Bắt Đầu Làm Tông Chủ: Quy Củ Của Ta Có Chút Dã

Chương 187: Tiên Phủ ra mắt, Loạn Tinh hải, lực vạn vật hấp dẫn! (1)

Chương 187: Tiên Phủ ra mắt, Loạn Tinh hải, lực vạn vật hấp dẫn! (1)
Có người vui vẻ, có người lại buồn, người vui nhất chính là Lâm Phàm.
Nhất mộng bực, ngoài Hỏa Côn Luân ra thì còn ai khác vào đây.
Súng ống loại pháp bảo, hắn bắt chước rất nhiều lần, thậm chí còn vắt óc cải tiến, luyện chế ra súng ống pháp bảo, đủ bày đầy một kho quân dụng nhỏ.
Nhưng những thứ này lại chẳng có tác dụng gì, toàn bộ đều dưới tiêu chuẩn.
Tất cả chỉ có thể làm đồ sưu tầm, để phủ bụi.
Khi nhàn hạ, hắn liền lấy ra xem, hồi tưởng lại những tháng ngày "trong sáng mà ngốc nghếch" của mình.
Hắn sớm đã chắc chắn, luyện chế súng ống loại pháp bảo là không thể thực hiện được.
Nam mô Gatling Bồ Tát? Vậy thì người ta chắc chắn có đại bí mật, mình không biết đại bí mật đó thì làm sao thành công?
Cho nên, việc Lâm Phàm luyện chế Barrett, hắn không ôm hy vọng gì.
Trong lòng chỉ mong đừng quá kéo hông cho tiện thôi.
Nhưng kết quả lại khiến hắn mở rộng tầm mắt.
Barrett được đấy chứ!
Làm ra còn dọa người nữa!
Điều này khiến Hỏa Côn Luân khó mà chấp nhận.
Thì ra mình đầy cõi lòng chờ mong, bận rộn nhiều năm như vậy, từ lúc đầu đầy tự tin, mong chờ đến giữa chừng nghi ngờ nhân sinh, rồi cuối cùng bất đắc dĩ từ bỏ, cho rằng mình không phải người có khả năng...
Từ đầu đến cuối đều là làm trò hề?
Ngay từ đầu, mình đã sai rồi sao?
"Nhưng không đúng!"
Hắn ngơ ngác đứng tại chỗ, suy nghĩ lung tung: "Việc luyện chế Barrett, ta từ đầu đến cuối đều tham gia, các loại chi tiết đều nắm rõ."
"Tuy có rất nhiều điểm khác so với cách ta luyện chế, nhưng cũng không đến mức chênh lệch lớn như vậy chứ?"
"Rốt cuộc là chỗ nào xảy ra vấn đề?"
"Chẳng lẽ..."
"Là do hai lần phong ấn vô địch pháp của Lâm Phàm chứ không phải bản thân Barrett?"
"Nếu vậy thì... ngược lại không có gì lạ."
"Không đúng, nếu thật là như vậy thì Barrett có ý nghĩa gì?"
Thật sự hoài nghi nhân sinh.
Hỏa Côn Luân hoàn toàn không thể nghĩ ra.
Nếu là do vô địch thuật mới mạnh như vậy thì ai không có bệnh trong người lại dùng vô địch thuật thì chẳng mạnh quá sao? Nhưng nếu sức mạnh là do vô địch thuật thì Barrett có ý nghĩa gì?
"Tông chủ."
"Tông chủ?"
Đang suy tư, Kim Chấn liên tiếp gọi, Hỏa Côn Luân chậm rãi quay đầu: "Hả? Gì vậy?"
"Ta nói, chúng ta có nên nhanh chóng chữa trị Hỏa Đức phong không?"
"Mọi người đều đang nhìn kia kìa."
"Có gì thì để sau đi..."
"À đúng đúng đúng!"
Hỏa Côn Luân kịp phản ứng, vội vàng nói: "Các ngươi tranh thủ chữa trị đi."
"Lâm huynh bị thương, ta giúp hắn chữa thương."
Hỏa Côn Luân chạy mất.
Bỏ lại đám trưởng lão Kim Chấn mờ mịt, buồn bực hết sức.
"Cái quái gì vậy?"
"Thì là cái gì? Không trang được, bị vả mặt thôi!" Vương Viễn Sơn cười nhạo: "Từng người thề thốt nói để Lâm tông chủ toàn lực ứng phó, nói sẽ không có chuyện gì."
"Kết quả thì sao?"
"Nếu không phải tông chủ có tầm nhìn xa, cho chúng ta chuẩn bị trước, chỉ với cái uy lực vừa rồi, toàn bộ Hỏa Đức Phong đã nổ thành hư vô."
"Thậm chí các đệ tử trong tông môn đều sẽ bị nổ chết không ít."
Các trưởng lão: "..."
Tam trưởng lão Triệu Thiết Trụ lẩm bẩm nói: "Ai có thể ngờ một món thượng phẩm linh khí lại có uy năng lớn đến vậy chứ?"
"Mà cái linh khí này còn do chính tay chúng ta chế tạo ra?"
"Có thể nói là... nghịch thiên!"
Các trưởng lão khác đều im lặng gật đầu.
Chẳng phải sao? Ai có thể nghĩ được cái thứ này lại có sát khí lớn đến thế?
"Ta dám chắc rằng Barrett do chúng ta luyện chế không có uy năng như vậy! Nhưng trong tay Lâm tông chủ, cộng thêm hai phát vô địch thuật nữa lại kinh khủng như thế..."
"Một phát bắn xuống, có thể diệt cả đại năng a!"
"Không nghĩ ra."
"Lâm tông chủ thật đúng là thần nhân!"
"..."
"..."
"Sư tôn, người không sao chứ?"
Trở về Lãm Nguyệt Cung.
Tiêu Linh Nhi lộ vẻ lo lắng.
Lâm Phàm lắc đầu: "Không sao."
Vừa rồi ở bên ngoài nhiều người, hắn vẫn "giả vờ" chưa lộ thân phận người bù nhìn nên vết thương vẫn chưa hồi phục. Trở về rồi thì không cần lo lắng mấy thứ đó.
Từ trong túi trữ vật lấy ra rơm, thần thức điều khiển, tụ lại thành hai tay.
Vết thương vừa rồi nhanh chóng hồi phục như cũ.
Ngay cả vết máu cũng biến mất không dấu vết.
Thấy vậy, Tiêu Linh Nhi mới thở phào nhẹ nhõm, liền nói: "Vừa rồi một kích đó thật kinh thiên động địa, sư tôn lợi hại quá!"
Nàng không hề nịnh hót, mà xuất phát từ tận đáy lòng cho rằng Lâm Phàm rất lợi hại!
Chỉ là một món linh khí thôi, nhưng uy thế bộc phát ra thậm chí có thể oanh sát được cả tu sĩ cảnh giới thứ bảy!
Mặc dù không chắc chắn oanh sát được trăm phần trăm nhưng Lâm Phàm trước mắt chỉ là một người bù nhìn thôi, một người bù nhìn ở cảnh giới thứ năm mà có thể oanh sát đại năng cảnh giới thứ bảy!
Linh khí như vậy, trừ sư tôn mình ra, thì còn ai luyện được?
"Sức của mọi người mới làm được, một mình ta chắc chắn là không thành."
Lâm Phàm cười nói: "Nhưng Barrett đúng là không tệ, vi sư cũng rất mong chờ khi nó trưởng thành, sẽ ra dáng vẻ gì."
"Nhưng cái thứ này vẫn là đừng vội công bố ra ngoài thì hơn."
"Nếu lan truyền ra ngoài, kẻ địch cũng sẽ phòng bị, khi động thủ sẽ bị yếu đi không ít."
"Đệ tử hiểu."
Tiêu Linh Nhi vội vàng gật đầu: "Sau đó đệ tử sẽ đi thông báo cho Hỏa Tông chủ."
"Ừm, việc ngươi làm ta rất yên tâm."
"Nửa tháng này vất vả rồi, vi sư ở đây có một môn bí thuật, có thể đem trận pháp như hình xăm, khắc trên đồ vật, theo ta thấy, có lẽ đan dược cũng làm được."
"Ta sẽ truyền cho ngươi, ngươi tự lĩnh ngộ."
"Nếu có thể thành công, có lẽ sẽ sinh ra kỳ hiệu."
"Đa tạ sư tôn."
Tiêu Linh Nhi mừng rỡ.
"Nói ngốc nghếch."
Lâm Phàm nhịn không được cười: "Ngươi là đại đệ tử của vi sư, những bí thuật này không truyền cho ngươi thì truyền cho ai?"
"Ngược lại là ngươi, vì tông môn mà hết lòng hết dạ, làm khổ ngươi."
"Tiếp theo đây, còn phải nhờ vào ngươi hao tâm tổn trí."
"Bí cảnh Phong Vân đã mở cửa cho đệ tử nội môn, những ngày này, ngươi phải quan tâm, đồng thời đưa ra một số quy định."
"Nếu hiệu quả tốt thì hãy cân nhắc từng bước mở cửa cho đệ tử ngoại môn."
"Nhưng..."
Lâm Phàm có chút trầm ngâm: "Không thể mở hoàn toàn được."
"Như vậy đi."
"Nếu đệ tử nội môn thể hiện tốt ở các phương diện trong bí cảnh, thì sẽ cho đệ tử ngoại môn đủ tư cách vào bí cảnh, nhưng tư cách này cần phải dùng điểm tích lũy để mua."
"Như vậy mới có thể tăng tính tích cực hoàn thành nhiệm vụ của đệ tử ngoại môn, cũng có thể bồi dưỡng bọn họ tốt hơn."
"Vâng, sư tôn, đệ tử sẽ làm tốt!"
Tiêu Linh Nhi trịnh trọng đáp.
Nhìn bóng lưng Tiêu Linh Nhi rời đi, Lâm Phàm mỉm cười.
Ôm Barrett ngắm nghía xong, hắn lẩm bẩm: "Một tông môn muốn phát triển thì phải toàn diện trưởng thành."
"Tông môn có thể nỗ lực vì đệ tử, nhưng làm đệ tử cũng không thể chỉ chờ tông môn cho ăn, cũng cần phải làm gì đó trong khả năng."
"Đồng thời, hoa trong nhà kính, cuối cùng vẫn quá yếu ớt."
"Trước đây là Lãm Nguyệt Tông quá yếu, đệ tử cũng yếu, lại không có điều kiện gì."
"Nhưng bây giờ, tông môn dần dần lớn mạnh, lại còn có bí cảnh Phong Vân trong tay, trong thời gian ngắn cũng không cần lo lắng những vấn đề đó."
"Về phần sau này..."
"Đợi Tống Vân Tiêu chuẩn bị xong thì sẽ có bí cảnh mới, có thể nói là liên tục không ngừng."
"Về phương diện này thì ta không cần phải lo lắng."
"So sánh thì ta càng mong chờ bí cảnh thứ hai sẽ là gì hơn?"
"..."
"..."
Bắc Vực, tổng bộ Cẩm Y Vệ.
Vương Đằng dùng Thiên Biến Vạn Hóa Chi Thuật để cải trang, đến đây, rồi dựa vào pháp chắp đầu mà thành công gặp được Tần Vũ.
Cả hai gặp nhau, Tần Vũ liền nở nụ cười.
Khi Vương Đằng khôi phục lại diện mạo cũ, bộ y phục tông môn mới của Lãm Nguyệt tông lấy màu đen kim phối cùng ánh trăng khiến Tần Vũ hai mắt sáng lên.
"Tam sư huynh."
"Sư đệ mạnh khỏe."
Vương Đằng cũng có chút vui vẻ.
Quan hệ của cả hai, trước đó cũng chỉ có thế.
Chưa nói đến mức thân thiết.
Nhưng sợi dây ràng buộc sư huynh đệ đồng môn đủ để tạo nên "mối quan hệ" khiến họ không cảm thấy xa lạ, mà còn có đủ tin tưởng lẫn nhau.
Và điều này, không phải "đồng môn" nào cũng có được.
Ở phương diện này, Lãm Nguyệt tông rất tốt, vô cùng tốt.
"Những ngày này, chắc là cực kì bận rộn?" Vương Đằng lo lắng hỏi thăm.
"Cũng còn ổn, quen rồi thì không thấy bận, tông môn bên kia vẫn tốt chứ?" Tần Vũ kỳ thật vẫn luôn có "tình báo", nhưng khó gặp được sư huynh đồng môn nên vẫn muốn nghe từ miệng hắn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận