Bắt Đầu Làm Tông Chủ: Quy Củ Của Ta Có Chút Dã

Chương 326: Nguy cơ! Mục tiêu trực chỉ Ẩn Hồn điện! (3)

Chương 326: Nguy cơ! Mục tiêu trực chỉ Ẩn Hồn điện! (3)
Chỉ là... Lâm Phàm không hiểu rõ chính là, Khâu Vĩnh Cần cùng Quý Sơ Đồng cái "Tổ báo thù hai người" sao lại dây dưa với Ẩn Hồn điện rồi?
"Chẳng lẽ lại..." Lâm Phàm khép mắt: "Kẻ thù của bọn hắn, chính là Ẩn Hồn điện?"
"Vậy thì thú vị rồi."
"Làm nửa ngày, trong ngoài đều là Ẩn Hồn điện?"
Lâm Phàm suy nghĩ một chút, bảo nhị trưởng lão: "Nhị trưởng lão, ngươi cứ đi theo, sau khi xác định an toàn, báo vị trí cho ta."
"Vâng, tông chủ!"
...
Sau khi kết thúc liên lạc, Lâm Phàm thử liên hệ Quý Sơ Đồng.
Nàng ta không trả lời ngay, một nén nhang sau mới đáp: "Tưởng ai, hóa ra là ngươi tìm ta?"
"Khó có đấy, không biết có chuyện gì?"
Quý Sơ Đồng cố gắng để giọng nghe bình tĩnh tự nhiên, nhưng Lâm Phàm vẫn nghe ra vấn đề, liền nhíu mày: "Còn chịu được không?"
"..."
Sao hắn lại biết?
Quý Sơ Đồng ngạc nhiên, nhưng lại thấy cay mắt, sau đó cứng miệng nói: "Liên quan gì đến ngươi?"
"Giữa chúng ta chỉ là giao dịch mà thôi."
Đồ đàn ông thối tha!
Lúc trước, chính mình chẳng qua cũng chỉ xem như một giao dịch mà thôi mà.
Nhưng ai ngờ, càng lúc càng không thể quên được.
Kết quả, lâu như vậy rồi, hắn một lần cũng không liên lạc với mình.
Điều này khiến nàng vững tin, hóa ra... Giữa hai người, thực sự là một vụ giao dịch?
Dù lúc đầu người chủ động "mở" vụ giao dịch này là chính mình, nhưng...
Vẫn rất khó chịu.
Giờ khắc này, nàng không nghĩ ngợi mà bật chế độ cứng miệng.
Lâm Phàm: "..."
"Là giao dịch, nhưng đừng hiểu lầm, Ẩn Hồn điện không chỉ là kẻ thù của ngươi."
"Ta biết, vẫn là kẻ thù của đồ đệ ngươi, sau đó thì sao?"
"..."
"Ý ta là, Ẩn Hồn điện, với Lãm Nguyệt tông ta, cũng là tử thù."
Quý Sơ Đồng ngẩn người, rồi phản ứng lại ngay.
Lẽ nào...
Hắn vì ta mà nói thế?
Tên khốn này, lẽ nào kỳ thật không phải như vẻ bề ngoài vô tâm, chẳng qua ngại nói ra?
Nghĩ tới đây, nàng vội ho một tiếng rồi nói: "Ngươi không cần vì ta làm thế, chính ta có thể..."
"Đã bảo đừng hiểu lầm mà."
Lâm Phàm có chút khó hiểu: "Cái gì mà vì ngươi? Ẩn Hồn điện đúng là kẻ thù của Lãm Nguyệt tông, lúc trước còn đánh đến cửa, suýt nữa diệt tông rồi đấy."
"Ngươi đừng manh động, chờ chúng ta tới, cùng nhau đối phó Ẩn Hồn điện."
Quý Sơ Đồng: "..."
"(⊙.⊙)?"
Hóa ra, kẻ ngốc đúng là mình?
Phi!
"Ý ta là, các ngươi hoàn toàn có thể theo kế hoạch mà ra tay, không cần vì chúng ta mà vội vã thay đổi kế hoạch!"
Vẫn may nói cho tròn được!
Quý Sơ Đồng chỉ thấy mặt nóng lên, khó chịu vô cùng.
Thật lúng túng!
Tự mình đa tình quá đáng.
"Kế hoạch trước giờ không đuổi kịp biến hóa, không cần nhiều lời, bây giờ nhiệm vụ của các ngươi là sống sót!"
"... "
Sau đó, Lâm Phàm liên hệ Khâu Vĩnh Cần, hay là nói... Lịch Phi Vũ.
"Tình hình thế nào?"
Khâu Vĩnh Cần sững người: "Sư tôn, người biết rồi?"
"Ẩn Hồn điện, đúng chứ?"
Khâu Vĩnh Cần im lặng: "..."
"Vâng."
"Nhưng tông chủ cứ yên tâm, ta không hề lộ, Ẩn Hồn điện mạnh hơn, ta cũng muốn cắn một miếng thịt của chúng, lại không liên lụy đến tông môn, ta..."
"Chỉ sợ sau này không thể hầu hạ tông chủ tả hữu, không thể cống hiến cho tông môn nữa."
"Hồ đồ!"
Lâm Phàm quát: "Nói vớ vẩn gì thế?"
"Ngươi là đệ tử Lãm Nguyệt tông, chuyện của ngươi, tông môn sao có thể mặc kệ? !"
"Huống chi, cái Ẩn Hồn điện kia vốn là kẻ thù của tông môn!"
"Vốn định cho chúng sống thêm chút, nhưng bây giờ, không cần chờ nữa."
"Cả hận cũ thù mới tính một thể đi!"
"Cái này? !"
Khâu Vĩnh Cần có chút choáng váng.
Những năm này hắn không ở trong tông môn, không biết chuyện Ẩn Hồn điện đến gây sự, còn nghĩ Ẩn Hồn điện quá mạnh, không thể liên lụy tông môn.
Kết quả là... ?
"Nhưng mà sư tôn, Ẩn Hồn điện là thế lực siêu nhất lưu, mà còn là siêu nhất lưu hàng đầu nữa,..."
"Không cần nhiều lời!"
Lâm Phàm nhắm mắt, giọng lạnh dần: "Đệ tử Lãm Nguyệt tông Khâu Vĩnh Cần nghe lệnh!"
Khâu Vĩnh Cần bất đắc dĩ thở dài, trong lòng lại có chút ấm áp: "Đệ tử có mặt!"
"Khâu Vĩnh Cần! Bản tông chủ giao cho ngươi một nhiệm vụ, dù thế nào cũng phải sống sót đợi tông môn tiếp viện đến, sau đó cùng nhau hủy diệt Ẩn Hồn điện!"
"Vâng, tông chủ!"
Khâu Vĩnh Cần không tranh cãi nữa.
Chỉ là...
Mình nợ tông môn, càng ngày càng nhiều rồi.
Đời này, còn có trả hết được không?
Nhưng thôi, trả không hết cũng tốt.
Nếu may mắn báo được huyết hải thâm cừu này, liền quay về tông môn, vì tông môn cống hiến một viên gạch, thế là hết đời.
Dùng cả đời để trả, chẳng phải quá thích hợp sao?
"Còn một vấn đề."
"Ngươi cùng Quý Sơ Đồng có ở cùng nhau không?" Lâm Phàm lại hỏi.
"Tông chủ."
Khâu Vĩnh Cần bất đắc dĩ nói: "Mấy ngày trước vốn ở cùng, nhưng bị phục kích, hai người chúng ta liều mạng phá vòng vây, buộc phải phân tán."
"Bây giờ..."
"Tình hình không được ổn."
"Theo ta biết, ta với nàng đều đang bị truy sát, lại còn Ẩn Hồn điện phái tới không ít hộ pháp..."
"Ra là vậy."
Lâm Phàm trầm ngâm: "Nhớ kỹ mệnh lệnh của ta, bảo vệ tốt chính mình!"
"Nhớ kỹ không được lỗ mãng."
"Vâng, tông chủ!"
"..."
...
"Ẩn Hồn điện, thuộc hàng người nổi bật trong giới siêu nhất lưu."
Kết thúc liên lạc, Lâm Phàm khép mắt, trầm tư: "Thực lực chắc chắn mạnh, nhưng cũng không phải không có sức đối đầu."
"Bây giờ ta, bây giờ Lãm Nguyệt tông..."
"Hừ!"
"Nha Nha, thay ta gọi Lục Minh đến!"
Lâm Phàm lập tức ra lệnh.
Hắn muốn đích thân ra tay.
Nhưng lần này, không phải là thân phận Lục Minh, mà là... Lâm Phàm!
Nhiều khi, trốn sau màn quá lâu, gần như quên mất mình là ai.
Lâm Phàm thì không có phiền não này, nhưng...
Tông chủ của mình, cũng nên "ra ngoài" vận động một chút.
Nếu không, người ngoài chỉ sợ còn tưởng tông chủ mình đây, chỉ là đồ vật trang trí mà thôi!
"Nhưng, Ẩn Hồn điện ít nhất có bốn vị Đệ Cửu Cảnh, thậm chí, đó chỉ là con số bên ngoài thôi."
Lâm Phàm sờ cằm: "Trên thực tế, có lẽ phải năm, thậm chí sáu vị."
"Trong đó, điện chủ của chúng, ước chừng phải dốc toàn lực ta mới đối phó được."
"Ngoài ra, người mạnh nhất, có lẽ là tồn tại 'Hư Vô Thôn Viêm' biến thể?"
Rõ ràng rồi.
Cái Ẩn Hồn điện này, nhắm vào chính là Hồn Điện trong "Viêm Đế".
Như vậy theo lý thuyết...
Điện chủ Ẩn Hồn điện hẳn có một "trợ thủ".
Thực lực không kém hắn bao nhiêu, thậm chí mạnh hơn một phần.
Còn có phải là dị hỏa không, thì không biết rồi.
Đồng thời, mấy lão bất tử của Ẩn Hồn điện, cũng rất có thể vẫn còn Đệ Cửu Cảnh sống trên đời...
"Vẫn cần người hỗ trợ."
"Nhưng, Liễu Thần bên kia thì không cần, giết gà sao lại dùng dao mổ trâu, huống chi, Liễu Thần cũng đang bận."
"Gọi Đại Ma Thần, Hải lão, thêm Cơ Hạo Nguyệt bên kia."
"Cộng thêm bản tôn và phân thân...
"Rồi dẫn theo mấy đệ tử thân truyền, thế là đủ."
Thật ra...
Các trưởng lão của Hạo Nguyệt nhất mạch, ngược lại cũng có thể dùng được.
Nhưng, đó dù sao cũng là Đông Vực, nếu Lãm Nguyệt tông rầm rộ đi qua, rất dễ gây ra phiền toái không cần thiết.
Chiến lược tinh nhuệ là đủ rồi.
"Tóm lại, liên hệ người trước, cứu người!"
Lâm Phàm lập tức phân phó liên lạc.
"Ồ?"
Đại Ma Thần nhận được tin tức, lập tức trả lời: "Lão phu sẽ lập tức tới Đông Vực, sau khi xác định địa điểm, xin đạo hữu báo cho một tiếng!"
"Được, phiền ngài!"
"Ha ha ha, ân tình của tiểu hữu, ta còn nợ rất nhiều, sao phải khách sáo?"
"..."
Sau khi kết thúc liên lạc, Đại Ma Thần nhìn sang bên cạnh, thấy đại tôn tử Thạch Hạo đang cắm cúi ăn, điên cuồng gặm thịt nướng hung thú: "Thế nào? Muốn đi xem náo nhiệt không?"
"Con đi!"
Hai mắt Thạch Hạo sáng lên: "Con thích nhất là đi xem náo nhiệt."
"Ha ha, tốt!"
"Không hổ là đại tôn tử của ta, Ẩn Hồn điện thì sao? Có gì mà phải sợ!"
"Đi!"
Oanh!
Hắn tung một quyền, phá tan không gian, nhấc Thạch Hạo lên, điên cuồng xông đi...
...
Hải gia.
Hải Đông Pha nhận tin tức, không khỏi có chút kinh hãi.
Hắn đang "họp" với tộc nhân đây.
Tất cả các trưởng lão đều đã nghe được, giờ phút này, da đầu ai nấy cũng run lên.
"Cái này...? ?"
Một vị trưởng lão run rẩy nhìn Hải Đông Pha, nói: "Thúc, chuyện này, có phải nên bàn kỹ hơn không? Dù sao Ẩn Hồn điện là..."
"Không cần!"
Hải Đông Pha lại khoát tay.
Dù hơi kinh hãi, nhưng hắn vẫn vô cùng tỉnh táo: "Tộc ta vốn đã ma sát với Ẩn Hồn điện, oán hận đã có, chỉ là gần đây Ẩn Hồn điện bận quá, không có thời gian để ý đến tộc ta mà thôi."
"Trận chiến này sớm muộn cũng bùng nổ, thay vì bị động phòng thủ, không bằng chủ động tấn công!"
"Hơn nữa ta tin tưởng Lâm tông chủ, hắn không phải là người xốc nổi, đã quyết định thế, thì nhất định phải nắm chắc."
"Đây là cơ hội tốt nhất, không thể do dự!"
"Các ngươi bảo vệ tốt gia tộc, lão phu..."
"Sẽ tham gia trận chiến này!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận