Bắt Đầu Làm Tông Chủ: Quy Củ Của Ta Có Chút Dã

Chương 216: Hợp tông! Lãm Nguyệt tông luyện khí một mạch - Hỏa Đức phong thành lập ~! (1)

Chương 216: Hợp tông! Luyện khí một mạch của Lãm Nguyệt tông - Hỏa Đức phong thành lập ~! (1) Cái này không đúng! Cứ nói như vậy nữa, chúng ta mẹ nó đều muốn bị tự thuyết phục mất! Năm vị Thái Thượng trưởng lão mắt lớn trừng mắt nhỏ, càng phát ra cảm thấy không thích hợp. Chủ yếu là a... Cái đồ chơi này nghe thật sự không thích hợp mà! Không được, mau nói khuyết điểm đi! Nói chỗ xấu ra xem nào! Sao cứ toàn nói về chỗ tốt vậy? ! Nhưng mà. Những lời này của bọn hắn, lại khiến các trưởng lão đương đại như Kim Chấn được gợi ý lớn! Kim Chấn vỗ ngực: "Nếu nói như vậy, ta cũng biết rồi, ví dụ như cái gì nhỉ, sau này gặp phải khách không muốn tiếp, việc làm ăn không muốn nhận, đúng không?" "Trước đây có lẽ vì một số quan hệ mà chúng ta không tiện từ chối, chỉ có thể nhắm mắt làm ngơ, nhưng nếu gia nhập Lãm Nguyệt tông, vậy chúng ta hoàn toàn có thể lấy Lãm Nguyệt tông làm bình phong!" "Liền nói tông chủ không cho ta tiếp ~" "Thật sự không được, liền nói chúng ta đang bận chế tạo các loại pháp bảo cho đệ tử trong tông, chẳng phải cũng được sao!" Chỗ tốt này, khiến các vị trưởng lão hai mắt tỏa sáng. Thật sự là nói đúng tâm can! Làm ăn, luyện khí... Xét cho cùng, cũng là ngành dịch vụ. Ngành dịch vụ thì khó tránh khỏi bị khinh thường, khó tránh khỏi gặp phải những khách hàng kỳ quái không biết điều, nhất là mấy tên tiên nhị đại, đúng là! Trước đây bọn họ không ít lần bị khinh bỉ, nhưng Hỏa Đức tông lại không dám tùy tiện đắc tội bọn họ, chỉ có thể cười trừ cho qua. Nhưng nếu gia nhập Lãm Nguyệt tông~ Cộng thêm những chỗ tốt mà mấy vị Thái Thượng trưởng lão vừa liệt kê, tê! ! ! Giờ phút này. Mấy vị trưởng lão đều mong chờ nhìn chằm chằm Hỏa côn Luân, ánh mắt sáng quắc. Nếu không phải lo lắng bị mấy vị Thái Thượng trưởng lão dẫn đầu, bọn họ cơ hồ đã nhịn không được mà mở miệng chào hàng. Tông chủ ~ Đầu ta rồi ~! "Ăn nói lung tung, ăn nói lung tung!" Thái Thượng đại trưởng lão tức run người: "Tóm lại, ta không đồng ý!" "Nhất định có chỗ xấu!" "Sao có thể chỉ có chỗ tốt được? !" "Đúng, chỗ xấu cũng có!" Hỏa côn Luân gật đầu, hắn vẫn cứ bình tĩnh. Hay là nói, trước đó, hắn đã sớm suy nghĩ kỹ càng. Chỉ là ngay cả hắn cũng không ngờ rằng, mấy vị Thái Thượng trưởng lão mắng tới mắng lui, nói đi nói lại, kết quả cuối cùng, thế mà toàn là chỗ tốt, chẳng nói được một chỗ xấu nào cả! "Đương nhiên là có!" Thái Thượng nhị trưởng lão trợn mắt: "Tỉ như Lãm Nguyệt tông chỉ là tông môn tam lưu, chúng ta Hỏa Đức tông dù sao cũng là nhị lưu đỉnh cấp, nhị lưu đỉnh cấp gia nhập tam lưu... còn mặt mũi nào mà nhìn ai?" "Chúng ta tu tiên, tu chính là thể diện, tu chính là cái khí." "Việc không cần mặt mũi như vậy, sao có thể làm?" Hỏa côn Luân không hề suy nghĩ, trả lời: "Tam lưu chỉ là cái vỏ bọc, như Hỏa Đức tông chúng ta, nhị lưu đỉnh cấp thì có bao nhiêu thực lực, chính chúng ta rõ ràng nhất." "Huống chi, trận chiến Nhật Nguyệt tiên triều đã truyền đi, sau này, ai còn dám xem Lãm Nguyệt tông là tông môn tam lưu nữa?" "Nó chính là nhất lưu đấy!" "Nhị lưu gia nhập nhất lưu, không có gì lạ." "Cái này? !" Thái Thượng nhị trưởng lão bị nghẹn lại, nhất thời không biết nên phản bác như thế nào. "Thôi, vẫn là để ta nói đi." Hỏa côn Luân lắc đầu: "Chỗ tốt các ngươi đều nói không sai biệt lắm, chỗ xấu đây, còn một cái, quan trọng nhất chính là chủ quyền." "Gia nhập Lãm Nguyệt tông, sẽ bị người ta chi phối, từ nay về sau, liền phải lấy Lãm Nguyệt tông làm chủ, nghe theo mệnh lệnh của bọn họ làm việc." "Đây là 'Chỗ xấu' lớn nhất, à mà không thể nói là chỗ xấu được, phải nói là thiệt thòi lớn nhất." "Nhưng cho dù có chủ quyền, chẳng lẽ chúng ta liền muốn làm gì thì làm sao? Chẳng phải cũng có rất nhiều hạn chế sao?" "Chỉ là phương thức hạn chế khác nhau mà thôi, sự khác biệt cũng không lớn lắm, không phải sao?" "Cùng với bị khách hàng quản, bị người ngoài chi phối, chịu người ngoài khinh khi, chi bằng lớn mạnh bản thân đồng thời tìm chỗ dựa, dùng đan dược của người ta, học pháp thuật Vô địch của người ta, còn có thể mượn thế của người ta..." "Chỗ tốt gì cũng chiếm, ta chỉ là mất một chút thanh danh, mất một chút thứ không đáng một đồng!" "Với loại tình huống này, không tổn thất chút gì, ta còn cảm thấy mình không phải là người." Hỏa côn Luân trực tiếp nói cho rõ ràng. Chỉ muốn lợi, không muốn bỏ chút công sức nào? Trên đời này làm gì có chuyện tốt như vậy! "Huống chi, các ngươi cũng đừng ồn ào." "Tài nguyên của Lãm Nguyệt tông đâu phải từ trên trời rơi xuống, coi như chúng ta muốn gia nhập Lãm Nguyệt tông, người ta có chịu nhận hay không, vẫn là một ẩn số đấy." "Có coi trọng chúng ta hay không còn là chuyện khác, còn chê cái này chê cái kia?" "Có tư cách gì a?" Các trưởng lão đều im lặng, tất cả đều lặng lẽ gật đầu. Tông chủ hắn không phải là kẻ phản bội mà~! Tông chủ không có bị làm sao hết! Tông chủ nói đều đúng mới phải! Các Thái Thượng trưởng lão thì tỏ vẻ tiếc nuối vì không thể rèn sắt thành thép, chỉ vào Hỏa côn Luân run rẩy, nhưng thật lâu, cũng không thể nói được một lời, cuối cùng, chỉ có thể hung hăng phất tay bỏ đi: "Ai!" "Thôi, thôi!" "Tử tôn bất hiếu a!" "Chúng ta già rồi, không quyết định được, đám hậu bối này, thật là..." "Việc này, các ngươi tự mình quyết định, lão phu không quản!" "Gớm ghiếc!" Bọn họ đi. Rõ ràng, dù đang mắng, nhưng thực tế đã ngầm thừa nhận đồng ý. Chỉ là... Đơn giản vậy thôi sao? Hỏa côn Luân nháy mắt, có chút ngơ ngác. Vậy là xong rồi? Thế nhưng, ta đã chuẩn bị ít nhất mấy vạn chữ lý do thoái thác, chuẩn bị thuyết phục các ngươi đó! Mới vừa mở đầu thôi mà, các ngươi đã đồng ý rồi? Vậy chẳng phải là ta đã phí công chuẩn bị sao? Còn có, Thái Thượng đại trưởng lão, ngươi vừa rồi phất tay bỏ đi, khóe miệng mỉm cười là có ý gì vậy? ! Trác? Hỏa côn Luân đột nhiên kịp phản ứng. Chẳng lẽ là... Mấy lão già này sớm đã có ý này rồi, chỉ là vì thể diện mà không tiện nói ra? Sau đó, ta vừa mở miệng, bọn họ liền nhân cơ hội này mắng ta cho đã? Cái này đặc nương thật sự là! ! ! Hỏa côn Luân không khỏi đen mặt. Luôn có một loại cảm giác bị người nhà hố a! Mấu chốt lại còn đều là trưởng bối của mình. Càng mấu chốt là, bị bọn họ chỉ vào mũi cuồng phun một hồi, sau đó còn phải vắt hết óc, nghĩ cách để Hỏa Đức tông thật sự dung nhập Lãm Nguyệt tông, trở thành một bộ phận... Vậy là, đặc nương, việc gì khó khăn đều để mình lo hết đúng không? Các người từng người hùng dũng oai vệ, mắng cũng mắng rồi, sướng cũng sướng rồi. Còn mình thì sao? Mắng cũng chịu, nồi cũng gánh, việc vẫn phải làm. Tức chết đi được! Mà lại... Thật thâm độc a! Quả nhiên, gừng càng già càng cay mà? Hỏa côn Luân trong lòng đang nghĩ lung tung thì. Đã thấy Kim Chấn và các trưởng lão khác mắt lớn trừng mắt nhỏ, cũng thầm nói: "Mấy vị thái thượng này rốt cuộc là ý gì đây?" "Không ổn rồi!" "Chẳng lẽ là chấp nhận sao?" "Chỉ là thái độ của bọn họ vừa nãy..." Hỏa côn Luân càng thêm im lặng, lại bất lực. Cái này còn chưa rõ sao? Còn ở đây mà ra vẻ ngây thơ? ! Còn không ổn? ! Nhưng ngay lập tức hắn kịp phản ứng. Đám người này đều là cáo già, sớm đã thành tinh, sao có thể không hiểu rõ? Nói một cách khác, bọn họ đâu phải là không hiểu? Rõ ràng là hiểu hơn ai hết, hiểu quá rõ rồi, sở dĩ còn ở đây giả vờ không hiểu, là cố tình thúc mình nhanh đi tìm Lâm Phàm đại huynh đệ thương lượng đấy! Lẽ nào lại như vậy! Thật là... Lẽ nào lại như vậy chứ! "Đủ rồi!" "Để ta đi tìm Lâm tông chủ thương nghị một phen đã rồi nói, người ta có nguyện ý nhận cái phiền phức này hay không vẫn còn là hai chuyện đấy." "Hừ!" Hỏa côn Luân cũng phất tay bỏ đi. Kim Chấn, Mã Xán Lạn cùng một đám trưởng lão thì lại đều lộ ra nụ cười. "Hi vọng Lâm tông chủ đồng ý." "Từ nay về sau, sẽ là 'ta' Lãm Nguyệt tông." "Hắc!" "Nếu không đồng ý, chúng ta sẽ phải tìm cách thôi, xem có vật gì tốt để đưa ra không..." "Đáng lẽ phải thế!" "..." "Về phần thanh danh, này, thật sự mà nói, mấy năm gần đây, Hỏa Đức tông chúng ta cũng không có tiếng tăm gì tốt, nhìn thì đi đâu cũng được người nể mặt, nhưng kỳ thực..." Hư ảo phù phiếm mà thôi. Nghĩ đến đây, bọn họ thở dài. Đây không phải bọn họ đoán mò, mà là sự thật. Ví dụ như có một lần trước đây, khi ra ngoài, rất nhiều thế lực tập hợp. Tình hình lúc đó có chút phức tạp, nhưng trong đó hai thế lực nhất lưu có chút thù hằn, thế là gạt bỏ chính sự không để ý tới, trước hết cãi nhau, thậm chí sắp đánh nhau đến nơi. Mấy tông môn nhất lưu khác đều không khuyên được. Trưởng lão dẫn đội của Hỏa Đức tông thấy thế, liền cũng muốn thử một chút. Dù sao, ngày thường ai cũng nể nang mình, khuôn mặt tươi cười đón tiếp, biểu hiện cực kì thân thiết, thậm chí mở miệng gọi một tiếng lão ca ca, vị trưởng lão này nghĩ, mình tạm thời làm người hòa giải, chắc không có vấn đề gì đâu?
Bạn cần đăng nhập để bình luận