Trận Vấn Trường Sinh (Trận Hỏi Trường Sinh)

Chương 201: Tu đạo sản nghiệp

Trần sư phụ cùng một đám luyện khí sư vây quanh một chỗ, nhìn vào luyện khí phổ, bàn bạc làm sao để luyện ra lò luyện khí. Lò luyện khí là Linh Khí nhất phẩm, hơn nữa còn là loại lớn, đối với những luyện khí sư này mà nói, vừa là khảo nghiệm, vừa là cơ hội. Những luyện khí sư xuất thân tán tu này, luyện khí lâu ngày, kinh nghiệm tích lũy đầy đủ phong phú, nhưng vì không có lò luyện khí nhất phẩm nên không thể luyện chế Linh Khí nhất phẩm. Vì lẽ đó bọn họ cũng không thể trở thành luyện khí sư nhất phẩm. Nếu có thể luyện ra cái lò luyện khí nhất phẩm này, mọi người lại nhân cơ hội luyện tay nghề nhiều thêm chút, biết đâu kỹ thuật luyện khí có thể đột phá, trở thành luyện khí sư nhất phẩm.
Những luyện khí sư này người thì tóc hoa râm, người thì nửa người xuống mồ, luyện cả một đời Linh Khí, vốn đều nhận mệnh. Bây giờ đột nhiên có một cơ hội để họ có khả năng thăng cấp lên luyện khí sư nhất phẩm, mấy lão luyện khí sư này ai nấy tinh thần cũng đều phấn chấn, hai mắt ánh lên vẻ sáng ngời. Tâm khí vốn bị cuộc sống mài mòn đến tiêu tán gần hết, nay lại trỗi dậy tất cả.
Mặc Họa cũng ở bên cạnh đưa đầu nhỏ vào xem náo nhiệt. Các luyện khí sư thảo luận cái gì dùng vật liệu gì, dùng thủ pháp gì, làm sao tôi vào nước lạnh, làm sao rèn đúc, rồi lại làm sao tạo hình. Hắn tuy nghe không hiểu, nhưng trong lòng đại khái cũng có thể nắm bắt được. Để tránh sau này gặp phải, không hiểu rõ đầu đuôi, bị người lừa cũng không biết.
Các luyện khí sư khí thế ngất trời thảo luận hai ngày, sau đó lập ra kế hoạch luyện chế cơ bản. Bọn họ phần lớn không phải là luyện khí sư nhất phẩm, mới bắt tay vào luyện chế lò luyện khí nhất phẩm, vẫn là quá miễn cưỡng. Vì vậy, bước đầu tiên bọn họ luyện chế trước một chút Linh Khí nhất phẩm phổ thông. Sau khi quen thuộc công nghệ rèn đúc Linh Khí nhất phẩm rồi, lại từ đó chọn một vài luyện khí sư có kỹ thuật luyện khí tốt, đi thử chính thức luyện chế lò luyện khí nhất phẩm.
Về quá trình luyện khí cụ thể, Mặc Họa không mất nhiều thời gian xem. Dù sao đời này hắn cũng không thể tự mình động tay luyện khí, biết chút lý thuyết là tốt rồi, có ấn tượng đại khái về phương pháp luyện khí là được, không cần bỏ nhiều tâm tư như vậy. Hơn nữa, phần lớn thời gian luyện khí đều là lặp đi lặp lại việc vung búa lớn, tôi vào nước lạnh, vung búa lớn, lại tôi vào nước lạnh, rồi lại vung búa lớn... Nếu là mình đi vung búa thì còn đỡ, ở một bên nhìn thì sẽ thấy buồn tẻ, mà lại nghe cạch cạch cạch cạch mãi, tai cũng hơi đau.
Thời gian mỗi ngày của Mặc Họa phần lớn là dùng để nghiên cứu trận pháp. Hắn còn có một bộ công hiệu khác biệt, trận phục Dung Hỏa nhất phẩm muốn học. Lúc nào vẽ trận pháp mệt mỏi, hắn mới đến cửa hàng luyện khí này, xem tiến độ của Trần sư phụ và mọi người.
Cứ như vậy qua nửa tháng, Trần sư phụ tập hợp sức của tất cả các luyện khí sư, cuối cùng cũng gập ghềnh luyện được một cái lò luyện khí nhất phẩm. Luyện chế xong, Trần sư phụ liền bảo Đại Trụ mời Mặc Họa đến.
"Xem xem có thể vẽ trận pháp được không."
Trần sư phụ có chút mong chờ nói với Mặc Họa.
Mặc Họa liền dò xét cái lò luyện khí này. Lò luyện khí rõ ràng nhỏ đi rất nhiều, vật liệu cũng không phải đặc biệt tốt, độ bóng tương đối tối sẫm, chỗ để vẽ trận pháp ở vách lò cũng tương đối ít, những vị trí để lại để dự trữ trận pháp khác cũng không nhiều. Đoán chừng ngay từ khi thiết kế, cái lò luyện khí này chỉ định vị là một cái lò luyện khí cỡ nhỏ, chỉ có thể họa một vài trận pháp nhỏ, cũng không chừa chỗ cho loại trận pháp phức tạp như phục trận. Xem ra muốn vẽ phục trận Dung Hỏa khổng linh nhất phẩm, cũng không phải lò luyện khí nào cũng được. Mặc Họa có chút tiếc nuối.
Lò luyện khí có thể coi là trận môi, để gánh chịu trận pháp. Trận pháp cần phối hợp với trận môi, mà trận môi cũng cần phối hợp với trận pháp. Nói cách khác, muốn vẽ trận pháp phức tạp mà cao thâm thì nhất định phải rèn đúc Linh Khí tinh lương, phẩm chất đẳng cấp cao, cả hai mới có thể phối hợp lẫn nhau, hợp lại càng mạnh. Lò luyện khí trước mắt, rõ ràng không đủ để làm trận môi cho phục trận Dung Hỏa nhất phẩm.
Mặc Họa đành tiếc nói:
"Chỉ có thể họa một cái Dung Hỏa Trận nhất phẩm, còn phục trận thì không họa được."
Một đám luyện khí sư nghe vậy thì có chút tiếc nuối. Trần sư phụ thở dài, nghĩ lại, bỗng nhiên liền ngây người. Hắn có gì mà phải tiếc? Đây là một cái lò luyện khí nhất phẩm đường đường chính chính, lại thêm trận pháp nhất phẩm chân chính, trước kia nằm mơ hắn cũng mong có được một cái lò luyện khí như vậy. Trần sư phụ nhìn thoáng qua cái lò luyện khí cỡ lớn ở chính giữa viện, không khỏi cảm thán "Đã từng thấy biển lớn, nước sông hồ khó mà gọi là nước". Mặc Họa, đứa bé này đã nâng kỳ vọng của bọn họ lên rồi.
Lò luyện khí luyện tốt rồi, Mặc Họa liền có thể vẽ trận pháp lên trên. Vẽ một cái Dung Hỏa Trận nhất phẩm mà thôi, cũng không mất bao nhiêu công phu. Mặc Họa rất nhanh liền vẽ xong.
Sau đó, Trần sư phụ và mọi người lại luyện chế ra hai cái lò luyện khí nhất phẩm. Một lần lạ, hai lần quen. Có kinh nghiệm ở cái lò luyện khí đầu tiên, hai cái sau này dù là dùng vật liệu hay tay nghề đều tốt hơn cái đầu tiên. Nhưng dù luyện tốt đến đâu, vẫn chỉ có thể họa Dung Hỏa Trận nhất phẩm. Điều này do hình dạng và cấu tạo của lò luyện khí quyết định.
Sau khi luyện tốt ba cái lò luyện khí, Du trưởng lão không cho Trần sư phụ và mọi người luyện nữa, vì không có nhiều tinh thiết và vật liệu đến thế. Dù sao thì ông cũng phải để lại chút ít để luyện chế Linh Khí, không thì chỉ có lò, mà không có vật liệu luyện khí, chẳng khác nào chỉ có nồi mà không có gạo, thì chỉ có chết đói. Mặc Họa lại vẽ lên hai bộ Dung Hỏa Trận nhất phẩm.
Sau khi mọi thứ đã sẵn sàng, cửa hàng luyện khí liền có bốn tòa lò luyện khí, ba tòa lò luyện khí Dung Hỏa nhất phẩm phổ thông, còn một tòa là lò luyện khí cỡ lớn đã vẽ phục trận Dung Hỏa khổng linh nhất phẩm.
Du trưởng lão thở dài một hơi. Vạn sự đã sẵn sàng, chỉ thiếu gió đông. Ông đã bôn ba mệt nhọc một hai trăm năm mà vẫn không thể giành được điều gì tốt đẹp cho đám tán tu ở tầng đáy Thông Tiên thành, nhưng bây giờ chỉ trong một thời gian ngắn, bọn họ đã tiến một bước lớn. Tiếp theo, chỉ xem họ có thể đi được bao xa.
Cửa hàng luyện khí đã xây xong, lò luyện khí hoàn thành, luyện khí sư đã tụ tập đủ. Du trưởng lão chọn một ngày lành tháng tốt, chính thức khởi công đại cát.
Cửa hàng luyện khí lấy tên đơn giản trực tiếp, vì vị trí ở phía nam thành nên gọi là "Nam thành cửa hàng luyện khí". Ở Thông Tiên thành, người giàu ở thành bắc, người nghèo ở thành nam. Nên cái tên "Nam thành" mang ý nghĩa cửa hàng luyện khí này không phải là cửa hàng luyện khí của riêng ai mà là cửa hàng luyện khí của tất cả Liệp Yêu Sư, đồng thời cũng chính là cửa hàng luyện khí của tất cả tán tu ở thành nam.
Cửa hàng luyện khí khởi công, tất cả Liệp Yêu Sư và những tán tu tham gia kiến thiết đều tụ tập một chỗ, ăn thịt uống rượu, chúc mừng suốt một đêm. Nhờ có Du trưởng lão và Trần sư phụ trù tính, sau này các luyện khí sư trong cửa hàng luyện khí theo lệ chia ca, đều vào guồng luyện chế Linh Khí.
Ban đầu Linh Khí luyện chế có ba loại, một loại là Đằng Giáp, một loại là Phác Đao, còn một loại là Thanh Tâm Trâm. Đằng Giáp và Phác Đao là Linh Khí mà Liệp Yêu Sư thường dùng. Thanh Tâm Trâm là một kiện Linh Khí thông dụng, có thể thanh tâm ngưng thần, tu luyện có thể dùng, tích chướng có thể dùng, trang trí cũng có thể dùng, công năng không nổi trội, nhưng rất thiết thực.
Sau khi cửa hàng luyện khí khởi công, Mặc Họa cũng đi cửa hàng luyện khí xem một chút. Cửa hàng luyện khí lớn như vậy, luyện khí sư và học đồ luyện khí đông đảo, phân loại vật liệu luyện khí, thủ pháp đặc thù của công nghệ luyện khí, quá trình rèn đúc có trật tự, những ngọn lửa lò luyện khí bành trướng mãnh liệt... Còn có Linh Khí có công nghệ tinh xảo, kích thước đồng đều, chế thức hóa quy hoạch hóa, sau khi trải qua lò luyện khí tôi vào nước lạnh, luyện khí sư rèn đúc, nhúng nước hoặc thấm nguội lạnh rồi tạo hình, từng cái được sắp xếp ngay ngắn... Tất cả những điều này đều khiến Mặc Họa rất rung động.
Mặc Họa lần đầu tiên có một nhận thức tương đối rõ ràng về ngành công nghiệp tu đạo.
Bạn cần đăng nhập để bình luận