Bắt Đầu Làm Tông Chủ: Quy Củ Của Ta Có Chút Dã

Chương 68: Các phương tụ tập, xem xét chính là không may tướng

"Chuyện này đúng là phiền phức.""Cho nên, thầy trò chúng ta hai người chỉ có thể cố gắng cẩn thận hết mức, cẩn thận một chút, tốt nhất là có thể tránh được tai mắt của người bên ngoài đem Bất Diệt Thôn Viêm bỏ vào trong túi, nếu làm được thì không cần lo lắng.""Nhưng nếu không làm được..." Lương Đan Hà có chút trầm ngâm: "Chỉ sợ chỉ có thể hy sinh thanh danh của ngươi, phản bội tông môn bỏ trốn, để sư tôn ngươi công khai treo thưởng truy sát ngươi.""Như thế, có lẽ có thể bảo toàn Lãm Nguyệt tông, nhưng ngươi hành tẩu bên ngoài lại phải tiếp tục sống lang bạt kỳ hồ, liếm máu trên lưỡi đao, bữa đói bữa no.""Đệ tử không sợ!"Tiêu Linh Nhi hít sâu một hơi: "Lang bạt kỳ hồ thì sao, trước kia khi ta ở cảnh giới thứ nhất cũng đã trải qua, bây giờ dù sao cũng là cảnh giới thứ ba, nếu có thể thành công, lại có ba loại dị hỏa trong tay, muốn giết ta, cũng không dễ như vậy đâu!""Huống chi trời đất bao la, nếu ta có thể chạy ra khỏi Tây Nam vực, bọn họ cũng chưa chắc làm gì được ta!""Cứ làm như thế!"Tiêu Linh Nhi đưa ra quyết định.Chỉ là...Nàng nhìn về phía bóng lưng của Lâm Phàm và Tô Tinh Hải, lại nhìn Phạm Kiên Cường bên cạnh đang giống như chim sợ cành cong, không khỏi lộ ra nụ cười khổ.Lần đầu tiên trong đời có cảm giác có nhà, thật không muốn mất đi như vậy. "Đừng quá bi quan, mọi chuyện chưa chắc sẽ đến bước đường này, đây chẳng qua chỉ là dự tính xấu nhất thôi.""Vâng.""..."Thấy Tiêu Linh Nhi đang nhìn mình, Phạm Kiên Cường không khỏi dè dặt nhe răng: "Sư tỷ, tỷ nhìn ta làm gì? Sư đệ nhát gan, tỷ cứ nhìn như vậy, làm sư đệ sợ hết hồn."Tiêu Linh Nhi: "..."Nàng có chút cạn lời.Người khác có thể không xác định, nhưng nàng có Lương Đan Hà trợ giúp, lại chắc chắn con hàng này tuyệt đối không đơn giản!Khả năng lớn còn mạnh hơn mình!Nhưng cứ hết lần này đến lần khác bày ra cái vẻ chết nhát trước mặt người khác, thật sự là..."Sư đệ."Nàng bất đắc dĩ thở dài: "Nếu có một ngày ta không còn ở đây, nhớ phải chăm sóc sư tôn thật tốt, cũng tìm cách làm cho Lãm Nguyệt tông của chúng ta phát dương quang đại, xin nhờ."Phạm Kiên Cường kinh ngạc: "Sư tỷ người nói gì vậy?"Thấy cái vẻ chết nhát của hắn, lời đến bên miệng của Tiêu Linh Nhi đều nén trở về.Khó chịu!Ngược lại là Lâm Phàm, hình như nghe được hai người đối thoại, quay đầu cười nói: "Linh Nhi con không cần để ý, cứ mạnh dạn hành động đi, cơ duyên, vốn là người có duyên thì có được.""Sư tôn."Tiêu Linh Nhi gần như nghẹn ngào.Lương Đan Hà lại là kinh ngạc bất định: "Hắn hẳn là đoán được gì đó?!""Mà thái độ của hắn... Tê!""Sư tôn như vậy, quả nhiên là thiên hạ khó tìm.""Linh Nhi, con nhất định đừng làm phụ lòng hắn!" "..."Lưu Tuân cũng vào hùa góp vui: "Không sai, các ngươi cứ mạnh dạn hành động, có người của Lưu gia ta ở đây, chắc không có đứa nào không có mắt dám làm khó các ngươi."Hắn thấy, tiểu bối cảnh giới thứ hai, thứ ba mà thôi, cứ mạnh dạn hành động thì có thể náo ra chuyện gì chứ?Còn có thể làm trời long đất lở được hay sao?Trò cười!Cứ để bọn họ hành động thế nào thì hành động, Lưu gia gánh cho bọn họ là được.So sánh ra, việc mình tranh thủ tăng thêm hảo cảm trong lòng hai người này có lợi hơn.Lâm Phàm cười cười: "Còn không mau cảm ơn Lưu thiếu gia chủ?"Phạm Kiên Cường vội vàng nói cảm ơn.Tiêu Linh Nhi cũng nói lời cảm tạ, chỉ là vẻ mặt ít nhiều có chút không được tự nhiên.······Sau nửa canh giờ, đến Bạch Đế thành.Bạch Đế thành có khoảng tám ngàn vạn dân, bất kể là quy mô hay thực lực tổng hợp đều yếu hơn Hồng Vũ tiên thành, là một thành do một cường giả có hào danh Bạch Đế lập nên mấy vạn năm trước, được truyền thừa đến nay.Lâm Phàm bọn người chỉ đi ngang qua, không dừng lại quá lâu.Thêm vào đó, Lưu gia tuy không phải là địa đầu xà nhưng người đi theo lại có thực lực rất mạnh, bởi vậy cũng không có người nào không có mắt muốn đến tìm chết.Sau khi ra khỏi thành, vẫn tiếp tục đi về hướng bắc.Cuối cùng, dừng chân tại khu vực biên giới của Tây Nam vực.Cuối tầm mắt, một màn ánh sáng phóng lên tận trời, thẳng đến cuối chân trời, khí tức kinh người dù cách xa vẫn cảm nhận được áp lực mười phần."Đó chính là mộ của Thôn Hỏa đạo nhân?"Mọi người đều ngước mắt nhìn từ xa, cảm thấy kinh ngạc. "Lợi hại."Lưu Tuân tấm tắc khen ngợi."Đã nhiều năm như vậy, đạo pháp trận này, e là vẫn có thể ngăn cản được cường giả cảnh giới thứ tám một chút thời gian nhỉ?""Chắc chắn là vậy."Một vị trưởng lão của Lưu gia khẽ nói: "Nếu không thì đã bị người ta phá từ lâu rồi.""Dù sao người bày trận khi xưa chắc cũng không đơn giản." "Chúng ta vừa đi vừa nói."Đoàn người lại lần nữa tiến về phía trước, trên đường đi, Lưu Tuân bắt đầu giới thiệu cho Lâm Phàm và mọi người về những cường giả cần phải đặc biệt chú ý trong chuyến này. "Người đến rất nhiều, cường giả nhiều, thiên kiêu cũng nhiều! Ví dụ như Vũ Mặc, đệ tam thần tử của Vũ tộc và người hộ đạo đã quen biết với Tiêu Linh Nhi và Phạm Kiên Cường.""Hỏa Vân Nhi và người hộ đạo cũng tới.""Các tông môn nhị lưu ở Tây Nam vực chúng ta cơ hồ đều đã lộ diện.""Nhưng đa phần không liên quan gì đến các ngươi nên không cần quá để ý, chỉ cần đừng đi trêu chọc là được.""Nhưng có một tông môn các ngươi phải cẩn thận một chút, Vân Tiêu cốc!""Vân Tiêu cốc?"Lâm Phàm trầm ngâm: "Tông môn nhị lưu này rất lợi hại?""Cũng không hẳn.""Trong các tông môn nhị lưu, Vân Tiêu cốc chỉ được coi là hạng trung thôi, nhưng Lãm Nguyệt tông các ngươi lại có thù với bọn họ!""?"Lâm Phàm khó hiểu.Lúc nào thì kết thù vậy? Ta không biết đấy!"Tên tu sĩ cảnh giới Chỉ Huyền tam trọng bị trưởng lão Tô chém chết trong đêm mưa, chính là em trai ruột của cốc chủ Vân Tiêu cốc, Mây Như Phó.""Lâm Phàm: "..."Tô Tinh Hải: "Hả?"Hai người liếc nhau, đều có chút choáng váng.Ghê thật, còn có chuyện này sao?!"Mây Như Phó này giết người thì không gớm tay, tính tình tàn nhẫn, lại vô cùng bao che khuyết điểm, nghe nói hắn ban đầu có tám người em, nhưng đến cuối cùng chỉ còn lại người út, kết quả đến người cuối cùng này cũng chết tại Lãm Nguyệt tông.""Dù hắn chết là gieo gió gặt bão, nhưng Mây Như Phó sẽ không quan tâm đến những điều đó.""Sở dĩ hắn còn chưa động thủ với Lãm Nguyệt tông các ngươi có lẽ là vì đang bế quan hoặc vì e ngại Lưu gia chúng ta.""Nhưng chuyến này... Bọn hắn chắc chắn sẽ nhắm vào các ngươi, cho nên các ngươi tốt nhất đừng rời khỏi tầm mắt của Lưu gia, cũng đừng một mình đối đầu với người của Vân Tiêu cốc." "Thì ra là thế!"Lâm Phàm hơi nhíu mày.Ghi Vân Tiêu cốc và Mây Như Phó vào trong sổ tay một cách âm thầm.Có thù?Lại là tông môn nhị lưu?Để ta nghĩ cách diệt nó cho bằng được!""Cũng đừng quá lo lắng.""Mây Như Phó có lẽ không đến đây, mà Lưu gia chúng ta, cũng không sợ hắn."Lưu Tuân cười cười."Ngoài ra, nghe nói có một vị cường giả nhất lưu tông môn đến góp vui, người kia, chúng ta tuyệt đối không thể đắc tội.""Ồ?"Còn có người của nhất lưu tông môn? Lâm Phàm kinh ngạc."Chỉ là góp vui thôi, chắc không ra tay đâu."Lưu Tuân cười nói: "Dù sao cũng chỉ là mộ của một cường giả cảnh giới thứ bảy, chưa lọt được vào mắt của các tông môn nhất lưu, không cần thiết tự hạ thân phận mà đi tranh giành với chúng ta.""..." "..."Một lát sau, bọn họ đến nơi.Một đám người đang bận rộn phá trận.Xung quanh cũng đã có vô số người.Đủ loại cờ xí cắm chi chít, cường giả các thế lực lớn, thiên kiêu không ai nhường ai, đều đang đợi thời cơ.Lưu gia đã có người đến trước để chiếm vị trí nên không cần tranh giành với ai, chỉ cần lẳng lặng chờ đợi là được.Trong quá trình này, Lâm Phàm lại đang chú ý các cường giả của các thế lực lớn cùng những thiên kiêu, và dùng phương pháp loại trừ. "Kẻ này...mắt cao hơn đầu, trông có tướng xui xẻo, thuộc dạng nhân vật phản diện làm bàn đạp.""Đây là đệ tam thần tử của Vũ tộc? Quá ngông cuồng, chắc chắn không phải mô típ nhân vật chính.""Người của Vân Tiêu cốc cứ liếc nhìn về phía ta, phát hiện ra rồi sao?""Người của nhất lưu tông môn là một ngoại môn trưởng lão của Linh Kiếm Tông?!" "Nghe nói Bát Kiếm Môn kia có một đệ tử bái vào Linh Kiếm Tông, không phải cũng đến tìm chúng ta gây sự đó chứ?" "..."Điểm chú ý của Lâm Phàm khác với người ngoài.Người ngoài phần lớn chú ý đến những người có thực lực mạnh, Lâm Phàm lại thích chú ý đến những thiên kiêu nổi danh, nếu thực sự là nhân vật chính thì phải cẩn thận một chút.Ngược lại, thì không cần quá bận tâm.Ầm!Ngay khi Lâm Phàm đang suy tư, một tiếng nổ trầm vang lên, tựa như tiếng sấm vang vọng khắp không gian này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận