Nữ Phụ Tu Tiên Mưu Cầu Trường Sinh

Chương 208

“Rượu đào hoa tuy nói không dễ say lòng người, ngươi cũng đừng ham hố, uống say sẽ không tốt.” Ngư Thải Vi vội vàng khuyên nhủ.
“Biết biết, ta tửu lượng rất tốt, không say nổi,” Lâm Tĩnh Nhi khoát khoát tay, chẳng hề để ý, “Ngươi đến đồ vật các tìm người luyện khí sao? Vì sao không trực tiếp tìm Lục thúc?” Lâm Tĩnh Nhi đây là không xem Ngư Thải Vi là người ngoài, lại còn kéo việc cho Lục thúc của nàng.
Ngư Thải Vi nghĩ nghĩ, đi tìm Tinh Dương Chân Nhân trước cũng tốt, lần trước cây phù bút do Tinh Dương Chân Nhân luyện chế rất tốt, không biết luyện chế tỳ bà pháp khí có được không. Ý định ban đầu của nàng là đến đồ vật các hỏi một chút trước, xem vị Luyện Khí sư nào am hiểu luyện chế tỳ bà pháp khí, dù sao tại Quy Nguyên Tông, pháp khí loại nhạc khí khá là hiếm thấy.
Đến động phủ của Tinh Dương Chân Nhân, nghe yêu cầu của Ngư Thải Vi, Tinh Dương Chân Nhân nhíu mày, “Ngư sư muội, ta cũng không am hiểu luyện chế pháp khí loại nhạc khí. Có thể nói, ở trên Thiên Quyền phong, không có người nào am hiểu luyện chế pháp khí loại nhạc khí, dù sao chúng ta không phải môn phái âm tu.”
Lời này, không ngoài dự đoán của Ngư Thải Vi, “Vậy Tinh Dương sư huynh nếu luyện chế, xác suất thành công có thể là bao nhiêu?”
Tinh Dương Chân Nhân nghĩ nghĩ, “Xác suất thành công cũng được, nhưng mà, muốn đạt phẩm giai pháp bảo thì không thể nào, nhiều nhất chỉ có thể luyện chế thành thượng phẩm Linh khí.”
Ngư Thải Vi trầm ngâm một lát, ánh trăng điệp đã là yêu thú tứ giai, Trúc Cơ hậu kỳ, dùng Linh khí có chút phí tài, “Tinh Dương sư huynh, Linh khí quả thật hơi thấp, ta về suy nghĩ lại một chút.”
Tinh Dương Chân Nhân hiểu rõ ý tứ trong lời Ngư Thải Vi, đây là không muốn luyện chế Linh khí, mà muốn tỳ bà phẩm cấp pháp bảo.
Lâm Tĩnh Nhi và Tinh Dương Chân Nhân còn có chuyện muốn nói, Ngư Thải Vi một mình rời khỏi động phủ của Tinh Dương Chân Nhân, đi đến Thiên Cơ Phong.
Trên Thiên Cơ Phong, cũng có nơi luyện đan tương ứng, gọi là Đan Đạo Các.
Trải qua trận tỷ thí sáu ngày trước, những người vốn không biết Ngư Thải Vi nay đã biết nàng, những người vốn biết nàng lại có nhận thức mới hơn. Trên đường đi, người quen lẫn không quen, người từng gặp hay chưa từng gặp, đều cười chào hỏi nàng, Ngư Thải Vi nhất thời có chút không quen.
Đây này, vừa mới vào Đan Đạo Các, liền có mấy đệ tử đến chào nàng, đệ tử phiên trực vô cùng ân cần, “Ngư sư tỷ đến tìm người hay luyện đan?”
Ngư Thải Vi nhếch khóe môi, “Luyện đan, có đan dược nào thích hợp cho linh thú Trúc Cơ ăn không?”
“Ngư sư tỷ thật tốt với linh thú nhà mình, cho linh thú Trúc Cơ ăn đan dược, tốt nhất chính là bích hoa đan. Phong Linh sư tỷ am hiểu nhất luyện chế bích hoa đan, hay là ta truyền âm cho Phong Linh sư tỷ, mời nàng đến một chuyến nhé?” Phong Linh cũng là đệ tử của Dịch An Chân Quân, là sư tỷ của Diêu Tiềm, xếp hạng thứ ba.
Ngư Thải Vi gật gật đầu, “Vậy làm phiền sư đệ.”
Khoảng một chén trà công phu, Phong Linh hăm hở từ trên đỉnh Thiên Quyền xuống, nhìn thấy Ngư Thải Vi, tỏ ra thân quen, “Ngư sư muội, nghe nói ngươi muốn luyện bích hoa đan, tìm sư tỷ ta là đúng rồi, hàng Phong Linh làm ra, tuyệt đối là tinh phẩm.”
Ngư Thải Vi cố nén cười, vị Phong Linh sư tỷ này nói chuyện thật là hài hước, tính cách hoàn toàn khác biệt với Diêu Tiềm, “Vậy làm phiền Phong sư tỷ, cần linh dược gì ngươi cứ nói với ta, xem ta có không. Nếu là không có, xin mời sư tỷ chuẩn bị giúp, ta trả bằng điểm cống hiến hay linh thạch đều được, hoặc là dùng các linh dược khác đổi cũng được.” Ngư Thải Vi đây là đã nghe lọt lời của Chu Vân Cảnh.
Ban đầu, nàng còn định sau khi Trúc Cơ sẽ học thêm một ít luyện đan, bây giờ nghĩ lại, đúng là hơi tạp nham.
Nàng có thiên phú về vẽ bùa, Phù Triện chắc chắn không thể bỏ. Sau này còn luyện chế bản mệnh pháp bảo, lại thêm rất nhiều phương pháp luyện khí để chế tạo pháp y và nội giáp có được từ ký ức của Nguyên Nguyệt, nàng cũng có ý muốn học.
Từ xưa Phù Triện và trận pháp không tách rời, trong Phù Triện vốn có rất nhiều phù trận lợi hại. Luyện khí thì càng khỏi phải nói, muốn khắc họa phù văn trận pháp lên pháp khí, vì vậy, trận pháp nhất định phải tiếp tục tu tập.
Tứ đại kỹ nghệ tu tiên, nàng đã chiếm ba: Phù Triện, luyện khí và trận pháp tương trợ lẫn nhau còn dễ nói, chỉ có luyện đan là ít liên quan đến ba loại kia hơn.
Phần lớn tinh lực của nàng còn phải đặt vào tu luyện, luyện roi, luyện kiếm, đâu còn thời gian dư thừa để nghiên cứu đạo luyện đan.
Dù sao tu vi linh lực mới là căn bản của một tu sĩ, những thứ khác đều là thứ yếu, nếu vì vậy mà chậm trễ tu hành, vậy thật sự là không phân biệt nặng nhẹ.
Rất nhanh chóng, Ngư Thải Vi liền từ bỏ luyện đan. Như vậy, những linh dược vốn định giữ lại để luyện tập cũng không cần giữ nữa.
Phong Linh vừa nghe lời Ngư Thải Vi, mắt liền sáng lên, “Dễ nói, dễ nói, Ngư sư muội, đi, chúng ta vào đan phòng nói chuyện.”
Chương 97: Phù Triện
Bí cảnh Xuân Hiểu kết thúc chưa lâu, các đệ tử từng đi bí cảnh trong tay ít nhiều cũng còn một ít linh dược, Phong Linh rất là động lòng.
Phong Linh dẫn Ngư Thải Vi vào đan phòng nàng thường dùng, “Ngư sư muội, có phải trong tay ngươi vẫn còn linh dược hái về từ bí cảnh không? Thế này nhé, sư tỷ không cần linh thạch, cũng không cần điểm cống hiến, chúng ta dùng linh dược đổi đan dược được không? Ngươi yên tâm, tuyệt đối để ngươi có lời.”
Đệ tử từ bí cảnh trở về, một phần linh dược nộp lên tông môn, phần còn lại giữ trong tay các đệ tử, trừ phần dùng riêng, chính là đem ra đổi tài nguyên tu luyện.
Trên Thiên Cơ Phong người cầu đan dược cũng không ít, nhưng Luyện Đan sư của Thiên Cơ Phong lại đông đảo, linh dược thực sự rơi vào tay Phong Linh thật ra không nhiều, nhất là linh dược phẩm giai cao, tuổi đời lâu năm, về cơ bản đều bị các Luyện Đan sư cao giai chia cắt hết, Phong Linh rất khó thấy được.
Đây chẳng phải là thực lòng hy vọng có thể đổi được chút linh dược từ trong tay Ngư Thải Vi sao.
Trận tỷ thí với Thiên Âm môn, Phong Linh có đi. Nàng là đan sư, không giỏi đấu pháp, theo yêu cầu của tông môn, trước khi mở màn đã không vào, đợi đến khi trận đầu sắp kết thúc nàng mới đến.
Trận tỷ thí giữa Ngư Thải Vi và Liễu Ân Ân nàng đều thấy hết, thầm nghĩ, thực lực Ngư Thải Vi không tầm thường, nơi thăm dò được trong bí cảnh nhất định không ít, linh dược mà nàng giữ lại trong tay chắc cũng không kém.
Trên thực tế, Ngư Thải Vi vào bí cảnh, ban đầu có tìm một ít linh dược, về sau chỉ là lúc đi qua thảo nguyên có gặp chút mầm non, những lúc khác trong hành trình dường như không liên quan gì đến việc hái linh dược, đại bộ phận đều lấy được từ túi trữ vật của người khác.
Nàng bày toàn bộ linh dược có thể lấy ra trong tay lên bàn, “Phong sư tỷ, đây là linh dược trong tay ta, ngươi xem có thể đổi được bao nhiêu viên bích hoa đan.”
Phong Linh đảo mắt qua, vô cùng kinh ngạc và vui mừng, “Vân lâm hoa, cuộn gấm cỏ, ngươi lại có cuộn gấm cỏ! Trời ơi, trời ơi! Phượng Lân hoa, năm đoá Phượng Lân hoa! Diêu sư đệ cái đồ keo kiệt, ta muốn đổi với hắn hai đoá Phượng Lân hoa mà hắn còn không đổi cho ta. Nhìn xem, Ngư sư muội ở đây có tới năm đoá, đủ cho ta luyện mười lò tỉnh thần đan rồi!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận