"
Mặc Họa không vội trả lời, mà vụng trộm liếc nhìn luyện khí lô của Trần sư phụ, nhỏ giọng hỏi:
"Trần sư phụ, ngài không cảm thấy ngọn lửa của luyện khí lô này, có hơi nhỏ sao?"
Câu nói này có chút quen quen.
Trần sư phụ cau mày suy nghĩ một chút, bỗng nhiên sinh lòng cảnh giác, "Ngươi lại nhắm đến cái luyện khí lô của ta?"
"Không có, không có mà."
Mặc Họa vội vàng phủ nhận.
Trần sư phụ không tin, thái độ kiên quyết nói:
"Ngọn lửa của luyện khí lô này tuy nhỏ, nhưng dùng vẫn đủ, ngươi đừng hòng phá nó!"
"Không có mà."
Trần sư phụ vẫn đầy vẻ hoài nghi.
Mặc Họa nhân tiện nói:
"Lần này thật sự không phá nó đâu, nhưng ngài không muốn đổi một cái luyện khí lô khác sao?"
"Đổi một cái?"
"Đúng, đổi một cái lớn hơn, hỏa lực mạnh hơn, phẩm chất cũng cao hơn luyện khí lô!"
Lớn hơn, hỏa lực mạnh hơn, phẩm chất cao hơn?
Trần sư phụ nhíu mày, bỗng nhiên có chút chấn động, "Ý ngươi là... Luyện khí lô nhất phẩm?"
Mặc Họa nhẹ gật đầu, "Không chỉ là luyện khí lô nhất phẩm, mà còn vẽ thêm trận pháp nhất phẩm ở bên trong, như vậy hỏa lực của toàn bộ luyện khí lô, sẽ nâng cao lên một bước nữa..."
Luyện khí lô nhất phẩm tăng thêm trận pháp nhất phẩm.
Trần sư phụ chỉ mới nghĩ thôi, cũng có chút khao khát.
Cả đời này hắn không có tâm nguyện gì khác, chỉ muốn có một cái luyện khí lô nhất phẩm, dù là không thể có được, chỉ cần được dùng cái luyện khí lô này luyện chế vài món Linh Khí thôi, hắn cũng đã hài lòng lắm rồi.
Nhưng luyện khí lô nhất phẩm có giá cả vô cùng đắt đỏ, dùng nguyên liệu và chi phí đều phải tốn một số lượng lớn linh thạch, số linh thạch này không phải là thứ mà hắn có khả năng chi trả nổi.
Nếu Du trưởng lão thật sự có thể lấy được luyện khí lô nhất phẩm, vậy hắn căn bản không cách nào cự tuyệt, huống chi bên trên luyện khí lô nhất phẩm, lại có trận pháp nhất phẩm do Mặc Họa vẽ...
Trần sư phụ nghĩ lại lần nữa, đột nhiên hoàn hồn, lại giật mình, thất thanh nói:
"Trận pháp nhất phẩm? Ngươi sẽ vẽ trận pháp nhất phẩm sao?!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận