Nữ Phụ Tu Tiên Mưu Cầu Trường Sinh

Chương 271

Ngư Thải Vi không khỏi ngưng mắt lại, năm ngón tay nắm chặt, chất lỏng từ linh quả chảy dọc xuống cổ tay, phảng phất như những giọt lệ máu.
Từ khi nàng khôi phục ký ức kiếp trước, cái tên này đã luôn được chôn sâu dưới đáy lòng nàng, chưa từng nhắc tới, nhưng cũng chưa bao giờ quên.
Trong sách, chính là hắn, Thạch Nam Chân Tôn, là người vì Phượng Trường Ca trút giận mà hủy đi đan điền của Ngư Thải Vi, khiến nàng cả đời tu vi nước chảy về biển đông, từ đó không thể tu luyện, bị trục xuất khỏi sư môn, phải trở về thế tục sống hết quãng đời còn lại.
Vì sao Thạch Nam Chân Tôn bị thương, trong sách cũng không đề cập, lúc xuất hiện thì giống như một người sắp chết đang kéo lê thân thể tàn phế. Thế nhưng Phượng Trường Ca lại có thể nhìn ra sự cao thâm mạt trắc cùng duyên phận từ trên người kẻ sắp chết này, dùng linh đan cao cấp có trong không gian của bản thân để chữa trị bệnh tình cho Thạch Nam Chân Tôn. Sau đó, hai người nhận ra thân phận của nhau, kết bạn cùng trở về tông môn.
Từ đó, Thạch Nam Chân Tôn trở thành người bảo vệ cực kỳ quan trọng cho Phượng Trường Ca ở trong tông môn.
“Ngư sư thúc, ngài sao vậy?” Giọng nói lo lắng của Cố Nghiên vang lên, kéo suy nghĩ của Ngư Thải Vi trở lại. Nàng cụp mắt xuống, hờ hững buông quả linh quả đã biến dạng xuống, rồi rút khăn lụa ra chậm rãi lau sạch nước trái cây đang chảy.
“Không có gì, chỉ là quá kinh ngạc mà thôi. Thạch Nam Chân Tôn rời tông môn đã trăm năm, đối với hắn trước giờ ta đều chỉ nghe danh chứ chưa thấy người, không ngờ lần này trở về, lại là được Phượng sư muội cứu về.”
“Đúng vậy ạ, nghe nói trăm năm trước Thạch Nam Chân Tôn từng là người đứng đầu dưới các lão tổ Hợp Thể kỳ trong tông môn,” Cố Nghiên mím môi, rồi nhẹ giọng nói, “Hiện tại mọi người đều đang đồn Phượng sư thúc vận số tốt, có thể cứu được Thạch Nam Chân Tôn về.”
“Dưới Hợp Thể kỳ?” Ngư Thải Vi không nhịn được nhếch khóe môi.
Dựa theo những gì viết trong sách, vị Thạch Nam Chân Tôn này nhờ có đan dược của Phượng Trường Ca trợ giúp, bệnh tình hoàn toàn thuyên giảm, lại thêm cảm ngộ từ trăm năm thăng trầm tình đời gặp trắc trở, sau khi trở về tông môn chưa đến 60 năm, liền thuận lợi tiến giai lên Hợp Thể cảnh.
Khi đó, Ngư Thải Vi trong sách đã sớm bị đuổi khỏi tông môn trở về thế tục, còn sống hay không cũng không biết.
“Cái gì gọi là vận số tốt? Thật sự cho rằng Hóa Thần chân tôn dễ cứu như vậy sao? Đây không phải vận số tốt, đây là thể hiện thực lực rõ ràng.” Ánh mắt Ngư Thải Vi bình tĩnh không chút gợn sóng, đời này nàng chưa từng làm gì có lỗi với Phượng Trường Ca, thì sợ gì Thạch Nam Chân Tôn. Bất luận là Phượng Trường Ca hay Thạch Nam Chân Tôn, lúc này cũng đã không thể lay động đạo tâm của nàng.
“Không nói chuyện này nữa, ta trở về là để đi Thanh Minh Thạch mỏ làm nhiệm vụ. Liên quan đến Thanh Minh Thạch mỏ, có tin tức gì mới lộ ra không?”
“Có ạ,” Cố Nghiên nhanh chóng trả lời, “Trong khoảng thời gian này đang rất ồn ào, nghe nói trong Thanh Minh Thạch mỏ xuất hiện quỷ tu lợi hại, xúi giục quỷ vật bắt đầu phản công, có mấy vị sư thúc bị thương được đưa về, có người nói là bị thương thần hồn, có hại cho đạo đồ. Ngư sư thúc, ngài muốn đi Thanh Minh Thạch mỏ làm nhiệm vụ, nhất thiết phải cẩn thận đấy ạ.”
“Quỷ tu sao?” Ngư Thải Vi thật sự không sợ, nàng có Nhiếp Hồn Châu bên người, lại có Trần Nặc ở cạnh, thật sự gặp phải quỷ tu, ai bị thương còn chưa chắc đâu.
Có điều Thanh Minh Thạch mỏ âm khí dày đặc, vẫn nên chuẩn bị chút đan dược khu âm để dự phòng. Không giống lần trước chỉ ở lại mấy ngày, lần này phải thực sự ở lại làm nhiệm vụ sáu tháng.
Ngư Thải Vi cũng nhớ tới chuyện kích phát huyết mạch cho Ngọc Lân Thú. Dù sao tình huống của Ngọc Lân Thú cũng không giống linh thú bình thường, không chừng sẽ xảy ra biến cố gì giữa chừng. Địa Mạch Tử Chi Quả có thể kích phát huyết mạch Kỳ Lân thì tốt, nhưng lỡ như dược lực không đủ, chẳng phải là phí công vô ích sao? Tốt nhất cũng nên chuẩn bị thêm chút đan dược phụ trợ, để phòng ngừa bất trắc.
Chuyến đi đến nơi lịch luyện lần này lại hái được không ít linh dược đã thành thục, vừa hay có thể lấy ra đổi đan dược.
Ngư Thải Vi truyền âm cho Phong Linh, hỏi nàng bây giờ có tiện không.
Phong Linh hồi âm rất nhanh, nói nàng đang ở Đan Đạo Các, bảo Ngư Thải Vi cứ trực tiếp qua đó tìm nàng.
Ngư Thải Vi ngự kiếm bay đi, rất nhanh liền đến Đan Đạo Các.
Phong Linh đang đứng chờ ở cửa, vội vàng đón nàng vào đan phòng, “Ngư sư muội, lần này ngươi lại có linh dược gì thế, vẫn đổi Bích Hoa Đan sao?”
“Ta muốn đi Thanh Minh Thạch mỏ làm nhiệm vụ, nơi đó âm khí dày đặc, muốn đổi mấy viên đan dược khu âm. Mặt khác còn muốn hỏi sư tỷ, có thể lấy được loại đan dược giúp linh thú kích phát huyết mạch không?” Ngư Thải Vi nói rõ ý định của mình.
“Ngươi cũng muốn đi Thanh Minh Thạch mỏ làm nhiệm vụ à? Vậy dùng Hạnh Dương Đan hiệu quả tốt nhất, trong tay ta có sẵn, có thể đổi trực tiếp cho ngươi. Còn đan dược trợ giúp linh thú kích phát huyết mạch thì không dễ kiếm đâu,” Phong Linh trầm ngâm, ngón tay chỉ lên gò má, đột nhiên mắt nàng sáng lên, “Ta nhớ ra rồi! Mạc Nhiên sư thúc đã từng luyện một lò Niết Bàn Đan cho Uyển Thanh Chân Quân. Niết Bàn Đan dùng để kích phát huyết mạch linh thú đúng là thượng hạng. Với tỉ lệ thành đan của Mạc Nhiên sư thúc, trong tay chắc chắn có dư. Có điều Niết Bàn Đan tuy là đan dược lục giai, nhưng vì cần tinh huyết của yêu thú thuộc tính Lôi cửu giai làm dẫn, nên giá trị của nó không thua kém đan dược thất giai đâu. Ngư sư muội, ngươi chắc chắn muốn chứ?”
Ngư Thải Vi khẳng định gật đầu, “Muốn, vậy phiền sư tỷ giúp đỡ, tìm từ chỗ Mạc Nhiên sư thúc.”
“Được, ta quen Mạc Nhiên sư thúc, cứ giao cho ta,” Phong Linh vỗ ngực bảo đảm, nói xong xoa xoa hai tay, vui vẻ hỏi, “Ngư sư muội, linh dược của ngươi đâu?”
Ngư Thải Vi đã sớm chuẩn bị xong, lấy túi trữ vật ra, đưa vào tay Phong Linh.
Phong Linh đưa thần thức vào xem xét, thấy bên trong linh dược phẩm chất tuyệt hảo, dược tính đầy đủ, lập tức mặt mày tươi rói, “Biết ngay Ngư sư muội có hàng tốt mà, sư tỷ không khách khí nữa nhé. Ngươi muốn đổi mấy viên Hạnh Dương Đan?”
“Mười viên đi,” nửa năm làm nhiệm vụ, mười viên là đủ rồi.
“Mười viên Hạnh Dương Đan thượng phẩm, sư muội cầm trước đi,” Phong Linh trực tiếp lấy ra một bình ngọc đưa cho nàng, “Ta còn chưa biết Mạc Nhiên sư thúc có mấy viên Niết Bàn Đan trong tay, ngươi muốn mấy viên, để trong lòng ta biết trước.”
Ngư Thải Vi suy nghĩ một lát, “Tốt nhất là hai viên. Nếu linh dược ta đưa cho sư tỷ không đủ đổi, ta sẽ dùng điểm cống hiến bù vào.”
“Không cần bù thêm đâu, linh dược ngươi lấy ra rất hiếm có, ta tặng mấy cây cho Mạc Nhiên sư thúc, lão nhân ông ấy cao hứng sẽ không so đo mấy chuyện vặt vãnh đó với ta đâu, yên tâm,” Phong Linh chuyển linh dược vào nhẫn trữ vật của mình, trả lại túi trữ vật, “Ngư sư muội ở đây chờ ta, ta đi tìm Mạc Nhiên sư thúc.”
Phong Linh hứng khởi rời đi, Ngư Thải Vi liền ngồi xuống bồ đoàn trước lò luyện đan, thần thức dò vào thú giới, thấy Ngọc Lân Thú đang nằm dài trên chiếc giường điêu khắc bằng linh thạch cực phẩm để nghỉ ngơi dưỡng sức.
“Ngọc Lân Thú, ta định đổi hai viên Niết Bàn Đan cho ngươi, đan dược này cũng có thể hỗ trợ ngươi kích phát huyết mạch, còn cần chuẩn bị gì khác không?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận