Bắt Đầu Làm Tông Chủ: Quy Củ Của Ta Có Chút Dã

Chương 293: Giết Độc Phụ! Sống Diêm Vương? Mưu đồ Hạo Nguyệt tông! (3)

"Ta sẽ không giữ lại ai hết!"
"...Thôi vậy."
"Việc đã rồi, gạo sống đã nấu thành cơm chín rồi."
Đệ Nhất Tổ già nua chậm rãi mở miệng: "Chuyện này đã là kết cục an bài rồi, không cần phải quá chần chừ nữa."
"Về phần Vũ tộc, coi như là nhân quả báo ứng đáng có."
"Dù sao, thực lực vi tôn, nắm đấm không đủ cứng rắn, cũng chỉ có thể trở thành thịt cá trên thớt gỗ mặc người chém giết."
"Bất quá..."
"Chuyện này không được để lộ ra ngoài, nhất là chuyện Đại Ma Thần tại Thạch tộc ta đánh giết những người Vũ tộc còn sót lại, nếu không, sẽ bất lợi cho Thạch tộc ta."
"Khải nhi, chuyện này, ngươi có hiểu không?"
Thạch Khải bình tĩnh gật đầu, hoàn toàn không giống vẻ vừa mất mẹ ruột: "Con hiểu!"
"... "
Thạch tộc phong tỏa tin tức.
Trực tiếp dẫn đến, tin tức vẫn thật là chưa từng bị truyền ra ngoài.
Đây chính là cái tốt của "Gia tộc".
Mặc dù nhân số đông đảo, nhưng người có thể tiếp xúc được trực tiếp tin tức chỉ có từng đó thôi, mà những người này mức độ trung thành, tự nhiên khỏi phải bàn nhiều, mức độ khó khăn khi phong tỏa tin tức, cũng liền biến thành cực thấp, cực thấp.
Mà với tính cách của Đại Ma Thần, tự nhiên cũng sẽ không đem việc này đi khắp nơi loan tin.
Bởi vậy...
Gần như không có người ngoài nào biết, toàn bộ Vũ tộc đã biến thành quá khứ.
Cho dù là đám người trong Thạch tộc, cũng không một ai may mắn thoát khỏi.
Chỉ biết rằng Thừa Ảnh tiên tử từng bị Vũ tộc truy sát, phế bỏ tu vi đột nhiên trở về, lấy thực lực kinh khủng trấn sát rất nhiều đại năng của Vũ tộc, Đại Ma Thần càng tới liên thủ, cường thế oanh sát tộc trưởng Vũ tộc, đã nhập Đệ Cửu Cảnh Vũ Thanh Trần...
Còn về tin tức tiếp theo, thì không ai biết nữa...
...
Lâm Phàm ngược lại là biết rất rõ.
Sau khi Đại Ma Thần thành công, rời khỏi Thạch tộc, lập tức liên lạc với hắn.
Vừa báo cho hết thảy vừa nói: "Ta sẽ tiếp tục hộ đạo cho Hạo nhi."
"Làm phiền Đại Ma Thần."
Lâm Phàm nói lời cảm tạ.
"Bọn chúng đáng chết, cho dù ngươi không gọi ta, ta cũng sẽ tìm một cơ hội xử lý chúng!"
Đại Ma Thần cười lạnh nói: "Ngươi ra tay, ngược lại giúp ta một việc, khiến ta bớt lo không ít."
"Nên là ta nói lời cảm ơn mới đúng."
"Chỉ là Thạch tộc bên kia..."
Lâm Phàm thở dài: "Ngươi trở mặt, sợ là sau này sẽ không có kết quả tốt?"
"Không cần kết quả sao?"
Đại Ma Thần cười lớn nói: "Cũng chỉ có thế này thôi!"
"Mấy ngày nay, ta âm thầm theo dõi bên cạnh Hạo nhi, đã xác nhận, thiên phú của hắn, tuyệt đối không kém Thạch Khải!"
"Kỳ thực, ta có cơ hội oanh sát Thạch Khải."
"Nhưng ta không ra tay."
"Bởi vì ta đang chờ đợi Hạo nhi nhà ta trưởng thành, chờ hắn tự tay chấm dứt nhân quả, chém giết Thạch Khải!"
"...".
Đại Ma Thần lại có lòng tin với Thạch Hạo.
"Bất quá..."
"Ta cũng có."
Lâm Phàm âm thầm nói thầm.
Nếu mình đối với Hoang Thiên Đế cũng không có lòng tin, vậy thì còn có lòng tin với ai được chứ?
Nói câu khó nghe...Lâm Phàm đối với mình còn không có lòng tin bằng đối với Hoang Thiên Đế như vậy.
"Vậy thì, ta cũng nên tiến hành bước tiếp theo của kế hoạch."
Phất tay, một người bù nhìn bước ra, từ tay Lâm Phàm nhận lấy hai túi trữ vật, sau đó ôm quyền: "Bản tôn, ta đi trước."
Hắn mỉm cười.
"Đi thôi."
Lâm Phàm gật đầu.
Người bù nhìn lập tức biến mất, biến mất không còn dấu vết.
...
Trong Lãm Nguyệt cung.
Hai người bù nhìn Lâm Phàm gặp nhau.
Túi trữ vật được giao cho nhau, kẻ phong trần mệt mỏi lập tức biến thành người bù nhìn rồi biến mất.
Còn Lâm Phàm, người nhận túi trữ vật thì hít sâu một hơi.
"Vậy thì..."
"Đồ tốt, cũng không thể lãng phí a."
"Đồ tốt?"
Nha Nha đang xoa bóp vai cho Lâm Phàm, vẻ mặt đầy tò mò: "Sư tôn, đồ gì tốt ạ?"
"Đương nhiên là những đồ tốt này."
Giơ chiếc túi trữ vật trong tay lên, Lâm Phàm nhếch miệng cười nói: "Một cái cho ngươi, một cái cho Hà An Hạ."
"Là quà sao?"
Hai mắt Nha Nha tỏa sáng.
Con gái mà, mặc dù nàng là mô bản của Ngoan Nhân Đại Đế, nhưng vì có Lâm Phàm nên nàng không còn có cái tính cách cay nghiệt như trước, bởi vậy mà hoạt bát hơn nhiều.
Không còn ôm hận thù nặng nề.
Mà con gái hoạt bát, đương nhiên sẽ thích "kinh hỉ".
"Ừm... Coi như là quà a?"
Lâm Phàm hơi suy nghĩ một chút, cách nói này không có vấn đề gì.
Tặng người đồ tốt, không phải là quà thì là gì?
"Vậy ta sẽ gọi sư đệ đến nhận."
Nha Nha cười rạng rỡ, trước tiên liên hệ với Hà An Hạ, sau đó nhìn hai túi trữ vật, ánh mắt không rời: "Sư tôn, cái nào là của con ạ?"
"Cái này."
Lâm Phàm giao túi trữ vật đựng rất nhiều "thi thể" của đệ bát cảnh Vũ tộc cho nàng, cũng xóa đi thần hồn ấn ký, nói: "Thứ này đối với ngươi rất có ích."
Giờ phút này, hắn không khỏi nhớ tới cái "Đêm trăng" kia.
Mình đã đem thi thể của Tây Môn Kỳ Lân đưa cho Tiêu Linh Nhi.
Nàng cũng rất vui vẻ.
Nghĩ đến hôm nay, chắc Nha Nha sẽ càng vui vẻ hơn chứ?
"Con xem một chút là cái gì."
Nha Nha tủm tỉm mở túi trữ vật ra, sau đó...
Da mặt giật giật.
Tiếp theo đó, nụ cười càng tươi hơn.
"Đa tạ sư tôn, con rất thích!"
"Thích là tốt, thích là tốt."
Lâm Phàm cười gật đầu.
Ừm, quả nhiên, mình đoán không sai mà ~ Trình độ tặng quà của ta vẫn rất được đó chứ!
Thằng này đắc ý dương dương.
Mặc dù thi thể nghe hơi rùng rợn, nhưng đây là Tiên Võ đại lục, không phải thế giới đô thị hiện đại.
Ở thế giới đô thị hiện đại mà tặng thi thể, thì đúng là đầu óc có vấn đề rồi.
Nhưng ở Tiên Võ đại lục, nhất là đối với Nha Nha, mô bản của Ngoan Nhân Đại Đế mà nói, đưa một túi trữ vật đựng thi thể tu sĩ đệ bát cảnh thì lại là một chuyện hoàn toàn khác.
Nếu không phải là "Thánh Mẫu" thì thi thể tu sĩ đệ bát cảnh không phải là thi thể, mà là tài nguyên!
Thậm chí là tài nguyên chiến lược cực kỳ quan trọng!
Nhất là đối với Nha Nha mà nói, càng là đồ tốt trong những đồ tốt.
Dù sao Nha Nha chính là phàm thể, vốn dĩ không có bất kỳ thiên phú gì, căn bản không thích hợp tu tiên, hoàn toàn là dựa vào Thôn Thiên Ma Công thôn phệ thiên phú, căn cốt của người khác, rồi một chút một chút hội tụ trên người mình, để mình có được thiên phú, rồi thiên phú càng ngày càng cao.
Thực lực, cũng ngày càng mạnh mẽ.
Cho dù bây giờ tư chất của Nha Nha đã không tệ, nhưng ai mà lại ngại tư chất của mình quá cao đâu?
Có nhiều thi thể đệ bát cảnh như vậy, sau khi Nha Nha thôn phệ căn cốt và tư chất của chúng, thì tư chất của Nha Nha, nhất định sẽ nâng cao thêm một bước nữa!
Cũng chính vì lẽ đó, Lâm Phàm mới tốn tâm hao sức phong ấn riêng rẽ thần hồn của bọn họ, đồng thời mang thi thể về.
Vật tận kỳ dụng mà!
Cố gắng đừng để lãng phí.
Còn về thần hồn, thì đưa cho Hà An Hạ.
Hắn là sinh vật sư, nhưng hiện tại vi sinh vật mà hắn nuôi cấy ra lại chỉ có thể đối phó nhục thân, còn với thần hồn thì hoàn toàn không có cách nào.
...Điều này hiển nhiên là không đủ chuẩn rồi.
Nhục thân tuy quan trọng, nhưng nếu muốn trở thành người nhà bất tử thì thần hồn vẫn chưa đủ giết!
Cho nên...
Những thần hồn bị phong ấn này, chính là đối tượng thí nghiệm cực kỳ tốt!
Hà An Hạ rất nhanh đã tới.
Khi biết Lâm Phàm đã chuẩn bị tài liệu thí nghiệm cho mình đều là đệ bát cảnh, mà còn có không ít thần hồn tu sĩ đỉnh phong đệ bát cảnh nữa thì lập tức cảm động vô cùng, cảm động đến rơi cả nước mắt.
"Sư tôn."
"Đệ tử..."
"Đệ tử..."
Nhất thời, hắn nói năng lúng cà lúng cúng, căn bản không biết phải nói gì mới tốt.
Lâm Phàm chỉ cười nhạt một tiếng: "Không sao, không sao."
"Tông môn vốn là như thế mà."
"Mình vì mọi người, mọi người vì mình."
"Hôm nay, ngươi lấy tông môn làm vinh, hi vọng ngày sau, tông môn có thể lấy ngươi làm vinh."
"Đi thôi, hãy tu hành thật tốt, hãy nghiên cứu thật tốt, sinh vật sư có một tương lai vô cùng rộng lớn, mà con đường này, chỉ có ngươi mới có thể khai sáng."
"Bất quá nhớ lấy không được chủ quan, ai cũng không rõ những thần hồn của Vũ tộc này có ấn ký gì hay không, mặc dù Vũ tộc đã diệt, nhưng Thạch tộc vẫn còn, người Trọng Đồng Thạch Khải vẫn còn ở đó."
"Dù sao cẩn thận một chút vẫn tốt hơn."
"Vâng, sư tôn!!! "
"Đệ tử chuẩn bị mang những thần hồn này đến một bí cảnh trong tông môn của chúng ta để suy nghĩ, khảo thí, như vậy sẽ không bị bọn họ phát hiện mới đúng."
Hà An Hạ trịnh trọng đáp lời.
"Như vậy cũng tốt."
Lâm Phàm khẽ gật đầu: "Nhớ kỹ phải hủy thi diệt tích, sau khi nghiên cứu xong, không thể để lại nửa điểm dấu vết."
"Sư tôn yên tâm, đệ tử hiểu."
Hà An Hạ khom người rời đi.
Lời này, hắn ngược lại là không nói dối.
Việc hủy thi diệt tích này, ngoài loại Thánh mẫu biểu cực phẩm ra, bất kỳ ai cũng không có nửa điểm lạ lẫm.
Mà Thánh mẫu biểu cực phẩm...thì căn bản không có cách nào trưởng thành được.
Cho nên, cơ bản là không gặp được.
Hà An Hạ là một tu sĩ bình thường, đối với việc hủy thi diệt tích, tự nhiên cũng có chút sở trường.
...
Sau khi sắp xếp xong việc của Vũ tộc, Lâm Phàm báo chuyện này cho Phạm Kiên Cường.
Dù sao con hàng này là cẩu Thặng.
Hắn biết rõ Vũ tộc là "Kẻ thù", chắc chắn sẽ âm thầm làm chút sắp xếp.
Bạn cần đăng nhập để bình luận