Bắt Đầu Làm Tông Chủ: Quy Củ Của Ta Có Chút Dã

Chương 400: Lâm Phàm đột phá! Đệ Cửu Cảnh! Ngự Thú tông muốn cải cách? ! (2)

Chương 400: Lâm Phàm đột phá! Đệ Cửu Cảnh! Ngự Thú tông muốn cải cách? ! (2). . ."Nhắc đến cũng có chút thú vị." Nghi thức kết thúc, Lâm Phàm trở lại Lãm Nguyệt cung, sờ cằm suy nghĩ: "Năm nay mở rộng sơn môn bị trì hoãn, xem ra trước mắt có thể nói là bị hủy bỏ, chắc phải đợi đến sang năm rồi." "Nhưng ta vẫn thu một nhân vật chính làm đệ tử..." "Hỏi, không lỗ không lỗ, hoàn toàn không lỗ." "Ta còn kiếm lời!" "Bất quá bây giờ, cũng là lúc nên đột phá." "Đệ Cửu Cảnh..." "Một bước này, cứ thế bước ra thôi." Lâm Phàm ngồi xếp bằng, nhắm mắt ngưng thần, công pháp Thôn Nguyệt tiên công đã được ‘cải tạo’ nhiều lần toàn diện vận chuyển. Nói đến, công pháp chủ tu của Lâm Phàm vẫn luôn là hệ liệt 'Thôn Nguyệt'. Ban đầu là Thôn Nguyệt Linh Quyết. Từ khi thu được Thôn Nguyệt tiên công từ Vạn Hoa thánh địa, liền chuyển sang tu luyện Thôn Nguyệt tiên công. Nhưng trong quá trình đó, Lâm Phàm vẫn luôn chắp vá, sửa đổi, khiến Thôn Nguyệt tiên công trở nên mạnh hơn, phù hợp với bản thân mình hơn, thành công pháp 'chế tạo riêng' cho mình. Đến giờ, hắn dựa vào ngộ tính nghịch thiên, đã không biết cải tạo bao nhiêu lần. Nếu thật sự mà nói... Bây giờ, Thôn Nguyệt tiên công, ngoài cái tên không đổi thì những thứ khác tựa như đã được thay ‘linh kiện hoàn toàn mới’, thậm chí còn không chỉ đổi một lần. Hạn mức tối cao của nó là bao nhiêu? Bản thân Lâm Phàm bây giờ cũng không rõ. Nhưng hắn biết, đây vẫn chưa phải giới hạn! Theo số lượng đồ đệ càng ngày càng nhiều, theo số lượng đệ tử Lãm Nguyệt tông càng ngày càng đông, ngộ tính của hắn không ngừng tăng lên! Cũng như kiến thức của hắn sẽ tăng trưởng, thực lực tăng cường, hắn cũng sẽ có những cảm thụ và hiểu biết mới. Cho nên... Thôn Nguyệt tiên công vẫn đang trong quá trình trưởng thành, còn lâu mới tới ‘điểm cuối cùng’! Ánh trăng như nước. Ánh trăng như thể xuyên qua nóc nhà, rơi trên người Lâm Phàm, bị hắn không ngừng hấp thu. Mà không chỉ ánh trăng! Chu thiên tinh đấu quang huy như bị hấp dẫn đến, khiến cả Lãm Nguyệt cung giống như một vì sao trời, sáng chói và lấp lánh trong đêm tối. Sức mạnh của tinh quang nhập thể. Nguyên linh chi khí không ngừng ào ạt kéo đến. Một bên, vật chứa tiên khí đặc thù đã sớm mở ra... Lâm Phàm lúc này như hóa thành ‘lỗ đen’, điên cuồng hút thiên địa nguyên khí. Trong lúc nhất thời, gần như khiến toàn bộ Lãm Nguyệt tông lâm vào ‘khu vực chân không’! Thiên địa nguyên khí gần như không còn chút nào! Cũng may, Tụ Linh trận cùng nguyên thạch, khoáng mạch nguyên thạch đều đang phát huy tác dụng, nguyên linh chi khí ở xa bị hấp dẫn tới, khoáng mạch nguyên thạch cũng không ngừng ‘phun ra’ linh khí. Sự thay đổi lớn đột ngột này, vẫn khiến tất cả mọi người gần như kinh hãi. Các tu sĩ dưới Đệ Bát Cảnh thì không tìm ra nguồn gốc. Các tu sĩ trên Đệ Bát Cảnh, đều lập tức nhìn về phía Lãm Nguyệt cung. "Đó là... Lãm Nguyệt cung?" "Cảm giác này, sư tôn... Muốn đột phá sao?" Lâm Động lộ vẻ kinh hãi. "Thật nhanh a!" "Xem ra sư tôn của ta, thật đúng là có rất nhiều bí mật!" "Bất quá, bí mật của Lãm Nguyệt tông, cũng không nhỏ!" "..." Bên ngoài Luyện Đan các. Tiêu Linh Nhi nhìn về phía xa, trong mắt tràn đầy vui mừng: "Khí tức thật kinh người, còn có, thôn tính như biển hút... Sư tôn quả nhiên cực kỳ bất phàm a!" "Chắc chắn là đột phá Đệ Cửu Cảnh!" Dược Mỗ tán thưởng: "Người có thanh thế lớn như vậy, chắc chắn là Tiên Đế trùng sinh không thể nghi ngờ!" "..." Nha Nha đang luyện hóa bản nguyên thì mở mắt, trong lòng vô cùng vui vẻ. "Sư tôn cũng đột phá Đệ Cửu Cảnh rồi sao?" "Hô..." "Ta nhất định phải cố gắng hơn nữa, nếu không, sẽ bị sư tôn bỏ lại xa phía sau mất." "..." "Đệ Cửu Cảnh." "Đệ Cửu Cảnh a." Trong tàng kinh các, Phạm Kiên Cường cảm thán: "Cũng không biết sư tôn hack đến mức nào, bất quá theo biểu hiện trước đó của hắn, e là có thể chia sẻ kỹ năng với các đệ tử?" "Sách!" "Lợi hại a." "Có kỹ năng của tất cả mọi người, một khi bước vào Đệ Cửu Cảnh, chính là cá gặp biển lớn, rồng bay lên chín tầng trời!" "Lần này ổn rồi!" "Ổn ổn~!" "..." Thạch Trung Thiên, Hải Đông Pha, Cơ Hạo Nguyệt ba người đang uống rượu tán gẫu. Bỗng cảm thấy khí thế và ‘lực hút’ kinh người như vậy, đều giật nảy cả mình, nhưng rất nhanh, cả ba đều bật cười. "Là tông chủ?" Thạch Trung Thiên cười nói: "Nếu là người ngoài đột phá mà có động tĩnh lớn như vậy, ta chắc chắn sẽ kinh ngạc, dù sao khi ta đột phá Đệ Cửu Cảnh, còn lâu mới có được động tĩnh kinh người như thế." "Ta cũng vậy." Hải Đông Pha ngậm ngùi: "Không bằng... một phần trăm." Khóe miệng Cơ Hạo Nguyệt hơi run rẩy. Mình... hình như ngay cả một phần trăm động tĩnh này cũng không có? "Lâm Phàm..." Bầu trời sớm đã thay đổi. Một vòng xoáy khổng lồ trên bầu trời Lãm Nguyệt cung hình thành, điên cuồng thôn phệ mọi thứ! Thiên địa nguyên khí, tầng mây, ánh trăng, tinh huy... Từng giây từng phút, những năng lượng làm người ta no căng bụng đều bị thôn phệ! Giờ phút này, nhìn cảnh tượng kinh người như vậy, hắn cũng không biết nên may mắn hay hối hận. Dù sao... Thật khó chọn. Thậm chí, họ tự hỏi lòng mình, nếu mang theo ký ức thêm một lần nữa, mình sẽ chọn thế nào? Là ngay từ đầu khi Lâm Phàm tiếp nhận Lãm Nguyệt tông liền ra tay mạnh mẽ để tiêu diệt nó ư? Hay là... Không làm gì cả, đi lại ‘con đường cũ’ rồi quy hàng Lãm Nguyệt tông? Phương án trước hình như cũng không tệ, có thể bảo toàn chủ quyền của Hạo Nguyệt tông. Nhưng phương án sau... Cũng thơm quá đi! Dù từ Hạo Nguyệt tông biến thành Hạo Nguyệt nhất mạch của Lãm Nguyệt tông, nhưng tháng này lệ, tài nguyên này, nội tình này... Còn có danh tiếng này, không thơm sao? Với vốn liếng của Hạo Nguyệt tông, đi tham gia thiên kiêu thịnh hội? Bọt nước còn không bắn lên nổi a! Đâu có thể có chuyện vẹn cả đôi đường như vậy? "Các ngươi..." Bên tai, hai lão đầu vẫn đang kinh hãi than phục. Cơ Hạo Nguyệt lại hoàn toàn im lặng. Hắn đang tự hỏi, đang suy nghĩ. Nếu thật sự mang theo ký ức trùng sinh, rốt cuộc mình nên chọn như thế nào? Trong lúc nhất thời, thật sự không cách nào xác định, suýt chút nữa khiến CPU của hắn bốc khói. "Ầm ầm! ! !" "Rầm rầm..." Trong đan điền, tiếng sóng trào lên. Lâm Phàm đột nhiên có cảm giác thư sướng toàn thân, như thể mỗi một tế bào đều đang hoan hô nhảy cẫng, đang tiến hành nhảy vọt ở cấp độ sinh mệnh! "Thành công, Đệ Cửu Cảnh." Lâm Phàm mở mắt, lẩm bẩm nói: "Nước chảy thành sông, không có bất kỳ trở ngại nào." "Không khác gì so với tưởng tượng của ta." "Thì ra, đây chính là chân chính thành tiên cảnh, thảo nào chênh lệch lớn như vậy." "Bây giờ ta, nếu muốn đánh lại chính mình trước khi đột phá, e rằng... một ngón tay đã đủ." Không phải một chút là có thể giết, nhưng tuyệt đối không thể để cho chính mình lật nổi bất kỳ con sóng nào! "Mà đây, vẫn chỉ là bắt đầu." "Đột phá..." "Tiếp tục!" Hắn nhắm mắt lại. Bên ngoài, vòng xoáy vẫn còn. Thậm chí, lớn hơn mấy phần! Mới chỉ vào Đệ Cửu Cảnh thôi, cảnh giới này, còn xa mới tới giới hạn. Hắn muốn một hơi, đột phá đến khi nào không thể đột phá được nữa thì thôi! Những năm tháng tích lũy, những năm tháng nhẫn nhịn, cũng đến lúc phải bộc phát một đợt. ... Ngự Thú tông. Khúc Thị Phi đang xử lý công việc trong tông. Đột nhiên cảm thấy hai đạo khí tức quen thuộc cấp tốc đến gần, không khỏi ngẩng đầu. Gần như đồng thời, Trần Thần và Cao Quang xuất hiện trong đại điện tông môn, sắc mặt cả hai có chút xấu hổ: "Tông chủ." "Nha ~~ " Khúc Thị Phi lúc này cười ha ha: "Ta tưởng là ai, hóa ra là hai vị, khách quý hiếm thấy, đúng là khách hiếm nha!" Đã sớm đoán trước được sẽ có cục diện như vậy nên Trần Thần hai người thật cũng không quá để ý tới kiểu nói bóng gió của Khúc Thị Phi, dù sao... mọi việc đã làm rồi, còn sợ người khác nói sao? Đúng không? Với lại, chỗ tốt đã nắm trong tay, để người khác nói vài câu cũng có sao đâu? "Tông chủ." Cả hai chắp tay. Kiểu nói bóng gió của Khúc Thị Phi vẫn tiếp tục: "Sao?" "Các ngươi về đây làm gì?" "Không phải ở Lãm Nguyệt tông truyền thụ linh thú nuôi dưỡng chi pháp, nuôi Bát Trân Kê, Bát Trân vịt sao?" "Bên đó quan trọng như vậy, các ngươi về làm gì a?" "Khụ!" Trần Thần dù gì cũng là cáo già, sao có thể bị kiểu nói bóng gió này đánh lui? Lúc này vội ho một tiếng, nghiêm mặt nói: "Tông chủ, ngài nói vậy là sao?" "Chúng ta đây gọi là thân ở Lãm Nguyệt tông nhưng lòng vẫn hướng về Ngự Thú!" "Đúng!" Cao Quang gật đầu: "Tông chủ, ngài hiểu lầm chúng ta rồi." "Ồ?" Khúc Thị Phi cười nhạo: "Vậy ngươi nói xem, ta hiểu lầm hai vị chỗ nào?" "Tông chủ, ngài không hiểu rõ ta không trách ngài, dù sao chúng ta cũng không nói rõ ràng với ngài, nhưng sự thật chính là như thế!" Trần Thần thở dài: "Ngài nghĩ rằng chúng ta ở lại Lãm Nguyệt tông là vì cái gì?" "Chỉ vì chút lợi nhỏ đó sao?" "Không!" "Chúng ta là vì Ngự Thú tông, vì tương lai của tông môn a!" "Đúng!" Cao Quang lập tức hóa thân thành vai phụ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận