Nữ Phụ Tu Tiên Mưu Cầu Trường Sinh

Chương 162

“Đồng ý!” Vu Ứng Long đồng ý, một là nể mặt Hoa Thần Chân Quân, hai là vì thấy Phượng Trường Ca vào chấp pháp đường mà không hề hoảng hốt hay rối loạn, nên muốn nghe xem nàng giải thích thế nào.
Phượng Trường Ca lại lần nữa thi lễ cảm tạ, “Ngày đó ở bí cảnh, rất nhiều đệ tử bị hút vào phong vân khư, đó là nơi truyền thừa do một vị phong vân Tôn Giả bày ra. Bốn cửa ải đầu tiên được thiết lập để đấu võ, phải thắng cả bốn cửa ải mới có thể ở lại tiếp tục. Ta ở cửa thứ tư gặp được Yến Hạo, thấy là đồng môn nên nói với hắn chỉ phân thắng bại là dừng, không ngờ Yến Hạo kia lại ghi hận sư phụ ta không nhận hắn làm đồ đệ, trút oán giận lên người ta, hạ Miên Tiên Lộ cho ta.”
“Cái gì? Yến Hạo to gan lớn mật, lại dám hạ độc ngươi, vậy mà ngươi còn nói không ai khi dễ ngươi?” Tang Ly nghe vậy vô cùng phẫn nộ, "Miên Tiên Lộ đó nha, Yến Hạo hắn đáng chết, không còn gì để nói!"
Ngư Thải Vi vội vàng kéo vạt áo Tang Ly, nhắc nhở hắn đây là chấp pháp đường, không nên ồn ào.
Quả nhiên, Vu Ứng Long ánh mắt lạnh lẽo quét qua, khiến Tang Ly lạnh run giật mình, lui về sau nửa bước.
Yến Thư Hàm thấy Tang Ly mở miệng, cũng muốn lên tiếng bênh vực Yến Hạo, nhưng bị ánh mắt của Vu Ứng Long chấn nhiếp, lập tức rụt cổ lại, im bặt như hến.
Phượng Trường Ca cắn nhẹ khóe môi, “Ta hiểu một chút về Đan Đạo, đã sớm dùng giải độc đan, hóa giải hơn phân nửa Miên Tiên Lộ. Nể tình đồng môn, ta đã khuyên Yến Hạo dừng tay, thế nhưng Yến Hạo đã sớm tâm ma nhập thể, khăng khăng cố chấp, muốn giết ta dưới kiếm của hắn, ta vì tự vệ nên mới giết hắn.”
“Không thể nào, ca ca ta từ trước đến nay luôn quang minh lỗi lạc, sẽ không dùng loại thủ đoạn hèn hạ này, ngươi cố ý bôi nhọ ca ca ta.” Yến Thư Hàm cuối cùng đợi Phượng Trường Ca nói xong, mới lên tiếng phản bác.
Vu Ứng Long khum ngón tay, gõ nhịp nhàng lên tay vịn ghế, “Đến chấp pháp đường, khi được hỏi mới đáp lời, không hỏi thì im miệng, đây là quy củ. Nếu còn tùy tiện xen vào, đánh đuổi ra ngoài.”
Yến Thư Hàm khẽ run lên, hoàn toàn không dám nói thêm lời nào nữa.
“Phượng Trường Ca, những điều ngươi nói có căn cứ không, có người làm chứng không?” Vu Ứng Long hỏi.
Phượng Trường Ca lặng lẽ lắc đầu, “Không có người làm chứng, phong vân khư tách biệt tất cả mọi người ra, trừ người đang tỷ thí, không ai nhìn thấy ai cả.”
Vu Ứng Long sờ sống mũi, “Nói như vậy, tất cả đều chỉ là lời nói từ một phía của ngươi.”
“Vu đường chủ, cũng không hẳn là như vậy,” Phượng Trường Ca tâm niệm vừa động, trong tay xuất hiện một cái Ngọc Bình màu xanh biếc, “Đây là Ngọc Bình Yến Hạo dùng để đựng Miên Tiên Lộ, bên trong vẫn còn sót lại một phần Miên Tiên Lộ. Ta đã đặc biệt kiểm nghiệm qua, thời gian luyện chế loại Miên Tiên Lộ này tuyệt đối không quá bốn tháng. Theo ta được biết, phường thị Bách Hạnh Lâm, Thiên Hữu Các đều sẽ ngấm ngầm bán các loại dược dịch như Miên Tiên Lộ. Cho dù không phải từ chỗ bọn họ, người trong ngành cũng nên nhận ra Miên Tiên Lộ trong bình là do ai luyện chế. Mặc dù đều là Miên Tiên Lộ, vẫn có sự khác biệt nhỏ. Vu đường chủ chỉ cần xác định những người đã luyện chế Miên Tiên Lộ trong vòng một tháng trước khi vào bí cảnh, là có thể truy tìm nguồn gốc, tìm ra người đã mua Miên Tiên Lộ.”
Vu Ứng Long nói tiếp: “Nếu có thể chứng minh Yến Hạo từng mua Miên Tiên Lộ, là có thể chứng thực lời ngươi nói, đúng không?”
“Vâng!” Phượng Trường Ca nhìn Vu Ứng Long đầy kỳ vọng.
Vu Ứng Long khẽ động ngón tay, Ngọc Bình liền rời khỏi tay Phượng Trường Ca, “Thu Lâm, đi tra.”
Đội trưởng chấp pháp đường Thu Lâm nhận lấy Ngọc Bình, đáp một tiếng "Vâng", phất tay một cái, sáu đệ tử chấp pháp đường theo hắn nối đuôi nhau đi ra.
Người đi vào đối diện bọn họ chính là Hoa Thần Chân Quân vừa nghe tin mà đến, theo sau là Trương Thiếu Sơ.
Hoa Thần Chân Quân vốn đang ngộ kiếm trong kiếm thất, tính rằng Ngư Thải Vi và Phượng Trường Ca sắp nên trở về rồi, liền thu kiếm xuất quan. Còn chưa về đến đại điện ngồi xuống, Trương Chấp Sự đã vội vàng chạy tới, báo rằng muội muội của Yến Hạo chặn đội chấp pháp lại, tố cáo Phượng Trường Ca giết Yến Hạo, Phượng Trường Ca đã thừa nhận tại chỗ, cả nhóm người hiện tại đều bị đưa đến chấp pháp đường để thẩm vấn.
Mà tin tức này là do Trương Thiếu Sơ nghe được khi đi ra từ nhiệm vụ đường, lúc đó hắn phản ứng nhanh nhạy, lập tức truyền âm cầu cứu Trương Chấp Sự, Trương Chấp Sự mới biết tin nhanh như vậy.
Hoa Thần Chân Quân sau khi nghe xong liền giận dữ sinh uy, kiếm ý bàng bạc vô tình phóng ra từ trên người theo cảm xúc khiến Trương Chấp Sự phải lùi lại bảy tám mét mới đứng vững được.
“Bản Quân qua đó xem sao.” Cưỡi gió mà đi, chưa đến nửa tuần trà Hoa Thần Chân Quân đã tới bên ngoài chấp pháp đường. Trương Thiếu Sơ vốn đang đợi ở bên ngoài chấp pháp đường, vừa thấy Hoa Thần Chân Quân, liền vội vàng hành lễ, theo sau ngài, tiến vào chấp pháp đường.
Hoa Thần Chân Quân chào hỏi Vu Ứng Long, rồi ngồi xuống chiếc ghế bên cạnh chỗ ngồi của hắn.
Trương Thiếu Sơ lui về bên cạnh Phượng Trường Ca.
Tang Ly, Ngư Thải Vi và Phượng Trường Ca vội vàng bái kiến sư phụ.
“Trường Ca, vì sao lại đến chấp pháp đường?”
Phượng Trường Ca cúi đầu, thuật lại sự tình từ đầu đến cuối một lần, “Yến Hạo chấp mê bất ngộ, bị tâm ma khống chế, đệ tử bất đắc dĩ mới phải giết hắn.”
Hoa Thần Chân Quân nhìn Vu Ứng Long đang bình chân như vại, “Vu đường chủ, nếu chứng minh được lời Trường Ca nói là thật, phải xử trí thế nào?”
“Yến Hạo có ý đồ mưu hại đệ tử chân truyền, tính chất cực kỳ ác liệt, là đại nghịch bất đạo, chết chưa hết tội.” Vu Ứng Long dùng giọng điệu bình thản nói ra lời lẽ lạnh lùng nhất. Trái tim Yến Thư Hàm thắt lại, sắp không thở nổi.
Nhưng nàng không hối hận việc vạch trần Phượng Trường Ca giết ca ca Yến Hạo. Ca ca từ nhỏ coi nàng như trân bảo, bây giờ ca ca chết thảm, nàng nhất định phải làm gì đó cho ca ca. Nàng hiểu rõ ca ca nhất, dù thật sự muốn trả thù Phượng Trường Ca, cũng tuyệt đối không thèm dùng thứ như Miên Tiên Lộ, sẽ chỉ dùng kiếm trong tay mình. Nàng quyết không để ca ca chết rồi còn phải mang tiếng xấu như vậy.
“Bẩm đường chủ, đệ tử xin trình bày suy nghĩ của mình.” Yến Thư Hàm nhẹ giọng nói.
Vu Ứng Long nhíu mày, “Nói!”
Yến Thư Hàm hít sâu một hơi, trấn định tâm thần, “Bẩm đường chủ, Trường Ca tiên tử nói ca ca ta trả thù nàng vì không được bái Hoa Thần Lão Tổ làm sư phụ, nhưng ca ca ta cũng không thể biết trước chuyện này để mà sớm mua sẵn Miên Tiên Lộ. Huống chi những ngày đó, trước đó hắn bận rộn vì chuyện Đại Bỉ, gần như ngày đêm luyện kiếm trên ngọn núi luyện kiếm. Sau khi Đại Bỉ kết thúc thì ở ngay trong động phủ chữa thương. Ngày bái sư, ca ca ta trong lòng hổ thẹn, trở về liền nhốt mình trong động phủ, mãi cho đến ngày xuất phát đi bí cảnh mới ra ngoài. Căn bản không có khả năng đi mua Miên Tiên Lộ, xin đường chủ minh xét.”
Vu Ứng Long ngoắc ngón tay, một đội đệ tử chấp pháp đường khác tiến lên nghe lệnh, “Điều tra hoạt động của Yến Hạo trước khi đi bí cảnh.”
Sáu đệ tử lĩnh mệnh, nhanh chóng xuất phát.
Bạn cần đăng nhập để bình luận