Bắt Đầu Làm Tông Chủ: Quy Củ Của Ta Có Chút Dã

Chương 495: Hắc Động lĩnh vực, Vương Đằng đứng dậy - phòng ngự tuyệt đối! (3)

Chương 495: Lĩnh vực Hắc Động, Vương Đằng đứng dậy - phòng ngự tuyệt đối! (3) Nữ tử khẽ nhíu mày.
"Uy, ngươi sao không ra tay?"
Gaara lạnh lùng nói: "Đánh không tới ngươi."
"Làm gì uổng phí sức lực?"
Nữ tử bĩu môi: "Vậy..."
"Vậy sao ngươi không nhận thua?"
Gaara khoanh tay, còn thiếu chút nữa là viết luôn lên mặt mấy chữ 'gã đàn ông Higuma': "Ngươi thì sao không nhận thua?"
"Ta..."
"Ghê tởm!"
Nàng nghiến răng: "Đã vậy thì xem chiêu!"
Nàng chắc chắn, đối phương biết nên đối phó với thủ đoạn tự thành một giới của mình như thế nào.
Thực ra điều này cũng không có gì là bí mật.
Nhưng biết phải làm sao là một chuyện, còn làm được hay không lại là chuyện khác.
Chỉ là...
Hắn hình như khắc chế ta quá.
Dù sao, đầy trời cát mịn này...khó lòng phòng bị.
Đôi mày thanh tú của nàng hơi nhíu lại: "Ghê tởm."
"Nhưng, cũng nên thử xem."
Lúc này nàng ra tay.
Thủ đoạn rất hoa lệ, mà cũng rất nhiều.
Hơn nữa rất cẩn thận, vừa tấn công, vừa phòng ngự.
Mỗi lần đều là kiểu "ngàn cân treo sợi tóc", lóe lên rồi biến mất.
Có thể nàng còn đánh giá thấp "Gaara" hoặc có lẽ nói...đánh giá thấp Sinh Vật Sư!
Vi sinh vật quá mức quỷ dị, có thể nói là không chỗ nào không len lỏi vào được!
Thậm chí...
Cho dù không có "lỗ", một số vi sinh vật vẫn có thể gặm ra được.
Bất quá, trước mắt vẫn chưa có vi sinh vật biến thái đến mức đó.
Nhưng, đã có lỗ thì vẫn chưa thể an tâm được.
Chỉ qua mấy lần giao thủ đơn giản, nữ tử chợt phát hiện, bên trong 'thế giới' của mình cũng xuất hiện 'hạt cát' rồi!
Vụt!
Sắc mặt nàng đột ngột trắng bệch, nhớ đến tình cảnh thảm thương của ba người Tiệt Thiên giáo kia, lập tức giơ tay lên: "Ta nhận thua!"
"...".
Người xem trên đài, vô số người nhíu mày.
Vốn cứ tưởng sẽ có một trận long tranh hổ đấu, ai dè kết quả lại thế này?
Thật thất vọng a!
Sao mà yên tĩnh được hạ ngược lại khá bình tĩnh, khẽ gật đầu, lão Đặng cũng lúc đó tuyên bố thắng bại.
"Ngươi..."
Nữ tử mở miệng: "Còn không mau đem đống hạt cát này xách về đi?!"
Sao mà yên tĩnh được hạ: "...".
"Ngươi sợ hãi lắm sao?"
Nữ tử: "...".
Nói nhảm! Ta có thể không sợ sao?
Nàng nhìn chằm chằm sao mà yên tĩnh được hạ, vô cùng cạn lời...
"Tiểu tử."
"Thực lực của ngươi không tệ, xem như một con ngựa ô, nhưng cũng chỉ có thế."
"Có thể đi đến bước này, có thể thua trong tay ta, là vinh hạnh của ngươi."
Đối diện Vương Đằng.
Đối thủ Thập Nhị Cảnh rất tự phụ, vừa mở miệng liền muốn hắn nhận thua.
"Thật sao?"
Vương Đằng cười nói: "Bất quá, ta dù sao cũng phải thử một chút chứ?"
Sắc mặt đối phương lạnh lẽo: "Thật to gan."
"Nếu vậy, vậy coi như là sinh tử bất luận."
"Ta sẽ không cho ngươi cơ hội cầu xin tha thứ."
Hắn thấy, ta đã cho ngươi cơ hội nhận thua, muốn để ngươi toàn mạng, ngươi lại không biết điều?
Vậy thì cứ chết đi!
Oanh!
Hắn trực tiếp xuất thủ.
Tu vi Thập Nhị Cảnh lúc này bộc phát toàn diện, cảm giác áp bách vô cùng.
Ánh mắt Vương Đằng ngưng lại, trong nháy mắt chắp tay trước ngực.
"Lĩnh vực Hắc Động!"
Oanh!!!
Không gian quanh hắn trong nháy mắt sụp đổ, chính là lấy tu vi Đệ Thập Cảnh, cưỡng ép xé rách không gian, thậm chí còn khiến không gian trong phạm vi ba trượng quanh thân "sụp đổ" hết và hóa thành một cái "hố đen"!
Hố đen sâu thẳm, điên cuồng thôn phệ tất cả mọi thứ xung quanh, tựa hồ ngay cả ánh sáng cũng bị nó hút vào.
Vương Đằng đứng giữa hố đen, trên người tỏa ra ô quang, nhưng cũng không bị nó ảnh hưởng.
Còn đòn tấn công của đối phương, khi đến gần thì lập tức vặn vẹo, biến dạng và bị "xé nát", cuối cùng đều bị hố đen hút hết, tan biến không dấu vết.
"Ừm?!"
Đối phương hơi biến sắc: "Đây là thủ đoạn gì của ngươi?"
"Không có gì."
"Chỉ là phòng ngự tuyệt đối của riêng ta thôi."
Vương Đằng thở phào nhẹ nhõm, Lĩnh vực Hắc Động vẫn vững chắc.
Có thể chống đỡ công kích của Thập Nhị Cảnh là tốt rồi!
Nếu như tự thành một giới là một loại vô địch chi thuật, Tiên Thiên đứng ở thế bất bại.
Thì cái Lĩnh vực Hắc Động này, thuộc về phòng ngự tuyệt đối của riêng mình!
Lĩnh vực vô địch không phá, mình sẽ không sợ bất kỳ đòn tấn công nào.
Đây...
Chính là một trong những thủ đoạn mà Vương Đằng nghĩ ra trong khoảng thời gian ở phòng thí nghiệm.
Hắc Động Quyền là loại vô địch thuật dùng để tấn công.
Vậy thì Lĩnh vực Hắc Động, chính là loại vô địch thuật dùng để phòng ngự.
Hố đen không bị phá, bản thân bất bại.
Mà muốn phá vỡ Lĩnh vực Hắc Động, chỉ có một cách, đó là làm cho hố đen no căng!
Nhưng đây là hố đen mà.
Cho dù là "hố đen nhân tạo" cũng không dễ dàng mà "ăn no" huống chi là làm nó nổ tung?
Hơn nữa, hố đen còn có một đặc tính nghịch thiên - nếu không lập tức làm cho nó no căng, thì dù khoảnh khắc nó "ăn no", nhưng không nổ, thì ngay sau đó nó sẽ trở nên "đói khát" trở lại.
Nói cách khác, không thể trong chớp nhoáng một kích trí mạng thì mọi tổn thương đều vô nghĩa!
Cho dù hai lần "sát na" liên tiếp khiến nó no bụng cũng vô dụng.
Trong một "sát na" này, bạn vừa "cho nó ăn no", thì ngay sát na sau, nó lại đói.
Thậm chí còn có thể trở nên háu ăn hơn một sát na trước đó!
Nói tóm lại...
Nếu đối phương không thể trong nháy mắt đầu tiên làm nổ tung cái hố đen này, vậy thì theo thời gian, Lĩnh vực Hắc Động sẽ ngày càng mạnh, ngày càng khó bị phá.
Trừ khi Vương Đằng chủ động giải trừ Lĩnh vực Hắc Động.
Mà đây...
Chính là lĩnh vực vô địch của hắn!
Có thể vượt qua giới hạn cao nhất của Hắc Động Lĩnh Vực, Vương Đằng không đấu.
Mà không thể vượt qua giới hạn, giải quyết được Hắc Động Lĩnh Vực - Vương Đằng xưng vô địch!
Giờ phút này, hắn cười.
Không hề hoang mang, cười nhìn đối thủ.
Kéo dài thời gian, cho đối phương cơ hội?
Nhưng, càng kéo dài thời gian, bản thân mình lại càng mạnh hơn.
"Ngươi cười cái gì!"
Đối phương nhíu mày, rất khó chịu.
Một kích của mình vậy mà không hạ gục nổi một con 'kiến' Đệ Thập Cảnh sao?
Nhìn xuống khán đài, rất nhiều người xem ngạc nhiên.
"Hắn đây là cái gì?"
"Thuật này có hơi quỷ dị, chưa từng thấy bao giờ!"
"Đúng là chưa từng thấy, ta cũng chưa từng gặp qua."
"Thú vị, quả nhiên là thú vị!"
"Hình như là thuật pháp hệ không gian, nhưng lại có chút khác biệt, dường như còn có cả quy tắc thời gian lẫn trong đó, không thể nhìn thấu, mà lại...hình như ngay cả ánh mắt ta cũng bị nó thôn phệ???
"Bóp méo cả không gian và thời gian!"
"Xung quanh mọi thứ, chỉ cần trong khả năng cảm nhận của ta, 'vòng xoáy' quỷ dị này đều có thể thôn phệ!"
"Thuật phòng ngự này, thật lợi hại."
Nhưng ngay khi nhiều người đang kinh ngạc thán phục thì có một người đập bàn đứng dậy, giận dữ nói: "Phí của trời!"
"Tuyệt đối là phí của trời!"
Trong ánh mắt kinh ngạc của mọi người, hắn mắng: "Một thuật kinh người như vậy, Tiên Giới còn chưa từng thấy qua, nếu dùng nó làm thuật công kích thì chắc chắn là vô địch trong số các loại vô địch thuật, vậy mà hắn lại chỉ dùng để phòng ngự!"
"Đây không phải là phí của trời thì là gì?"
"Nếu dùng để công kích, trong cùng cấp bậc, ai có thể cản được?!"
Đám người ngơ ngác.
Lời này...
Nghe có vẻ cũng đúng.
"Lời ngươi nói hình như cũng không sai, dù sao thì phòng thủ tốt nhất là tấn công, chỉ cần có thể giết chết địch nhân, cần gì phòng thủ?"
Thế nhưng.
Nữ tử có "Yêu Tháp" lại hừ lạnh: "Ăn nói lung tung!"
"Thuật này dùng để công kích là vô địch thuật thì chẳng lẽ dùng để phòng ngự lại không phải?"
"Huống chi, điều kiện tiên quyết để có thể dùng để công kích một cách vô địch là bạn phải đánh trúng đối thủ, phải phát hiện được đối thủ! Nếu như không phát hiện được thì sao? Chẳng phải là bị đánh chết? Còn nếu dùng để phòng ngự thì...khác hoàn toàn!"
"Phòng ngự mới thật sự là vô địch!"
"Tiên Thiên đã đứng ở thế bất bại, trong cùng cấp bậc ai có thể làm gì được hắn?"
Nàng cảm thấy...
Ta nói có đúng không?!
Bản thân tu hành mấy chục năm nay, đúng là không gặp được mấy ai giống mình, một tu sĩ chú trọng giữ mạng, thiên về phòng ngự, mà lại còn có phòng ngự mạnh như thế.
Tê ~!
Sau có thể tiếp xúc một chút, giao lưu tâm đắc!
Thế nhưng.
Có người lại không nhịn được bật cười: "Ngươi nói hình như cũng đúng."
"Có điều, ngươi... sao lại thua?"
Sắc mặt nàng lập tức tối sầm.
Đáng ghét! Chẳng lẽ đạo lý đánh người không đánh vào mặt, mắng người không vạch khuyết điểm đều không hiểu sao?
"Ta... đang cười sao?"
Vương Đằng bắt đầu giả ngây giả ngô.
Bây giờ hắn vẫn đang trong 'giai đoạn khảo nghiệm'.
Lĩnh vực Hắc Động này còn là lần đầu tiên hắn dùng, mà càng là lần đầu tiên dùng để đối phó với thiên kiêu Thập Nhị Cảnh, có thể trụ nổi không, trong lòng hắn cũng không chắc.
Chiêu đầu tiên thì đỡ được một cách dễ dàng, nhưng chắc chắn đối phương chưa dùng hết sức.
Vậy nên, kéo dài thêm một chút thời gian nữa thì an toàn hơn.
Đồng thời, tốt nhất là kích thích đối phương xuất thủ, từ đó kiểm tra xem giới hạn chân chính của Lĩnh vực Hắc Động ở đâu.
Mặc dù cùng với sự tăng lên về thực lực, giới hạn cao nhất của Lĩnh vực Hắc Động cũng sẽ tăng theo, nhưng chỉ cần bây giờ trong lòng có sự đo lường, thì sau khi tăng thực lực có thể tính toán được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận