Nữ Phụ Tu Tiên Mưu Cầu Trường Sinh

Chương 333

“Sư phụ, ta......” Cổ họng Tang Ly khô khốc, đột nhiên không biết nên nói cái gì.
Hoa Thần Chân Quân vốn đang nhẹ nhàng thoải mái trở lại tông môn, muốn về Cảnh Nguyên Phong, triệu tập ba cái rưỡi đệ tử, hỏi han tình hình tu luyện của bọn họ, cũng muốn nói cho bọn hắn nghe những cảm ngộ lịch luyện của hắn trong những năm này, không ngờ rằng Tang Ly lại gây ra động tĩnh như vậy, khiến Cảnh Nguyên Phong của hắn thành trò cười trong mắt mọi người.
“Chẳng lẽ những lời dạy bảo bao năm nay của vi sư đều bị ngươi coi như gió thoảng bên tai? Xúc động lỗ mãng, thiếu suy nghĩ cùng cực, không gánh nổi trọng trách đại sư huynh Cảnh Nguyên Phong! Tang Ly, hôm nay vi sư nể tình sư đồ nhiều năm, cho ngươi thêm một cơ hội. Nếu còn có lần sau nữa, ngươi tự trục xuất khỏi sư môn, không cần đến gặp ta nữa.” Hoa Thần Chân Quân trực tiếp phán quyết, lời lẽ không thể bảo là không nặng. Nói Tang Ly không gánh nổi trách nhiệm đại sư huynh Cảnh Nguyên Phong, đây là muốn tước đoạt thân phận người dẫn đầu sư môn của hắn.
Nói chung, thủ đồ tức là đại đệ tử, là người dẫn đầu sư môn. Nhưng cũng có trường hợp thủ đồ không gánh nổi trách nhiệm, đệ tử bên dưới tài năng xuất chúng, vượt qua thủ đồ để trở thành người dẫn đầu. Giống như đệ tử của Quỳnh Ngọc Chân Quân, Thường Phú phong lưu, hành xử không đúng mực, Hoa Âm tuy là nhị đệ tử nhưng lại trở thành đại sư tỷ dưới trướng Quỳnh Ngọc Chân Quân, là người dẫn đầu hoàn toàn xứng đáng trên đỉnh núi. Nếu thật sự đến mức đó, Tang Ly còn mặt mũi nào tu luyện ở Cảnh Nguyên Phong nữa, đúng là phải tự trục xuất khỏi sư môn.
Tang Ly quá sợ hãi, hai đầu gối mềm nhũn, quỳ rạp trên mặt đất: “Sư phụ, đệ tử biết sai rồi.”
“Hoa Thần sư chất,” Vị tu sĩ Hóa Thần của Tang gia bước một bước đến bên cạnh Hoa Thần Chân Quân, “Hoa Thần sư chất, Tang gia gặp kiếp nạn này, cửu tử thất thương, Tang Ly đột nhiên nghe tin, đầu óc choáng váng, cũng là có thể thông cảm. Mong sư chất thứ lỗi, đừng thật sự so đo với hắn.”
“Chuyện của Tang gia, ta cũng thấy tiếc, nhưng đó không thể là cớ để hắn hành xử như vậy. Huống chi Tang Sư Thúc còn quản không nổi chuyện của Cảnh Nguyên Phong ta. Ngược lại là Tang Ly, không bằng ngươi dẫn hắn đi, dạy dỗ cho tốt một phen, để tránh lại gây ra chuyện mất mặt như vậy.”
Vị tu sĩ Hóa Thần của Tang gia bị Hoa Thần Chân Quân chặn họng đến á khẩu không trả lời được, tuyệt không dám mở miệng đòi mang Tang Ly đi. Chuyến này đi rồi, muốn trở lại sẽ rất khó khăn.
Hoa Thần Chân Quân đi đến trước mặt Tang Ly. Tang Ly đang phủ phục trên mặt đất, có thể nhìn rõ vân văn tinh tế trên giày của Hoa Thần Chân Quân. “Tang Ly, ta chỉ hỏi ngươi một câu, nếu hôm nay người kia chỉ chứng là một tu sĩ khác trong tông môn, ngươi có cũng sẽ không hỏi một lời mà cầm kiếm đánh tới động phủ của nàng không?”
Lưng Tang Ly cứng đờ, hắn nghĩ đi nghĩ lại, cố gắng suy nghĩ, nhưng không đưa ra được đáp án rõ ràng: “Đệ tử......”
“Cho nên, ngươi chỉ biết hoành hành ở Cảnh Nguyên Phong thôi sao? Đối với Thải Vi không có nửa điểm lòng bao dung, liền có thể không cần suy nghĩ mà làm tổn thương sao? Nhìn cái động phủ bị hủy này đi, đợi Thải Vi xuất quan, nàng muốn làm gì, tất cả đều do ngươi gánh chịu. Vi sư sẽ không hỏi nửa lời.”
Hoa Thần Chân Quân phất ống tay áo, thuấn di trở về đại điện trên đỉnh núi, mất hết cả hứng, cũng không buồn triệu tập đệ tử nói chuyện nữa, đối với chuyện của Tang gia lại càng chẳng buồn quan tâm.
Phượng Trường Ca đỡ Tang Ly dậy: “Sư huynh, huynh quá vọng động rồi. Trước khi đến sao không suy nghĩ thêm, nói cho ta biết một tiếng cũng được mà.”
Nếu không, sao lại đến tình trạng không thể thu dọn cục diện như vậy? Sao lại chọc giận sư phụ, khiến người nói ra những lời nặng nề như thế.
Tang Ly đâu còn khí thế như lúc mới đến, sắc mặt chán nản: “Ta lúc đó nóng giận quá mất khôn.”
“Tang Ly, sau này làm việc phải suy nghĩ kỹ rồi hẵng làm,” vị tu sĩ Hóa Thần của Tang gia nhìn cảnh hoang tàn khắp khe núi, thở dài, “Người truyền tin cho ngươi, có từng báo chuyện này cho gia chủ chưa?”
Tang Ly làm sao biết được, hắn vừa nghe tin tức đã tâm cảnh rối loạn, đâu còn tâm trí lo nghĩ chuyện khác.
Bên kia, đệ tử Tang gia sau khi truyền tin cho Tang Ly, quả thực đã lập tức báo tin cho Tang Gia Gia chủ, cũng chính là gia gia của Tang Ly.
Gia gia của Tang Ly dù sao cũng là người kiến thức rộng, không vì tin tức truyền đến mà xúc động phẫn nộ kéo lên tông môn, mà mời một vị Hóa Thần Chân Quân trong nhà đi Trân Bảo Thành tiếp ứng, mang lão bản khách sạn kia đến để đối chứng.
Đợi đến khi nghe được chuyện hồ đồ Tang Ly gây ra, lúc này mới gọi Tang Ly về gia tộc, chỉ vào mũi mắng một trận, cuối cùng còn phải giúp hắn thu dọn cục diện rối rắm. Linh thụ, linh tằm, linh thảo bên ngoài động phủ của Ngư Thải Vi, còn có cây nhãn thơm cao cao kia, tất cả đều bị người Tang gia dọn đi, tìm linh thụ tốt hơn, cao hơn trồng lại, lại di dời linh thảo. Kim tinh tằm rất khó kiếm, những con kim tinh tằm đó nuôi chừng mười năm mới là tằm trưởng thành nhả tơ. Tang gia không tìm được loại đó, chỉ tìm được ấu tằm, mua hơn hai vạn con giao cho Cố Nghiên nuôi.
Cố Nghiên tức đến đau cả gan. Những cây dâu linh đó là nàng tân tân khổ khổ tìm về gieo trồng, những con kim tinh tằm đó là nàng ấp nở rồi từng chút nuôi lớn, tốn mười năm tâm huyết chăm sóc, cứ như vậy bị hủy toàn bộ trong tay Tang Ly.
Nhìn đám ấu tằm Tang gia bồi thường, Cố Nghiên không muốn nuôi nhưng lại không dám không nuôi, lúc nào cũng ấm ức, mặt mày không chút tươi cười, chỉ mong Ngư Thải Vi mau chóng xuất quan, cho một cái thái độ.
Cũng sắp rồi. Sáu vết rạn nhỏ, Ngư Thải Vi đã uẩn dưỡng được năm vết rưỡi, chỉ còn lại nửa vết rạn nhỏ nhất.
Nửa tháng sau, vị tu sĩ Hóa Thần của Tang gia trở về, sau một hồi thương lượng với Tần gia, đã mang lão bản khách sạn về, còn mang về một mảnh giấy. Mặc dù tờ giấy thiếu mất một nửa, chỉ còn nội dung phần sau, nhưng không khó đoán ra phần còn lại chính là danh sách tất cả linh vật Tang gia đặt trong bao sương, đủ để chứng thực thành chủ Tử Uyển Thành không hề nói dối.
Lúc này, Tang Gia Gia chủ dẫn lão bản khách sạn kia lên tông môn, sau khi bẩm báo Chưởng môn Túc Xuyên Chân Quân, liền bước vào chấp pháp đường. Tang Ly nhận được tin, gọi Phượng Trường Ca vội vã chạy tới.
Theo Tang Gia Gia chủ vào chấp pháp đường, rất nhiều tu sĩ trong tông môn chú ý chuyện này cũng lũ lượt kéo tới, vây xem bên ngoài chấp pháp đường.
Lão bản khách sạn kia một lần nữa ngưng tụ thủy kính, hiện ra thân ảnh hắn nhìn thấy, lộ ra khuôn mặt. Quả thật giống Ngư Thải Vi đến tám chín phần. Bất quá, có chuyện Tang Ly làm ầm ĩ trước đó, lại có Chu Vân Cảnh làm chứng sau đó, cùng với Hoa Thiện Chân Quân, Thường Phú, Hoa Âm lần lượt chứng thực, rất rõ ràng đó không thể là bản thân Ngư Thải Vi.
Lâm Tĩnh Nhi cũng có mặt tại đó, sau khi thấy không khỏi cười nhạo, người điều tra tin tức của Tang gia đúng là đồ ngốc, cái tướng người lùn tịt này mà cũng không ngại xác nhận thành Ngư Thải Vi cao gầy. Bất quá thân ảnh này nhìn sao có chút quen mắt, nàng nhìn kỹ lại, thật sự là rất quen.
Chương 153: Lật bàn tay
“A, thân ảnh này sao giống Lý Tiên Tuệ sư tỷ thế?” Đúng rồi, giống Lý Tiên Tuệ! Lâm Tĩnh Nhi lập tức phản ứng lại, cười cười với đệ tử vừa nói.
Phượng Trường Ca nhíu mày, quả thực rất giống. Hơn nữa Lý Tiên Tuệ luôn có địch ý không rõ với nàng. “Vu đường chủ, xin ngài gọi Lý sư muội đến đại đường, để lão bản khách sạn nhận người một chút.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận