Bắt Đầu Làm Tông Chủ: Quy Củ Của Ta Có Chút Dã

Chương 319: Bắt chước, lại lấy phong? Thiên đạo phong hào! (2)

"Không thể nào, dù tất cả mọi người bị giết sạch cũng không thể không có gì sót lại!"
"Đáng chết!"
"Tra!!!", "Tra cho ta!".
...
Giờ phút này, bất luận là đại lão Cảnh giới thứ chín hay những tử sĩ kia đều ngơ ngác.
Mẹ nó, người không còn đã đành.
Quan trọng nhất là đến một cọng lông cũng không có thì là thế nào chứ?!"
...
Nhưng mà.
Ngay khi bọn họ nổi giận, chuẩn bị tra rõ chuyện này thì Hạo Nguyệt nhất mạch đột nhiên đứng ra công khai thái độ, lại tiết lộ tội ác của Tán Tiên Hồng Vũ.
Việc này...
Có giấu cũng không giấu được.
Những thế lực lớn này nhất định có thể điều tra ra.
Chi bằng nói thẳng ra!
Cho thiên hạ biết Hồng Vũ thật ra là một đại yêu, hơn nữa còn là Cửu Vĩ Yêu Hồ cực kỳ hiếm thấy, lập tức cả thiên hạ xôn xao.
Biết rõ âm mưu mấy ngàn năm của Hồng Vũ, dùng mấy trăm triệu sinh mạng làm vật tế để lấy phong, lại càng kinh ngạc không thôi.
Mà so với tu sĩ thiên hạ chấn động thì những Tán Tiên đang bị Tán Tiên Kiếp không ngừng tới gần bức đến gần như phát điên lại phần lớn hưng phấn.
"Tán Tiên Kiếp...còn có thể độ như vậy ư?!"
"Cơ hội!"
"Ta...vẫn có thể sống!"
Lần trước Tán Tiên Kiếp suýt mất mạng, biết rõ mình ‘lần tiếp theo Tán Tiên Kiếp’ chắc chắn phải chết, vốn đang rối rắm hoặc bỏ cuộc hoặc nổi điên những Tán Tiên kia, gần như nhảy dựng lên ba vạn trượng!
"Trong tuyệt cảnh lại tìm thấy đường sống."
"Cái gọi là đại đạo năm mươi, thiên diễn bốn chín, trốn một, cái này có lẽ là duy nhất thuộc về ta!"
"Ta biết ngay mà, có đường sống! Trời không tuyệt đường người, đồng dạng, trời cũng không ‘tuyệt tiên’ đường!"
Một vị Tán Tiên nhị kiếp trực tiếp ‘đứng dậy’ cười to nói: "Sinh lộ của ta ở đây, ha ha ha, sau ba ngày, nhất định thành Tán Tiên Tam Kiếp!"
Hắn lập tức bắt đầu hành động.
Lúc trước, hắn đã phát điên, thậm chí đã giết cả những người thân thích gần gũi, tra tấn đến chết.
Dù sao...
Vốn chỉ còn không đến ba ngày thọ mệnh, đối với người đã từng chỉ kém một bước liền có thể thành tiên mà nói, chuyện này tự nhiên khó mà chấp nhận, rất dễ dàng triệt để Phong Ma.
Hắn chính là như thế.
Nhưng giờ phút này, đột nhiên nhìn thấy hy vọng sống, hắn hối hận.
"Haizz, ra tay quá sớm."
"Đáng lẽ nên chờ thêm đã mới đúng, nếu không, cũng sẽ không đến nỗi như bây giờ, dưới tay không có người dùng được."
"Nhưng, cũng không ảnh hưởng đại cục, cùng lắm cũng chỉ là ‘điên’ mà thôi, càng điên một chút thì có sao?"
"Hừ!"
Hắn loáng cái đã biến mất tại chỗ.
Lúc xuất hiện lại đã là ở một tiên thành không lớn không nhỏ.
Ầm!
Khí tức đáng sợ thuộc về Tán Tiên nhị kiếp trong nháy mắt lan ra, khiến tất cả mọi người trong thành run lẩy bẩy, không tự chủ được quỳ rạp xuống: "Các ngươi nghe lệnh!".
"..."
Không có ai dùng được ư? Vậy thu phục trước!
Không phục ư? Vậy giết hết!
Một người không nghe lời thì giết một người, mười người không nghe lời thì giết mười người, tất cả không nghe lời ư? Vậy giết hết!
Luôn có người sẽ nghe lời!
Thu những thủ hạ này, lại để bọn họ dùng huyễn thuật, dùng mị hoặc chi thuật điều khiển người khác, đến lúc đó để tế sống mình… Có gì khó đâu?
"Ba ngày? Đủ rồi!"
Tán Tiên này bôn ba khắp nơi, gây không ít sát nghiệp.
Cuối cùng lại làm cho hắn miễn cưỡng gom đủ số người.
Thậm chí còn nhiều hơn âm mưu mấy ngàn năm của Hồng Vũ!
Dù sao, Hồng Vũ chỉ là âm mưu trong bóng tối, còn hắn thì ‘quang minh chính đại’ lại do thời gian gấp rút nên đang điên cuồng gây sự!
Đồng thời...
Còn có không chỉ một vị Tán Tiên đang chuẩn bị hành động, đang mưu đồ.
Bất quá bọn họ không gấp như vị Tán Tiên nhị kiếp Thượng Quan Xuân Thu này nên ngược lại không vội vàng như vậy.
Sau ba ngày!
Thượng Quan Xuân Thu độ kiếp trên hư không ở Bách Chiến Hoang Nguyên!
Lôi kiếp kinh khủng che phủ bầu trời, khí tức đáng sợ kia khiến chúng sinh run rẩy.
Lôi kiếp kinh khủng như thế, nếu là ngày trước, Thượng Quan Xuân Thu chỉ cần liếc mắt nhìn một cái đã phải khiếp đảm kinh hãi, run lẩy bẩy cảm thấy tuyệt vọng, gần như không thể sinh ra chút ý định ngăn cản.
Bởi vì...
Thật sự không ngăn được, căn bản không có đường sống.
Nhưng giờ phút này, hắn lại tràn đầy tự tin, tươi cười rạng rỡ.
"Tán Tiên Kiếp?"
"Hừ!"
"Ngươi mạnh mặc ngươi mạnh, gió xuân phất đồi núi, bản tôn có gì phải sợ?"
"Đừng nói lần thứ ba Tán Tiên Kiếp, chính là lần thứ tư, lần thứ mười, lần thứ mười hai thì sao? Bản tôn muốn độ, đều dễ như trở bàn tay!"
"Chỉ là Tán Tiên Kiếp, cũng xứng ngăn bản tôn?"
"Ha ha ha ha."
"Tới đi!!!".
"Cho bản tôn, đến!"
Ầm!
Gặp khiêu khích.
Kiếp vân cuồn cuộn, thiên lôi màu tím trong nháy mắt giáng xuống.
Thượng Quan Xuân Thu hơi biến sắc mặt, nhưng hắn biết, lúc này ở xa có rất nhiều người đang quan sát, không thể mất khí thế!
Bày ra cái dáng vẻ kia rồi, chẳng lẽ ngay cả đạo lôi kiếp thứ nhất cũng không độ nổi đã bắt đầu dở trò sao?
Như vậy mất mặt quá!
"Cho bản tôn phá!"
Đùng!
Hắn vận dụng toàn bộ sức mạnh của bản thân, thi triển tất cả bí thuật đến mức cực hạn, nghịch thiên mà lên, cùng lôi kiếp tranh đấu!
Đùng, đùng, đùng!
Như lấy hư không làm trống trận, thanh âm oanh minh vang vọng đất trời.
Thượng Quan Xuân Thu tắm mình trong lôi kiếp, ngược lại có vài phần uy phong vô địch.
Nhưng...
Nếu cẩn thận quan sát, lại phát hiện hai tay hai chân của Thượng Quan Xuân Thu đều đang run rẩy.
"Hừ, cũng chỉ có vậy."
Người trong nhà biết chuyện nhà mình.
Thượng Quan Xuân Thu rất rõ, trong đạo lôi kiếp thứ nhất hắn đã bị tổn thương ít nhiều, đạo lôi kiếp thứ hai? Có thể ngăn cản, nhưng ít nhất cũng bị trọng thương.
Đạo thứ ba?
Chắc chắn phải chết!
Vì vậy...
Dù trên miệng hắn nói lợi hại nhưng trên thực tế cũng đã sợ rồi.
Sợ thật sự.
Lúc này, vung tay lên, truyền tin cho đám thủ hạ vừa mới thu phục.
Những thủ hạ bị cưỡng ép ‘chinh phục’ này đều bị gieo ấn ký chủ tớ, căn bản không dám phản kháng, chỉ có thể mặt mày đau khổ điều khiển những người bị mê hoặc chuẩn bị tế sống.
Thượng Quan Xuân Thu há mồm là lấy phong.
Tuy rằng...
Hắn là người, nhưng ai quy định người không thể lấy phong thành thần chứ ~!
Sau đó, mọi hành động của hắn đều bị những người ẩn trong bóng tối quan tâm theo dõi.
Và khiến bọn họ vui mừng là vậy mà…cực kỳ thuận lợi.
Sau khi lấy phong, Thượng Quan Xuân Thu vậy mà thật sự có vài phần thần tính!
Mà khi những người bị mị hoặc kia tế sống mình thì Thượng Quan Xuân Thu lại càng trở nên ngoại thần thánh, giống như thần nhân gian, lại tựa như chân thân giáng lâm.
"Vậy mà..."
"Thật sự được sao?!"
"Nói như vậy, tin tức là thật!"
"Nhanh chóng trở về bẩm báo chủ nhân."
"Nói như vậy, sau này nếu chúng ta thành tiên thất bại, bị ép chuyển thế làm Tán Tiên, cũng không cần quá kinh hoảng, phương pháp này dù hơi tàn nhẫn chút, nhưng..."
"Mạng sống quan trọng!"
...
Trong ánh mắt theo dõi của họ, Thượng Quan Xuân Thu ngửa mặt lên trời cười dài.
"Ha ha ha ha!"
Hắn phất tay, mảng lớn kiếp vân tan đi.
"Bản tôn, tức là thần!"
"Chỉ là Tán Tiên Kiếp thôi, sao có thể ngăn được bản tôn?"
Xong rồi!
Trong lòng hắn hưng phấn, còn hơn tất cả mọi người.
Mình đã thành công bước vào ‘thần đạo’, thiên đạo cũng phải cho vài phần mặt mũi.
Chỉ là Tán Tiên Kiếp, còn không phải nói vượt là vượt được sao?
Nhưng mà.
Còn chưa đợi hắn hưng phấn.
Còn chưa đợi những người quan sát trong bóng tối kia rời đi… Ầm ầm!
Kiếp vân bị Thượng Quan Xuân Thu đánh tơi tả lúc nãy lại tụ tập lần nữa, thậm chí còn dày đặc và kinh khủng hơn trước.
Sắc mặt Thượng Quan Xuân Thu khựng lại, có chút nhịn không nổi.
Vậy mà không nể mặt mình?!
Nhưng… Còn chưa kịp thể hiện thái độ, càng chưa kịp tiếp tục giả bộ ép buộc, kiếp mây đầy trời kia đột nhiên bắt đầu cuộn trào kịch liệt, lôi xà vốn đang di chuyển bắt đầu ‘tăng vọt’!
Vô luận là số lượng hay hình thể.
Sau đó, rắn hóa mãng, mãng hóa giao, giao hóa rồng!
Lôi xà đầy trời trực tiếp biến thành Lôi Long đầy trời.
Vô luận ‘chất’ hay ‘lượng’ đều trong nháy mắt tăng lên hơn trăm lần!
"Cái này?!"
"Vì sao như vậy?"
Thượng Quan Xuân Thu tê cả da đầu.
Người quan sát trong bóng tối kinh ngạc.
Bọn họ nghĩ mãi mà không hiểu.
Không có lý lẽ!
Trước đó hết thảy đều không có trở ngại, còn rất thuận lợi, vì sao giờ phút này lại có biến hóa cổ quái như vậy?
"Chẳng lẽ thiên đạo có chút bất mãn?"
"Bất mãn cũng bình thường, dù sao xem như...đầu cơ trục lợi?"
"Bất quá, cho dù đầu cơ trục lợi thì cũng là ‘ngoài quy tắc’, thiên đạo cũng không có lý gì hạn chế chứ?"
"Có lẽ là muốn dọa Thượng Quan Xuân Thu một chút?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận