Nữ Phụ Tu Tiên Mưu Cầu Trường Sinh

Chương 795

Không kinh động đến người của An Hoa Giới, nàng thu hồi độc không thú, khởi động truyền tống quyển trục, giống như đang ngồi trên truyền tống trận vậy, không gian u ám xoay tròn biến hóa cực nhanh, khiến nàng có chút cảm giác mê man. Cảm ứng được phía trước có ánh sáng, thân hình nàng lóe lên liền thoát khỏi nơi u ám, xuất hiện trong ánh sáng, vị trí chính là phòng tu luyện trong trúc lâu.
Lại nhìn truyền tống quyển trục treo trên tường, phía trên vậy mà xuất hiện vết rách rất nhỏ, bức quyển trục nàng đang cầm trong tay cũng thế, Ngư Thải Vi không khỏi nhíu mày.
Chỉ khi quyển trục không thể chịu được việc truyền tống mới xuất hiện vết rạn, một khi đã có vết rạn thì không thể đảm bảo cho lần truyền tống tiếp theo, tương đương với việc bộ quyển trục này đã bị hỏng. Truyền tống trận không có vấn đề, chẳng lẽ vật liệu dùng để luyện chế quyển trục còn có thiếu sót?
Ngư Thải Vi xem xét lại toàn bộ vật liệu đã sử dụng một lượt, cuối cùng cũng để nàng phát hiện ra manh mối, “Nguyên lai là do thuộc tính Thổ nhẹ hơn dẫn đến không vững vàng, tăng thêm nửa phần linh tài thuộc tính Thổ là được.” Đúng như nàng suy nghĩ, sau khi tăng thêm linh tài thuộc tính Thổ, truyền tống quyển trục trở nên ổn định và cứng cỏi, Ngư Thải Vi trong quá trình truyền tống không còn cảm giác mê man nữa.
Vấn đề truyền tống vượt giới đã được giải quyết, Ngư Thải Vi lại bắt đầu cân nhắc người để phó thác. Suy đi nghĩ lại, nàng vẫn mời Chu Vân Cảnh đến trúc lâu, “Sư huynh, huynh theo giúp ta đi một nơi được không?”
“Được!” Chu Vân Cảnh lập tức đồng ý.
Ngư Thải Vi đảo mắt, “Sư huynh còn chưa hỏi ta muốn đi đâu đã nói được rồi.”
“Với ta mà nói, đi đâu cũng vậy thôi.” Chu Vân Cảnh tiến lên nắm chặt tay Ngư Thải Vi.
Ngư Thải Vi cười cười, dùng sức nắm lại, “Vậy được, đi thôi.”
Khởi động truyền tống quyển trục, lại là không gian xoay tròn biến hóa cực nhanh, khi ánh sáng xuất hiện, hai người đã hiện thân tại đạo tràng trong núi sâu của Ngư Thải Vi. “Sư huynh, đây chính là dị giới ta tìm được, An Hoa Giới.”
Chu Vân Cảnh mở Thần biết ra, rất nhiều cảnh tượng của An Hoa Giới thu hết vào đáy mắt, “Thế giới không tệ, có hơi khác biệt so với Việt Dương Đại Lục.”
Bên trong phòng tu luyện, hai người ngồi đối diện nhau, Ngư Thải Vi pha vân thanh linh trà thượng hạng, “Sư huynh nếm thử!”
“Đậm đà sảng khoái vừa miệng, dư vị ngọt thuần, thưởng thức nó phảng phất như đặt mình vào trong khói xanh, trà ngon lắm!” Chu Vân Cảnh đặt chén trà xuống, nhìn Ngư Thải Vi đợi nàng mở lời.
Ngư Thải Vi đột nhiên cười, “Sư huynh, huynh biết không? Ta ở hạ giới không còn lâu nữa đâu.”
Chu Vân Cảnh dường như không hề giật mình, không nói gì, bình tĩnh rót thêm một chén trà.
“Sư huynh, trà sắp tràn ra ngoài rồi.” Ngư Thải Vi nhìn tay hắn nhắc nhở.
Chu Vân Cảnh lúc này mới tỉnh táo lại, vội vàng thu ấm trà về, có thể thấy nội tâm hắn không hề bình tĩnh như vẻ bề ngoài, không khỏi bật cười, “Ta sớm đoán được sẽ có ngày này, chỉ là không ngờ lại nhanh như vậy, dường như kể từ khi trở về từ biển hư ảo, ngươi ta lại luôn trong tình trạng tách rời.”
“Người tu hành tách rời là chuyện bình thường, ta cũng quen rồi. Trước kia sư huynh bị kẹt trong dòng sông thời gian, ta tin chắc huynh cuối cùng sẽ có ngày trở về. Bây giờ ta sắp rời đi, ta cũng tin chắc sẽ có ngày cùng sư huynh gặp lại ở thượng giới.” Ngư Thải Vi và Chu Vân Cảnh nhìn nhau thật lâu. Chu Vân Cảnh nâng chén trà lên uống một hơi cạn sạch, hào khí ngút trời, “Biết rồi.”
“Trà không tỏ hết vị, lúc này nên có rượu!” Ngư Thải Vi lấy ra linh tửu ngon nhất ủ từ rượu khỉ, rót cho mỗi người. Nàng nâng ly rượu lên, “Sư huynh, sau khi ta rời đi, xin sư huynh hãy trông nom giúp một hai chuyện linh mạch ở cả An Hoa Giới lẫn Việt Dương Đại Lục.”
Chu Vân Cảnh cũng nâng chén, “Thải Vi đã tin tưởng giao phó, ta tự nhiên sẽ dốc hết toàn lực.”
Hai người chạm cốc cùng uống, mọi thứ đều chìm trong im lặng.
Ngư Thải Vi phát truyền âm, gọi mọi người ở An Hoa Cung và mấy con sư tử Bạch Ngọc đến gặp, trịnh trọng giới thiệu Chu Vân Cảnh với bọn họ, “Sau này nếu ta không có ở đây, sư huynh sẽ thay ta đến truyền đạo giải đáp thắc mắc cho các ngươi. Các ngươi đối xử với sư huynh cũng như đối xử với ta, tuyệt đối không được có nửa phần thờ ơ.”
“Vâng!” Đám người khom mình hành lễ.
Sau đó, Ngư Thải Vi dẫn Chu Vân Cảnh vào An Hoa Cung, bái kiến Cửu Hoa Tiên Quân. Nàng cũng muốn nói bóng gió với Chu Vân Cảnh về nội tình trong đó.
Lại không ngờ Chu Vân Cảnh khi nhìn thấy tượng nặn lại thốt lên, “Trường Thịnh Tiên Quân!”
Lần này đến lượt Ngư Thải Vi kinh ngạc, “Sư huynh, huynh từng gặp hắn?”
Sắc mặt Chu Vân Cảnh trong nháy mắt trở nên rất kỳ lạ, “Ta lúc ở trong dòng sông thời gian quay ngược thời gian đã nhìn thấy một vài hình ảnh, trong đó có bóng dáng của hắn, có điều trong đó hắn không có để râu.”
“Sư huynh có thể nhớ lại Trường Thịnh Tiên Quân, hắn là Tiên Quân của thượng giới. Nói như vậy, sư huynh chắc chắn có liên quan đến thượng giới,” Ngư Thải Vi hé miệng, “Huynh có muốn khôi phục ký ức tiền kiếp không?”
Chu Vân Cảnh lắc đầu, “Cũng không hẳn, ngoài những hình ảnh hỗn loạn ra thì không còn gì khác. Nếu thật sự có kiếp đó, ta nghi ngờ lúc vẫn lạc thần hồn đã bị tổn thương mang tính hủy diệt, cho nên ở trong dòng sông thời gian cũng không cách nào nhớ lại ký ức tiền kiếp.”
Ngư Thải Vi gật đầu, phỏng đoán như vậy không phải không có lý. Nàng liền kể lại đơn giản chuyện xảy ra với Trường Thịnh Tiên Quân, “Hắn chính là bị người thượng giới giết chết, vì biết được một vài bí mật về Tiên Ma đại chiến.”
Sắc mặt Chu Vân Cảnh biến đổi mấy lần, “Việc này không thể xem thường, Tiên Ma đại chiến đã qua đi năm tháng quá dài. Cho dù biết trong đó có bí ẩn gì, sư muội cũng nên giữ kín trong lòng, đó không phải là thứ mà một người mới vào Tiên Linh giới có thể động vào.”
“Ta biết mối quan hệ lợi hại trong đó.” Biết là một chuyện, nhưng có cần phải làm hay không lại là chuyện khác. Từ khi nàng tiếp nhận truyền thừa của Nguyệt Lão Tổ, cũng đã nửa chân bước vào trong cục.
Chương 380: Phi thăng
Ngư Thải Vi và Chu Vân Cảnh đi một vòng khắp nơi ở An Hoa Giới rồi chuẩn bị trở về.
Trước khi đi, Ngư Thải Vi đưa Chu Vân Cảnh xem cây Phượng Huyết Long Quỳ Đằng trong đạo tràng. Dây leo dài hơn ba mét quấn quanh trên giàn, lá cây xanh tươi mơn mởn như đuôi phượng.
Trong mắt Chu Vân Cảnh thoáng qua vẻ sâu xa, “Thải Vi, nếu ít ngày nữa ngươi sắp rời đi, ta thấy nên chuyển Phượng Huyết Long Quỳ Đằng đến Việt Dương Đại Lục trước khi ngươi đi thì tốt hơn. Như vậy thiên Đạo khế ước sẽ không ràng buộc được ngươi nữa. Đến lúc đó sẽ do tất cả thế lực cùng giám sát, trăm năm sau, nhà nào tái tạo rừng núi không đạt loại ưu, liền loại bỏ bọn họ ra ngoài.”
“Sư huynh nói vậy cũng là một cách.” Ngư Thải Vi phất tay tưới nước linh tuyền cho Phượng Huyết Long Quỳ Đằng. Đạo tràng này là nơi nàng cố ý chọn lựa, không chỉ có một gốc Phượng Huyết Long Quỳ Đằng, cách đó không xa còn có một nguồn linh tuyền ngũ giai, cảnh sắc sơn thủy tươi đẹp.
Lại đi về phía đông ngàn dặm, hai người đến một hang động giữa sườn núi được che giấu bởi huyễn trận. Trong động mọc một gốc Phượng Huyết Long Quỳ Đằng dài gần bốn mươi mét, phía trên đã treo mười mấy quả màu đỏ hồng, nhỏ nhắn xinh đẹp, phảng phất hồng ngọc. “Rễ của cây dây leo này cắm cực sâu, khí tràng đã hòa làm một thể với vách núi nơi đây nên không cách nào di chuyển. Trước kia không có người quản lý, chỉ kết được vài quả. Sau khi ta phát hiện đã thường xuyên chăm sóc nó, lần này quả nhiên kết trái nhiều hơn. Sau này nếu sư huynh cần quả Phượng Huyết Long Quỳ, cứ dùng trận pháp ở đây để thúc chúng chín là được.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận