Bắt Đầu Làm Tông Chủ: Quy Củ Của Ta Có Chút Dã

Chương 364: Tần Vũ vs Cửu Long Thánh tử, Thạch Hạo chiến Thanh Y, kề tai nói nhỏ! (2)

"Chương 364: Tần Vũ vs Cửu Long Thánh tử, Thạch Hạo chiến Thanh Y, kề tai nói nhỏ! (2)". . ." . .Bổ Thiên Thánh nữ đã lên đài. Giống như lần trước ở Hư Thần Giới gặp, gần như không nhìn ra bất kỳ thay đổi nào bên ngoài, có lẽ thay đổi duy nhất là thực lực của nàng lại tăng lên. Rõ ràng thời gian không quá lâu, nhưng chiến lực của nàng tăng lên lại có thể nói là kinh khủng. Mà người cùng nàng ở cùng tổ là thân truyền Lãm Nguyệt tông -- Thạch Hạo! "Tiểu Thạch à?!" "Như vậy thì có nghĩa là Lãm Nguyệt tông chắc chắn sẽ thua." "Không sai, Tiểu Thạch đích xác rất mạnh, trời sinh Chí Tôn, cho dù ở thời hoàng kim này cũng nhất định là một trong số ít những người mạnh nhất, huống chi sau khi hắn bị móc xương còn có thể dục hỏa trùng sinh, một lần nữa thai nghén khối Chí Tôn Cốt thứ hai, loại Chí Tôn thuật thứ hai, chỉ tiếc là hắn còn quá nhỏ." "Đúng vậy, quá trẻ tuổi." "Không phải thua về thiên phú và thực lực, mà là thua về tuổi tác." "Không còn cách nào, cho dù là thịnh hội thiên kiêu cũng không thể nào tuyệt đối công bằng, trừ phi Bổ Thiên Thánh nữ nguyện ý tự phong tu vi, cùng Tiểu Thạch chiến một trận ở cùng cảnh giới." "Kỳ thật, cho dù là ở cùng cảnh giới, vẫn không phải là tuyệt đối công bằng, dù sao những người cảnh giới cao ngộ ra được những thứ khác, xa không phải những người có cảnh giới thấp có thể so sánh được." "Cũng đúng." "Cho nên, Tiểu Thạch chắc chắn sẽ thua." "Ai, hết cách rồi." "Vốn tưởng rằng sẽ long tranh hổ đấu nhưng đáng tiếc..." "Tiểu Thạch đối đầu với những người trong danh sách thánh địa còn có thể bất phân thắng bại, đối đầu với Bổ Thiên Thánh nữ thì chỉ có một kết quả là thất bại mà thôi." ". . ." "A? Tại sao Tiểu Thạch vẫn chưa lên đài?" "Chẳng lẽ là biết chắc chắn sẽ thất bại, nên không muốn lên đài?" Bổ Thiên Thánh nữ đã chờ đợi một lúc, nhưng Thạch Hạo vẫn chưa lên đài, đám khán giả bàn tán sôi nổi, không khỏi suy đoán về động cơ và lý do. "Tình huống này có thể hiểu được, biết chắc chắn sẽ thua, vậy lên đài làm gì?" "Có thể hiểu, có thể đã như vậy, sao không trực tiếp nhận thua?" "Nhận thua... còn tốt hơn một chút chứ?" "Hoàn toàn chính xác, ai cũng biết thiên phú và thực lực của hắn, cho dù nhận thua cũng sẽ không có ai xem thường hắn, chi bằng thoải mái nhận thua, làm vậy còn có khí phách hơn, càng khiến người ta khâm phục một chút." ". . ." Tổ của Thạch Hạo tiến độ tương đối chậm. Cho nên, hiện tại vẫn chưa đến trận chung kết của tiểu tổ. Mà thời gian chờ đợi thì chỉ còn một nén nhang. Hiện tại Thạch Hạo vẫn chưa lên đài, thời gian tính theo đó đã bắt đầu trôi. Rất nhanh đã trôi qua nửa nén hương. "Có lẽ là không về kịp." Long Ngạo Kiều lẩm bẩm: "Bất quá cũng không sao, Bổ Thiên Thánh nữ này cũng không phải là quá yếu, Thạch Hạo còn nhỏ, về cũng không phải là đối thủ của nàng." "Thua thì thua đi, không phải chuyện gì đáng xấu hổ." "Cho hắn thêm hai năm, chắc chắn có thể trấn áp được nàng." "Không vội." Tiêu Linh Nhi khẽ lắc đầu: "Còn chưa đến phút cuối cùng, ta tin Thạch Hạo nhất định sẽ dùng tốc độ nhanh nhất quay về, có thể hay không đánh thắng thì không bàn tới, nhưng hắn nhất định sẽ không bỏ cuộc." "Hắn còn chưa từng bỏ cuộc, chúng ta dựa vào cái gì mà thay hắn từ bỏ chứ?" "Xì." Long Ngạo Kiều bĩu môi. "Trở về thì có thể làm được gì?" "Dù sao cũng phải thử một lần chứ." Vương Đằng mắt sáng lên, không cho rằng Thạch Hạo nhất định sẽ bại, bởi vì Thạch Hạo đã đi 'mạnh lên'. Nếu mạnh lên thành công và kịp thời quay về, chưa chắc đã không đánh được! Còn bản thân mình... Cũng sắp mạnh lên rồi! Mặc dù thua, nhưng ở đây, đã kiến thức được nhiều thiên kiêu tuyệt thế như vậy, chứng kiến được thủ đoạn của bọn họ, còn giao đấu với rất nhiều thiên kiêu, điều này khiến cho bản thân ngộ ra được rất nhiều. Liên quan đến Nhân Tạo Thái Dương Quyền và những thứ khác, cũng có rất nhiều cảm ngộ hoàn toàn mới. Thậm chí... một loại 'Quyền pháp' khác cũng đã có hình thức ban đầu trong lòng. "Sư tôn trước kia từng nói." "Có một thứ tồn tại còn kinh khủng hơn so với xuyên nguyên tố, đao nguyên tố, tên là... vật chất tối?" "Ta dường như có thể dần cảm ứng được sự tồn tại của vật chất tối." ". . ." . . Thời gian một nén nhang trôi qua rất nhanh. Tựa như trong nháy mắt, cũng đã đến hồi kết, chỉ còn lại một chút xíu cuối cùng, gần như không thể thấy được. "Xem ra Thạch Hạo là không kịp rồi." Vị trưởng lão cao giọng nói: "Ta tuyên bố, trận này, Thạch Hạo trong thời gian một nén nhang chưa từng lên đài, tự động bỏ cuộc..." "Chậm đã!" Oanh! Như sấm nổ vang. Lại có tiếng sấm cuồn cuộn. Hai ông cháu Thạch Hạo chạy về, thần sắc hai người khác nhau. Thạch Hạo mặt mày hớn hở: "Còn may đuổi kịp." Đại Ma Thần lúc này lại là vô cùng kinh hãi. "Thằng nhóc này..." "Quả nhiên là biến thái!" "Không hổ là con của lão tử, trong người chảy xuôi huyết mạch của lão tử, ha ha ha!" Hắn hưng phấn vô cùng. Thạch Hạo thì nhanh như chớp xông vào trong phạm vi lôi đài. Đúng vào khoảnh khắc đó, sợi khói xanh cuối cùng của nén hương tan biến. "Thật xin lỗi, có chút chuyện nên chậm trễ, nhưng..." "Tiên trưởng lão." "Ta đây là đuổi kịp rồi chứ?" Vị trưởng lão gật đầu: "Ngươi ngược lại canh thời gian giỏi đấy, chậm một chút nữa thì ta đã phán ngươi tự động bỏ quyền rồi." "Đến sớm không bằng đến đúng lúc mà." Thạch Hạo nhìn về phía Bổ Thiên Thánh nữ, cười: "Bổ Thiên Thánh nữ, lại gặp mặt." "Trước sau lồi lõm, đại mỹ nữ mập mạp, chắc chắn dễ sinh đẻ, nếu mà có thể mang về thôn, tộc trưởng gia gia nhất định sẽ khen ta có con mắt vô cùng tinh tường." Sắc mặt Bổ Thiên Thánh nữ Thanh Y lập tức biến thành màu đen. Trong một khắc, nàng vậy mà không biết nên nói gì. Cái gì gọi là đại mỹ nữ mập mạp? Đã là mỹ nữ thì cứ nói mỹ nữ, đại mỹ nữ còn tốt hơn. Nhưng ngươi lại thêm từ mập mạp làm gì? Ta chỗ nào mập? Rõ ràng là vóc dáng hoàn mỹ, ngươi nói ta béo?! Thật quá đáng mà! "Đừng có nói hươu nói vượn!" Nàng quát lớn. "Ta sao lại có thể nói bậy được chứ?" Thạch Hạo gật gù đắc ý: "Lời ta nói đều là lời thật." "Mười phần mười là lời thật." "!!!" "Đồ đệ hư hỏng!" "Tiểu sắc lang." "Xem chiêu!" Thanh Y có chút tức giận, không muốn nói nhiều, trực tiếp ra tay. Với tư cách là Thánh nữ Trung Châu, thực lực của nàng đương nhiên không cần nói nhiều. Người trong nghề vừa ra tay liền biết ngay là có hay không, chỉ là một thức mở đầu, một lần thăm dò mà thôi, liền khiến mọi người kinh hô liên tục, không biết bao nhiêu người cho rằng Thạch Hạo nguy hiểm. "Quả nhiên rất mạnh." "Bất quá, hiện tại ta cũng không yếu nha!" Hắn nhíu mày, một đóa hoa đạo tắc nở rộ trên đỉnh đầu, từng tia từng tia tiên khí rủ xuống, bị hắn hấp thu, sử dụng. Oanh! Hắn xuất quyền! Gần như chỉ là vận dụng lực nhục thân, khí huyết cuồn cuộn bốc lên tận trời, như khói lửa ngút trời, nhuộm cả nửa bầu trời thành màu đỏ. ". . ." Ở dưới đài, có người hít sâu một hơi: "Lực khí huyết mạnh quá, nhục thân đúng là biến thái." "Tiêu Linh Nhi thật không hề nói ngoa, người khác thì ta không biết, nhưng Tiểu Thạch, có lẽ thật có thể ở cảnh giới đầu tiên một tay vung lên đã vượt quá mười vạn cân cự lực!" "Cho nên... Đường Vũ cái tên hề tự cho mình đúng với Hải Thần Tam Xoa Kích của hắn chỉ là đồ bỏ đi mà thôi?" "Đồ vật thì cũng không quá tệ, chỉ là Đường Vũ thật là một tên hề mắc bệnh tự cao." "Phốc! Hắn ở cảnh giới thứ tám, phải luyện hóa xong, biến thành một trăm lẻ tám cân mới dùng được, đúng là một tên hề." ". . ." . . Oanh, oanh, oanh, oanh! Hai bên kịch liệt va chạm. Rất nhanh đã giao phong mấy chục lần. Bất phân thắng bại, ai cũng chưa từng áp chế được ai. Đông! Lại một tiếng va chạm, cả hai đều bay ngược ra sau. Thần sắc Bổ Thiên Thánh nữ kinh ngạc: "Sao ngươi lại mạnh lên nhiều như vậy?" "Hơn nữa..." "Tiên khí?!" "Ngươi chắc chắn chưa vào Cảnh giới thứ chín, vì sao lại có thể sử dụng tiên khí?!" Nàng là Bổ Thiên Thánh nữ, kiến thức rộng rãi, tự nhiên không thể không cảm nhận được trong lúc Thạch Hạo ra tay có một tia tiên khí gia tăng! Mặc dù chỉ thật sự có một tia, gần như không thể phát giác, nhưng lại là tiên khí thật, cho dù là bản thân nàng đây, một Thánh nữ thật, cũng cảm thấy có chút đau đầu! "Hắc." "Muốn học không?" "Bái ta làm thầy... Hoặc là làm cô vợ trẻ của ta, cho ta sinh một thằng nhóc mập mạp, ngươi sẽ là người của Lãm Nguyệt tông, đến lúc đó, ta cầu sư tôn truyền lại cho ngươi." Thạch Hạo tươi cười rạng rỡ. Quả nhiên, sư tôn chưa từng lừa gạt mình. Tam Hoa Tụ Đỉnh là pháp siêu cấp vô địch. Có thể giúp cho bản thân có được sức mạnh vượt cấp chiến đấu, thậm chí có thể đối diện trực tiếp với sức mạnh của tuyệt thế yêu nghiệt! "Đồ đệ hư hỏng, tiểu sắc lang!" Lúc đầu nàng rất hiếu kì, nhưng lúc này mặt của Thanh Y đã tái mét lại. "Xem chiêu!" "Thật sự cho rằng bản thánh nữ sẽ sợ ngươi sao?" Khuôn mặt nàng tuyệt mỹ, tư thái hoàn hảo, dù tức giận thì cũng có một phong vị khác. Thạch Hạo nhìn đôi mắt sáng quắc, chăm chú thưởng thức. Điều này khiến Thanh Y càng thêm tức giận, xuất thủ cũng càng thêm hung ác. "Phá thiên nhất kích!" "?!" Thạch Hạo trợn mắt: "Các ngươi không phải Bổ Thiên giáo sao? Sao lại có công kích mang tên 'phá thiên' như vậy?!" "Ngươi chẳng lẽ là gian tế của Tiệt Thiên giáo đấy à?" "!" Thanh Y đã bất lực không nói lên lời, chỉ là âm thầm tăng thêm lực tay, muốn trấn áp tên tiểu sắc lang này, sau đó thử mang về Bổ Thiên giáo.
Bạn cần đăng nhập để bình luận