Bắt Đầu Làm Tông Chủ: Quy Củ Của Ta Có Chút Dã

Chương 332: Đem hết toàn lực, một kiếm cách một thế hệ! Huyết Diệt Sinh, lạnh! (2)

Phốc phốc phốc. . .Chỉ trong nháy mắt, vô số Huyết Hải phân thân bị xuyên thủng, đồng thời, Liễu Thần pháp phát huy uy lực.Khiến cho đám Huyết Hải phân thân này nhanh chóng ‘khô quắt’ lại!Liễu Thần pháp, tiến có thể công, lui có thể thủ.Mà Liễu Thần từng cắm rễ ở ba ngàn thế giới, hấp thu chất dinh dưỡng, thai nghén ba ngàn thần quốc!Lâm Phàm bây giờ đương nhiên không thể làm được việc cắm rễ ba ngàn thế giới hấp thu chất dinh dưỡng.Nhưng. . .Chỉ riêng Huyết Diệt Sinh cùng đám Huyết Hải phân thân này, lại là chất dinh dưỡng tốt nhất!"Thôn Thiên Ma công!""Nghịch Phạt Đại Trận!"Trong khi điên cuồng hấp thu lực lượng của Huyết Hải phân thân, Lâm Phàm thi triển Thôn Thiên Ma công, để tốc độ thôn phệ tăng nhanh hơn, sau đó, càng khiến rất nhiều ảo thân, linh thân đồng thời bày ra Nghịch Phạt Đại Trận, lấy tự thân làm trận nhãn, tích tụ tất cả lực lượng."Kiếm. . .""Hai mươi ba!"Mượn lực đánh lực!Lúc này, Lâm Phàm lấy tư thái mạnh nhất, vận dụng kiếm hai mươi ba, trong nháy mắt làm ngưng đọng thời gian cùng không gian.Mạnh như Huyết Diệt Sinh, mênh mông như che kín cả bầu trời, Huyết Hải vô cùng vô tận, tất cả đều bị ngưng đọng lại tại khoảnh khắc này."Chém!"Lâm Phàm xuất kiếm.Thần hồn và nhục thân đồng bộ.Ngay lúc này, thậm chí hắn còn ngưng tụ cả thần hoàn sau lưng thành kiếm, muốn phát động một kích trí mạng!Ầm ầm!Đang! ! !Huyết Hải 'nổ tung'!Vô tận máu loãng cuồn cuộn, Huyết Hải mênh mông vô biên, dưới một kiếm này lại bị chia thành hai! ! !Kiếm quang kia quá kinh khủng, cũng quá mênh mông, kiếm ý trong đó càng kéo dài không tan, dù cho vô tận Huyết Hải muốn hội tụ lại, nhưng căn bản không thể vượt qua 'Lôi trì' nửa bước.Tựa như kiếm khí vẫn còn ở đó! ! !Đây là ‘Tổ hợp kỹ’ do Tam Diệp nghiên cứu ra!Cơ sở là kiếm hai mươi ba, nhưng lại dung nhập rất nhiều thứ, thậm chí còn có một tia hương vị của kiếm Thập Nhị. . .Đã dùng được thì Lâm Phàm đương nhiên cứ lấy ra mà dùng.Cùng lúc đó, một tiếng nổ kịch liệt khiến tất cả mọi người tê cả da đầu, toàn thân khó chịu.Cũng chính là lúc này, thời gian dừng lại bị 'phá vỡ'.Phốc phốc. . .Thân thể Huyết Diệt Sinh bản tôn trong chốc lát chia năm xẻ bảy, sau đó tan thành vô số mảnh!Nhưng. . .khí tức Huyết Diệt Sinh vẫn còn.Huyết Hải vẫn còn! ! !Thậm chí, vì một kiếm này mà bị ‘nổ tung’ văng ra mấy ngàn, hơn vạn dặm huyết thủy, vậy mà đều đang nhanh chóng rút về, bay ngược lại."Có ý tứ."Lâm Phàm nhíu mày: "Quả nhiên có ý tứ.""Khó g·iết thật."Huyết Hải phân thân vẫn đang ngưng tụ, đang xung kích!Huyết Diệt Sinh ‘trùng sinh’ trở về, đứng giữa Huyết Hải, hắn nhìn về phía Lâm Phàm, trong mắt có một chút sợ hãi, nhưng sự hung tợn thì vẫn chưa tan biến."Ta ngược lại muốn xem, ngươi có thể g·iết ta bao nhiêu lần!""Rồi có thể kiên trì được bao lâu!"“Hiện!”Một tiếng quát lớn.Một tòa đại điện đen kịt đột ngột từ trên trời giáng xuống."Đế binh!"Lâm Phàm khẽ nhíu mày.‘Hồn Điện’, Đế binh bản mệnh của Huyết Diệt Sinh, sừng sững đứng trong biển máu.Tựa như một tòa cự tháp đột ngột mọc lên từ dưới lòng đất, từ trong cõi u minh.Nó toàn thân đen kịt, được luyện từ kim loại không rõ tên.Bề mặt lóe lên ánh u quang lạnh lẽo, như bị vô số oan hồn gặm mòn.Mỗi khi có gió thổi qua, liền phát ra những tiếng kêu khóc thê lương, quanh quẩn giữa những gian điện trống trải, khiến người ta rợn người.Bốn phía Hồn Điện tràn ngập tĩnh mịch nồng nặc, ngay cả không khí cũng như ngưng đọng lại, nặng nề đến mức khiến người ta khó thở.Trong điện đường, vô số pho tượng âm trầm lặng lẽ đứng đó, khuôn mặt chúng dữ tợn, như thể bất cứ lúc nào cũng có thể sống lại, hướng ngoại giới bộc lộ nỗi sợ hãi và tuyệt vọng vô tận.Dưới ánh đèn leo lét, Hồn Điện càng thêm âm u, kinh khủng, giống như một vực sâu không đáy nuốt chửng sinh mệnh, khiến người ta chùn bước.Lúc này, với sự hỗ trợ của Huyết Hải, Hồn Điện càng đáng sợ hơn.Trận ma khí kia xông thẳng lên trời, chỉ sợ cách xa cả mười vạn, trăm vạn dặm, cũng có thể thấy được luồng ma khí bốc lên kia!Cảm giác tà ác đang nhanh chóng lan tràn.Như muốn bóp méo tinh thần của mọi người, khiến cả thế giới cũng phải run rẩy vì nó."Cẩn thận!"Tiêu Linh Nhi khẽ quát một tiếng, vung tay tung dị hỏa lên không trung, chặn ma khí và tà ý đang lan ra, sắc mặt khó coi: "Ma đạo đế binh mạnh thật.""Huyết Diệt Sinh này, quả nhiên không dễ đối phó!"“Sư tôn không có Đế binh, e là sẽ chịu thiệt."“Ta có.”Nha Nha khẽ nói, sau đó tháo chiếc mặt nạ quỷ xuống: “Sư tôn, cầm lấy!”Mặt nạ quỷ xuyên không, trong hư không chớp mắt đã biến hóa hàng trăm hàng nghìn lần.Đây là Đế binh!Chính là nàng lấy Thanh Đồng Tiên Điện, mảnh vỡ Thành Tiên Đỉnh… làm nguyên liệu để rèn lại thành, ngày thường thì nó mang hình dạng mặt nạ quỷ, lúc động thủ thì nó như một trang bị phụ trợ, tăng cường chiến lực cho hắn.Nhưng đồng thời, nó cũng có thể biến hóa vạn năng, vừa có thể công, lại vừa có thể thủ!Có lẽ nó không lợi hại và kinh khủng như Hồn Điện, nhưng nó tuyệt đối không hề yếu, đủ để cung cấp trợ lực cho Lâm Phàm."Ông!"Lâm Phàm một tay nắm lấy mặt nạ.Ngay sau một cái chớp mắt, mặt nạ đã biến thành một thanh Thanh Phong dài ba thước."Như vậy. . .""Vô địch kiếm pháp thức thứ hai!"Đế binh gia trì!Lấy kiếm Thập Nhất đã lĩnh ngộ làm cơ sở!Vô số kiếm khí đang thai nghén.Mà trên cơ sở đó, mặt trời nhân tạo toàn lực ứng phó ngưng tụ!Trong nháy mắt, vô số ‘phi kiếm vàng óng’ ngưng tụ, ầm ầm bắn về phía Huyết Hải, Ẩn Hồn điện và Huyết Diệt Sinh!"Tới đi!""Trận chiến hôm nay, ngươi c·hết hoặc ta vong!"Huyết Diệt Sinh đã phát cuồng.Trong thời gian ngắn, đã bị Lâm Phàm ‘giây’ hai lần!Nếu không nhờ thủ đoạn đặc thù, e rằng hắn đã sớm chết rồi!Nhưng nghĩ đi cũng phải nghĩ lại, nếu không phải thủ đoạn của mình đặc thù như vậy, không sợ nhất là đánh lâu dài, thì sao mình lại lỗ mãng đến nỗi hai lần dâng đầu đến thế chứ?Nhưng. . .như vậy thì đã sao?Cho dù nói ngàn vạn câu, thì người thắng cuối cùng cũng nhất định là mình, chỉ có thể là mình!Phần phật!Không biết bao nhiêu vạn tấn nước biển của Huyết Hải dâng lên trời, hóa thành một ‘Hồn Điện màu máu’ khổng lồ bao bọc Hồn Điện thực sự ở bên trong, sau đó nghênh đón vô tận phi kiếm vàng óng mà đi."Đối mặt va chạm? !""Cũng vừa vặn. . .""Ta cũng muốn thử một chút!""~!"Trong nháy mắt.Cả hai ầm vang va chạm.Tựa như mặt trời nổ tung, không biết bao nhiêu máu loãng bị ‘bốc hơi’, khói đen bốc thẳng lên trời.Sau đó, hết mặt trời nổ tung này đến mặt trời nổ tung khác, Hồn Điện màu máu không ngừng rung động, rung rẩy, như thể có thể sụp đổ bất cứ lúc nào.Đến lúc này, tiếng ầm ầm không dứt kia mới dần dần lan ra. . .Oanh, oanh, oanh. . .Càng về sau, trực tiếp nối thành một mảnh!Căn bản không nghe rõ có bao nhiêu lần tiếng nổ vang lên, chỉ có thể nghe thấy một tiếng 'Oanh' !Cứ mãi oanh! ! !Không gian sớm đã vỡ vụn, thê thảm vô cùng, không nỡ nhìn thẳng.Phải nói rằng, mọi thứ xung quanh đều rất khốc liệt.Dù cho vô số máu loãng đang hội tụ lại, không ngừng ‘tu bổ’.Hồn Điện màu máu căn bản cũng không gánh nổi, rất nhanh đã để lộ bản thể của Hồn Điện.Đối kháng càng trở nên kịch liệt!Hồn Điện vẫn không ngừng tiến đến gần.Nhưng kiếm khí màu vàng do Lâm Phàm chém ra ngày càng nhiều, tốc độ cũng nhanh hơn.Tốc độ Hồn Điện dần chậm lại.Đồng thời, do nhiệt độ quá kinh khủng, nhiệt độ của Hồn Điện tăng lên thẳng tắp, vậy mà chậm rãi từ một màu đen kịt biến thành. . . màu đỏ cam.Ban đầu chỉ là một bộ phận đổi màu.Nhưng theo thời gian trôi đi, toàn bộ Hồn Điện đã biến thành màu đỏ cam.Thậm chí còn muốn chuyển sang màu ‘huyết hồng’."Cái này? !"Huyết Diệt Sinh dần biến sắc.Nhiệt độ quá cao!Nếu nó còn cao hơn nữa thì đế binh bản mệnh của mình chẳng phải đã bị hòa tan thành ‘chất lỏng’, cần phải luyện lại sao? !Thậm chí, ngay cả bây giờ, Hồn Điện cũng đang dần bị hao mòn!Dưới nhiệt độ kinh khủng này, trận pháp, minh văn, cấm chế bên trong nó cũng không ngừng mất đi hiệu lực. . .đang bị suy yếu dần!"Lẽ nào lại như vậy!"Huyết Diệt Sinh ra tay, trong chớp mắt lại một lượng lớn Huyết Hải phân thân xông về phía Lâm Phàm, đáng tiếc, dưới sự che chở của rất nhiều linh thân và ảo thân của Lâm Phàm, trong thời gian ngắn căn bản không thể đắc thủ."Khục!"Đột nhiên.Sắc mặt Lâm Phàm thay đổi, ho ra một ngụm máu."Chính là lúc này!"Huyết Diệt Sinh mừng rỡ.Hắn luôn chờ thời cơ, và giờ chính là lúc!Oanh!Hồn Điện rung mạnh, vô vàn oan hồn gào thét, ép buộc ngăn cản Vô Địch Kiếm Pháp trong thời gian ngắn, nhưng Hồn Điện lại đột nhiên đổi hướng, không công kích, trấn áp Lâm Phàm mà bay lên cao, một lực hút khổng lồ tác động lên Hư Vô Ma Diễm, muốn nuốt nó vào trong tháp."Trận chiến này, ta thắng!"Nhìn thấy Hư Vô Ma Diễm bay về phía Hồn Điện, Huyết Diệt Sinh trong lòng từ từ thở phào.Nhưng. . .Đột nhiên.Một bóng người xuất hiện sau lưng Hư Vô Ma Diễm.Là Lâm Phàm!Hắn một tay đặt lên vai Hư Vô Ma Diễm, rồi bất ngờ ném nó ra sau, còn mình thì chủ động lao vào Hồn Điện.
Bạn cần đăng nhập để bình luận