Nữ Phụ Tu Tiên Mưu Cầu Trường Sinh

Chương 78

Cái gì? Chẳng đầu chẳng đuôi gì cả, tự dưng chạy tới tụ họp với nàng, muốn làm gì chứ? Nhiệm vụ của nàng đã làm xong rồi mà.
Ngư Thải Vi vắt óc suy nghĩ cũng không ra được ý đồ của hai người kia khi chạy tới đây, liền báo cho bọn họ biết vách núi mình đang ở, đổi phi toa, đến đó chờ bọn hắn.
Chờ đợi ước chừng hơn nửa canh giờ, Tang Ly cùng Phượng Trường Ca đã đến.
“Sư muội, ngươi không sao chứ?”
“Sư huynh, ta có thể có chuyện gì được, chẳng phải vẫn ổn cả sao?”
Tang Ly vừa đến đã hỏi như vậy, khiến Ngư Thải Vi ngơ ngác cả người, đảo mắt đã thấy Phượng Trường Ca thở phào một hơi.
“Sư tỷ, là ta cùng sư huynh phát hiện bên trong tinh mỏ đồng ở Bôn Hổ Sơn có điều dị thường, nghĩ đến nhiệm vụ của sư tỷ chính là đi đến tinh mỏ đồng, sợ ngươi gặp nguy hiểm, nên mới vội vàng truyền âm cho sư tỷ, không ngờ sư tỷ đã đi rồi.”
“Trong mỏ có dị thường? Dị thường gì mà có thể nguy hiểm đến an nguy của ta?” Ngư Thải Vi lại nheo mắt, nàng chỉ đến bàn giao tinh mỏ đồng thôi mà, đó là tài sản của tông môn mình, sao lại có thể có nguy hiểm gì được chứ.
Tang Ly nhìn thoáng qua Phượng Trường Ca, “Là Trường Ca trong lúc vô tình biết được tin tức, nói Hứa chủ sự ở tinh mỏ đồng rất có khả năng không phải bị thương do ứng phó âm khí bạo động, mà là bị một Lã chủ sự khác mưu hại, sợ lỡ như ngươi phát giác điều gì, sẽ bị Lã chủ sự kia đề phòng mà...”
Phần sau Tang Ly không nói hết, nhưng ý tứ rất rõ ràng, sợ Ngư Thải Vi bị truy sát diệt khẩu.
Phượng Trường Ca gật đầu tỏ ý đúng là như vậy, hỏi Ngư Thải Vi: “Sư tỷ, ngươi đi vào hầm mỏ, không có phát hiện nơi nào không bình thường sao?”
“Không có, ta chỉ vào làm thủ tục bàn giao tinh mỏ đồng rồi đi ra ngay,” Ngư Thải Vi lắc đầu, ngược lại tò mò về nguồn tin của Phượng Trường Ca, “Tin tức của sư muội là từ đâu tới, có đáng tin không? Người cung cấp tin tức làm sao mà kết luận được như vậy?”
“Cái này?” Phượng Trường Ca lộ vẻ khó xử, “Người cung cấp tin tức cho ta đã thề thốt chắc chắn đến tám chín phần, còn việc hắn làm sao biết được tin tức thì không tiết lộ cho ta, hắn còn bắt ta phải hứa là không được tiết lộ hắn ra.”
Ngư Thải Vi cười cười, “Tục ngữ nói **huyệt trống không đến gió**, nếu sư muội đã nhận được tin tức, đợi về tới sẽ báo cáo tông môn, tông môn phái người đến điều tra, hết thảy đều sẽ chân tướng rõ ràng.”
Tang Ly cùng Phượng Trường Ca liếc nhau, đồng thời nhìn về phía Ngư Thải Vi, “Chuyện này chúng ta đã báo cho Tô sư huynh, Tô sư huynh đã bẩm báo chưởng môn, ý của chưởng môn đúng là muốn chúng ta tìm cách vào mỏ dò xét rõ ràng trước, để tránh gây ra hiểu lầm không cần thiết. Ta thấy sư huynh muội chúng ta tình cờ đều ở đây, nên đã xin chưởng môn nhận nhiệm vụ này.”
“Ba người chúng ta vào mỏ dò xét?” Ngư Thải Vi không biết nên nói gì cho phải, hai vị này đúng là tài cao gan lớn, trực tiếp nhận luôn nhiệm vụ, nhưng mấu chốt là tại sao lại muốn kéo nàng theo.
Coi như phải mang theo nàng, chẳng phải nên hỏi ý kiến của nàng trước sao? Không được nàng đồng ý đã tự ý kéo nàng đi làm nhiệm vụ, thì có khác gì trước kia nàng ép sư huynh mang theo nàng đi làm nhiệm vụ đâu? Trước kia nàng ép sư huynh, sư huynh không vui, hiện tại sư huynh ép nàng theo, thì có thể không cần hỏi nàng có vui hay không sao?
“Sư huynh, trước khi quyết định nhận nhiệm vụ, vì sao không hỏi ý kiến của ta?”
Tang Ly thấy sắc mặt Ngư Thải Vi không vui, lấy ngón trỏ gãi gãi trán. Nếu là lúc trước, hắn làm nhiệm vụ mà mang theo Ngư Thải Vi thì căn bản không cần hỏi, nàng cầu còn không được, chắc chắn sẽ vô cùng vui vẻ bám theo.
Từ khi đón Ngư Thải Vi từ Ương Tiên Thành về tông môn, nhất là sau cuộc nói chuyện đêm đó, Tang Ly xem như đã bắt đầu chấp nhận sự thay đổi của Ngư Thải Vi, đối với việc tự ý dẫn nàng theo lần này, không hiểu sao có chút chột dạ.
Bất quá nghĩ đến lời Phượng Trường Ca nói, Tang Ly liền thấy hợp lý hơn, “Sư muội, sư huynh muội chúng ta đã lâu không cùng nhau đi rèn luyện, nhiệm vụ lần này chính là một cơ hội, chỉ là dò xét thôi, cũng không phải **đấu pháp**. Cho dù vô tình bị Lã chủ sự kia phát hiện, ba người chúng ta cùng một chỗ, Lã chủ sự kia cũng phải cân nhắc một chút, trừ phi hắn có thể một lần đối mặt là bắt gọn được chúng ta (**một mẻ hốt gọn**), bằng không hắn cũng không dám thật sự làm gì chúng ta đâu. Về điểm này, sư huynh vẫn có mấy phần tự tin.”
Ngư Thải Vi hừ nhẹ một tiếng, bây giờ mới nhớ tới đã lâu không cùng nhau rèn luyện, sao không nhắc tới trước kia căn bản không muốn mang nàng theo? “Nếu sư huynh đã nói vậy, ta đi cùng một chuyến vậy. Nhưng ta hy vọng lần sau có chuyện nhận nhiệm vụ, sư huynh có thể hỏi ý kiến của ta một chút. Còn nữa, ta nói trước để cảnh cáo, đến lúc đó đừng có nói mấy lời kiểu như ta là đồ vướng víu.”
“Sư tỷ, làm sao lại thế được? Sư huynh muội chúng ta là một thể, đương nhiên phải phối hợp chăm sóc lẫn nhau. Sư tỷ nếu là vướng víu, ta và sư tỷ đều ở Luyện Khí kỳ, chẳng phải cũng giống sư tỷ sao?” Phượng Trường Ca vội vàng nói đỡ, xua tan nỗi lo của Ngư Thải Vi.
Ngư Thải Vi nhếch miệng, không nói thêm gì nữa. Nếu hai người bọn họ đã tự tin như vậy, nàng cũng không phải hạng người yếu đuối vô năng, đến lúc đó cứ thi triển thủ đoạn là được.
Nhưng nói đi cũng phải nói lại, chuyện nàng đến tinh mỏ đồng Bôn Hổ Sơn làm nhiệm vụ, sao bọn họ lại biết được? Nàng không nhớ là đã từng nói nội dung nhiệm vụ của mình cho bất kỳ ai.
Ngư Thải Vi lại nghĩ tới lời Tĩnh Nguyệt Chân Nhân nói trước khi xuất phát ngày đó, Phượng Trường Ca vốn không định đến, là sáng sớm đột nhiên quyết định đi cùng.
Nguyên nhân nào khiến Phượng Trường Ca tạm thời thay đổi chủ ý?
Trong đầu Ngư Thải Vi loé lên một tia sáng, nghĩ đến một khả năng nào đó: Phượng Trường Ca là vì nàng đến Lê Huy Thành nên mới muốn đi theo, thậm chí sư huynh Tang Ly, cũng là do Phượng Trường Ca kéo đến.
Chẳng lẽ trên người nàng có thứ gì đó mà Phượng Trường Ca muốn nhắm tới sao?
Ngư Thải Vi ngẫm lại mọi thứ mình có, nghĩ lại về những gì trong sách viết về tài sản của Phượng Trường Ca. Trên người nàng thứ quan trọng nhất chính là «**Hậu Thổ Vàng Chân Kinh**», nhưng Phượng Trường Ca không có **thổ linh căn**, có được công pháp cũng không dùng được. Chẳng lẽ là **Huyền Âm Luyện Thần Quyết**?
Không nên nha, Phượng Trường Ca có công pháp tu luyện thần hồn «**Tử Khí Đông Lai Quyết**», đó là do **không thời gian lão gia gia** đưa cho nàng. Mặc dù trong sách không nhắc đến nó có phải là **hồn tu công pháp** hay không, nhưng cũng vô cùng tinh diệu cao thâm. Phượng Trường Ca đã tu luyện nó từ khi luyện khí nhập thể, thật sự không cần thiết phải thèm muốn **Huyền Âm Luyện Thần Quyết**.
Nghĩ thế nào cũng thấy không đúng, có lẽ là nàng quá nhạy cảm, Phượng Trường Ca chỉ là cố ý kéo gần quan hệ giữa hai người.
Bất quá, Ngư Thải Vi cũng không biết, trong sự thân thiết này, có bao nhiêu phần là cố ý giả tạo.
Chuyện đưa **Thông Linh Ngọc** đề nghị lập đội không nói, chỉ nói riêng lần nhận nhiệm vụ dò xét tinh mỏ đồng này, tuy nói sư huynh đã nhận hết trách nhiệm về mình, nhưng đừng tưởng nàng không nhìn ra, đây đều là chủ ý của Phượng Trường Ca.
Với tâm tư khéo léo của Phượng Trường Ca, sao lại không biết việc ép người khác cùng làm nhiệm vụ là hành vi bất lịch sự? Nhưng nàng vẫn cứ làm. Chỉ riêng điểm này, Ngư Thải Vi đã không thể hoàn toàn tin tưởng nàng ấy là thật lòng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận